Hiệp hội sinh tồn giả có nhiều doanh trại đặt rải rác trong khu sinh tồn, được dùng như nơi cư trú và bàn giao nhiệm vụ của các sinh tồn giả. Vùng đất đặt doanh trại được gọi là vùng đình chiến, đây là một phần trong hiệp định mở rộng của nhân loại và tinh thú. Trong vùng đình chiến, hai bên sẽ không giao tranh với nhau, coi như có một nơi để giảm sóc. Tương tự, tinh thú cũng có vùng đình chiến trong lãnh thổ nhân loại, chúng thường dùng nơi đó như đường tắt nối liền các khu vực liền kề, là tuyến đường di cư theo mùa của các loài tinh thú cấp thấp.
Các doanh trại thường có một kiểu kiến trúc chung, hội trường lớn ở giữa, kế tiếp là khu tập luyện, võ đường, thực đường, sàn trao đổi, khu quản lý, phòng y tế ... Vòng tròn xung quanh các nơi đó là các dãy nhà ở cỡ vừa, dùng làm nơi lưu trú cho các sinh tồn giả. Vật liệu xây dựng chủ yếu của doanh trại là đá và gỗ, cùng một số thứ có sẵn xung quanh. Hàng rào và trạm gác ở vòng ngoài chỉ mang tính tượng trưng, chủ yếu là để giám sát người bên trong, không hiệu quả nhiều nếu dùng để đối phó tinh thú.
Nhóm bảy người Vương Lang nhanh chóng thông qua trạm gác, việc đầu tiên phải làm là đưa Bá Thắng đến khu y tế. Nhận định của chăm sóc viên cũng không khác lắm với dự đoán của mọi người, Bá Thắng có lẽ sẽ khó tỉnh lại, hiệp hội sẽ nhanh chóng đưa hắn về nơi an dưỡng đặt trong thành thị, người nhà của hắn sẽ nhận được trợ cấp như trong hợp đồng. Mọi người cũng không nói gì nhiều, đó đã là cách tốt nhất cho Bá Thắng hiện giờ. Vương Lang cũng an tâm, hắn tin tưởng khả năng của Mỹ Mỹ, như thế này sẽ không ai hồ nghi gì đến hắn, mà Bá Thắng kia coi như được miễn phí kì nghỉ dài ngày.
Kế tiếp, dù không liên quan nhưng Vương Lang cũng theo tiểu đội đi đến hội trường lớn, bàn giao nhiệm vụ và gửi bán vật phẩm. Nhiệm vụ của tiểu đội Tô Kinh là thăm dò địa chất, có độ nguy hiểm thấp, phần thưởng cũng không quá cao, công việc chính là đến những nơi được đánh dấu trên bản đồ, thăm dò và viết báo cáo lưu lại, là coi như đã hoàn thành.
Vương Lang liếc sơ qua những nhiệm vụ được tóm tắt trên bảng. Nhìn chung là các nhiệm vụ được phân cấp theo độ nguy hiểm được tính toán trước, phân làm các cấp : nguy hiểm thấp, trung bình, cao, và cực kì nguy hiểm, các nhiệm vụ cũng không giới hạn thời gian hay điều kiện được nhận, chỉ cần cá nhân hay nhóm hoàn thành xong là có thể nhận được phần thưởng. Các nhiệm vụ rất đa dạng, có thám thính, tìm kiếm, khai thác, thu thập,... các thứ vật liệu càng quý thì độ nguy hiểm càng cao. Và đa phần nếu liên quan đến nguyên liệu đặc thù đều xếp vào hạng cực kỳ nguy hiểm. Tiểu đội sinh tồn giả nào càng có thể hoàn thành nhiều nhiệm vụ cấp cao thì càng được coi là tinh anh, đãi ngộ và phúc lợi về sau càng tốt. Như tiểu đội của Tô Kinh chỉ được xếp vào hạng dưới mức trung bình.
Việc tiểu đội của Tô Kinh gặp tinh thú cấp 4 loài linh cẩu trên đường về hoàn toàn là tai nạn ngẫu nhiên, nhưng cũng khiến tiểu đội chết mất hai người, hôn mê một người, vậy mới biết nguy hiểm ở vùng sinh tồn là khó lường đến mức nào.
Có chút an ủi là giá trị của những thứ thu được từ tinh thú rất cao, chỉ riêng tinh hạch thôi đã có giá đến 7 ngàn tiểu kim thạch . Gấp mấy lần so với phần thưởng của nhiệm vụ thăm dò. Những thứ linh tinh khác giá cũng rất tốt. Mọi người cùng thống nhất, toàn bộ số tiền kiếm được sẽ chia đều, với những người đã chết thì sẽ chuyển cho thân nhân của họ , cách chia này cũng là quy ước thường thấy của các tổ đội. Riêng Vương Lang lớ ngớ đứng ở đó cũng được lì xì cho 100 tiểu kim thạch, mọi người còn bảo hắn cứ cầm đi đừng ngại, giống như cho tiền con cháu trong nhà, riêng Trương Mạn Mạn thì vẫn giữ nguyên nét không vui nhìn hắn.
Nhìn niềm vui hiện ra trên gương mặt mọi người Vương Lang có chút bùi ngùi. Toàn bộ số tiền họ kiếm được cộng lại, sợ chưa đủ để mua thanh năng lượng nạp đầy một vòng sáng bình thường của trong vùng chứa của người đã khai mở bất kỳ. 100 tiểu kim thạch được lì xì này giá trị chỉ tương đương với số năng lượng mà Vương Lang hấp thụ trong vài phút. Vậy mà họ phải đánh đổi quá nhiều mới có được. Vậy mới biết sinh hoạt của những người tầng dưới, khó khăn đến mức nào.
Chỉ cảm thán một chút thôi rồi Vương Lang bình tâm lại ngay. Với mỗi người không phải điều quyết định là họ đứng ở đâu khi sinh ra, mà là sẽ cố gắng để đi được đến đâu.
Tạm bỏ hết những mối lo ra sau lưng, nhóm sáu người quyết định đến thực đường để ăn mừng trước đã, đến khi tuyển đủ thành viên thì mới nhận nhiệm vụ tiếp theo. Tô Kinh có hảo ý nhắc Vương Lang tạm thời lúc này ,hãy xin việc làm ở doanh trại trước đã, tiền lương cũng hậu hĩnh hơn nhiều so với các nơi khác. Chờ tới khi nào trưởng thành hơn hãy tính tới việc ra ngoài làm nhiệm vụ. Tốt bụng hơn nữa, Tô Kinh còn định giới thiệu Vương Lang cho người bạn đang làm bếp trong thực đường, nếu được nhận thì hắn khỏi phải lo cuộc sống về sau nữa. Vương Lang cũng cười cười không nói gì, còn Mạn Mạn thì bĩu môi khinh thường hắn không thôi.
Số người có mặt trong doanh trại lúc này tương đối nhiều, tại thực đường người ra vào tấp nập, nhóm bọn họ cũng nhanh chóng tìm được chỗ, rồi gọi ra một bàn thức ăn thịnh soạn, nguyên liệu chính của các món ăn ở đây đều đến từ tinh thú, được chế biến bởi những chuyên gia ẩm thực có kinh nghiệm, chất lượng và sự ngon miệng là không phải bàn tới, đương nhiên giá tiền cũng như vậy, không phải lúc nào tiểu đội của Tô Kinh cũng dám xa hoa như thế này.
Một điều quan trọng nữa cũng cần nói tới, nếu có thể hấp thu được thịt của tinh thú, nhất là những tinh thú cấp cao thì khả năng cảm nhận và lĩnh hội được khí của vũ sĩ sẽ được tăng lên. Đây là nguyên tắc kế thừa, tinh thú vốn bẩm sinh đã có thể sử dụng được năng lượng tinh thần, ngoài tinh hạch ra, năng lượng còn được cất trữ trong tế bào của nó. Mặc dù đã hao hụt nhiều, nhưng khi ăn vào, vũ sĩ vẫn kế thừa được một phần năng lượng đó. Dù là ít, thì vẫn được coi là có. Vậy nên việc ăn uống là một phần quan trọng trong chương trình rèn luyện của sinh tồn giả. Trong doanh trại, vị trí của thực đường chỉ thua phòng nhiệm vụ thôi.
Mọi người đang dùng bữa ngon miệng thì bỗng nghe tiếng tranh cãi gay gắt từ phía xa. Ngẩn đầu nhìn lên, thì là hai tiểu đội tinh anh đang tranh cãi về phân chia lợi ích, mâu thuẫn càng lúc càng leo thang, rồi dẫn đến xung đột. Việc đánh nhau diễn ra, võ sư trong một tiểu đội tinh anh dùng tay chưởng vào cái bàn bị ném về phía mình, mảnh vụng bay ra tung tóe, nhiều mảnh trong số đó bay về phía bàn Vương Lang đang ngồi.
Bonus : Nhật ký khách sạn hoa anh đào đỏ.
Ngày 3 : có một cô gái tóc hoe vàng đến thuê, đặt cọc trước cả tháng. Thường xuyên có đàn ông lên phòng của cô, có ngày tới ba bốn người, tôi vui lắm, mỗi lần như vậy lại có thêm tiền phụ thu. Có lần tóc hoe vàng hỏi xin tôi vài viên thuốc ngủ. Cô đã khó ngủ vài ngày rồi. Tôi đưa cô một mẩu nến và bảo cô thắp lên thử xem. Một lát từ phòng tóc vàng hoe ào ra khoảng ba bốn chục " người " .tiếc thật ,nếu thu được tiền phụ thu thì tốt rồi. Từ đó cô gái tóc hoe vàng không bị mất ngủ nữa.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK