Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Mùa Thu Của Cỏ Dại

Anh có thích tôi không?

Phía dưới là một số tin rác, Giang Úc gấp tờ báo lại mang đi, cất túi hồ sơ bỏ trở về, rời khỏi phòng giáo vụ.

Anh dùng điện thoại di động lật xem bài đăng trên diễn đàn trước đây của trường, phát hiện một tia dấu vết, Ngu Dao tướng mạo xuất sắc, vừa nhập học liền trở thành nhân vật của công chúng.

【 Gặp gỡ Ngu Dao 】

Lầu 1: Ngu Dao vừa đến đã bị Trần Vu theo đuổi, chậc chậc chậc!

Lầu 2: Tôi đoán là tấm lòng cô ấy rất tốt! Lập tức đáp ứng anh ta rồi.

Lầu 3: Đánh đổ, Trần Vu không phải là loại chim tốt gì, chẳng qua là tên cặn bã đẹp trai, mỗi ngày đều mang theo một đám người đến lớp tôi quấy rối.

Lầu 4: Tôi không nghĩ vậy, Ngu Dao có vẻ không thích Trần Vu, cô ấy khi tan học đều đi vòng qua Trần Vu, tôi đoán là cặp này không thành đâu.

Lầu 5: Thôi nào! Trần Vu tôi còn chưa biết sao? Ỏ trường trung học cơ sở là một kẻ lừa tình, làm cho nữ sinh ở đó mang thai, Ngu Dao sao có thể coi trọng hắn?

Lầu 6: Mẹ kiếp, lâu trên kể chi tiết hơn đi, cầu đại dưa!

Lầu 9: Ké với!

......

【 Ngu Dao mất tích 】

Lầu 1: Mọi người nghe nói gì chưa? Sáng nay tôi không thấy cô ấy, tôi còn tưởng cô ấy xin nghỉ vài ngày, không nghĩ rằng cô ấy đã mất tích!

Lầu 2: Nghe nói là mất tích trên đường đến trường.

Lầu 3: Không phải, sao tôi lại thấy cảnh sát đến khám xét trường.

Lầu 4: Thật khủng khiếp! Đó là ai vậy? Anh ta hình như bị mời lên hỏi chuyện

Lầu 5:.........

Sự kiện này không kéo dài lâu, vì học kỳ mới đã bắt đầu, rất nhanh đã bị mọi người lãng quên, cảnh sát cũng không tìm được Ngu Dao, chuyện này cuối cùng trở thành nghi án, thậm chí còn được đưa lên tin tức địa phương.

Giang Úc trầm tư, chuyện này hình như có liên quan tới Trần Vu?

......

Chạng vạng sau khi tan học, Trần Vu chơi bóng rổ có chút không yên lòng, không chú ý bị bóng rổ đập vào mặt, gã đau đớn rít lên một tiếng, khóe mắt chợt nhìn thấy Giang Úc đang đứng giữa đám nữ sinh, vóc dáng anh cao đứng ở nơi đó rất dễ thấy.

Gã nhìn thấy Giang Úc đang mỉm cười ngọt ngào ngượng ngùng với gã, trong tay còn ôm một chai nước khoáng, gã cười khẩy, ngoài mặt ghét bỏ đi qua.

Giang Úc cũng giống như nữ sinh đưa nước cho gã? Gã đi qua và nói.

"Cho tôi?"

"..." Giang Úc đỏ mặt, bởi vì ngượng ngùng, chậm chạp không đưa nước qua, Trần Vu đành phải chủ động cầm tới, cầm lấy nước gã lại sửng sốt.

Bình nước này rõ ràng đã bị mở ra uống một ngụm, Trần Vu thầm mắng Giang Úc ngốc nghếch lén lút làm trò nhỏ này, nhưng hình như có tác dụng, gã đỏ mặt mở nắp uống.

"..." Giang Úc nhìn Trần Vu tự đa tình cầm lấy nước khoáng anh đã uống, đỏ mặt uống nó, anh nhíu mày ghét bỏ, chỉ nói.

"Trần Vu, tôi có việc tìm anh." Trần Vu nghe xong nhướng mày, rốt cục nhịn không được muốn thổ lộ với gã sao? Gã giả vờ không thèm để ý nói.

"Ừm, có chuyện gì?"

"Ở đây không tiện, chúng ta đến một nơi khác đi"

Đến một nơi khác à? Trần Vu nhìn vẻ mặt xuân ý của Giang Úc, nhếch khóe miệng.

"Được, vậy tôi dẫn cậu đến một chỗ..." Trần Vu nghĩ nếu Giang Úc vội vàng muốn ở cùng một chỗ với gã như vậy, gã không bằng liền thành toàn cho anh.

Trường trung học Thường Thanh có rất nhiều tòa nhà giảng dạy cũ bỏ hoang, ban đầu khi xây dựng trường quy mô rất nhỏ, sau đó bởi vì tiếp nhận rất nhiều con cháu của các gia đình giàu có và bí mật nhận không ít "quà tặng", từ từ xây dựng tòa nhà mới, biến thành trường học như hiện tại.

Nơi Trần Vu đưa anh đến, chính là tòa nhà thí nghiệm cũ bỏ hoang, nó đã hoang phế mấy năm, cỏ dại mọc um tùm, mà làm cho người ta hoài nghi chính là, Trần Vu đưa Giang Úc lên lầu năm của nơi này, lấy ra một cái chìa khóa tầm thường, mở cửa phòng thí nghiệm. Giang Úc nhìn cái chìa khóa kia ánh mắt chợt lóe, vì sao Trần Vu lại có chìa khóa của một tòa nhà bỏ hoang?

Có thể thấy lúc rời bỏ tòa nhà này rất dứt khoá, tất cả dụng cụ trong phòng nghiệm đều còn, được phủ lên một tầng tro rất dày, hiển nhiên là đã lâu không có người lui tới. Giang Úc quan sát phòng thí nghiệm này, lại bị Trần Vu vội vàng cắt đứt.

"Được rồi, nói ở đây đi." Trần Vu nhịn không được có chút khẩn trương, gã đã có thể nghĩ đến kế tiếp hai người sẽ ở chỗ này làm cái gì, tay kích động có chút run, đây là lần đầu tiên gã làm cùng với đàn ông.

"Anh có thích Ngu Dao không?" Trần Vu nghe được câu hỏi ngoài ý muốn của gã, khiến gã kinh ngạc, lại có chút khinh bỉ, trong lòng cười nhạo không thôi, Giang Úc dĩ nhiên là vì gã mà ghen sao?

"Giang Úc, tôi đưa cậu tới nơi này, cậu hiểu ý của tôi chứ?" Hơi chút nháy mắt, lúc này anh hẳn nên hầu hạ gã, chứ không phải đi kiếm loại ghen tuông vô nghĩa này, Giang Úc vẫn là quá mức tự ti. Trần Vu nghĩ, nếu không phải có ý tứ với anh thì gã làm gì dẫn anh đến nơi này?

"Hiểu ý anh là sao?" Giang Úc nghi hoặc hỏi.

"Giang Úc" thấy Giang Úc không chủ động mở miệng, Trần Vu nhíu mày có chút bất mãn, cảm thấy anh giả bộ rụt rè quá mức.

"Đừng giả vờ, tôi biết cậu thích tôi đúng không?"

"Ngay từ đầu tiếp cận Ngu Dao, là muốn khiến tôi chú ý?"

"Chuyện của Ngu Dao sau này lại nói" Trần Vu cảm thấy gia thế Ngu Dao không tệ, sau này mình cùng nàng kết hôn, để Giang Úc làm tình nhân ngầm của mình.

"..." Giang Úc đối diện với ánh mắt tham lam của Trần Vu, anh không có vạch trần, Giang Úc phát hiện nơi này có chút đặc biệt, anh phải nghĩ ra biện pháp ở lại đây.

Trần Vu rốt cục mất kiên nhẫn, đang định trực tiếp "đẩy ngã" Giang Úc, không ngờ điện thoại di động của Giang Úc vang lên, Giang Úc nhìn thấy số điện thoại gọi tới, khóe miệng nhếch lên một nụ cười không bị phát hiện, nhận điện thoại lên.

"Mày đang ở đâu? Tại sao mày vẫn chưa về nhà! Hôm qua tao đã nói mày sao?! "

Mấy ngày nay Giang Đào nhận thấy Giang Úc bắt đầu không để ý đến lời nói của gã, sáng nay gã cố ý cảnh cáo anh về sớm một chút, gã không thể nhịn được nữa, hôm nay sau khi về nhà không gặp anh, rốt cục cũng bộc phát. Gã kéo cổ họng vịt đực rống lên, lúc gã tức giận thì giọng khàn khàn khó nghe, giọng điệu đối với Giang Úc cũng kém, Trần Vu nghe được có chút chói tai, cho nên bất mãn hỏi.

" Người đó là ai?" Giang Đào phẫn nộ giáo huấn đột nhiên dừng lại, gã nghe được bên cạnh Giang Úc có thanh âm của một người đàn ông xa lạ, cũng ở đầu dây bên kia hỏi

"Giang Úc mày đang ở cùng ai?"

Hai người tựa hồ ngửi được tin tức "không tầm thường", cách điện thoại di động đối chọi gay gắt.

"Tôi là bạn trai của Giang Úc" Trần Vu từ nhỏ đến lớn quen thói hống hách không có thứ nào gã không chiếm được, gã tuyên bố chủ quyền.

"Bạn trai Giang Úc?!" Đầu dây bên kia Giang Đào truyền đến tiếng nghiến răng rõ ràng, gã khiếp sợ khi bị Giang Úc phản bội, hồi lâu trả lời:

"Giang Úc, con khốn khiếp. Nhưng... Chỉ sợ mày không biết, Giang Úc cách đây không lâu còn nằm dưới thân tao ".

"Cái gì?!" Lần này đến phiên Trần Vu phẫn nộ, gã đỏ mắt nhìn Giang Úc, đối với sự phản bội của anh phẫn nộ không thôi.

"Giang Úc, đây là sự thật?!" Trên mặt Trần Vu đen kịt, nhìn biểu tình Giang Úc thay đổi, Giang Úc trầm mặc, cũng không có ý định trả lời câu hỏi này, nhưng mà hành vi của anh ở trong mắt Trần Vu, trở thành mặc định.

"Là ai?!"

"Đưa điện thoại cho tôi!" Trần Vu giật lấy điện thoại di động của Giang Úc, nhìn thấy hai chữ "cậu" hiển thị trên điện thoại di động, đột nhiên hiểu ra.

"Thì ra là hắn!" Thì ra ngày đó trực giác của gã không sai, lão nam nhân bộ dạng giống đầu heo kia, tất nhiên thật sự muốn làm gì Giang Úc, vừa nghĩ đến Giang Úc đã bị người đàn ông ghê tởm như vậy đụng phải, Trần Vu liền buồn nôn một trận.

Gã cảnh cáo Giang Úc.

"Cậu thành thật ở chỗ này cho tôi, khi tôi trở về sẽ cùng cậu tính sổ" Nói xong xoay người đi ra khỏi phòng thí nghiệm, đem cửa phòng thí nghiệm khóa trái lại.

Trần Vu đi rồi, phòng thí nghiệm tối tăm im lặng lại, Giang Úc lập tức lục soát phòng thí nghiệm, bên ngoài phòng thí nghiệm cũng không có gì đặc biệt, anh ở bên trong phát hiện một gian phòng chứa dụng cụ, Giang Úc thử mở cửa, đẩy cửa đi vào, bên trong tất cả đều là đồ dùng cất giữ, trong bình lọ chứa đầy các loại nội tạng người, xác động vật.

Có chút quỷ dị, nhưng đích thật là đồ dùng giảng dạy bình thường, anh nhìn qua đồ vật trên kệ, ánh mắt dừng lại trên một cái thùng cao su màu lam trên mặt đất.

Những đồ dùng khác bình thường không lớn như vậy, có thùng dung dịch màu lam này là ngoại lệ, nó cao bằng một nửa Giang Úc, thân thùng cũng cần một người ôm mới có thể cầm được.

Giang Úc đi tới, đưa tay vặn nắp thùng ra, trên thùng cao su màu xanh cao nửa người dán cảnh cáo "Formalin xin đừng đụng vào", trong nháy mắt mở ra, mùi hóa chất nồng nặc, bên trong là một thùng dung môi trong suốt, liếc mắt một cái có thể nhìn thấy đáy thùng, cái gì cũng không có.

Giang Úc cảm thấy có chút không ổn, anh quay đầu tìm được một cây gậy rất dài trong số các dụng cụ, cắm vào trong thùng gõ vào vách ngăn bên trong thùng, thùng keo lập tức truyền ra hai tiếng "Rắc rắc..." nặng nề.

Có lẽ là do khúc xạ chất lỏng, dung tích bên trong thùng nhìn qua nhỏ hơn bên ngoài?

Giang Úc suy nghĩ một chút, ở trong két sắt tìm ra một cái rìu, đi tới bên cạnh thùng, hướng về phía vách ngoài thùng màu xanh, dùng lực chém xuống, trong nháy mắt, một cỗ chất lỏng màu đỏ tanh hôi bắn tung tóe ra.

Thẳng đến khi thùng bị bổ ra một cái lỗ, bên trong đang chảy ra nước thối, mơ hồ có thể thấy được một cánh tay từ trong thùng lộ ra, Giang Úc dừng tay lại.

Thi thể Ngu Dao đã tìm được,

Lúc này trời đã tối sầm lại, trong phòng chứa vốn đã tối tăm, lại càng khó nhìn, nơi này rất yên tĩnh, Giang Úc chỉ có thể nghe được tiếng hít thở dồn dập của mình, điều này làm cho anh trở nên căng thẳng, chỉ chốc lát sau tiếng khóc nhỏ của nữ nhân vang lên bên tai Giang Úc, Giang Úc nổi da gà.

"Ô ô ô..."


"Ô ô ô ô..." Ngu Dao từ phía sau Giang Úc chậm rãi đi lên, quỳ xuống bên cạnh Lam Thùng, thương tâm nhìn cánh tay lộ ra ngoài kia.


Trần Vu lúc đầu vẫn dây dưa với Ngu Dao, Ngu Dao cũng không thích gã, nhưng Trần Vu là ai? Gã từ trước đến nay muốn cái gì liền muốn có ngay lập tức?


Không chiếm được Ngu Dao, còn có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào gã, Trần Vu mỗi ngày bị truy hỏi trêu chọc, "Hôm nay đuổi theo Ngu Dao sao? " Dần dần khiến gã mất đi kiên nhẫn, người khác thỉnh thoảng trêu chọc, cũng làm cho gã mất sạch mặt mũi, điều này làm cho Trần Vu từ nhỏ đến lớn chưa từng xấu hổ liền thẹn quá hóa giận.


Gã quyết định hẹn nàng đi chơi, lấy lý do sau lần này sẽ không bao giờ dây dưa với nàng nữa, Ngu Dao quả nhiên đi.


Trần Vu căn bản không nghĩ tới việc muốn giết nàng, gã chỉ ra lệnh cho người ở bên ngoài phòng thí nghiệm chờ, đợi đến khi gã ra lệnh, bọn họ liền tiến vào đè Ngu Dao lại, gã định cưỡng hiếp nàng và quay video đe dọa nàng, ép nàng trở thành bạn gái của gã.


Gã không ngờ tới Ngu Dao thanh cao đến như vậy, sau khi phát hiện mình bị lừa thà chết cũng không vâng lời, muốn đập đầu chết, Trần Vu bị hành động của nàng chọc giận, gã mang nàng vào phòng chứa đồ, dìm chết nàng ở trong Formalin.


Đem thi thể nàng giấu ở trong thùng màu lam, chất liệu thùng màu lam ở giữa vừa mềm vừa cứng, gã hung bạo nhét thùng lam nhỏ nhất vào trong thùng lam lớn, đem thi thể của nàng thành hình vòng rắn kẹp ở giữa vách thùng, không gian chỉ rộng đúng bốn ngón tay, ép nàng vào vũng nước và sưng tấy vì Formalin.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK