Cuối buổi gặp mặt anh có phát biểu một câu:
“ Tôi rất vinh hạnh khi lần đầu tiên đến đây đã nhận được sự yêu quý của quý nước đây. Các ngài đã cất công ra đón tiếp tôi tại Phủ tổng thống còn rải hoa đón khách vô cùng hậu hĩnh đối với tôi. Nay tôi muốn hai nước sẽ tiếp tục có nhiều thỏa thuận lớn hơn nữa nhằm đưa mối quan hệ song phương của hai quốc gia lên một tầm cao mới. Kính chúc các vị lãnh đạo ở đây một ngày tốt lành!”
Nghi lễ kết thúc dưới sự vỗ tay của tất cả mọi người trong khán phòng và cũng đã khép lại một ngày làm việc khá mệt mỏi của anh. Sau đó còn tham dự một bữa tiệc do chính tổng thống tổ chức dành riêng chào đón cho chuyên thăm lần đầu của anh.
Trước hết sau vài giờ làm việc anh cũng cần đi giải quyết nỗi buồn, anh để mọi người đi trước rồi mới đứng dậy rời khỏi, lịch thiệp chào các vị lãnh đạo ở đây một tiếng rồi đi về phía Tây đến phòng vệ sinh.
Vừa hay anh nghe được cuộc trò chuyện qua điện của một trong những người tham dự hôm nay.
“Sao? Cái gì? Thằng nhóc đó muốn từ bỏ mối liên hôn này?”
Đầu bên kia đáp lại nhưng vì quá nhỏ nên không thể nghe rõ.
“ Chuyện này bắt đầu từ lúc nào? Con bé Yến Ân này đã quá bao che cho nó rồi!”
Lẽ ra anh đã đẩy cửa bước ra ngoài nhưng vì có nhắc đến cái tên Lục Mạn Y – em gái anh nên mới nán lại nghe hết. Anh đứng bên trong nghiêng người áp sát tai tiện nghe rõ bên ngoài, cô gồng mình không phát ra tiếng đọng tránh bị phát giác.
“ Ra là có kẻ thứ ba phá hoại, điều tra về người phụ nữ tên Lục MẠn Y này đi. Nhất định phải kéo cô ta đi xuống cho bằng được. Dám phá hoại chuyện tốt của Kiều Hiền Minh tao chắc chắn sẽ không có kết cụ tốt! Hừ…”
Chính tai nghe được người khác nói em gái mình là kẻ thứ ba quả thực không tài nào chấp nhận sự lăn nhục thậm tệ đến như vậy, vẫn chưa rõ sự tình ra sao nhưng anh sẽ khôg bỏ qua việc này, trên mặt xuất hiên nhiều vạch đen. Trong chốc lát Lục Tư Thần lấy lại được phong thái ban đầu, mở cửa đi ra.
Kiều Hiền Minh nhìn vào gương thấy phía sau mình xuất hiện một người đàn ông, ông ta ngay lập tức nhận ra, quay người chợn tròn mắt đối diện với người trước mặt. Không biết rõ là anh đã nghe hết cuộc trò chuyện vừa nãy hay chưa nhưng với khả năng biến hóa khôn lường của ông ta thì không có gì là khó:
“ Tư lệnh! Được đứng trước ngài tôi cảm thấy rất may mắn cho mình.”
Nhưng thật bất cẩn ông ta lại không khiêm tốn cúi người chào mà thay vào đó Kiều Hiền Minh luôn ưỡn ngực cao đầu, lại đưa tay ra ngỏ ý muốn bắt tay ngang hàng với Lục Tư Thần, không thể giấu giếm vẻ kiêu hãnh trên khuôn mặt.
Vô tắc, vô phép, hành sự lỗ mãn là điều kị nhất khi anh làm việc. Đối với anh muốn trở thành một nhà chính trị tốt trước hết phải sở hữu nhiều tố chất trong đó bao gồm cả đạo đức và đạo đức là thứ quan trọng nhất trong mắt anh để đánh giá một con người.
Tuy ông ta là tiền bối đi trước nhưng không phải cứ lớn hơn là có thể tùy ý cư xử vô lễ, vả lại cả hai còn chưa từng quen biết. Mới lần đầu gặp mặt mà đã mất điểm trong mắt của Lục Tư Thần: thứ nhất Kiều Hiền Minh đã xúc phạm danh dự và tên tuổi của cá nhân khác, thứ hai là thái độ của một nhà làm chính trị.