Hai ngày yên bình trôi qua mà không có sóng gió gì, bên căn cứ có cử người qua mấy lần nhằm thuyết phục bọn họ gia nhập nhưng không thành công. Hỉ Tước luôn bay đi bay lại báocáotình hình.
Đêm nay mọi người tụ tập lại họp bàn rất quan trọng, theo như Hỉ Tước nghe lẻn được thì cao tầng lãnh đạobên kia chuẩn bị dọn sạch đoàn xe một phen. Mà theo như quan sát của nàng ngày hôm qua thì bên đó cũng là một hiểm họa cần phải tiêu diệt để tránh hiểm họa về sau.
Ngô Lâm vừa bước từ ngoài vàothì đã đặt một tập tài liệu lên bàn. Nhìn anh có vẻ rất tức tối.
-Có gì mà cậu tức giận vậy Lâm?
Âu Dương Hạohỏi.
-Cậu có nhớ mấy người mà hôm qua tôi cùng với D và Kiệt bắt về không? Họ cũng giống những kẻ mà hôm trước chúng ta đánh kia rất giống nhau, họ đều bị biến đổi gen. Cơ thể của bọn họ sau lăm phần trăm là giống động vật, họ cơ bản là đều không nói được nữa nhưng họ vẫn ý thức được. những người này cơ bản đều là người thường bị biến đổi, thân nhân họ bị uy hiếp hay những kẻ tuyệt vọng nên phải nghe theo những kẻ khác.
-Thật ghê tởm.
-Họ không sợ sẽ bị trừng phạt sao?
-Không đâu, dã tâm của họ rất lớn . họ muốn làm chủ tất cả kể cả thiên nhiên mà.
-Có khả năng gì giúp những người kia trở lại bình thường không?
-Thuốc mà Thiên Di đưa có thể được. tôi đã tiêm cho mấy người kia và họ bắt đầu dần hồi phục rồi.
-OK, giờ chúng ta phải bàn về việc ngày mai thôi.
-Lực lượng của chúng ta không thể mang đi hết mà phải để lại một nửa để bảovệ đoàn xe. Nhiệm vụ quan trong của chúng ta cần ưu tiên là phá hủy tòa nghiên cứu kia và giết kẻ đứng đầu.
-Được. Theo tôi nghĩ chúng ta sẽ mang theo khoảng hai trăm năm mươi người. các bảobảothì sẽ ở lại đoàn xe.
-Vậy thì sáu giờ sáng mai chúng ta sẽ xuất phát.
-Rõ.
-Mọi người về nghỉ ngơi đi.
Mọi người đều về nghỉ ngơi chuẩn bị cho cuộc chiến ngày mai.
*************
Sáng sớm, sau khi dăn dò một phen thì các anh và nàng, Thiên Quân cùng vơi hai trăm năm mươi người lên đường tới căn cứ.
Đến căn cứ khi trời còn tờ mờ sáng, những người được phân công nhanh chóng gia tay giải quyết những người bảovệ cổng. đến khi vàođến được gần tòa nhà trụ sở thì còi bàođộng của căn cứ mới vang lên.
Đoàn người chia làm hai nhóm, một nhóm đi vàotòa nhà nghiên cứu, một nhóm thì đi vàotòa nhà trụ sở.
Cả hai nhóm đi vàođến đâu là giết đến đó khiến họ trở tay không kịp.
Trong tòa nhà trụ sở phần lớn là quân nhân, trước khi chém giết thì mọi người cũng đã nói trước ai muốn sống và trở lại bình thường thì vứt vũ khí và đi ra ngoài sẽ được giúp đỡ.
Một phần cũng có kẻ tuyệt vọng nhìn thấy cơ hội nên đoạn đường này mọi người cũng rất rảnh tay. Triệu Hàng, Âu Dương Hạovà Đường Hiên nhanh chóng dẫn theo năm người nữa đi tới tầng cao nhất cũng là nơi ở quan trong của kẻ đứng đầu nơi đây. Còn những người khác tiếp tục chém giết ở tầng dưới.
Tiến vàobên trong tầng cuối cùng có rất nhiều kẻ thân thủ linh hoạt, dị năng cũng không yếu nhưng không có kẻ nàovượt qua được mấy anh cả, chẳng mấy chốc mà cả nhóm đã tiến vàođược phong quan trọng. bên trong có một kẻ mà các anh nhận ra đó chính là Lâm Hình, hắn ta đang đứng sau một người đàn ông trung niên.
-Đúng là anh hùng xuất thiếu niên.
-Quá khen, chỉ là không muốn chết nên phải vùng lên mà thôi.
-Triệu Hàng, Âu Dương Hạo, Đường Nhiên. Không hổ là những tinh anh của thành phố H.
-Còn ngài không hổ là đại tướng khu D, Vương An.
-Xem ra tôi đã xem thường các cậu.
-Đúng vậy, nếu không thì các người cũng chẳng chết nhanhthế.
-Hừ, hươu chết về tay ai còn chưa biết.
-Ngài cứ đợi xem.
Hai bên đều đồng loạt rat ay, Lâm Hình và một kẻ khác biến hình thành một kẻ nửa người nửa rắn. trong tay các anh có loại thuốc bột phòng rắn mà nàng cho nên hai kẻ kia nhanh chóng bị giết là không thể nghi ngờ. cnf những tên còn lại trong phòng cũng nhanh chóng bị hạ gục.
-Lòng tham qua lớn là không tốt nên ông phải trá giá cho những gì mình làm.
-Không………
Triệu Hàng nhanh chóng kết liễu Vương An.
ở bên tòa nhà nghiên cứu, nàng và những người khác lại không được rảnh như nhóm của Triệu Hàng. Những kẻ này đều rất ngoan cố không chịu đầu hàng.
Tòa nhà này chỉ có ba tầng như thủ vệ lớp lớp như mây, còn thêm người biến dị, động vật biến dị nữa nên khó khăn hơn rất nhiều.
Nàng cùng với các anh đi đầu giải quyết những kẻ lì lợm và mạnh nhất, những người đi sau cũng nhẹ nhành hơn một chút. Những kẻ mặc áoblue đều trực tiếp giết chết không tha một kẻ nào. Nhìn những ánh mắt tuyệt vọng của những người nằm trong lồng nghiên cứu, người không ra người quỷ không phải quỷ nàng liền cho họ một cái chết nhẹ nhàng.
Đối với con vật biến dị được những kẻ biến thái nuôi dưỡng chăm sóc này, nàng cùng mấy anh cùng ra tay giết. tinh hạch của nó cũng được giao cho Ngô Lâm giữ.
Đến khi mọi người đều bước ra khỏi hai toa nhà thì bên trong cũng bắt đầu bốc cháy. Những người ở trong khu căn cứ nhìn theo ánh lửa mang theo nỗi căm hận không ngừng. đó từng là hi vọng của bọn họ nhưng lại biến thành ác mộng.
Nhìn hơn nghìn người đừng trong khoảng trông trước mặt này, Ngô Lâm lên tiếng nói trước.
-Những người bị biến dị chúng tối sẽ giúp đỡ mọi người trở lại bình thường nếu mọi người mong muốn. Đoàn xe chúng tôi đang xuôi xuống phía nam để xây dựng căn cứ, nếu mọi người muốn gia nhập chúng tôi sẵn sàng chàođón nhưng phải tuân thủ quy tắc của đoàn xe.
-Người già và trẻ em chúng tôi có được gia nhập không?
-Được.
-Tôi gia nhập.
-Tôi cũng gia nhập.
Hầu hết những người ở đây đều đồng ý gia nhập đoàn xe. Những người này đã cứu họ nên họ sẵn sàng phó thác hy vọng.
Nàng đưa cho Ngô Lâm những lọ thuốc mà hai người pha sẵn đêm qua. Với năm trăm người biến dị thì dư sức. cho những người biến dị uống thuôc xong, đợ họ biến trở thành người bình thường xong thì mọi người mới đi.
-Thật cảm ơn.
-Cảm ơn.
Họ không có dị năng nhưng cũng không muốn trở thành quái vật, họ muốn trở thành người bình thường thôi cũng được. và nhữngngười anh hùng này đã giúp họ thực hiện điều đó.
-Mọi người có thể sẽ có dị năng, cũng có thể bình thường còn tùy mỗi người nữa.
-Thật sao?
-Thật.
Họ vui mừng;, trong họa có phúc là chỉ bọn họ đây.
Các anh dẫn theo nghìn người trở lại đoàn xe, may mắn đoàn xe không bị tập kích. Những người trong đoàn xe rất chàođón những người mới, họ sẵn sàng trợ giúp những người này.
Mọi người quyết định nghỉ ngơi hai ngày, bổ sung thêm vật tư rồi sẽ tiếp tục lên đường.
Tình cảm của anh và nàng cũng được hâm nóng lên từng ngày.
Các bé rất vui vẻ chàođón các bạn mới, thấy baba và mẹ ngày càng ngọt ngàothì hạnh phúc không thôi. Các vị phụ huynh nở hoa trong lòng, kế hoạch bàn bạc không bao giờ dứt.