Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lam Âm làm phục vụ ở nhà hàng KFC. Ca làm của cô chủ yếu vào buổi tối, từ 18h đến 23h, thỉnh thoảng cô cũng làm ca sáng. Công việc nhiều nhất là vào cuối ca, lúc ấy phải lau dọn hết nhà hàng, khu vực vệ sinh và xếp bàn ghế, còn trong ca làm thì lau dọn bàn ghế, full fill đồ nếu hết, thỉnh thoảng lau sàn nhà, vân vân và vài việc khác. Ca tối có 2 - 3 nhân viên phục vụ (các bộ phận khác chưa tính) sẽ phân chia nhau để làm việc. Công việc khá mệt nhưng có sức khỏe thì không vấn đề gì, quen rồi là tốt, lương cũng khá cao, đồng nghiệp vui vẻ thân thiện.

Cô làm ở KFC từ năm nhất Đại học. Bây giờ là đầu năm ba. Hồi đầu đi làm cô mượn xe máy của bố, làm được 3 tháng thì góp được một chút, rồi bố thân yêu cho 10 triệu thế là cô mua được một con Honda super cub màu xanh nhạt cũ của Nhật 15 triệu bao ngon, bao êm chạy đến tận bây giờ.

Tối nay phải về muộn hơn bình thường vì hôm nay ngày lễ lại vào cuối tuần. Cô cho xe chạy chậm lại. Cởi bỏ khẩu trang cho thoải mái. Hà Nội 1 giờ sáng mùa thu, có gió, có bóng đêm, có đèn đường, có hàng xôi với bánh mì đang mở, vài ba ông bác lái xe ôm tụ lại một chỗ vừa ngủ vừa nói chuyện, có người đi làm về muộn, có những đôi yêu nhau đi chơi muộn, có hội nam thanh nữ tú đi quẩy đêm, nói chung là đủ mọi màu sắc gì cũng có kể hết thì phải đến mai. Nhưng mà đêm khuya một mình một xe cũng cảm thấy rất rợn người. Cảm giác nếu có ai đó ngồi phía sau blabla ...

Vì để tránh cho suy nghĩ đi xa hơn, Lam Âm nghĩ đến chuyện khác. Cô lại nhớ đến lời chị gái mấy hôm trước tình cờ gặp. Chị nói với cô tìm công việc phù hợp với chuyên ngành học, hoặc ít ra không phải việc lao động chân tay, hỏi cô tại sao không đi làm gia sư, tại sao không chọn việc gì nhẹ nhàng để còn có sức khỏe và thời gian để học, còn bảo việc chính của mày là học, đừng để bốn năm đại học không học được cái gì, mày định ra trường bằng trung bình à. Còn bảo nếu mày cứ chọn làm việc này mãi thì mày mãi thế thôi, không học được cái gì hết. Lúc đó cô im lặng bảo em biết rồi, chờ chị đi rồi nước mắt mới rơi xuống. Thế rồi bây giờ nhớ đến nước mắt lại cũng rơi xuống.

Ngày trước, chị gái đã mắng thế này rất nhiều lần, kể cả khi cô đi làm về mệt cũng sẽ không an ủi mà chị ấy sẽ bảo do mày lựa chọn. Vì thế mà hết năm nhất cô chuyển ra ngoài ở một mình ở một tòa chung cư nhỏ, như thế không còn bị chị la khi mệt nữa. Hai người thỉnh thoảng hỏi thăm, chỉ để xác nhận đối phương chưa chết.

Hôm nay cô nghĩ nghĩ cảm thấy hình như vậy là đủ rồi. Thế là về nhà tắm rửa viết đơn xin nghỉ việc mất một lúc xong thì đi ngủ luôn.

Lam Âm dù không ngủ cũng không biết, hàng đêm luôn có một chàng trai lặng lẽ ngồi cạnh giường cứ thế ngắm nhìn cô. Cảnh tượng nhìn chung hết sức quỷ dị, vì sao ư, vì cô đi ngủ tắt đèn.

Thử hỏi trong bóng tối, nếu có một người cứ nhìn bạn, dù là với đôi mắt chỉ toàn màu đen hay đôi mắt chỉ toàn màu trắng, thì có là ma bạn cũng phải hét lên vì giật mình mà chết thêm lần nữa. Còn nếu không sợ, vậy thì xin chúc mừng, bạn đã tìm được đồng đạo của mình rồi, hai bạn hãy dắt nhau ra ngoài vũ trụ sống, Trái Đất này không chứa nổi các bạn nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK