Thấy Hạ Vạn Huy thật sự nóng nảy, Hạ Thược chậm rãi uống một hớp nước: "Em thật sự tin rằng Lý Bảo Sinh tham gia quân ngũ sao?"
"Chẳng lẽ không đúng ư?"
"Bác gái Lý chỉ có một đứa con trai nên xem như báu vật, làm sao có thể để cho anh ta vào trong quân đội chịu khổ được?"
Lý Bảo Sinh là cục vàng cục bạc mà hai vợ chồng nhà họ Lý cuối cùng cũng có được sau ba cô con gái là Chiêu Đệ, Dẫn Đệ, Đới Đệ.
Sau đó hai vợ chồng lại sinh thêm một đứa con gái, đặt tên là Lai Đệ.
Đáng tiếc là đã hơn hai mươi năm rồi vẫn không thể mang đến một đứa em trai nào nữa.
Chỉ có một đứa con trai độc nhất như vậy, đừng nói là vào quân đội chịu khổ, mà dù là xuống ruộng nhổ cọng cỏ, nhà họ Lý cũng không nỡ để Lý Bảo Sinh phải làm.
"Bác gái Lý lừa chúng ta?" Cuối cùng Hạ Vạn Huy cũng nhận ra điều này.
Nhưng suy cho cùng cậu ta vẫn còn trẻ, chưa từng trải, có nghĩ thế nào cũng không hiểu được: "Bà ta lừa chúng ta để làm gì?"
"Còn có thể làm gì nữa? Vừa không muốn thực hiện hôn ước, lại vừa không muốn mang tiếng xấu."
Trong truyện gốc, nhà họ Lý đã kéo dài đến tận năm cô ba mươi lăm tuổi vẫn không thực hiện hôn ước, càng không nhắc đến chuyện từ hôn.
Hạ Thược trong truyện lại là một người yếu đuối, đối phương không gửi thư về, cô cũng không dám tìm đến Đông Bắc, cứ thế mà trở thành gái lỡ thì.
Sau đó những lời bàn tán trong thôn càng lúc càng nhiều, đúng lúc anh cả của cô nợ người ta ba mươi đồng không muốn trả, bèn gả cô cho một lão già không có vợ.
Lão già không có vợ kia cũng không phải là người tốt, người vợ trước đã bỏ trốn vì bị lão và mẹ lão đánh đập.
Hạ Thược gả đến bảy năm, đã bị đánh đến mức sanh non ba lần.
Hạ Thược thực sự không chịu nổi nữa, lúc đó mới trốn đi, đến nhà của nam nữ chính làm bảo mẫu.
Chưa làm được bao lâu đã bị lão già kia và con trai đến khuyên về nhà.
Sau đó tuy rằng không được nhắc đến nữa, nhưng nghĩ cũng biết không có kết quả tốt đẹp gì.
Lúc Hạ Thược đọc được tình tiết này, trong lòng quả thực đã có một ngàn câu "mụ nội nó" lướt ngang qua.
Trùng tên với cô thì chưa tính, nhưng đã bị đánh đến mức như thế mà vẫn không ly hôn, lại còn quay lại?
Con cô ấy cũng thật là, không biết mẹ mình đã phải sống ở nhà như thế nào sao?
Mẹ lén lút quay lại đón nó, nó lại không đi theo, còn mách lại chuyện này với lão già kia, dẫn lão đi tìm mẹ.
"Chẳng lẽ không đúng ư?"
"Bác gái Lý chỉ có một đứa con trai nên xem như báu vật, làm sao có thể để cho anh ta vào trong quân đội chịu khổ được?"
Lý Bảo Sinh là cục vàng cục bạc mà hai vợ chồng nhà họ Lý cuối cùng cũng có được sau ba cô con gái là Chiêu Đệ, Dẫn Đệ, Đới Đệ.
Sau đó hai vợ chồng lại sinh thêm một đứa con gái, đặt tên là Lai Đệ.
Đáng tiếc là đã hơn hai mươi năm rồi vẫn không thể mang đến một đứa em trai nào nữa.
Chỉ có một đứa con trai độc nhất như vậy, đừng nói là vào quân đội chịu khổ, mà dù là xuống ruộng nhổ cọng cỏ, nhà họ Lý cũng không nỡ để Lý Bảo Sinh phải làm.
"Bác gái Lý lừa chúng ta?" Cuối cùng Hạ Vạn Huy cũng nhận ra điều này.
Nhưng suy cho cùng cậu ta vẫn còn trẻ, chưa từng trải, có nghĩ thế nào cũng không hiểu được: "Bà ta lừa chúng ta để làm gì?"
"Còn có thể làm gì nữa? Vừa không muốn thực hiện hôn ước, lại vừa không muốn mang tiếng xấu."
Trong truyện gốc, nhà họ Lý đã kéo dài đến tận năm cô ba mươi lăm tuổi vẫn không thực hiện hôn ước, càng không nhắc đến chuyện từ hôn.
Hạ Thược trong truyện lại là một người yếu đuối, đối phương không gửi thư về, cô cũng không dám tìm đến Đông Bắc, cứ thế mà trở thành gái lỡ thì.
Sau đó những lời bàn tán trong thôn càng lúc càng nhiều, đúng lúc anh cả của cô nợ người ta ba mươi đồng không muốn trả, bèn gả cô cho một lão già không có vợ.
Lão già không có vợ kia cũng không phải là người tốt, người vợ trước đã bỏ trốn vì bị lão và mẹ lão đánh đập.
Hạ Thược gả đến bảy năm, đã bị đánh đến mức sanh non ba lần.
Hạ Thược thực sự không chịu nổi nữa, lúc đó mới trốn đi, đến nhà của nam nữ chính làm bảo mẫu.
Chưa làm được bao lâu đã bị lão già kia và con trai đến khuyên về nhà.
Sau đó tuy rằng không được nhắc đến nữa, nhưng nghĩ cũng biết không có kết quả tốt đẹp gì.
Lúc Hạ Thược đọc được tình tiết này, trong lòng quả thực đã có một ngàn câu "mụ nội nó" lướt ngang qua.
Trùng tên với cô thì chưa tính, nhưng đã bị đánh đến mức như thế mà vẫn không ly hôn, lại còn quay lại?
Con cô ấy cũng thật là, không biết mẹ mình đã phải sống ở nhà như thế nào sao?
Mẹ lén lút quay lại đón nó, nó lại không đi theo, còn mách lại chuyện này với lão già kia, dẫn lão đi tìm mẹ.