• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cậu khát rồi đúng không?

- Ừ đúng rồi - Tôi quay sang bên trái của tôi, cơ thể tôi giật nảy ra bên phải.

Chẳng phải đó là Vĩ Trung sao? Sao giờ chưa về vậy?

Tôi nhìn qua lon nước lạnh của Vĩ Trung, thì đó là nước ép táo, là nước tôi thích nhất đó! Nhưng tôi lại không lấy, vì tôi ghét Vĩ Trung lắm, chả thèm, tôi tự mua.

- Không cần! Tôi tự mua! - Thế mà, tôi không thể cưỡng lại cái thứ được gọi là nước ép táo được! Thật là đáng sợ.

Đúng là cái tên gian xảo, mưu mô. Tôi cố gắng không liếc nhìn, còn Vĩ Trung thì cứ nhìn tôi mỉm cười tủm tỉm.

Còn trong khi đó, Khánh Ly thì đang cau mày nhìn chúng tôi, rồi sau đó thì ôm mặt như kiểu cố nhịn cười.

- Cậu cứ cầm đi, tớ đi đây - Vĩ Trung nhét lon nước ép vào tay tôi.

Cái tên cao kiêu này nữa! Cứ suốt ngày đi trêu chọc một đứa thấp hơn cậu ta một cái đầu đấy.

Nhưng mà, nói thật thì hãng của nước ép táo này nổi cực kì luôn đấy. Khi lon nước mới ra mắt thì đã cháy hàng rồi.



Sao, cậu ta lại biết tôi thích lon nước này cơ chứ? Còn hay biến mất rồi lại xuất hiện thất thường nữa, bộ Vĩ Trung là ma hay gì.

- Này, Hoa Quỳnh, tớ chắc chắn là cậu bạn Phan Vĩ Trung đó đã thích cậu rồi.

- Sao cậu cứ nghĩ thế từ tối qua đến giờ vậy? - Tôi thắc mắc, đảo mắt nhìn xung quanh.

- Phan Vĩ Trung thể hiện quá rõ rồi còn gì, tất cả đều nhận ra còn gì.

Tên đó chỉ giỏi trêu chọc người khác thôi.

- Thôi đi về đi - Quay mặt đi rồi tôi đi thẳng ra bãi đỗ xe, Khánh Ly thì lẽo đẽo đuổi theo ở phía sau.

- Thôiii, tớ xin lỗi nhé, tớ không có cố ý làm cậu bực bội thế đâu.

- Cậu cứ suốt ngày Vĩ Trung không chán à? Đi mà yêu nó đấy - Tôi càng nói và đi nhanh hơn.

Đến bãi đỗ xe, tôi nhanh chóng lấy con xe đạp cũ kĩ và muốn nhanh chóng về nhà thôi, còn Khánh Ly thì cũng lấy xe và đuổi theo tôi và nịnh tôi rằng.

- Thôi màaa, để tớ bao xiên bẩn nhaa.

- C..cậu nói về xiên bẩn đấy hả?

____________________

Xiên bẩn là thứ ngon nhất trên đời! Bây giờ, tôi ở cùng Khánh Ly để ăn xiên bẩn, nhưng tôi cũng không ngờ là gặp luôn cả Thư Anh và Ánh Thy.

Cũng thế mà tôi và Khánh Ly hóng được chuyện tình cảm của Thư Anh và Duy Thành.

- Có thể mấy cậu không biết, chứ bên ngoài nhìn tình cảm vậy thôi, chứ bên trong đổ vỗ lắm.



- Vụ như nào? Kể đi bọn này nghe.

- Thì là dạo gần nó hay trả lời tin nhắn chậm, bơ tớ, lạnh nhạt,... - Thư Anh vừa kể, vừa ôm mặt như kiểu sắp khóc tới nơi.

Vì tôi biết Thư Anh nếu khóc ở chỗ công cộng thì sẽ cố nhịn, thế nên Ánh Thy đã để Thư Anh dựa vai và thì thầm chỉ cho hai người nghe:

- Cậu cứ khóc đi, sẽ chẳng ai để ý đâu.

Nếu bạn thắc mắc tại sao chỉ là chuyện cỏn con mà cũng khóc thì đây không phải là lần đầu mà là nhiều lần trong kì nghỉ hè, Duy Thành và Thư Anh cũng đã bên nhau được gần một năm rồi.

Vào lúc gần khai giảng, lớp Duy Thành đã có một học sinh mới là cô gái xinh đẹp, nhưng ai cũng biết cô gái đó sẽ không bằng Thư Anh rồi. Trường tôi còn có bảng xếp hạng ai là người xinh nhất mà, cô bạn đó tên Cường Vi chỉ đứng thứ hai.

Ấy thế mà, Duy Thành có mắt như mù, cô bạn đó bị vẩu đó, tại Cường Vi đang cởi khẩu trang và ăn ở bàn bên đó, mặt còn lệch nữa. Mấy người trong trường mà biết bí mật này chắc tuột mất vinh dự trong top 10 rồi.

Duy Thành nên cảm thấy may mắn khi vào giữa năm lớp mười được Thư Anh để ý tới và được coi là người đẹp trai nhất trong khối đó.

Nhưng mà tên đó lại đi mê cái nhỏ Cường Vi đó cơ, còn lí do biết Duy Thành đang mê cái Cường Vi là do cách nhìn đối xử là biết mà.

Đã được thằng Xuân Kiệt và chúng tôi cảnh báo rồi còn đi mê muội cái thằng đấy, trong khối có đầy thằng đẹp trai đây thây.

Cả thằng đẹp trai nhất khối học ở lớp 11D2, cũng là học chung lớp với Duy Thành, là Đức Anh - Học sinh giỏi nhất khối, cũng đẹp trai nhất với vẻ ngoài gần 1m80, đeo kính, kiểu tóc sidepart mullet đang mê muội, ngày đêm nhớ nhung mà không yêu.

Đã thế, Đức Anh còn từng khóc và đậm sâu với Thư Anh nữa.

Chán cô bạn xinh đẹp của tôi luôn, không ngờ lại mù quáng đến vậy. Đây là lần đầu, tôi thấy Thư Anh đi khóc vì một thằng không ra gì đấy.

Chúng tôi an ủi Thư Anh một hồi, Thư Anh cũng đã không còn khóc nữa, thế nên chúng tôi quyết định đi về.

Nhưng mà tôi ngưỡng mộ gia đình Ánh Thy thật, bố mẹ của Ánh Thy hay thường xuyên lo lắng cho sự an nguy của Ánh Thy. Thế nên, mỗi lần đi học hay đi về thì bố của Ánh Thy sẽ lái con xe gần tỷ ra đón Ánh Thy đưa đi học hay đi về.

Đôi lúc, anh trai của Ánh Thy tiện đường thì sẽ đón Ánh Thy bằng con xe mô tô siêu ngầu đó!

Cũng vì thế mà Khánh Ly có thể nói là "simp" anh trai của Ánh Thy, tên là Cường Vũ, đã thế chúng tôi còn được kết bạn với Cường Vũ nữa. Còn lí do tiện đường, là do trường đại học mà Trọng Duy đang học ở gần đây thôi.


Còn Thư Anh thì cũng có xe đi học, chỉ khi nếu đi xe mà bố Ánh Thy đón thì mới đi cùng Ánh Thy thôi.


__________________________


Tôi và Khánh Ly mỗi người một xe, bon bon trên con đường nhỏ từ trường về nhà, trên đường đi, chúng tôi gặp những cô bác hàng xóm đang đi chợ ở gần đó.


Chúng tôi cứ vừa đi vừa tám chuyện vậy đó, bỗng ánh mắt của Khánh Ly va phải một quán cà phê thú cưng mới mở.


À đúng rồi, Khánh Ly rất thích uống cà phê, đặc biệt là mấy quán cà phê mèo nổi tiếng và có treo những bức tranh nghệ thuật. Đối với người sống trong nghệ thuật tranh vẽ như Khánh Ly, thì đó cũng có thể lấy làm ý tưởng cho những bức tranh vẽ sắp tới.


- -----------------------------------------


Chuyện xàm ngày tết 😉.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK