Mục lục
Đan Hoàng Võ Đế - Khương Nghị (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nữ tỳ hoàn toàn không để ý, linh văn Băng Tinh lấp lóe trêи trán, song chưởng liên tiếp đẩy ra hai luồng không khí lạnh, nhào về phía Khương Nghị. Khương Nghị liên tiếp né tránh, một mực thối lui đến cạnh góc, nhưng nữ tỳ mang theo khí thế hung hung, ánh mắt lạnh lùng, bộc phát luồng khí lạnh mãnh liệt hơn.

Hắn không thể không kϊƈɦ hoạt linh văn, hỏa diễm nóng bỏng hiện lên đón đỡ một chưởng của nữ tỳ.

Âm thanh trầm đục, liệt diễm Khương Nghị phát ra rất nhanh bị đánh tan, bị luồng khí lạnh bao phủ, toàn thân hiện đầy băng tinh.

- Dừng tay!

Thanh âm của "Điện hạ" và bọn thị vệ gầm thét đồng thời vang lên.

Nữ tỳ lập tức lui lại, đứng ở một bên "Điện hạ", bình tĩnh nhu thuận, giống như chưa có phát sinh chuyện gì.

Khương Nghị nhịn không được rùng mình, băng tinh chấn động rớt xuống, ánh mắt bén nhọn tập trung vào nam nhân kia.

‘Ngọn lửa màu vàng?’

"Điện hạ" nhếch miệng lên hiện ra nụ cười quái dị:

- Có ý tứ không? Nơi này là Thiên Hoa điện, ai dám nháo sự, cút ra ngoài cho ta.

Bọn thị vệ giận dữ mắng mỏ "Điện hạ" cùng nữ tỳ của hắn, kϊƈɦ hoạt linh văn vây quanh bọn hắn.

- Chỉ là muốn luận bàn một chút cùng Nghị công tử, vô ý đả thương người. Chúng ta sẽ sẽ rời đi.

Mắt "Điện hạ" nhìn Khương Nghị thật sâu, mang theo nữ tỳ rời đi.

Bọn thị vệ vừa muốn ngăn cản nhưng bên ngoài vội vã chạy vào một người, thấp giọng nói câu gì cùng bọn hắn. Bọn hắn hơi biến sắc, từ từ thối lui ra hai bên. Người kia tranh thủ thời gian nghênh đón, dẫn "Điện hạ" đi ra ngoài Giám Bảo đường.

Nữ tỳ ra hiệu người kia lui ra, khẽ nói với "Điện hạ":

- Phản ứng của hắn rất nhanh, so với ta không kém bao nhiêu, nhất định là quanh năm lịch luyện. Linh văn của hắn có đẳng cấp không thấp, cảnh giới cũng không thấp, nhưng khoảnh khắc đang phản kϊƈɦ này hắn lại cưỡng ép thu liễm khí thế, áp chế linh lực, ta không rõ ràng cụ thể linh văn đẳng cấp nào và cảnh giới bao nhiêu.

- Theo những gì ngươi nói, hắn không phải một phế vật?

Quanh năm lịch luyện sẽ có được thân pháp mạnh mẽ, cái này có thể tiếp nhận.

Nhưng, thời điểm có thể nhận được uy hϊế͙p͙ lại không điên cuồng phản kϊƈɦ, mà áp chế linh lực, cũng không phải tùy tiện có thể làm được, mà hắn vẫn chỉ là một thiếu niên mới mười ba tuổi.



- Hắn không biết thân phận của chúng ta, tận lực áp chế linh văn và linh lực có thể là tiềm thức bảo hộ bản thân khi ra ngoài, hắn không nguyện ý tiết lộ cho chúng ta bí mật của mình.

- Ha ha... Có chút ý tứ... Hắn hạ chiến thư cho Thương Châu võ viện?

"Điện hạ" cười lắc đầu, mặc dù không có cầm được tàn đao nhưng cũng coi như đạt được một bí mật, rất đáng.

- Tựa như là tại trêи đại hội chiêu sinh Thương Châu võ viện, là sinh tử chiến.

- Thông Tri Bạch hoa, để hắn sớm đến Bạch Hổ thành gặp Khương Nghị này một lần, tiểu gia hỏa này có gì đó quái lạ.

- Nghị công tử, ngươi không sao chứ.

Sắc Vi khẩn trương nhìn Khương Nghị, nàng cũng không muốn mất đi vị tiểu tài chủ này.

- Hắn là ai?

Khương Nghị nhíu mày hỏi.

Bọn hắn không giống như muốn cưỡng đoạt tàn đao, cũng không phải không lấy được vũ khí mà phát tiết bất mãn, hoàn toàn chỉ là thử tay với hắn.

- Ta chưa thấy qua. Hắn là ai?

Khương Nghị hỏi bọn thị vệ còn có chút mờ mịt.

- Tổng quản nói là quý khách của điện chủ chúng ta, để cho chúng ta ngàn vạn không thể đắc tội.

Khương Nghị không so đo, mang theo tàn đao nặng nề rời khỏi Giám Bảo đường.

- Nghị công tử, thật sự xin lỗi.

- Nếu như ngươi có hứng thú, không ngại qua mấy ngày nữa tới tham gia đại hội giám bảo của chúng ta.

- Cái gì là đại hội giám bảo.

- Ngươi không biết?

- Không chú ý qua.

- Thiên Hoa điện chúng ta hàng năm đều sẽ tổ chức đại hội giám bảo một lần, đem bảo bối đặc thù chúng ta bảo lưu lại một năm nay lấy ra công khai cạnh tranh. Những bảo bối này đa số đều đến từ Đại Hoang, cũng có chút đến từ địa phương khác, mặc dù kiểm định không ra phẩm cấp cụ thể, nhưng cam đoan không có một kiện phế phẩm.



- So với trong Giám Bảo đường còn tốt hơn?

Sắc Vi cười nói:

- Giám Bảo đường mười cái mới có thể ra một kiện bảo bối, phẩm cấp còn chưa nhất định, nhưng trong giám bảo đại hội, vật nào cũng là trân phẩm chúng ta đặc biệt lưu lại, cho nên giá bắt đầu của mỗi một kiện đều tại mức năm mươi ngàn tinh tệ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn năm ngàn. Dựa theo thành giao năm trước đến xem, mỗi kiện cuối cùng đều có thể định khoảng tám mươi ngàn tinh tệ trở lên, thậm chí xuất hiện qua giá trêи trời ba trăm ngàn tinh tệ. Nhưng người mua được, chưa bao giờ có bất kỳ một ngươi nào hối hận, đều nói giá trị.

- Không chơi nổi.

Khương Nghị lắc đầu liên tục, trong tay hắn mặc dù có tiền, nhưng cũng không nguyện ý lãng phí như thế.

- Ta nhận được tin tức, đại hội bảo giám năm nay sẽ có tất cả hai mươi tám kiện bảo bối, so với năm trước nhiều hơn tám cái. Đến lúc đó, rất nhiều đại tông đại phái, cổ thành võ viện Thương Châu đều sẽ phái người tới, quy mô mặc dù không lớn, nhưng sẽ vô cùng náo nhiệt.

- Tha thứ ta nói thẳng, Khương Vương phủ gần đây có chút loạn, không rảnh bận tâm mặt khác. Ta đoán Bạch Vương phủ, Triệu Vương phủ, Lý Vương phủ kia đều có thể sẽ phái người tới.

Khương Nghị trở lại sơn cốc, trước tiên bỏ tàn đao qua một bên, ngồi xuống bắt đầu luyện chế linh dịch.

Từng cây linh thảo bay vào bên trong "Nồi lớn", được Khương Nghị thành thạo khống chế dần dần cô đọng thành linh dịch tinh khiết. Cảnh giới tăng lên, khống chế hỏa diễm lại thoải mái hơn, tốc độ cô đọng đều tăng lên rất nhiều.

Từ chạng vạng tối đến sáng sớm, linh thảo linh quả dùng mấy vạn tinh tệ để mua biến thành mười bình linh dịch.

- Uyển Nhi, đây là chút đan dược và năm bình linh dịch, từ từ dùng. Muội vừa khôi phục, không nên quá sốt ruột tu luyện, điều dưỡng quan trọng hơn.

Khương Nghị đem đan dược và năm bình linh dịch giao cho Uyển Nhi.

- Ừm, tạ ơn Tạ Nghị ca ca... !

Khương Uyển Nhi khôi phục không tệ, có thể tu luyện, nàng đã không kịp chờ đợi muốn một lần nữa cảm thụ cảm giác phóng thích võ pháp.

- Nơi này còn có chút linh quả, đói thì ăn chút, ta ở ngay bên ngoài, có chuyện thì gọi ta.

Khương Nghị đi tới cánh rừng ngoài sơn cốc, lấy ra tàn đao.

- Hai mươi ngàn tinh tệ, cũng đừng làm cho ta thất vọng.

Khương Nghị ngưng tụ ra ngọn lửa màu vàng óng, nung khô tàn đao.

Vừa mới bắt đầu không phản ứng chút nào, kéo dài thời gian đốt đến một tiếng sau, đốm đá mặt ngoài thân đao ảm đạm rốt cục cũng bắt đầu tróc ra, một cỗ uy thế nặng nề xuyên thấu qua thân đao, tràn ngập sơn lâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK