Dương Vũ từ trong túi lấy ra bộ trang sứa hoa hồng xanh đưa cho Y Đàm. Cô cầm lấy mở ra xem, thật đẹp bộ ttang sức này đẹp quá chắc đắt tiền lắm.
" Đẹp quá! Hoa hồng xanh là loại hoa em thích đó, sao anh biết em thích vậy? Em chưa nói với anh điều này mà. "
" Anh tình cờ biết đó, nên khi thấy bộ trang sức này là liền mua anh nghĩ chắc chắn em sẽ thích nó "
Y Đàm cười vui vẻ, cầm lấy lắc tay lên, ôi càng nhìn nó càng xinh mỗi bông hoa hồng xanh được chạm khắc tỉ mỉ tinh xảo, kết hợp với vàng trắng hai gam màu lạnh lại hài hòa vô cùng.
" Để anh đeo cho em "
" Dạ "
" Em đeo lên đẹp lắm, anh chọn không sai mà"
" Đẹp thiệt anh ơi, cảm ơn anh nhé ! "
Cô ôm lấy cổ anh, Dương Vũ như quên mất sự hiện diện của 3 người ở đó ôm lấy lưng Y Đàm nhẹ nhàng hôn hôn lên tóc cô.
" Ê hèm, hai đứa...Vũ chắc con đói rồi đúng không thức ăn bác nấu gần xong rồi con đợi chút nhé "
Hai người buông nhau ra, ngại ngùng nhìn nhau cố nghiệm túc nhịn cười, Dương Vũ thầm mắng trong bụng vì không kiềm chế hành động của mình, thật ngại quá đi lúc nãy anh quên khi ôm em là anh không để ý được gì hết.
" A con quên nồi nghêu hấp sả, để con xuống xem thử ! "
Cô vội đứng dậy chạy xuống nhà dưới, anh thấy vậy vội đứng dậy xin phép mẹ Hương rồi đi theo cô.
" Để con phụ em ấy, bác với hai em ngồi nghỉ ngơi đi."
Anh đi xuống bếp thì Y Đàm đàm đang cắt hành ngò, anh bước tới hai tay luồng từ đằng sau eo cô rồi ôm ngang bụng, dựa đầu lên vai cô.
" Anh buông em ra mẹ và hai đứa nhỏ thấy đó"
" Cho anh ôm em một lát, hơn 1 tuần rồi anh có ôm em đâu "
" Một lát thôi đó. "
" Ừm "
Loay hoay gần cả tiếng thì cũng nấu xong hết, Y Đàm nhìn thấy anh mồ hồi chảy ướt đẫm cả áo cô đi lấy quần áo thoải mái đưa cho anh.
" Anh thay đồ ra đi, và rửa mặt nhé mồ hôi không nè "
" Đồ này của ai? "
" Đồ em mua cho anh đó em đã giặt sạch rồi anh mặc đi "
" Em mua cho anh, anh sẽ mặc "
Trịnh Dương Vũ vui vẻ cầm đồ đi thay, nó vừa vặn với người anh luôn, bộ đồ thun thể thao này anh rất thích vì em yêu mua cho mà, anh sẽ trân trọng nó.
" Để em xem... ôi anh mặc đẹp thật nha, dáng đẹp người đẹp nên mặc gì cũng đẹp, yêu quá!"
Hai người dắt nhau ra ngồi hè ngồi, vì ngoài ở đây sẽ thoáng và mát hơn ở trong nhà, mẹ Hương đã trải chiếu lớn và dọn đồ ăn lên sẳn hết rồi, Y Đàm kéo anh ngồi xuống ghé sát tai anh nói nhỏ: " Anh thông cảm nhé, nhà em trước giờ ăn thường trải chiếu ngồi đất thôi, không có ngồi bàn, anh chịu khó nhé "
Anh lắc đầu nói: " Anh thoải mái mà, ngồi như này ăn cũng vui mà không cần lo cho anh "
" Vậy em yên tâm rồi "
" Anh ăn đi, để em bóc tôm cho anh nhé? "
" Em yên đó bóc tôm hay cua để anh, em chỉ việc ngồi ăn ngon là được rồi "
" Anh chiều em quá đi "
Dương Vũ bóc tôm và cua bỏ vào chén cho cô, đến cả cá còn lóc da ra hết chỉ để lại phần thịt cho cô.
Mọi người cùng nhau ăn rất vui vẻ, tiếng cười nói rôm rả khắp nhà.
21h, lúc phân chia phòng ngủ, Y Hà chủ động ôm gối vô phòng ngủ chung với mẹ để lại phòng riêng cho anh và chị ngủ.
Đèn đã tắt, hai người nằm trên giường, giường nhà cô nhỏ hơn so với giường nhà anh.
" Giường của em hơi nhỏ anh nằm được không? ".
" Được mà, anh thấy nằm như này rất ấm, sát nhau như này anh ôm em ngủ sẽ rất ngon đó"
" Ngủ sớm nhé! "
" Ừm, ngủ ngon bảo bối "
" Dạ anh cũng ngủ ngon "
Anh ôm cô vào lòng rất nhanh cả hai đều chìm vào giấc ngủ say, một ngày yên bình như thế lại trôi qua.