- Đánh cuộc cái gì?
Thư Tịnh căm giận nói, bây giờ nghe đến đánh cuộc là nàng cảnh giác ngay. Đúng là không có biện pháp, ai bảo trước đó nàng đã thua một lần?
- Xin hỏi tiểu thư tên là gì?
Hùng Phi không trả lời câu hỏi của Thư Tịnh, hắn lại hỏi:
- Em có liên quan gì đến đội bóng Phong Hỏa?
- Tôi là Thư Tịnh, là quản lý của đội bóng Phong Hỏa, có vấn đề gì sao?
Thư Tịnh hừ lên một tiếng nói.
- Không có vấn đề.
Hùng Phi mỉm cười:
- Nếu tiểu thư là một thành viên của đội bóng Phong Hỏa, như vậy thì tốt, xem ra tiểu thư cũng có lòng tin với Phong Hỏa. Như vậy chúng ta không bằng đánh cuộc, để coi như trận đấu này có chút vui thú.
- Anh muốn đánh cuộc cái gì?
Thư Tịnh mất kiên nhẫn hỏi.
- Thư tiểu thư, chúng tôi đã bao một quán bar, chuẩn bị xong trận đấu này sẽ đi chúc mừng, thế này đi, nếu đội bóng của em thua, em phải đi uống với bọn anh vài ly rượu.
Hùng Phi dùng giọng không nhanh không chậm nói.
Thư Tịnh lập tức bị chọc tức, đám người này quá kiêu ngạo, còn chưa đánh mà chuẩn bị chúc mừng, điều này căn bản là không xem đội bóng Phong Hỏa ra gì.
Khương Phong lúc này đi đến bên cạnh Thư Tịnh rồi khẽ nhắc nhở:
- Thư Tịnh, đừng đánh cuộc với bọn họ, tôi thấy bọn họ không có ý tốt.
Thư Tịnh còn chưa nói thì Hùng Phi bên kia đã mở miệng:
- Thế nào? Thư tiểu thư, dám đánh cuộc không? Tất nhiên, nếu em không dám thì anh cũng hiểu, nếu là em thì anh cũng không đánh cuộc, vì đánh cuộc sẽ thua.
Phép khích tướng vẫn luôn là biện pháp có tác dụng hữu hiệu, vì rất nhiều người biết đối phương dùng phép khích tướng nhưng cũng nhịn không được phải đáp ứng. Bây giờ Thư Tịnh là như thế, Hùng Phi hoàn toàn không coi bọn họ ra gì, điều này làm cho Thư Tịnh không nhịn được, nàng tức giận nói:
- Chẳng phải chỉ là uống vài ly rượu thôi sao? Đánh cuộc thì đánh cuộc.
- Thư tiểu thư quả nhiên quyết đoán.
Hùng Phi ra vẻ tán thưởng:
- Nhưng, Thu tiểu thư, anh nói trước, chúng tôi tổng cộng có hai mươi bốn người, em phải hầu rượu chúng anh mỗi người một ly. Hơn nữa mọi người lại uống rượu khác nhau, có thể là rượu đỏ, có thể là rượu đế, hoặc là cốc tai.
Hùng Phi dừng lại một chút rồi nhìn Hạ Thiên ở bên cạnh Thư Tịnh:
- Mặt khác, chúng tôi mở hoạt động chúc mừng chỉ là hoạt động tư nhân, vì vậy lúc đó chỉ hoan nghênh một mình Thư tiểu thư, còn những người khác, thật xin lỗi, không thể cho đi cùng.
- Cái gì?
Thư Tịnh có chút tức giận:
- Có đạo lý như vậy sao?
- Thư tiểu thư, chúng tôi có quy tắc riêng, chúng tôi đã nói rõ với em, nếu em không muốn thì có thể bỏ qua, chúng tôi không bắt buộc.
Hùng Phi cười nhạt một tiếng:
- Bây giờ nếu em đổi ý thì vẫn còn kịp, anh vẫn nói câu kia, dù sao các em cũng thua, không đánh cuộc cũng có thể hiểu.
- Đúng vậy, dù sao cũng thua, không đánh cuộc cũng là một hành động đúng đắn... ....
- Người đẹp, không bằng nhận thua luôn đi, tối nay khỏi đánh bóng cho mệt... ....
- Không có năng lực thì đừng ôm đồ sứ, không có năng lực cũng đừng đưa đầu ra... ....
Đám đàn ông bên cạnh Hùng Phi bắt đầu ồn ào, ánh mắt bọn họ nhìn Thư Tịnh cũng bắt đầu có chút mập mờ. Tuy đám gái bọn họ mang đến đều rất xinh đẹp nhưng so ra vẫn kém Thư Tịnh, không phải chỉ là một hai bậc.
Lúc này đám thành viên bên phía Phong Hỏa đã mắng loạn lên:
- Đám cháu nội này muốn chiếm tiện nghi của Thư Tịnh.
- Đúng vậy, hai mươi bốn ly rượu, với tửu lượng của Thư Tịnh thì không say mới là lạ.
- Đám cháu nội kia còn chưa nói ly lớn hay nhỏ.
- Khương Phong, nói Thư Tịnh đừng đánh cuộc với bọn họ, đám người này rõ ràng không có ý tốt. Thư Tịnh đến quán bar uống rượu một mình, sau đó không cần nghĩ cũng biết đám cháu nội kia sẽ làm gì.
- Cái gì mà là tinh anh, phải nói là một đám bại hoại, thấy Thư Tịnh xinh đẹp là có ý đồ xấu xa.
- Đám người này đều đã có bạn gái xinh đẹp, không ngờ còn muốn nữa, ông cũng muốn cướp đám bạn gái kia chơi một phen cho hả giận.
Tên này vừa mở miệng thì bên cạnh đã vang lên một âm thanh:
- Anh thật sự muốn chơi đám ngốc kia sao?
Tên này nghe được những lời kia thì chợt ngẩn ngơ, hắn quay đầu lại nói:
- À, anh siêu nhân, thật ra cũng không phải chơi, tôi còn chưa có bạn gái, đám cháu nội kia có bạn gái xinh đẹp mà còn tơ tưởng, vì vậy tôi muốn cướp lại cho đỡ bực.
- À, ý kiến này của cậu là rất tốt, cậu xem đội bóng chúng ta cũng có mười ba người, trừ Khương Phong đã có bạn gái, chúng ta mười hai người, bên kia vừa vặn có mười hai người đẹp, chúng ta có thể chia mỗi người một em.
Một tên lên tiếng.
Hạ Thiên lúc này đón lời:
- Tôi vốn định biến mười hai tên này thành thái giám, nhưng tôi phát hiện ý kiến của các anh là khá tốt, vì vậy tôi quyết định đáp ứng lời đề nghị của các anh, cho các anh chọn mỗi người một cô, tối nay chuẩn bị lên dĩa.
- À, đại ca siêu nhân, anh nói thật sao?
Người đưa ra ý kiến này đầu tiên chợt ngẩn ngơ, chẳng qua hắn chỉ thuận miệng nói ra một câu mà thôi, như vậy mới phát tiết được cơn tức, không ngờ Hạ Thiên muốn làm thật.
- Tất nhiên là thật.
Hạ Thiên trả lời một câu, sau đó hắn lách mình đến bên cạnh Thư Tịnh:
- Vợ Tịnh Tịnh, đồng ý đánh cuộc với bọn họ đi.
Thư Tịnh đang không biết nên làm thế nào, bây giờ nghe được lời nói của Hạ Thiên thì không khỏi ngây người:
- Cậu nói gì?
- Vợ Tịnh Tịnh, chị đánh cuộc với đám ngu ngốc kia đi. Có tôi ở đây, sẽ không thua.
Hạ Thiên tiếp tục nói.
Hùng Phi lại thúc giục:
- Thư tiểu thư, có đánh cuộc hay không thì nói một lời.
- Đánh cuộc thì đánh cuộc, tôi không sợ các anh.
Thư Tịnh hừ một tiếng, có Hạ Thiên đảm bảo thì nàng lập tức có lòng tin. Điều này làm nàng cảm thấy kỳ quái, nàng phát hiện vào đúng thời điểm mấu chốt thì lưu manh này làm mình tín nhiệm rất lớn, điều này đúng là không phải điềm gì tốt.
Lúc này Hạ Thiên nói một câu bên tai Thư Tịnh, điều này làm nàng ngẩn người, sau đó nàng nói với Hùng Phi:
- Tôi thua, tôi đi uống một ly với các anh, nhưng nếu các anh thua thì sao?
- Chúng tôi sẽ không thua.
Hùng Phi nói với vẻ mặt tự tin:
- Nhưng, để cho công bằng, Thư tiểu thư cũng có thể nói ra yêu cầu, em nói đi, em muốn thế nào?
- Rất đơn giản, nếu các người thua, các người phải cùng bạn trai tôi... ....
Thư Tịnh còn chưa nói dứt lời thì đã bị Hạ Thiên uốn nắn:
- Chồng.
Lúc này Hạ Thiên không còn muốn đóng vai bạn trai, hắn muốn khôi phục lại thân phận là chồng của Thư Tịnh.