"Ta..."
La Mịch giang một tay chỉ lại mình, có chút không hiểu.
"Nàng bị sao thế?" Dương Hề ở bên cạnh hỏi.
Vốn bọn họ muốn tới đây tu luyện một phen, luyện Ngự Kiếm Thuật, dù sao cũng đã ra ngoài nhiều ngày, chơi lâu như vậy rồi.
Nghề nghiệp tinh thông với người cần cù mà hoang phế với sự chơi đùa.
Vừa tu luyện vừa giải thích cho Uyển Ngôn biết sơ qua về Ngự Kiếm Thuật, dù sao thì ở Bất Hủ tông cũng có rất nhiều loại mạch thuật, pháp thuật, tốt nhất nên tu luyện một loại.
Thế nhưng Bách Niệm Hương bỗng nhiên đứng ra nói muốn khiêu chiến.
Chuyện này là sao?
Bách Niệm Hương nói tiếp: "Con đại yêu các ngươi mang theo kia đã đánh Tiểu Vọng, hiện tại ta muốn trả thù cho Tiểu Vọng. Là ngươi, tới đơn đấu với ta! Ta cũng không ăn hiếp ngươi, ngươi đã mới luyện thể thất trọng, ta tuyệt không mở mạch môn!"
"Vậy cũng không tính là ăn hiếp?"
Uyển Ngôn lập tức lên tiếng bất bình.
Không mở mạch môn, vậy cũng coi như ngang thập tam trọng cảnh a.
Thậm tam trọng cảnh giới đánh luyện thể thất trọng, là cùng một cấp bậc chiến đấu sao?
Với lại, bọn họ căn bản không có sai sử Cáp Cáp đi đánh cái con cầm Lang Nha Bổng kia.
Bách Niệm Hương lại chỉ một lần nữa, nhưng lần này là chỉ cả La Mịch, Dương Hề và cả Uyển Ngôn: "Nếu như không dám, vậy thì cùng lên đi. Ta vẫn sẽ không mở ra mạch môn."
"Ngươi..."
Dương Hề bị La Mịch cắt ngang.
La Mịch nói: "Nếu ngươi muốn luận bàn với ta, vậy thì tới đi. Lâm sư huynh, các ngươi lui ra sau một chút. Nhưng, trước tiên phải nói cho rõ, kiếm của ta không dễ thu lại, ngươi cẩn thận một chút."
"Im."
Bách Niệm Hương mỉm cười không quan tâ, sau đó đứng ở tư thế khắc quyền, "Cho dù ngươi sử dụng kiếm cũng đánh không lại nắm đấm của ta."
Lúc này, La Mạch cách Bách Niệm Hương khoảng năm mươi mét.
La Mịch lập tức lộ bộ dáng tươi cười giảo hoạt, Uyển Ngôn lo lắng nhưng cũng được Lâm Khả Vô trấn an lại, chỉ nghe hai tiếng leng keng.
Song kiếm ra khỏi vỏ!
Hóa thành hai đạo bạch mang lập tức bay ra ngoài.
"A!"
Bách Niệm Hương giật mình, thấy bạch mang đã tới phía nàng.
Vội vàng nắm lên một tảng đá, nhanh chóng ném qua phía thanh kiếm đang bay tới. Đồng thời, cả người nàng mượn tảng đá này xông tới phía trước.
Ở tại Hải Long sơn, những tảng đá này đều cứng như cương thiết.
Sử dụng bọn chúng để mở đường, rất thích hợp.
Chỉ là nàng lại không ngờ được, vốn tưởng chọn được một quả hồng mềm, không nghĩ tới lại có thể thôi thúc hai thanh kiếm bay lên, còn lợi hại hơn cả Lâm Khả Vô ban nãy.
Ầm!
Ầm!
Tảng đá trong nháy mắt bị cắt thành hai mảnh đá vụn rơi ở trên đường.
"Không thể nào?"
Lúc giật mình, bạch mang bỗng nhiên ở trước người mình bẻ ngoặt bay lên trên trời, tránh va phải nàng. Thế nhưng, bạch mang tuy tránh nàng nhưng lại chưa từ bỏ ý đồ, lập tức bay trở lại.
"Đừng sử dụng thân thể để ngăn cản, Vô Cấu Chi Thể nhập môn không thể ngăn nổi đâu. Trừ phi, ngươi thật muốn cho tay chân ngươi dính phải vết sẹo rất khó xóa đi được." Bên tai bỗng nhiên vang lên giọng nói của La Mịch, khi nhớ lại một màn ban nãy, nàng vội vàng thu hồi suy nghĩ sử dụng nắm đấm để phá kiếm.
Hiện tại thân thể của nàng không cứng bằng tảng đá mà nàng mới ném đi khi nãy!
Khi nhìn lại La Mịch, hắn từ đầu tới cuối duy trì một khoảng cách an toàn nhất định với mình, chính mình đi tới trước, La Mịch sẽ lùi ra sau.
Vốn với tốc độ của nàng, đuổi kịp La Mịch là chuyện dễ như trở bàn tay, thế nhưng hai thanh kiếm kia lại cứ dây dưa không bỏ, từ bốn phương tám hướng liên tục bay tới khiến cho động tác của nàng bị hạn chế. Không nói tới có cơ hội tiếp cận La Mịch, hiện tại ngay cả phương pháp thoát thân cũng không có, đến bây giờ nàng cũng chưa nghĩ ra được biện pháp gì tốt.
"Làm sao lại như thế? Hắn không phải mới luyện thể thất trọng sao..."
Khi càng ngày càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, kiếm làm phân tâm giờ khắc này lại biến mất.
"Không đánh."
La Mịch lên tiếng.
Hóa ra hắn đã thu kiếm lại.
"Vì sao không đánh, ta vừa nghĩ ra biện pháp."
"Vô dụng, nếu như ngươi không mở mạch môn, chỉ dựa vào võ pháp từ nắm đấm là căn bản không thể phá được Ngự Kiếm Thuật của ta."
"Ngươi đây là thuật pháp?"
"Đương nhiên."
"Nhưng ngươi mới luyện thể thất trọng." Luyện thể thất trọng, ngay cả nội khí ngoại phóng cũng không làm được thì sao lại học được mạch thuật?
La Mịch cười một tiếng, lên tiếng trả lời: "Luyện thể thất trọng thì sao? Ở Bất Hủ tông chúng ta, chênh lệch cảnh giới cho tới bây giờ đều không phải là vấn đề."
"Vậy ta mở mạch môn đánh!"
Với La Mịch, nàng thật sự kinh ngạc.
Bởi vì cho dù là Bách Niệm gia thì cũng không ai dám nói chênh lệch cảnh giới không phải là chênh lệch.
Nghe thấy Bách Niệm Hương nói thế, La Mịch nói: "Vậy ngươi đánh với Lâm Khả Vô sư huynh đi, các ngươi mới là người cùng cảnh giới."
"Quá yếu, ta không rảnh." Lâm Khả Vô bỗng nhiên nói theo.
Chợt nhu tình như nước nhìn sang Uyển Ngôn.
Lập tức tiến vào trong thế giới của hai người, giảng giải Ngự Kiếm Thuật cho Uyển Ngôn, tự động bỏ qua tất cả mọi thứ chung quanh.
Bách Niệm Hương nghe thấy câu nói này, nổi giận đùng đùng mở miệng: "Ta yếu á? Các ngươi không phải là nhờ sử dụng kiếm này bay tới bay lui sao, nếu như không có nó, ai trong các ngươi có thể đánh được ta? Ta là thiên tài 18 tuổi đã tới Thông Huyền cảnh, nói thật, quyền pháp của ta là tiên thiên Hoàng cấp thượng phẩm mạch thuật, các ngươi ai có thể chịu được?"
"Được, không sử dụng kiếm!"
"Phong!"
Lâm Khả Vô liên tục mở miệng, mạch môn theo đó run lên.
"Ta..." Bách Niệm Hương giật mình, đang muốn động thủ, nhưng phát hiện thân thể của mình hoàn toàn không động đậy được.
Giống như bị thứ gì đó khóa chặt nàng lại.
"Hiện tại biết rõ chưa?" Nói nhỏ một tiếng, Lâm Khả Vô lúc này mới thu lại Phong Chi Cấm Cố, "Chỉ bằng lúc ban nãy, ngươi đã chết rất nhiều lần."
Bách Niệm Hương triệt để sợ ngây người, lúc trước là kiếm pháp bay tới bay lui, cho tới bây giờ nàng chưa thấy qua.
Khiến cho nàng phải bó tay toàn tập trước một tên luyện thể thất trọng.
Hiện tại lại xuất hiện mạch thuật mà không cần tới gần nàng cũng có thể khiến cho nàng không thể động đậy được, càng là nghịch thiên.
"Đây là... Làm sao lại có mạch thuật huyền diệu như thế này!"
Chưa từng nghe qua lưu phái mạch thuật này ở Thiên Địa hồ!
Đối với chuyện này, đoàn người Lâm Khả Vô bất đắc dĩ cười một tiếng, quả thật không biết nên nói gì với Bách Niệm Hương có chút cao ngạo tự cho là đúng này.
Nhưng mà ngẫm lại cũng là bình thường.
Trước khi bọn họ gia nhập Bất Hủ tông, lại có ai sẽ nghĩ tới có sự tồn tại của loại mạch thuật này?
La Mịch ở một bên rất tự nhiên học theo giọng điệu của Ôn Bình, nói: "Muốn học? Vậy thì gia nhập Bất Hủ tông, Ngự Kiếm Thuật, 500 kim, dạy hiểu trọn gói. Tông môn chúng ta có rất nhiều mạch thuật, tóm lại, tuyệt đối không thể học được ở những nơi khác. Chỉ cần muốn học, nguyện ý dùng tiền cùng bạch tinh, tông chủ sẽ không ngăn cản ngươi, tùy ngươi học."
"Ôn tông chủ kia thật sự rộng lượng như thế?" Bách Niệm Hương lập tức rút lại ý nghĩ báo thù, trong lúc không hề hay biết đã sinh ra hứng thú rất lớn với những thứ mà La Mịch đã nói.
"Đương nhiên."
La Mịch lập tức vỗ tay phát ra tiếng.
"Ta không tin!" Bách Niệm Hương lắc đầu.
Thật ra nàng tin.
Chỉ là từ trong xương cốt nàng lại nói cho nàng không thể nói tin.
"Chuyện hôm nay cứ thế đi đã, ta đánh không lại các ngươi. Thế nhưng đừng tưởng rằng mọi chuyện cứ thế qua đi..." Nói xong, Bách Niệm Hương quay người rời đi.
Nếu đã đánh không lại.
Ở lại đây cũng không có ý nghĩa.
Nhưng mà lần này đi, trong đầu của nàng không ngừng hiện lên câu nói kia của La Mịch.
Dạy hiểu trọn gói.
Muốn học kiểu gì thoải mái học.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
22 Tháng một, 2022 17:43
đan dược ăn 0 ngon
22 Tháng một, 2022 17:01
1 điều cực dỡ của truyện đối thủ không bao giờ hết, kẻ địch này chưa đánh xong là y như rằng kẻ mạnh hơn sẽ xuất hiện, truyện về tông môn bt môn chủ trấn thủ tông môn đệ tử đi kiếm chuyện khấp nơi, còn truyện này đệ tử ko làm gì đc bởi vì đối thủ càng lúc càng mạnh, đệ tử chỉ có ở tông môn tu luyện với chơi đùa thôi... Từng xem 1 truyện hợp thể song tu trung kỳ thời điểm gia nhập thế lực không phải mạnh nhất nhưng chỉ nhận thiên kiêu từng 1 thơi kiếm truyện tông môn như thế xem mà không có, nói chung truyện này ko giống truyện về tông môn lắm chuyện gì cũng là môn chủ đi làm
22 Tháng một, 2022 09:26
hóng
21 Tháng một, 2022 15:59
ra ít mà đều nhé cvt
20 Tháng một, 2022 12:27
Tính copy rồi úp vào mà sợ CVT buồn nên thôi
20 Tháng một, 2022 12:26
1173 Mới truy tinh tư không về tông
1174 cái thứ nhất còn sống phong vương
19 Tháng một, 2022 23:07
Tiểu di đã 100 tuổi, vậy mẹ main trâu già gậm cỏ non mẹ rồi.
19 Tháng một, 2022 10:20
Tặng cho ad 5k kẹo để có tâm dịch
19 Tháng một, 2022 10:14
Khổ dễ sợ chương ra đã chậm cvt dịch còn chậm hơn
19 Tháng một, 2022 10:08
Dịch tiếp đi cvt ơi
19 Tháng một, 2022 09:49
Dịch tiếp đi cvt ơi còn 2c nữa mà...năn nỉ á
19 Tháng một, 2022 09:45
Dịch tiếp đi cvt ơi ahuhu mình k bik đọc tiếng trung
19 Tháng một, 2022 09:24
Dịch đi cvt ơi...còn 3c nữa mà
19 Tháng một, 2022 08:18
Ra tới chương 1177 rồi cvt úp đi...
18 Tháng một, 2022 10:22
.
18 Tháng một, 2022 02:57
Toàn hồ bằng cẩu hữu,mấy đứa óc ***!
17 Tháng một, 2022 23:05
Mẹ thông huyền trung cảnh, mà toàn thông huyền cảnh ko chử trung bị ăn mẹ rồi.
17 Tháng một, 2022 21:19
Có rồi 162 chương mới có, main là người xuyên việt.
17 Tháng một, 2022 07:01
Tứ hung với thần thú vào truyện này thành phàm thú hết giao long cũng ko bằng
16 Tháng một, 2022 21:30
Cái gì xì gà ko có nicotin, ko tổn thuơng cho phổi, sử dụng toàn thuật ngữ hiên đại. Thằng main này hinh như ko phải xuyên không.
14 Tháng một, 2022 13:08
Ae giỏi tiếng trung cho hỏi quả Mạch khí không đều trận phiên âm là gì thế. Đọc quả tên chán đóe chịu đc
11 Tháng một, 2022 19:07
Truyện hay vậy mà cứ chê...hành văn non thì viết truyện cho ae đọc đi....xl quen thói
11 Tháng một, 2022 16:27
5 chương bay trong 10p T.T ai khóc nỗi đau này.
08 Tháng một, 2022 22:17
mấy bác ai có bộ truyện nào hay ko, cho xin đọc để chờ bộ này vs :>
08 Tháng một, 2022 16:55
ai có cảnh giới cho mình xin với
BÌNH LUẬN FACEBOOK