Lần này tiễn Ôn Bình rời đi, Hô Lan nhanh nhảu hơn, lúc Ôn Bình có ý định rời đi thì hắn đã đứng ngay ở phía ngoài cửa, tránh phát sinh chuyện lần trước chỉ chớp mắt Ôn Bình đã rời đi.
Với hắn, thời điểm chia tay thì phải trịnh trọng lưu luyến chia tay để bày tỏ tình cảm quyến luyến không nỡ của bản thân —— Giống như không ai không như thế.
Chỉ có mỗi Ôn Bình căn bản không thích như thế.
Nếu không cũng sẽ không nói lời từ biệt xong rời đi ngay.
"Ôn tông chủ yên tâm, chuyện tin tức cứ giao cho lão phu." Vân Hải Thương Lam cùng vợ chồng Hô Lan đều đứng ở ngoài cửa son vẫy tay, đưa mắt tiễn xe thú dần dần đi xa.
Bây giờ, sau khi trở lại khách sạn đón tiếp Lan Bằng thì xe ngựa đi thẳng hướng Kỳ Binh học viện, Ôn Bình thầm hỏi thăm hệ thống, mục đích tự nhiên là vì tính toán thời gian đi Hải Long sơn, qua đó để lập nên kế hoạch của hai mươi ngày sau này.
Hắn chắc chắn sẽ trở lại Sơn Hải thành một chuyến, không thể không nắm lấy tin tức của Bích Nguyệt Phiêu Linh.
Thế nhưng sau 20 ngày thì hệ thống sẽ mở ra đường trở về, đây là tính cưỡng chế, cho nên phải dự trữ một ít thời gian dành cho phụ thân. Trước khi đến nơi này, Ôn Bình thật sự là lần đầu tiên cảm thấy thời gian lại gấp gáp đến như thế.
Rõ ràng trên thế giới này, chỉ cần tới Thần Huyền cảnh là tuổi thọ có thể tăng gấp bội.
"Tông chủ, quá nhiều người của Thiết Sơn các." Còn đang nghĩ ngợi, La Mịch rụt đầu nhô ra ngoài xe thú lại.
Lan Bằng cũng len lén liếc một hồi.
Trong hai mắt toát lên một tia khẩn trương.
"Không sao cả." Ôn Bình nhàn nhạt trả lời, ánh mắt thi thoảng liếc thấy người phu xe lấm lét. Tuy nhiên Ôn Bình cũng không hề quan tâm, bản thân mang theo con chó vàng rất dễ thấy.
Nhưng mà Thiết Sơn các quả thật là "giàu xụ".
Vì muốn tìm ra mình trong Sơn Hải thành, không ngờ mỗi tiểu đội đều do Thần Huyền cảnh dẫn đội.
Thấp nhất cũng là Thần Huyền hạ cảnh.
Cao nhất có cả Thần Huyền thượng cảnh.
Nhiệm vụ của những lão tổ tam tinh thế lực này, hiện tại lại biến thành hộ vệ trên đường phố, gặp người liền hỏi có thấy một thanh niên mang theo con chó vàng hay không —— Xem ra, trận chiến diễn ra vào ban đêm cách đây mấy ngày kia quả thực gây ảnh hưởng không nhỏ.
Cũng không lâu lắm, cửa sân Kỳ Binh học viện đã hiện ra trước mắt, xa phu dừng xe thú lại, sau đó lập tức chìa tay muốn tiền, "Tiền bối, đã đến Kỳ Binh học viện, ngài nhìn xem cho một chút."
Ôn Bình tự nhiên đưa cho mười mấy kim tệ, xa phu không nói gì, thu xong thì đi.
Nhìn xem xe thú càng đi càng xa, Dương Hề ở bên cạnh Ôn Bình mở miệng: "Tông chủ, chúng ta có thể hỏi hộ vệ một phen, nếu như Uyển Ngôn tỷ tỷ ở đây thì Khả Vô sư đệ nhất định ở trong học viện."
Dương Hề từng bị Lâm Khả Vô lôi kéo đến Kỳ Binh học viện tản bộ vài vòng cho nên bây giờ mới dám đánh cược.
"Ừm."
Ôn Bình khẽ gật đầu, thu hồi ánh mắt dõi theo xe thú đi xa.
Vừa ngẩng đầu, cửa sân Kỳ Binh học viện liền hiện ra ở trong mắt. Không thể không nói, Sơn Hải thành quả thật là Sơn Hải thành, cửa của một tam tinh thế lực còn rộng hơn Di Thiên tông ở Di Thiên đảo.
Người ra vào thì tất cả cũng đều là thanh niên tài tuấn, từng người tư chất bất phàm khiến người ta cảm thấy như một học phủ cao cấp.
"Tông chủ, bọn họ xem giúp ta, hôm nay Uyển Ngôn sư tỷ vẫn không có..." Dương Hề đang định nói Uyển Ngôn không hề rời khỏi học viện, thì nghe thấy một đám người từ ngoài học viện ùn ùn đi tới.
Vừa đi vào bên trong vừa bàn luận một chuyện gì đó.
"Ngươi không có gạt ta chứ?"
"Lừa ngươi làm gì, tiểu tử kia bị Khuê trưởng lão bắt được. Còn cả Uyển Ngôn kia nữa, Khuê trưởng lão mới thu làm quan môn đệ tử thì giờ lại bị trục xuất sư môn. Nếu như là lừa ngươi, ta sao phải cố ý gọi ngươi từ diễn võ trường tới?"
"Vậy thì đáng xem đây."
Một đoàn ngược không tự chủ được bước đi nhanh hơn.
"Tông chủ."
Dương Hề ở một bên hô lên.
Ôn Bình trả lời, "Đi, vào xem."
"Ta có lệnh bài vào viện mà Uyển Ngôn sư tỷ cho." Nói xong, Dương Hề vội vàng lộ ra một lệnh bài màu đen, hộ vệ nhìn thoáng qua rồi nói nửa canh giờ sau phải ra ngoài, sau đó để đám người Ôn Bình tiến vào.
Chính là đi theo con đường lúc trước đã đi, mới đi được mấy trăm mét đã thấy có rất nhiều người hội tụ thành dòng người cùng đi tới một chỗ.
Ôn Bình cũng hòa theo dòng người đi tới sát mép của một giác đấu trường hình cái hố cực lớn. Mặc dù Ôn Bình mặc dị phục dẫn theo một con chó xuất hiện ở đây, nhưng rất nhiều người chỉ cổ quái liếc hắn mà thôi.
Chứ không có quá nhiều biểu lộ.
Cũng không có ý thức được Ôn Bình chính là người hiện tại được truyền ầm lên trên đường phố —— Đây chính là dưới đĩa đèn thì tối.
Ôn Bình sau khi tới gần, trông thấy Lâm Khả Vô tay nắm Thiêu Hỏa Côn đang cùng người trong hố nhìn nhau. Người đối diện hắn là cường giả Thông Huyền thượng cảnh, cả hai hơn kém nhau hai cảnh giới nhỏ.
Dưới tình huống giương cung bạt kiếm, hai người lại chậm chạp không có động thủ đánh nhau, trêu cho người vây xem thổn thức không thôi.
Bởi vì có một phụ nhân Thần Huyền cảnh đang ở bên trong hòa giải, ngăn trở trận chiến này xảy ra.
"Nhiễm trưởng lão, ngươi là trưởng lão của học viện, không nói chuyện cho người mình mà bây giờ lại còn giúp đỡ cho hai kẻ ngoài viện, có chơi quá a?" Khuê trưởng lão ở trên khán đài lạnh lùng nói với phụ nhân.
Phụ nhân tiếp tục dùng lí lẽ biện luận, không ngừng lý luận với Khuê trưởng lão.
Đối mặt cảnh tượng này, Ôn Bình mất đi tâm tư xem náo nhiệt, trực tiếp để La Mịch hô Lâm Khả Vô.
La Mịch vội vàng nhón mũi chân, cất cao giọng hô: "Lâm sư huynh, chúng ta phải đi rồi."
Hô to một tiếng, lập tức đảo loạn cảnh tưởng hiện tại.
Khi mà Lâm Khả Vô đưa mắt nhìn lại, khóe miệng lộ ra nét mừng, thì mấy trăm người ở trên đài cũng cùng nhìn lại.
Đoàn người Ôn Bình lập tức trở thành tồn tại giống như hạc giữa bầy gà.
Mấy trăm đôi mắt đồng loạt nhìn sang.
"Uyển Ngôn, chúng ta đi thôi." Lâm Khả Vô phất tay với hai người La Mịch, lại đánh mắt cho Uyển Ngôn ở trên đài ra hiệu rời khỏi giác đấu trường. "Tông chủ tới đón chúng ta."
Lúc này, Khuê trưởng lão vốn đang bị Nhiễm trưởng lão quấy rầy lập tức lách qua Nhiễm trưởng lão, đi tới mép rào ngăn hô to một tiếng: "Quý Đông, động thủ! Đòi lại công đạo giúp sư đệ ngươi."
Dứt tiếng, Khuê trưởng lão lập tức nhìn sang Ôn Bình bằng ánh mắt lạnh lùng. Mà ngay lúc này, Quý Đông ở trên giác đấu trường cũng bước đi tới phía Lâm Khả Vô, một bước chính là xa mười mét.
Không ai kinh ngạc.
Bởi vì Quý Đông ở Kỳ Binh học viện, tốc độ của Quý Đông sư huynh là nhanh nhất.
Thông Huyền thượng cảnh đã có được tốc độ của nửa bước Thần Huyền.
Mặc dù chỉ trông thấy bước đi một bước, thế nhưng thật ra lại không phải.
"Đón một đao của ta rồi đi." Quý Đông cười gằn rút đao ra, chậm rãi tới gần Lâm Khả Vô.
Người xem ở đây lập tức hô to lên.
Đương nhiên, trận giác đấu này cũng không đặc sắc, căn bản chính là một trận đấu mang tính nghiền ép —— Thông Huyền thượng cảnh, giết Thông Huyền hạ cảnh chỉ cần một đao —— Lâm Khả Vô tuy có được lực lượng có thể miểu sát Thông Huyền trung cảnh như Hắc Mi, thế nhưng Thông Huyền hạ cảnh dù sao vẫn là Thông Huyền hạ cảnh, tốc độ vĩnh viễn không thể vượt qua Thông Huyền thượng cảnh.
Cứ như thế, Lâm Khả Vô ngay cả công kích cũng không thấy rõ.
Nói gì tới phản kích?
Nhưng lúc này, khi Khuê trưởng lão không thăm dò ra được cảnh giới của Ôn Bình thì trên mặt có chút biến hóa.
Tuy như thế nhưng hắn vẫn duy trì thái độ vốn có, "Vị bằng hữu này, người của ngươi ở trên giác đấu trường, nhất định phải đánh xong mới có thể rời đi, đây là quy định của Kỳ Binh học viện ta, ai cũng không thể ngoại lệ."
Nghe thấy câu nói này của Khuê trưởng lão, Quý Đông không còn rảo bước mà đi nữa.
Thân thể hắn bỗng nhiên hóa thành một đạo hắc ảnh, tựa như tia chớp phóng tới phía Lâm Khả Vô.
"Nhanh lên, cần phải đi." Ôn Bình giống như không nghe không thấy, đứng ngay dậy.
"Tiền bối, cứu Khả Vô!" Uyển Ngôn trông thấy Ôn Bình như muốn đi, vội vàng cao giọng hô to.
Dứt tiếng, Quý Đông đã ở gần ngay trước mắt.
Nhưng chính ngay lúc này, nguyên bản thân thể di động ở tốc độ cao giống như tia chớp bỗng nhiên dừng bặt lại.
Giống như là bị ai đó níu lại.
Nguyên bản nụ cười gằn ở trên mắt vào thời khắc này bỗng trở nên cứng lại, trong hai mắt lộ ra một phần hoảng sợ.
Bởi vì hắn cảm thấy thân thể mình hoàn toàn không cử động được.
Cho dù dùng sức bao nhiêu đi nữa, có giãy dụa cũng không thể thoát.
Nếu như lúc này Lâm Khả Vô cho mình một côn thì nguy.
Hắn tự nhân thân thể của hắn không có cứng rắn như tấm thuẫn của Hắc Mi!
"Không!"
Nhưng mà sợ điều gì thì sẽ gặp ngay điều đó.
Hắc sắc côn kia lập tức đập ngay tới phía ngực hắn.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
22 Tháng một, 2023 12:42
!!!
15 Tháng một, 2023 18:27
truyện dạo này nối lại tình xưa ak
13 Tháng một, 2023 13:32
oa bạo chương
10 Tháng một, 2023 10:11
thằng tác giả bị cuồng ma pháp à,nói là tông đầy đủ từ tu tiên mạch thuật cho đến ma pháp nhưng 95 % toàn đề cao với thấy sử dụng ma pháp còn đâu chả thấy sử dụng với dùng tu tiên hệ,mạch thuật hay là buff cho 2 hệ kia tí gì sao k đổi mẹ tên là hệ thống siêu cấp tông môn ma pháp mẹ đi
08 Tháng một, 2023 05:18
tong mon gi tu de tu toi truong lao toan bu nhin ko cai gi cung tong chu ra mat.
04 Tháng một, 2023 10:34
truyện giờ tháng được 1 chương không mn
01 Tháng một, 2023 20:42
hỏi thât nhé họ giao với họ phó tiếng hoa giống nhau k mà mới vô xưng là phó huynh tới lúc đánh nhau đổi thành tân là giao thiên tà vậy là sao
23 Tháng mười hai, 2022 11:31
(ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻
thảo, tác bị táo bón
21 Tháng mười hai, 2022 09:00
quên *** gần hết nội dung luôn, hồi xưa háo hức chờ chương mà giờ lâu lâu thấy up chương mới mà toàn 1, 2 tháng mới có chương mới. Giờ chỉ lặng lẽ vô coi chương và ngày ra chương, r lặng lẽ đóng tab lại tiếp
16 Tháng mười hai, 2022 09:06
Nhịn cả năm trời mà đc có vài chương....tác trung quá kém CVT có tâm nhưng cũng chịu
26 Tháng mười một, 2022 08:06
xì gà là hút khói vào miệng r nhả ra. chứ có vào phổi đâu. .
25 Tháng mười một, 2022 01:28
lâu quá xá.
08 Tháng mười một, 2022 10:13
A đậu, a củ đậu, mấy năm rồi bộ này vẫn còn sống sao :v Truyện thể loại tông môn thế hệ đầu mà táo bón đến tận giờ thì con nhất con tác :v
31 Tháng mười, 2022 07:36
tác lười vãi, biết bao giờ mới xong
31 Tháng mười, 2022 03:48
Truyện thao tác quá cồng kềnh..
31 Tháng mười, 2022 02:22
hay ko ae
28 Tháng mười, 2022 14:12
Giờ đc thêm 4 chương, không biết có lại tạm nghỉ không
28 Tháng mười, 2022 07:50
test truyện
27 Tháng mười, 2022 22:11
chòi oi, lại tòi ra được 2 chương rồi
11 Tháng mười, 2022 12:43
Đọc bộ truyện mình drop từ 4 năm trước một mạch 1291 chương trong 4 ngày rồi phát hiện nó vẫn chưa end kiểu: :))
27 Tháng chín, 2022 08:48
Bộ này khởi đầu tr tông môn mà lâu vãi cả ***
22 Tháng chín, 2022 20:55
Truyện này có giống vạn cổ tối cường tông ko ace(mik k thik tk main sài vũ khí hiện đại cho bọn hs
22 Tháng chín, 2022 11:58
chắc 10 năm nữa ms xong quá
22 Tháng chín, 2022 09:18
bộ này đúng lâu. Bộ này ra trước hơn bộ vạn cổ đệ nhất tông mà bộ kia end xong gần 3 năm mà bộ này vẫn còn ra chương à
12 Tháng chín, 2022 12:44
Main hiền vãi *** a, đã gây thù chuốc oán rồi thì ko giết mẹ luôn đi mà chỉ đá xuống núi hoặc thả chạy, ko sợ đệ tử xuống núi bị tụi nó bắt lẽ à, vs lại main cũng rộng lượng ***, thu con diệu âm rồi nó đem tin tức đưa cho tần sơn vậy mà thằng main cũng đéo nói j là sao, nếu thằng tần sơn éo phải thông huyền mà cao hơn nhiều thì sao.
BÌNH LUẬN FACEBOOK