Tới công ty làm gì nữa, làm sấp mặt không ai thấy, nói xấu một câu bị sếp nghe.
Người khác đi làm để kiếm tiền, cậu đi làm để bị trừ tiền.
Không bằng ở ký túc xá mặc kệ sự đời, nằm liệt giường tới khi mặt trời lặn, ngoài hô hấp ra còn không thải thêm carbon - bảo vệ môi trường.
Vậy là bạn học Tiểu Khương dùng acc clone lướt mạng xem mấy tin bát quái, phía dưới ký túc xá đột nhiên vang lên tiếng ồn ào.
Khương Lạc Thầm từ trong rèm ngó đầu ra với cái thân trên nhẵn bóng, hỏi: "Sao thế?"
Trước cửa sổ ký túc xá ló ra hai cái đầu, cặp song sinh bạn cùng phòng của Khương Lạc Thầm vươn cổ nhìn ra ngoài cửa số như Timon trên thảo nguyên.
Nghe được động tĩnh của Khương Nhạc Thầm, Đinh lớn - anh của cặp song sinh quay đầu nói với cậu: "Nhanh nhanh nhanh có biến— Dưới lầu đang quay phim nè!"
Khương Lạc Thầm không hứng thú, chui lại vô rèm: "Ồ..."
Đinh bé: "Đóng phim nè, Lạc Lạc anh không tò mò à?"
Khương Lạc Thầm: "Có gì để tò mò? Làm ơn đi mấy đứa không tôn trọng anh vậy, anh ít nhiều cũng là idol flop, tốt xấu gì cũng đã thò được nửa cái chân vô làng giải trí đó! Anh còn chưa gặp được cái máy quay phim, chưa gặp được microphone nào sao?"
Đinh lớn: "Chậc chậc chậc, vậy sao em nhớ được lần trước anh uống say ôm đàn chị Hoàng gào khóc, nói bản thân tưởng niệm những ngày đi làm vậy?"
Mặt Khương Lạc Thầm thoáng chốc đỏ lên.
Đinh bé: "Đàn chị Hoàng? Đàn chị Hoàng nào? Đàn chị Hoàng mèo hay đàn chị Hoàng cẩu?"
"Đều không phải," Đinh lớn nháy nháy mắt, "Là đàn chị Hoàng bò."
Đinh bé: "Chị bò không phải bị tống vô trại chăn nuôi rồi à?"
Đinh lớn: "Đúng rồi, ngày hôm đó Lạc Lạc uống say, trèo tường đi qua chuồng bò, ngăn không được! Anh ấy cưỡi đàn chị chạy khỏi ký túc xá, người trông chuồng thì vừa cầm dĩa đồ ăn chạy đuổi theo ở phía sau. Nếu không phải anh khiêng anh ấy về, có khi đã bị nhân viên trông chuồng xiên chết rồi."
Đinh bé: "Vãi, cái này còn đẹp hơn quay phim luôn?"
Đinh lớn: "Mày muốn xem không, anh tìm bạn nào có video CCTV quay chuồng bò hôm đó."
Đinh bé: "Chép thêm mấy bản đi, đợi lúc Khương flop kết hôn thì phát lên màn hình lớn!"
Khương Lạc Thầm thẹn quá hóa giận, túm gối ném xuống: "Tụi bây có biết xấu hổ không!!!"
Cặp song sinh không có tình người cười hí hí hố hố.
Lúc bọn họ đang cười nói náo nhiệt, chiếc giường cạnh bên cửa đột nhiên có động tĩnh.
Màn giường bị hất ra, một nam sinh cao lớn đầu đinh với nước da ngâm đen từ bên cạnh bàn đứng dậy, chân xỏ vào một đôi bốt rồi lấy áo khoác trùm lại thân hình cường tráng của hắn.
Ánh mắt người đó đảo một vòng ba bạn cùng phòng ồn ào, cuối cùng dừng lại ở Khương Lạc Thầm, ném một câu với giọng điệu u ám: "Ồn chết được."
Rồi hắn vác balo đi, không quay đầu lại bước ra khỏi ký túc xá.
Lời của hắn như đấm vào tai, vô tình phá vỡ không khí vui vẻ hòa thuận ban đầu trong phòng ngủ.
Khương Lạc Thầm nằm trên giường và cặp song sinh dưới giường ngơ ngác nhìn nam sinh bước ra ngoài, tiếng cười bị chặn lại trong họng.
Đinh lớn là người phản ứng đầu tiên, xắn tay áo đuổi ra cửa: "Ê, tôi nóng tính lắm đó...Bây giờ cũng không phải giờ ngủ! Nói có vài câu thì làm sao?"
Đinh bé vội chạy lại giữ lấy anh trai: "Được rồi được rồi, cũng là bạn cùng phòng 5 năm rồi, Mông Hách là loại người gì anh chưa biết sao?"
Đinh lớn hầm hừ: "Nếu cậu ta không ưa bọn mình thì đã sớm chuyển đi rồi. Đường đường là bang chủ còn thiếu tiền thuê nhà à?"
Ký túc xá nam sinh không phải bền chắc như thép. Phòng bọn họ 4 người - Khương Lạc Thầm và cặp sinh đôi thường xuyên đi chơi với nhau, mỏ cũng hay hỗn rồi cãi lộn, quan hệ vô cùng hòa hợp. Chỉ có duy nhất Mông Hách độc lai độc vãng, không bao giờ nói với bọn họ hơn một chữ.
Nhà Mông Hách có tiền - việc này khi vừa nhập học bọn họ đã biết. Người khác học chuyên ngành này bởi vì yêu thích động vật, có người thì cảm thấy làm Thú y có thể kiếm ra tiền. Chỉ có Mông Hách là không giống, hắn là vì kế nghiệp gia đình.
Nhà của hắn sở hữu một trang trại lớn ở phía Tây Bắc, chuyên làm xuất khẩu thương mại gia súc, bị bạn bè trêu gọi là Mã thiếu bang chủ.
Mã thiếu bang chủ: Nhà có trại ngựa nên gọi là Mã -> Mã = ngựa =))))
Nhưng đáng tiếc là, vị thiếu bang chủ này với Khương Lạc Thấm cứ sao sao. Thật ra lúc đầu hắn với Khương Lạc Thầm không có mâu thuẫn gì cả. Nhưng sau nhiều lần Khương Lạc Thầm từ công ty trở về ký túc xá với bộ dạng chưa tẩy trang, trên tóc còn đính mấy hạt cườm, mắt còn dính đống phấn, quần áo lộ trước lộ sau, thể loại trang điểm "không đủ nam tính" này làm Mông Hách rất chói mắt, từ đó quan hệ hai người về sau đột ngột thay đổi, rơi vào hầm băng.
Khương Lạc Thầm chả thấy sao cả, làm idol không phải như thế này à, có người thích cậu, cũng tự nhiên sẽ có người ghét cậu thôi.
Khương Lạc Thầm khuyên Đinh lớn: "Bỏ đi bỏ đi, tụi mình khi nãy hơi ồn thật."
Đinh lớn: "Em thấy cậu ta là đang ghen tỵ với anh."
Câu này Khương Lạc Thầm khoái nghe lắm: "Ghen tỵ vẻ ngoài của anh? Hay là tài năng? Hay là ghen tỵ anh vừa có học vấn vừa có sự nghiệp, năm nào cũng đạt hạng nhất?"
Đinh lớn: "Oẹ, anh cũng tự luyến quá rồi đó."
Khương Lạc Thầm: "Vậy cậu ta ghen tỵ anh cái gì chứ."
Cặp song sinh đồng thanh: "Tất nhiên là ghen tỵ anh có anh em tốt như tụi em rồi!"
Khương Lạc Thầm: "......."
Vậy rốt cuộc thằng nào mới là thằng tự luyến nhất phòng đây!
Ba người họ đang tán dóc náo nhiệt, tin nhắn group lớp đột nhiên vang lên.
[Trường XX - Viện Thú y - Thông báo nhóm]
Cố vấn viên: @Mọi người
Cố vấn viên: Đoàn làm phim dưới lầu đang tuyển gấp 20 sinh viên đóng quần chúng, màu tóc và trang phục không được lố lăng.
Cố vấn viên: Quay 6 tiếng, bao cơm, 50 tệ, không nhiều, muốn góp vui có thể đến thử.
Cố vấn viên: Ngoài ra cần người có ngoại hình đẹp có hai câu thoại để đối diễn với vai chính, 250 tệ.
Cố vấn viên: Có ai tình nguyện báo danh không?
Tiểu Khương Tiểu Khương không thích ăn gừng: @Admin Kiếm đâu xa làm gì vậy!!!
Cố vấn viên:?
Tiểu Khương Tiểu Khương không thích ăn gừng: Bạn học Tiểu Khương đăng ký xuất chiến!!!
Gửi mấy câu vào nhóm xong, Khương Lạc Thầm nằm lê liệt nguyên ngày với quần lót hình chữ nhật nhảy bật dậy từ trên giường xuống.
Bị Hoàng Thế Nhân ở công ty cắt xén cũng không sao, Hỉ Nhi ta đây ở trường nhận việc tư!!!
......
Tục ngữ nói đúng, đừng nghĩ idol flop không phải idol. Đừng chỉ thấy bên ngoài Khương Lạc Thầm không đáng tin, cậu đã từng rất chăm chỉ học qua nhiều lớp diễn xuất rồi.
Cậu không những đã học qua diễn xuất, thậm chí còn từng quay phim thật kìa— Nhóm bọn họ từng có ba cái MV, hơn nữa cậu cũng từng diễn qua hai bộ phim ngắn chiếu mạng.
Đúng vậy, "phim ngắn chiếu mạng".
Là cái loại video ngắn đăng tải trên các app (douyin, kuaishou). 5 phút một tập, một kỳ hơn ba mươi tập, kịch bản trôi nổi, chưa tới năm cái ngoại cảnh, toàn bộ diễn viên chưa tới mười người, ngồi bồn cầu lướt một hồi cũng xem xong bộ phim mất não rẻ tiền, chủ yếu hướng tới tầng lớp dưới đáy xã hội, phủ sóng từ trẻ dưới 10 tuổi và trên 50 tuổi.
Lúc Đinh lớn bé biết chuyện cậu đi đóng phim ngắn mạng đã nhìn cậu với ánh mắt đầy thương xót, có vẻ như nghĩ cậu đã hy sinh bản thân vì chính nghĩa.
Khương Lạc Thầm không cảm thấy diễn loại phim mất não này là điều mất mặt.
Không nên phân cao thấp giữa phim nghệ thuật xuất sắc và phim cây nhà lá vườn, lẽ nào khán giả tuyến 18 cũng không phải là khán giả nữa sao? Chỉ cần là khán giả, đã đủ làm cha làm mẹ nuôi sống cậu rồi.
Lại nói thêm, giống như việc cậu làm idol flop, vừa có việc, vừa kiếm tiền, có cơm ăn miễn phí, còn kén chọn gì nữa.
Tiện thể nhắc tới hai bộ phim ngắn cậu đã từng diễn - một bộ tên là "Diêm vương bá đạo yêu tôi", bộ còn lại tên "Diêm vương bá đạo yêu tôi 2".
Cậu diễn vai nam bốn Bạch vô thường (Bản đẹp trai).
Chất lượng phát sóng cũng khá cao, mỗi tập đều có một trăm ngàn lượt tim.
Bạn học Tiểu Khương rời giường mặc quần áo, trước tiên rửa mặt ba phút, sau đó đánh nền vẽ chân mày ba phút rồi phi xuống ekip dưới lầu báo danh.
Khi phó đạo diễn vừa thấy cậu đã sững sờ vài giây, cẩn thận nhìn một hồi quyết định hỏi: "Cậu trước kia diễn xuất qua rồi sao?"
Khương Lạc Thầm vui mừng trong lòng, thầm nghĩ không lẽ ông trời cũng đã ưu ái idol flop, để cậu gặp được người xem của Bạch vô thường (Bản đẹp trai) sao?
Khương Lạc Thầm gật đầu: "Vâng vâng vâng, em trước đây đã diễn qua..."
"Cậu trước kia diễn gì tôi không biết." Phó đạo diễn ngắt lời cậu, "Ở Trung Quốc, đàn ông biết vẽ chân mày có ba loại: Loại đầu tiên là làm ngành giải trí và thời trang; loại thứ hai cần xuất hiện trên màn ảnh; loại thứ ba là gay. Cậu vẫn còn là sinh viên, nên chắc chắn không phải loại một."
Khương Lạc Thầm: "..........Ngài đây là đang nhìn mặt bắt hình dong."
Lẽ nào đàn ông Trung Quốc bình thường không thể kẻ lông mày à?
Phó đạo diễn: "Vậy cậu là loại một hay loại hai, hay là cả hai loại?"
Khương Lạc Thầm: "....."
Khương Lạc Thầm: "Loại hai."
Phó đạo diễn: "Không phải loại ba?"
Khương Lạc Thầm lắc lắc lắc đầu: "Không phải!"
Phó đạo diễn không biết đã nốc phải thuốc gì, cố chấp hỏi: "Tạm thời không phải, hay là sau này cũng không?"
Khương Lạc Thầm cọc rồi: "Tôi đến đây đóng quần chúng, tôi có phải loại ba với đóng quần chúng có liên quan không?"
"Có liên quan." Phó đạo diễn lấy kịch bản trên tay quạt lên quạt xuống, "Có một vai diễn lời thoại khá nhiều, tính là chủ chốt đi. Thiết lập nhân vật là loại thứ ba, diễn viên trước đó đột nhiên không đến nữa, tôi là đang xem cậu vừa có bề ngoài vừa có kinh nghiệm...."
"Thầy phó đạo diễn!" Khương Lạc Thầm không chút liêm sỉ giơ tay lên, "Mặc dù em không phải là loại thứ ba, nhưng vì nghệ thuật, em sẵn sàng làm loại thứ ba!!!"
Một ngày ít nhất 1000 tệ, lại còn có nhiều lời thoại thì có thể là 2000 tệ! Cậu có thể đóng Diêm vương bá đạo yêu tôi, còn ngại thứ khác sao?
- ------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Bạn học Tiểu Khương: Tôi tốt xấu gì cũng đã diễn qua phim chiếu mạng rồi mà.