• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 4. Thầy ơi em sai rồi

Tô Bảo Vy cong môi lên cười “Hóa ra anh cũng biết sợ hả?”

“Tôi có gì phải sợ chứ?”

Tô Bảo Vy liền trêu chọc Đỗ Đức Minh “Thì sợ người khác nghĩ rằng anh có quan hệ yêu đương với học trò của mình.”

Đỗ Đức Minh nghe vậy thì liền cong môi lên mỉm cười không đứng đắn “Tôi không sợ người ta nghĩ vậy mà tôi sợ là nhiều nữ sinh đòi yêu đương phát sinh quan hệ với tôi mà thôi.”

Tô Bảo Vy liền bỉu môi “Ultr, ai mà đòi yêu đương với anh chắc đứa đó nó mù mất rồi.”

Đỗ Đức Minh không phản bác lại mà đẩy Tô Bảo Vy vào một căn phòng có một cái giường lớn đặt ở giữa, bên cạnh cửa sổ còn có cả ghế tình yêu nữa, cô đảo mắt nhìn một vòng quanh phòng thì thấy đủ thứ đồ chơi tình dục nên nhất thời đỏ mặt không thốt nên lời.

Tô Bảo Vy thầm nghĩ [Á đù ngày hôm nay mới biết được hóa ra cái tên thầy giáo này không chỉ khốn nạn mà còn rất là dâm dục nữa, trong phòng toàn mấy đồ tình thú, dụng cụ kích dục không luôn, tin này là đồn ra ngoài là chấn động toàn trường luôn cho xem, có khi anh ta bị đuổi dạy và mình khỏi phải đi học phụ đạo nữa.]

Tô Bảo Vy đang suy nghĩ làm cách nào để chụp lại hình ảnh căn phòng này làm bằng chứng để bóc phốt Đỗ Đức Minh thì đột nhiên nghe giọng của anh vang lên đằng sau cổ mình “Chúng ta bắt đầu thôi Bảo Vy à, em qua giường nằm xuống đi.”

Tô Bảo Vy ngẩn người giật mình cô quay sang nhìn vẻ mặt của Đỗ Đức Minh khác hẳn vẻ lạnh lùng đứng đắn thường ngày mà thay vào đó là sự dâm tà hiện rõ.

“Anh…anh không đùa tôi chứ Đỗ Đức Minh tôi đến học phụ đạo toán mà, nếu mà học thì chúng ta vào phòng học chứ anh đưa tôi đi lộn phòng rồi.”

Vẻ mặt của Đỗ Đức Minh vô cùng điềm tĩnh nhìn không ra chút cảm xúc gì hết “Chúng ta không có đi lộn phòng mà…dù sao thì em cũng đã nhìn thấy hết bí mật của tôi do đó tôi cần phải làm cái gì đó để em tuyệt đối giữ bí mật chứ không thì em đi bóc phốt tôi khắp nơi sau đó tôi bị đuổi dạy thì biết sao được…chưa kể là chuyện này sẽ ảnh hưởng đến danh dự của gia đình và người thân của tôi nữa.”

Lúc này Tô Bảo Vy bắt đầu run sợ rồi “Tôi có thể thề với anh rằng tôi xem như chưa biết chưa nhìn thấy gì hết, tôi sẽ không đem chuyện này đi nói với bất cứ ai đâu, chúng ta học toán đi mà, anh bắt tôi đến đây là để dạy tôi học cơ mà.”

Đỗ Đức Minh nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Tô Bảo Vy thì cảm thấy rất là phấn khích anh lên tiếng đáp “Thì tôi dạy em học mà…bài học đầu tiên hôm nay tôi dạy em là biết cách gọi tôi bằng thầy.”

Đỗ Đức Minh bước tới thì Tô Bảo Vy liền sợ hãi mà lui về phía sau cho đến lúc đụng người vào thành giường, anh ta áp tới gần cô ngồi lên giường tiếp tục lui về phía sau, anh bắt đầu dùng vũ lực đè cô nằm xuống giường rồi kéo cái còng tay tới khóa tay cô vào, tay bên này rồi tới tay bên kia.

Tô Bảo Vy hoảng sợ cùng cực cô vùng vẫy dữ dội nhưng mà hai cái còng tay hai bên một đầu đầu khóa tay của cô một đầu khóa vào giường nên cô không có cách nào thoát ra được hết.

Tô Bảo Vy hoảng loạn gào lên “Đỗ Đức Minh anh đang làm cái gì vậy hả? Tôi là học sinh của anh chẳng những vậy còn là con gái của bạn ba anh nữa đó.”

Đỗ Đức Minh nhướng mày lên “Thì sao chứ? Em nói mấy chuyện này là có ý gì hả?”

Tô Bảo Vy biết lúc này mình đang gặp nguy hiểm cô mà cứ cứng đầu thì chết chắc nên hạ mình lên tiếng xin lỗi Đỗ Đức Minh “Thầy ơi em sai, rồi sau này em sẽ ngoan ngoãn nghe theo những lời mà thầy nói vì vậy thầy tha em nha thầy.”

Đỗ Đức Minh ngồi xuống giường rồi đưa tay vuốt ve gò má của Tô Bảo Vy “Em nói thật không hả? Tôi nói gì em cũng sẽ ngoan ngoãn nghe theo sao?”

Tô Bảo Vy liền gật đầu “Dạ em nói thật mà thầy, thầy đừng làm bừa nha.”

Đỗ Đức Minh nghe vậy thì nhếch môi mỏng mỉm cười đáp “Được thôi tôi nói gì em cũng nghe phải không, vậy bây giờ cho tôi ngắm nhìn cơ thể trần truồng của em nha Bảo Vy.”

Tô Bảo Vy nghe thấy như thế thì liền xanh mặt lắc đầu liên tục lên tiếng cầu xin “Đừng mà thầy ơi…thầy đừng có nói đùa nữa không vui đâu ạ.”

Đỗ Đức Minh nhướng mày “Nhìn mặt tôi giống như đang đùa giỡn lắm hả?”

Vừa dứt lời thì Đỗ Đức Minh đã đứng dậy mở học tủ đầu giường lấy ra một cái kéo rồi lại ngồi xuống bên cạnh của Tô Bảo Vy.

Tô Bảo Vy sợ hãi vô cùng cô từng đọc qua những truyện trinh thám giết người do tâm lý biến thái mà lúc này vẻ mặt của Đỗ Đức Minh vô cùng đáng sợ.

“Thầy ơi…thầy đừng giết em mà…em sai rồi.”

Đỗ Đức Minh nghe Tô Bảo Vy nói như thế thì liên nâng khóe môi lên mỉm cười “Ai mà giết em đâu chứ…giết em rồi thì lấy ai cho tôi chơi đùa chứ…em cứ yên tâm đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK