• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đêm nhanh chóng trôi qua bình minh ngày mới một lần nữa lại đến, Triệu Thiên cùng từ trong mệt mỏi bị tiếng gõ cửa đánh thức, bên ngoài không ai khác chính tiểu muội Triệu Như Hương nhìn hắn đã lâu chưa đi ra liền đến gọi hắn



Két



Cánh cửa mở ra, Triệu Như Hương nhìn thấy cửa mở liền biết hắn đi ra nhưng khi đợi đến nhìn thấy hắn bóng dáng xuất hiện làm cho nàng nhìn không chớp mắt, gương mặt xinh đẹp lập tức bạch đỏ như máu nhìn càng thêm kiều diễm



Triệu Thiên lúc mở cửa còn ngáp một tiếng cảm giác mệt mỏi chưa tan, nhìn lấy muội muội đang si ngốc nhìn mình trên mặt còn đỏ một mảnh liền hiếu kỳ gọi:



- Như Hương, Như Hương



Triệu Thiên gọi một lần nữa lúc này mới đem nàng tỉnh lại, nhưng khi nhìn thấy hắn Triệu Như Hương mắc cỡ xoay người không dám nhìn hắn, cái này làm Triệu Thiên nghi ngờ liền hỏi:



- Như Hương, muội làm sao vậy ta gọi mãi không trả lời.



Triệu Như Hương cũng không quay mặt nhìn hắn nàng lúc này vô cùng xấu hổ chỉ lắp bắp nói:



- Ca ca, ngươi ... ngươi .... y phục



- Y phục !, ta y phục làm sao ?



Triệu Thiên nghe vậy nghi hoặc nhìn lại mình lúc này nhìn lại làm cho hắn kinh hoảng nhanh chóng đóng cửa lại



Rầm



Triệu Thiên hắn lúc đêm qua sau khi đột phá liền mệt mỏi đi ngủ quên cả mặt y phục, cho tới khi Triệu Như Hương đến gọi mình hắn cũng không biết bản thân không có một mảnh vải che thân liền trần như nhộng đi ra, làm Triệu Như Hương nhìn thấy liền không biết nói gì chỉ si ngốc nhìn hắn một thân bắp thịt rắn chắc, hơn nữa phần bụng lộ ra từng cơ múi thịt nhìn thấy mà mê người, quan trọng hơn là hắn thứ kia giữa hai chân như thế đông đưa trước mặt nhìn đến dọa người.



Triệu Thiên lúc này thật muốn đem người chui xuống đất, bản thân liền không có một mảnh vải đi ra làm cho tiểu muội nhìn thấy thứ không nên nhìn, mà Triệu Như Hương lúc này tâm tình cũng không tốt gì hơn hắn mặt ngọc đỏ thấu, tim đầm liền hồi nhất là khi hồi tưởng lại hắn thứ kia hung khí. trong lòng cũng thầm mắng hắn.



- Ca ca, cũng thật là hư.



Triệu Như Hương thối mắng một tiếng, mà lúc này cửa phòng cũng một lần nữa mở ra, Triệu Thiên cũng đã thay một bộ y phục khác, hắn khi nhìn thấy Triệu Như Hương khuôn mặt cũng hơi đ, Triệu Như Hương cũng không dám nhìn hắn, không khí giữa hai người trở nên gượng ngùng, Triệu Thiên ho khan một tiếng:



- Khục khục, chúng ta cũng đi thôi.



- ừ



Triệu Như Hương vẫn cúi đầu không dám nhìn hắn nhỏ giọng nói, Triệu Thiên chỉ có thể gượng giễu gãi mũi hai người một đường đi không nói chuyện, cho tới khi dùng bữa hai huynh muội bọn họ cũng không ai lên tiếng, Lâm Quân Nghi nhìn hai người ngày thường hai huynh muội thường cười nói nhưng bây giờ im lặng ăn không ai nhìn ai cũng nghi ngờ không biết chuyện gì xảy ra, Mà Triệu Thiên Hùng một bên nhìn lấy nhi tử nói:



- Ngày mai là đến đại hội săn bắn, ngươi phải cẩn thận, chỉ cần biểu hiện tốt là được.



Triệu Thiên nghe vậy gật đầu hắn cũng rất chờ mong ngày mai, tuy vậy nhưng hắn trong lòng vẫn lo lắng bọn người Thiên sát đường sẽ lợi dụng thời cơ lại nghe Triệu Thiên Hùng:



- Lần này đại hội chắc chắn bọn người Thiên sát đường sẽ không bỏ qua, lần này đi sẽ là gia gia ngươi cùng nhị bá ngươi dẫn đoàn, ta và đại bá ngươi sẽ trấn thủ Triệu gia, dù sao cũng có thành chủ tọa trấn bọn chúng hẳn sẽ không hành động gì nhưng cũng phải phòng ngừa ngươi cũng phải cẩn thận đề phòng.



- ân, ta sẽ cẩn thận phụ thân cứ yên tâm, dù sao cũng có gia gia theo.



Triệu Thiên Hùng nghĩ cũng phải Triệu Thiên tu vi bây giờ cũng đã không thể so với trước huống chi hắn còn có thể giết chết đối thủ trên hai tiểu cảnh giới, vì vậy cũng yên tâm phần nào.



Sau bữa ăn Triệu Thiên một người một kiếm bắt đầu luyện tập, hắn bây giờ Truy vân kiếm pháp cũng đã luyện đến so với trước mạnh hơn, tốc độ thân pháp cũng nhanh hơn không ít lên đến đăng phong tạo cực, xích dương kiếm pháp cùng tự tại kim cang kiếm pháp cũng bước vào tiểu thành



Hắn ngộ tính rất mạnh về kiếm pháp, cho dù hiện tại gặp phải cửu trọng hậu thiên cảnh cũng có thể chiến thắng, riêng về tàng thiên ấn hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng thi triển hai lần nhưng khả năng tiêu hao tinh thần lực( thần hồn chi lực) rất nhiều.



Triệu Thiên lúc này hai tay đang thi triển kết ấn, trong cơ thể chân nguyên cũng bắt đầu vận chuyển cùng cỗ lực lượng tinh thần ba động rất nhanh một cái thủ ấn kết thành:



Hoàng cực thủ ấn



Theo ấn kết ra một hư sơn xuất hiện rất mờ nhạt nhưng lại tỏ ra một cổ uy áp cực mạnh, hư sơn bắt đầu va chạm vào một tảng đá lớn, tảng đá kia kịch liệt lay động sau đó một tiếng nổ vang lên



ầm



Triệu Thiên cũng theo tiếng nổ toàn thân hư thoát ngã xuống đất hắn trên mặt cũng nhanh tái đi mồ hôi lạnh xuất ra toàn thân không một chút sức lực, tinh thần cũng trở nên suy yếu đi, hơi giương người nhìn cách đó không xa bụi phủ chỉ thấy một cái hố nhỏ hiện ra làm hắn kinh ngạc:



- Uy lực thật mạnh, cho dù hậu thiên cửu trọng dính phải điều không khỏe a, nghĩ lại không ai luyện được cũng phải nó tiêu hao chân nguyên cùng tinh thần lực quá nhiều nếu như mình hồn lực không mạnh hơn người thường chắc bây giờ hẳn bị phế đi.



- Tuy tinh thần lực tiêu hao nhưng cũng đây cũng là một cách tu luyện tốt nhất



Hắn nghĩ ngơi một lúc liền bắt đầu minh tưởng trong đầu mặc niệm pháp quyết một lần nữa tiến vào tu luyện, hắn linh hồn mờ nhạt tiến vào một không gian tinh thần những lốc xoáy không ngừng ma sát, hắn linh hồn một lần nữa bị chia cắt xong lại khôi phục quá trình dày vò cứ diễn ra vô số lần hắn trên mặt cũng nổi từng giọt mồ hôi.



Vài canh giờ trôi qua Triệu Thiên cũng từ trong tu luyện tỉnh lại hắn sắc mặt vẫn còn mang theo thống khổ cùng mệt mỏi, thở ra một ngụm trọc khí lau đi mồ trên trán thì thào:



- Trải qua tu luyện tinh thần lực cũng tăng lên một chút, cảm giác bản thân bị phanh thây thật khó chịu đây mới thật là luyện ngục, vừa ma luyện tinh thần cùng sức chịu đựng vừa mà luyện tâm cảnh, hôm nay cũng đến đây phải về nghĩ thật tốt cho ngày mai đại hội.



Triệu Thiên sau khi trở về liền chạy trở về phòng bắt đầu nghỉ ngơi, hắn hôm nay thể xác cùng tinh thần đã mệt mỏi cần phải nhanh hồi phục.



-------------------------//-----------------------



Này một ngày thời gian trôi qua cũng rất nhanh, hôm nay Thiên Tân thành trở nên so với ngày thường càng thêm náo nhiệt, lần này đại hội săn bắn không chỉ là nơi các gia tộc trổ tài mà còn những người khác tham gia bọn họ tuy không phải người gia tộc, nhưng thành chủ cũng quy định những ai võ giả Hậu thiên ngũ trọng trở lên điều có quyền tham gia và nhận ban thưởng.



Triệu gia lúc này tất cả thành viên gia tộc điều đang tập trung tại diễn võ trường, Trên sân chính Triệu Vô Địch một thân uy nghiêm bên cạnh hắn đứng còn có Triệu Thiên hắn hôm nay bị tiểu muội đánh tỉnh vẫn còn hơi say ngủ, mà bên cạnh hắn Triệu Vũ vẻ mặt lạnh lùng hai tay ôm kiếm làm người khác không dám đến gần bắt chuyện



Triệu Thiên nhìn lướt qua hắn cảm giác hắn so với trước giao đấu không khác gì vẫn một bộ lạnh mặt, hắn gần đây thực lực cũng mạnh lên nhờ vào đan dược cũng bước vào bát trọng hậu thiên cảnh khí tức bức người



mà bên cạnh còn có Triệu Quân Trác hắn hôm nay cũng có tiến bộ tu vi cũng không kém Triệu vũ bao nhiêu nhất là khi hắn nhìn thấy Triệu Thiên thời điểm trong lòng không khỏi một trận ác hận, nhớ lại ngày đó sĩ nhục,



Triệu Thiên nhìn lướt qua hắn cũng không để ý nhiều, lúc Triệu Vô Địch nhìn Triệu Thiên Long cùng Triệu Thiên Hùng nói:



- Lần này ta cùng Bách Lâm dẫn đội, Thiên Long ngươi ở lại cẩn thận đề phòng có việc bất trắc liền phóng tín hiệu chúng ta lập tức sẽ trở lại, lần này cơ hội Thiên sát đường tấn công là rất lơn các ngươi phải chú ý thật kỹ.



- Vâng, Ta cùng tam đệ sẽ thận trọng, mọi người cũng phải bảo trọng



Triệu Thiên gật đầu hướng Triệu Vô Địch nói đứng sau hắn Triệu Bách Lâm không lên tiếng khi, khi hắn nhìn thấy Triệu Thiên cùng Triệu Thiên Hùng trong lòng dâng lên một cổ lửa giận, muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ, nhưng lại che giấu không ai nhận ra, nhìn bọn người Triệu Thiên cũng đã đông đủ hắn lên tiếng:



- khỏi hành



Đoàn người nhanh chóng lên đường, lần này đại hội sẽ diễn ra tại Bắc Phong Sơn, nơi này so với Nam Tỉnh sơn mướn lớn hơn nằm ở hướng bắc Thiên Tân thành, nơi đây yêu thú vô cùng hung mãnh, chỉ cần một sơ suất nhỏ cũng có thể táng mạng tại trong đây



vì vậy rất ít võ giả vào đây đi săn có cũng chỉ loanh quanh vùng ngoài nếu đi sâu vào trong cho dù Tiên thiên cảnh cao thủ cũng khó mà sống trở ra, tuy hung hiểm nhưng vẫn có vài yêu thú liệp đoàn vào đây săn bắt



Lần này tổ chức đại hội tại đây cũng nhằm rèn luyện chiến đấu của các đệ tử gia tộc, Bắc phong sơn cũng chưa có ai từng khám phá hết chỉ biết ngươi một khi vào đó chính là làm mồi cho yêu thú.



Đoàn người khoảng hơn hai mươi người lên đường trên đoạn đường này Triệu Bách Lâm nhìn Triệu Thiên thong dong đi trong lòng cười lạnh, ngươi cứ tận hưởng chuyến đi này sẽ là lần cuối cùng mà ngươi có.



Vài canh giờ sau bọn họ cũng đến nên Triệu Thiên khi nhìn đến Bắc phong sơn cũng là kinh ngạc bởi vì nó quá rộng lớn rừng cây rất nhiều được bao quanh, chỉ nhìn vào cũng cảm nhận được nguy hiểm.



mà lúc này những gia tộc khác cũng đã đến đoàn người cũng rất đông, nhìn xem rất náo nhiệt, khi nhìn thấy người Triệu gia đến lập tức dẫn đến một mảnh xôn xao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK