Sáng sớm tinh mơ, Sơn Hải thành trở nên ấm áp. Đây là địa phương đầu tiên trên thế giới này mà Ôn Bình cảm nhận được chênh lệch nhiệt độ cực lớn trong ngày, ban ngày nhiệt độ hẳn là khoảng 30 độ, mà ban đêm thì có thể xuống dưới 0 độ, khiến cho nước có thể ngưng kết lại thành một lớp băng thật dày.
Tuy nhiên, chỉ mới sáng sớm được nửa canh giờ, nhiệt độ có thể nhanh chóng tăng lên mấy chục độ. Loại tốc độ này, rất nhanh, có cảm giác như bản thân đang ở giữa hai miền băng lửa. Bởi vì canh giờ trước đó, có lẽ ngươi còn đắp lên một lớp chăn bông thật dày, nhưng chỉ chốc lát, ngươi liền phải thay đổi lụa mỏng.
Sau khi rời giường, Ôn Bình cố ý dẫn Lâm Khả Vô ba người ăn một chút đặc sản của Sơn Hải thành.
Nhưng mà Lâm Khả Vô lại không quá quan tâm đến những món ăn ngon đặc sắc này.
"Tiểu tử này, cả hồn cũng mất rồi." Ôn Bình ở một bên bất đắc dĩ bật cười, nhưng hắn cũng hiểu, biết Lâm Khả Vô muốn kiếm được Uyển Ngôn, sau đó chứng tỏ tình cảm của mình là xứng với nàng.
Thật ra, hắn cũng muốn cấp tốc tìm được phụ mẫu, tạo lại một mái ấm cho mình, thế nhưng việc này căn bản không gấp được.
Tiểu di đã là Trấn Nhạc thượng cảnh.
Vậy thế lực liên quan đến phụ mẫu hẳn phải khồng lồ như núi Thái Sơn, trước mắt hắn không thể chen chân được.
Vân Hải Thương Lam nói tục nói: "Ôn tông chủ, hôm nay có muốn đi xem thi đấu tuyển chọn một chút hay không? Có thể tới tham gia thi đấu tuyển chọn, chí ít thập tam trọng cảnh, đồng thời tuổi tác rất nhỏ, nếu như ở tại ba hồ thì đều là nhất đẳng thiên tài. Có lẽ sẽ xuất hiện một hai người có dị mạch."
Nói thật, hắn thật sự muốn đi xem.
Cũng không phải hắn cảm thấy những đứa bé kia đánh nhau phấn khích đến cỡ nào, mà là thịnh hội này đáng giá tốn thời gian để đi xem một chút.
"Không được, ta còn có chuyện khác." Ôn Bình lắc đầu, nhã nhặn từ chối lời mời nhiệt tình của Vân Hải Thương Lam, "Ngươi có thể dẫn bọn người Lâm Khả Vô đi xem một chút, học tập ưu điểm của những người khác một chút."
"Được thôi, Ôn tông chủ, vậy chúng ta liền đi trước." Nói xong, Vân Hải Thương Lam đã đứng dậy.
Lâm Khả Vô vội vàng buông đồ ăn trong tay xuống, một tay nắm lấy tay Dương Hề, nói, "Đi, sư tỷ."
"Ta còn chưa ăn no đâu?" Dương Hề một mặt không tình nguyện.
"Vừa đi vừa ăn... Tông chủ, chúng ta đi trước."
Nói xong, Lâm Khả Vô dắt lấy hai người đi theo Vân Hải Thương Lam lên xe thú, vội vã không nhịn nổi đi. Ôn Bình tiếp tục ăn hai miếng, thanh toán bữa ăn, rồi cũng rời khỏi khách sạn.
Ôn Bình tự nhiên là đi tìm người nghe ngóng chuyện về Thiết Sơn các.
Căn cứ phán đoán của hắn, người của Thiết Sơn các hẳn là trợ thủ, không thể nào thế lực của mẫu thân được, tiểu di có thực lực Trấn Nhạc thượng cảnh kia chính là minh chứng tốt nhất.
Mà khiến cho một tứ tinh thế lực cam nguyện trợ thủ, vậy khả năng lớn nhất chỉ có thể là thế lực mà Thiết Sơn các ở dưới trướng.
Tiểu đệ giải quyết vấn đề thay đại ca, tình huống hết sức hợp lý giống như những gì hắn cùng Bích Nguyệt Phiêu Linh đã suy đoán.
...
Một bên khác, Vân Hải Thương Lam dẫn theo Lâm Khả Vô hai người tới diễn võ trường, bởi vì là nửa bước Trấn Nhạc cảnh cho nên rất nhanh kiếm được một chỗ ở trên cao thoải mái nhìn xuống chung quanh diễn võ trường, có trên trăm cái đài cao, trên đài cao bày biện bàn vuông ghế vuông.
Ở trên cao nhìn xuống, có thể trông thấy toàn bộ diễn võ trường.
"Người thật nhiều a." Sau khi đến nơi, Dương Hề nhịn không được cảm thán, từ trên cao nhìn xuống diễn võ trường, người vây quanh bên ngoài diễn võ trường thực sự quá nhiều, hôm qua nàng chen trong đám người nhưng không cảm giác được có nhiều người như vậy.
Vân Hải Thương Lam cười trả lời, "Thi đấu tuyển chọn hàng năm, người vây xem chí ít có 10 vạn, thật ra lúc mới bắt đầu thì người không tính là nhiều, chờ mấy ngày nữa, lại đến xem thi đấu tuyển chọn, bên ngoài diễn võ trường, hẳn là chỗ đặt chân cũng không còn."
La Mịch ở một bên đặt câu hỏi, "Lão thành chủ, ngài trước kia cũng từng tham gia sao?"
"Không có, năm xưa ta một mực đi theo phụ thân tu hành, lúc phụ thân còn thì ta sẽ đi du lịch chung quanh, khi phụ thân ta mất thì ta tiếp quản Vân hải chi đô." Vân Hải Thương Lam chậm rãi nói.
Nhìn ra được, hắn thích nói những chuyện trước kia của mình cho bọn người Dương Hề nghe, đồng thời biểu lộ cũng mang theo một chút cảm giác hiểu ra, giống như trưởng bối đang kể lại sự tích huy hoàng thời tuổi trẻ cho hậu bối nghe.
Dương Hề hai người vừa nghe Vân Hải Thương Lam kể chuyện xưa, vừa nhìn diễn võ trường ở phía dưới. Thế nhưng Lâm Khả Vô thì là một người ở một bên, đứng sát mép hàng rào, hai con ngươi một mực nhìn xuống phía dưới, có thể thấy dược đám người qua lại hiện trên hai con ngươi.
...
"Uyển Ngôn, cố lên."
Mấy tỷ muội tốt cao giọng hô lên lúc Uyển Ngôn mới cất bước..
Cùng theo tiếng hô của các nàng, đám người chung quanh cũng hô to theo.
Bọn họ cũng là người của Kỳ Binh học viện, quen biết Uyển Ngôn từ nửa tháng trước. Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là Uyển Ngôn là người mà Lâm sư huynh thích, bọn họ nhất định phải cổ động.
"Uyển Ngôn, tất thắng!"
"Uyển Ngôn, tất thắng!"
Trong tiếng hô động viên của bọn họ, Uyển Ngôn từ trong đám người cất bước, muốn đi lên lôi đài mà vạn người chú mục.
Bỗng nhiên, bên tai truyền lại tiếng nói nhỏ.
"An tâm đi, chỉ cần ngươi thắng đối thủ, cữu cữu ta đáp ứng Tiểu Lâm, nhất định thu ngươi vào nội viện. Hơn nữa gia hỏa Tiểu Lâm này đã hỏi chuyện giúp ngươi, vào nội viện, Thần Huyền cảnh trưởng lão trực tiếp thu ngươi làm đệ tử."
Trong tiếng nói của thanh niên nắm kiếm tên A Côn, thì Uyển Ngôn bước từng bước một lên trên lôi đài.
Bộ pháp mặc dù chậm, thế nhưng rất kiên định.
Thắng?
Hẳn không phải là vấn đề.
Cho dù có vấn đề, cũng phải kiên trì.
Thắng đối thủ, vậy nàng có thể trở thành đệ tử của Thần Huyền cảnh.
Cũng ngay một khắc này, Lâm Khả Vô đứng ở trên đài cao, hai con ngươi lập tức tập trung trên người Uyển Ngôn.
Uyển Ngôn mặc dù đổi y phục, cũng xoay lưng lại phía mình, thế nhưng động tác nhấc chân kia quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn được nữa.
Lúc nàng bước đi, một khi khẩn trương sẽ hay lấy đầu ngón tay gãy võ kiếm.
Động tác này, hắn không thể quên được.
"Lão thành chủ, sư tỷ, các ngươi tiếp tục xem... Ta xuống dưới có việc." Nói xong, Lâm Khả Vô cấp tốc dọc theo cầu thang leo xuống dưới, không cho bọn người Vân Hải Thương Lam cơ hội gọi mình lại.
"Phiền phức nhường một chút!"
"Thật xin lỗi, xin nhường một chút!"
"Không có ý tứ, phiền phức nhường một chút!"
Lâm Khả Vô bước từng bước một đi đến phía lôi đài chỗ Uyển Ngôn, chen chúc qua đoàn người, thỉnh thoảng truyền lại tiếng chửi rủa căn bản không ngăn được hắn. Cho đến khi đứng ở mép lôi đài, hắn rốt cục bình tĩnh.
"Uyển Ngôn, cố lên!"
Lâm Khả Vô cuồng loạn hô to một tiếng.
Khiến cho đám người Kỳ Binh học viện chú ý, cũng khiến cho biểu lộ chăm chú xem đối thủ của Uyên Ngôn lập tức biến đổi.
"Khả Vô?"
Uyển Ngôn lập tức quay đầu lại.
Trái xem một chút, phải xem một hồi, khi ánh mắt dừng lại trên người Lâm Khả Vô ở trong đám người, nàng lộ ra dáng tươi cười.
Không nói trước tầng quan hệ yêu đương này, chỉ với quan hệ của hai người, thì Lâm Khả Vô luôn là bằng hữu tốt nhất của nàng.
Lâm Khả Vô bỗng nhiên xuất hiện ở đây, nàng sao có thể không cao hứng.
"Cẩn thận!"
Ngay lúc lên tiếng, Lâm Khả Vô kinh hô một tiếng, Uyển Ngôn thuận thế quay lại, chỉ thấy đối thủ đã cầm thương đánh tới phía nàng. Mũi thương điểm trên mặt đất, bắn tung tóe ra một mảnh hỏa hoa, trong chớp mắt liền đến trước mắt.
"Ăn ta một thương!"
Người kia giận quát một tiếng, thương ra như long, sát chiêu mới ra thì đâm thẳng đến ngực Uyển Ngôn.
Uyển Ngôn lúc này chỉ có thể nâng kiếm thủ ở trước ngực, bị động phòng ngự. Bởi vì vừa nãy thất thần khiến đối thủ chiếm được tiên cơ, tiết tấu chiến đấu cũng bị đối thủ đoạt trước, nàng chỉ có thể chậm rãi tìm cơ hội.
Nếu như đối thủ thấp hơn nàng một cảnh giới, vấn đề này sẽ không tồn tại.
Nhưng mà, đối thủ là một thập tam trọng cảnh lớn hơn nàng một chút, kinh nghiệm chiến đấu nghiền ép nàng.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
08 Tháng một, 2022 16:46
Phong cách thu đệ tử tông môn giống như bán quần áo. Đầu tiên đi mời người -> cho đến nhà xem chất lượng quần áo-> quyết định mua. Không mua thì thôi. Nhưng hầu như sẽ mua hay là hầu như ai vào xem cũng là đệ tử
08 Tháng một, 2022 12:00
Cách giới triển khai bố cục thì hay nhưng hành văn kém non. Cách thu đồ đệ cũng kém
08 Tháng một, 2022 11:32
Xin động lực đọc tiếp chứ đến chương 66 thấy main nó *** *** thế nào ý
08 Tháng một, 2022 08:23
xin review
06 Tháng một, 2022 18:34
ae cho xin review chứ đọc mấy chương đầu đọc chán quá
06 Tháng một, 2022 12:35
Lại bế quan tiếp thôi
04 Tháng một, 2022 15:39
Hi
02 Tháng một, 2022 11:33
đợi 1 tuần mới đọc cho đã
31 Tháng mười hai, 2021 21:13
Mấy hôm ra chương đều đều :)))
25 Tháng mười hai, 2021 12:34
Vl chiêu 1 vạn người. Cả tông tính cả tông chủ trưởng lão còn đéo đc 1000 khẩu =)))
25 Tháng mười hai, 2021 10:03
Thôi. Ủ đê. Chờ tác nó linh quang lóe sáng ngày đều 2-3c rồi đọc
22 Tháng mười hai, 2021 21:36
lâu quá
19 Tháng mười hai, 2021 06:30
mong ra chương nhanh nhanh ....
13 Tháng mười hai, 2021 19:54
quỳ cầu lờ ây lây
03 Tháng mười hai, 2021 19:17
Cmn bỏ hơn 1 năm rồi bây giờ mới lên được hơn trăm chương
30 Tháng mười một, 2021 13:08
10 chap mà có cái vực đăng thiên bảng đéo thấy đâu đánh nhau mà câu tận 3 chương
29 Tháng mười một, 2021 21:57
Mấy thằng chuẩn bị chết hay lưu lại tên vậy :))
29 Tháng mười một, 2021 21:21
Cha mẹ thằng main chết chưa ae
29 Tháng mười một, 2021 20:50
ad chắc đi cách ly :)))
29 Tháng mười một, 2021 18:13
Thằng main cứ cảm giác như mất dạy kiểu j ấy nhỉ
29 Tháng mười một, 2021 13:11
chương mới chương mới ahihi, cứ tưởng phải chờ đâu 1 tháng nữa chứ
28 Tháng mười một, 2021 14:48
Tưởng tượng ở tu tiên giới hút thuốc hài *** :))
28 Tháng mười một, 2021 10:59
hồi sinh rồi ah ???
27 Tháng mười một, 2021 09:48
Một tháng ra 2 chương
26 Tháng mười một, 2021 14:01
tiếp tục chờ
BÌNH LUẬN FACEBOOK