• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Luyện thể cảnh cũng chỉ là sâu kiến mà thôi!" Cửu trưởng lão nhe răng cười.

Thân hình ông ta khẽ động hóa thành một đạo bóng xám. Tốc độ cực nhanh.

Không đợi Diệp Thanh kịp phản ứng Cửu trưởng lão đã xuất hiện trước mặt hắn.

"Ầm ầm!" Cửu trưởng lão xuất ra một chưởng cuồng bạo.

Thân hình Diệp Thanh nhanh chóng bị đánh lui, lại phun ra một ngụm máu tươi.

Đúng lúc này, Diệp Thanh thúc giục huyết mạch trong cơ thể, sử dụng huyết mạch dị tượng của Bát Hoang Hỏa Long.

Thi triển Bát Hoang Chân Hỏa để hộ thể.

Bát Hoang Chân Hỏa rất lợi hại nhưng Diệp Thanh tu vi quá yếu, không thể đem uy lực của nó phát huy hoàn toàn.

Muốn giết Cửu trưởng lão của Thiên Cơ Lâu là chuyện không có khả năng.

Thế nhưng nếu dùng nó để tự bảo vệ bản thân thì có thể, năng lực phòng ngự rất mạnh.

Cùng với sự oanh kích của Cửu trưởng lão, cả người Diệp Thanh như diều đứt dây, ngã ra thật xa.

Nhưng vẫn chưa chết!

"Nhóc con, xương cốt của ngươi không phải là cứng rắn bình thường đâu."

"Nhưng mà, vẫn còn một đòn! Đòn này, ngươi nhất định sẽ chết!"

Ngày lúc cửu trưởng lão của Thiên Cơ Lâu chuẩn bị ra đòn lần nữa…

"Tiền bối, xin hãy lưu lại vị cô nương kial"

Lý Phong đang ở phía sau Cửu trưởng lão đột nhiên cười gắn nói.

"Lý công tử đã mở miệng thì đương nhiên không có vấn đề rồi!"

Cửu trưởng lão gật đầu đáp ứng, nhưng trong lòng thì cười lạnh.

Lý Phong, công tử của Lý gia này chính là một tên quỷ chỉ biết uống rượu mua hoa cả ngày mà thôi.

Vì một nữ nhân mà lại trêu chọc đến một Diệp Thanh khủng bố như vậy, khiến những người bảo hộ bên cạnh đều chết đi.

Tuy nhiên, Cửu trưởng lão cũng chỉ để trong bụng, không nói ra những lời này.

Cửu trưởng lão xuất thủ, một mặt là bởi vì Diệp Thanh giết người của Thiên Cơ Lâu.

Mà quan trọng hơn là vì thanh huyết kiếm trong tay Diệp Thanh này.

Về phần Lý Phong, Cửu trưởng lão chỉ là thuận tiện bán hắn một cái ân tình mà thôi.

Khí tức cường đại của lão giả áo xám phóng thích ra, chuẩn bị xuất thủ lần nữa.

Diệp Thanh cảm nhận được uy hiếp trí mạng!

Lấy thực lực của hắn bây giờ, thật sự không cách nào đấu lại với sự cường đại của lão giả áo xám này.

Tuy nhiên, Diệp Thanh cũng không từ bỏ! Hắn không cam tâm!

Hắn tuyệt đối không thể để muội muội của hắn bị tra tấn!

"Muội muội, đi mau đi, ca giúp muội ngăn cản bọn hắn!" Diệp Thanh trịnh trọng nói.

Chỉ có thể liều chết một phen mà thôi! "Ca, muội không đi!" "Nếu chết thì chúng ta chết cùng một chỗ đi!"

"Nếu mà ca chết, muội cũng tuyệt đối sẽ không sống đâu!" Diệp Mạnh Lăng nói cực kỳ kiên định.

Từ nhỏ cô bé đã chỉ có duy nhất một người thân là Diệp Thanh.

Nếu như Diệp Thanh chết.

Diệp Mạnh Lăng nghĩ không ra mình sống còn có ý nghĩa gì nữa.

"Muội muội ngốc, muội đi trước!" "Ca ca sẽ không sao đâu." "Ca sẽ đến tìm muội nhanh thôi!"

Diệp Thanh vuốt ve mái tóc của muội muội, trong mắt chảy ra một dòng huyết lệ.

Ông trời, đúng là không có mắt!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK