• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: boobannana 🍌

- ---

“Cái gì? Duyệt Duyệt, đầu óc cậu không bình thường hả? Không phải trước đây cậu nói với tớ rằng cậu tuyệt đối sẽ không thích Quý Lâm sao?!”

“Suỵt suỵt suỵt!” Du Duyệt Duyệt lo lắng nhìn xung quanh, thấy không có ai chú ý tới bọn họ mới thở phào nhẹ nhõm.


“Cậu đừng có lớn tiếng như vậy chứ! Hiện tại tớ còn đang trong giai đoạn bồi dưỡng tình cảm với Quý Lâm, tớ không muốn cậu ấy biết tớ thích cậu ấy nhanh như vậy đâu.”

Đàm Linh tấm tắc lắc đầu, “Tớ không ngờ cậu lại là loại người này nha.”

Đây là lần đầu tiên Du Duyệt Duyệt thích một người nên rất dễ xấu hổ, cô đỏ mặt nhỏ giọng nói, “Bởi vì tớ phát hiện cậu ấy là người rất tốt, không có trông mặt mà bắt hình dong, không như những bạn nam khác, cảm thấy tớ béo nên xứng đáng bị ướt mưa.”

Đàm Linh sờ sờ cằm, “Duyệt Duyệt, tớ nói cái này không phải là đang đả kích cậu, tớ chỉ sợ sau này cậu bị tổn thương mà thôi... Có thể Quý Lâm làm như vậy chỉ vì phép lịch sự và bản tính ga lăng vốn có, không nhất thiết là vì có tình cảm với cậu... Nhiều người theo đuổi cậu ấy như vậy mà đến giờ vẫn chưa có ai thành công, tớ không muốn cậu biến thành con thiêu thân trong lửa tình đâu.”

Du Duyệt Duyệt gật đầu tán thành, “Cậu nói rất đúng Linh Linh, những điều đó tớ hiểu rất rõ, nhưng tớ lỡ thích cậu ấy rồi, cậu cũng biết mà, tớ đã thích cái gì thì phải có cho bằng được, chỉ khi nào xác định hoàn toàn không được mới có thể từ bỏ.”

Đàm Linh xoa xoa khuôn mặt mềm mại của Du Duyệt Duyệt, trìu mến nói: “Nếu cậu bị tổn thương thì là cứ việc tới tìm tớ khóc lóc kể lể. Nghĩ kỹ thì Duyệt Duyệt nhà chúng ta cũng khá đáng yêu, nhìn cứ như một cục mochi núng nính. Nếu tớ là đàn ông thì nhất định tớ sẽ cưới cậu về làm vợ, mỗi ngày ôm vào trong lòng ngực hôn hít.”

Du Duyệt Duyệt nghe xong liền cười không ngừng, “Vậy cậu nhanh biến thành đàn ông đi, tớ để còn suy xét nữa.”

“Không phải cậu mới vừa nói thích Quý Lâm sao? Nhanh như vậy đã quay sang suy xét tớ? Duyệt Duyệt, cậu đúng là đồ trăng hoa!”

Hai cô gái nhỏ vui vẻ cười đùa, một tiết thể dục cứ vậy mà trôi qua.

Những ngày kế tiếp, Du Duyệt Duyệt không ngừng tiếp cận Quý Lâm, tuy nhìn anh rất lạnh lùng nhưng trên thực tế thì tính tình cũng khá tốt, hỏi gì đáp nấy khiến cô càng lúc càng thích anh, nhưng dường như anh không hề lay động.

Cuối cùng Du Duyệt Duyệt quyết định đổi cách thức theo đuổi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ thành công cốc mất.

Cho nên cô đã dành cả một tuần tiếp theo để viết kế hoạch theo đuổi Quý Lâm vào trong sổ tay, hoàn toàn không có thời gian đi làm phiền, bắt chuyện với đối phương.

Đầu tiên, muốn theo đuổi một người phải hiểu rõ sở thích của người đó:

① Quý Lâm thích con mèo béo màu cam ở trong phòng y tế.

② Màu sắc yêu thích là màu xanh

③ Thích nhạc cổ điển nhẹ nhàng

④ Sở thích lớn nhất là vẽ tranh

⑤ Thích sưu tầm bút

Du Duyệt Duyệt vừa viết vừa hài lòng xác định bước đi kế tiếp của mình.

Mặc một chiếc váy màu xanh, ôm một con mèo cam đến tặng cho Quý Lâm một cây bút, sau đó mời anh đi xem triển lãm nghệ thuật, tốt nhất là ở đó còn phát nhạc cổ điển.

Wow! Kế hoạch này thật sự quá hoàn mỹ!

Cô nghĩ là làm, nhanh chóng nói cho Đàm Linh kế hoạch của mình rồi hẹn nhau cuối tuần này sẽ đi mua bút, mua váy.

Ngày thứ sáu hôm đó, tiếng chuông tan học vang lên, bọn học sinh trong lớp lập tức xách cặp ra về.


Tầm mắt Quý Lâm cố ý lướt qua phía Du Duyệt Duyệt, anh nhìn cô thu dọn đồ đạc rồi đứng lên nói chuyện với bạn thân của mình, sau đó hai người cùng nhau rời khỏi lớp.


Quý Lâm rũ mắt xuống nhìn chằm chằm cây bút trong tay, khuôn mặt hơi ngẩn ra một hồi lâu mới hoàn hồn lại.


Hình như cô ấy… không thích mình, nói chuyện với mình chỉ đơn giản là muốn học tốt hơn mà thôi.


(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK