• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

  Nhưng lần này Nghiêm đại sư không vì vậy mà nổi giận.

   Ông ta ngẩng đầu dậy , nét mặt đầy vẻ cầu xin :

  - Tiểu quỷ ... không phải, vị công tử này, xin công tử cho lão phu xem qua thanh kiếm này một chút được không? Lão phu bảo đảm tuyệt đối sẽ không gây ra bất kì tổn hại gì cả...

  Bạch Đan Đan cười nói :

  - Không phải chính ông đã nói huyền khí của ta đều là đồ giả sao? Nói là ta là kẻ lừa đảo nữa mà ?

  - Công tử, là lão phu có mắt không tròng, có mắt mà không biết núi Thái Sơn, lão phu mong công tử bỏ quá cho ta, cho ta xem một chút thôi , được không ?

   Nghiêm đại sư là một kẻ cố chấp , ngạo mạn, chỉ có một đam mê duy nhất là nghiên cứu về đạo luyện khí, mỗi khi nghiên cứu là quên cả ăn quên cả ngủ.

  Trong mắt ông ta,không có gì quan trọng hơn huyền khí, không có gì khiến ông ta có hứng thú bằng huyền khí...

  Giờ đây nhìn thấy thanh tam phẩm huyền khí “ thu thủy kiếm” nhưng lại không được xem xét, khám phá tỉ mỉ, trong lòng thật bứt rứt khó chịu...

  Bạch Đan Đan lắc đầu nói :

  - Vội gì chứ ? Vẫn còn bao nhiêu chiếc hòm chưa mở! Vạn nhất những hòm còn lại bên trong đều đựng rác thì chả phải Nghiêm đại nhân lại càng thêm bực mình sao ?

  - Ôi dào, không sao không sao, dù chỉ có một thanh thu thủy kiếm này thôi thì lão phu cũng đã là người thua cuộc rồi ! Như vậy được không ? Thanh thu thủy kiếm này phải sử dụng độc môn liên khí thủ pháp của Hoàng  đại sư thì mới luyện thành được ! Công tử biết nó đáng quý đến mức nào không? Mau đưa ta xem xem đi mà...

   Nghiêm đại sư nói vậy rồi định giơ tay mở chiếc hòm..

   Nhưng Bạch Đan Đan lại giơ tay ngăn ông ta lại...

  - Đừng vội ! Chúng ta xem qua hết một lượt những chiếc hòm còn lại đi đã. Con người tôi vốn rất chính trực, coi trọng sự công bằng, quyết không để ông phải chịu uất ức...

  Chính trực ?

  Tiểu Phượng hoàng lén lút thò đầu ra, giơ móng vuốt cào cào vào cổ áo nàng...

  Nữ ma đầu không biết ngại lại còn dám nói bản thân chính trực? Không để người khác phải uất ức?

  Mặt trời mọc từ hướng Tây rồi sao ?

  Bạch Đan Đan làm như vô ý lại ấn đầu tiểu phượng hoàng vào trong.

   Nàng bước đến bên chiếc hòm thứ hai, mở khóa...

  - Oa là một cây roi cửu khúc kìa ! Lại còn là tam phẩm huyền khí nữa.. còn có hẳn 2 cây ...

   Chiếc hòm thứ 3 :

  -Oa  là vòng tụ linh ! Tôi biết cái này,đây là một món huyền bảo có khả năng nâng cao tốc độ tu luyện.

  Hòm thứ 4 :

Hòm thứ 5 :

  Ba chiếc hòm cuối cùng mở ra,một luồng sáng tỏa ra rực rỡ...

  Đây là một bộ tam phẩm phòng ngự huyền giả hoàn chỉnh, gồm 13 bộ phận được xếp gọn trong hòm...

   ...” là một bộ huyền khí ! Thật sự là một bộ huyền khí hoàn chỉnh !

  Nghiêm đại nhân không nhịn được nữa, lao như bay đến bên chiếc hòm,quỳ gối xuống đất, cẩn thận lấy từng món đồ ra...

  - Thật sự là bộ tam phẩm , sao thế được ? Làm sao mà làm được ? Thật là thần kì... !

  Lần này Bạch Đan Đan không ngăn ông ta nữa, mà đứng đó nở nụ cười..., đợi ông ta xem xong.

   Một lúc sau :

  - Ông già, thế nào ? Tôi không lừa ông đúng không ?

 

   Nghiêm đại sư đặt món huyền khí đang cầm trong tay xuống, đi đến trước mặt Bạch Đan Đan, rồi bỗng giơ tay tát mạnh vào mặt mình.

  - Công tử ! Là lão phu có mắt mà không biết núi Thái Sơn, mạo phạm ngài rồi ! Mong đại nhân đại lượng tha thứ cho lãi già có tầm nhìn hạn hẹp này !

  Bạch Đan Đan cười :

  - Mạo phạm thì không tính ! Nhưng mà , lời thách đố khi nãy thì sao nhỉ ?

- Công tử yên tâm, đây là  huy hiệu tượng trưng cho  thượng khách của liên khí sư công hội... công tử đến công hội thì có thể chọn lấy bất kì nguyên liệu gì mà công tử cần ! Chỉ là ... ta mạo muội hỏi chút, những loại huyền khí này  là ... là do vị đại sư nào chế tác ra vậy , công tử ?

   ...... Đăng bởi: admin

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK