Mục lục
Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Mùi gì thơm thế?" Nói xong, Long Kha lại run lỗ mũi, dường như muốn ngửi lấy tất cả các khí tức không giống bình thường trong không khí, chợt hai con ngươi đảo qua đảo lại, dừng ở chỗ xó bếp.



Hoài Diệp vừa nghiêng đầu, lập tức trả lời, "Nha... Kia là cơm. Triệu khách khanh, nếu không ngồi xuống ăn chút?"



"Được."



Long Kha khẽ gật đầu.



Nói thật, nàng vốn là đang tu hành, thế nhưng mùi thơm nức mũi lại khơi gợi cảm giác đói bụng của nàng. Phải biết, cảm giác đói ở trong bụng là cảm giác ảnh hưởng đến tu hành nhất, khó nén hơn cả nỗi đau đớn.



Nhất là khi mùi thơm kia cứ mãi không dứt, nhiều lần muốn cưỡng lại cảm giác đói bụng nhưng vẫn cứ bị hấp dẫn, giống như có hài tử cầm đùi gà nghịch qua nghịch lại trước mắt ngươi lúc ngươi đang đói bụng.



Bất đắc dĩ, nàng chỉ có men theo mùi thơm đến đây.



Không nghĩ đến, một cái tông môn nho nhỏ, lại có đầu bếp trù nghệ cao thâm như vậy —— Một nồi cơm, vậy mà toát ra mùi hương còn thơm hơn cả linh thiện.



"Triệu khách khanh, mời lên lầu."



Vân Liêu đi tới, dùng tay ra dấu mời.



Long Kha gật đầu, chợt lên lầu hai.



Thế nhưng vừa lên lầu hai, nàng không biết nên ngồi ở đâu, vì ghế ở lầu hai thì vây quanh một cái bàn tròn.



Thân là khách khanh, nàng nên ngồi chỗ nào?



Vân Liêu vội vàng mở miệng, "Triệu khách khanh, tùy tiện ngồi đi, vị trí gần cửa sổ kia là của tông chủ, ngài an vị bên cạnh tông chủ là được."



"Các ngươi cũng là ăn cơm như thế?"



Một cái bàn, mười cái ghế dựa.



Đây giống như là bữa cơm đoàn viên của người một nhà vậy.



Chẳng lẽ đệ tử cùng trưởng lão cùng tông chủ ăn cơm chung một bàn?



"Tông chủ nói, lúc ăn cơm không phân trưởng lão hay đệ tử gì cả, mọi người ngồi cùng một chỗ giống như người một nhà, vui vẻ ăn cơm." Vân Liêu biết đối phương khẳng định không thể nào hiểu được loại quy củ này.



Nói đến cũng thế, một cái tiểu gia tộc, gia chủ, trưởng lão ăn cơm cũng phải tách ra.



Chớ nói tông môn.



Long Kha trầm mặc, không biết bản thân có nên ngồi xuống hay không.



"Sao đứng cả đây?" Lúc này, Ôn Bình từ cửa thang lầu đi tới, nhìn quanh đám người một chút.



"Triệu khách khanh còn không có ngồi..." Vân Liêu trả lời.



"Đều ngồi đi, không cần giả khách khí như thế." Nói xong, Ôn Bình trực tiếp ngồi xuống chỗ ở cạnh cửa sổ, chợt nhìn sang Long Kha, "Triệu khách khanh, ngồi đi, tông môn chúng ta ăn cơm không có nhiều quy củ như vậy, như thế sao có thể vui vẻ ăn cơm được."



"Tiểu tử này." Long Kha ở trong lòng lặng yên mắng Ôn Bình một câu, thật đúng là nghé con mới sinh cái gì cũng đều không hiểu. Tông chủ là cao cao tại thượng, sao có thể thân cận cùng đệ tử như thế, vậy mà ngồi ăn cơm cùng một chỗ.



Ngày bình thường, ngươi có thể bình dị gần gũi.



Thế nhưng khi ăn cơm, tông chủ hẳn phải đi địa phương nên đi.



Chứ như thế này sao duy trì được uy nghiêm nên có của một tông chủ?



Một người tông chủ như ngươi chẳng lẽ định trở thành bằng hữu của các đệ tử hay sao?



Muốn cho Long Kha nàng ngồi ăn ở bàn này?



Nằm mơ!



Long Kha nàng liền xem như chết đói, cũng sẽ không tự hạ thấp thân phận ngồi ăn cơm ở đây.



"Cơm đến." Đang lúc Long Kha chuẩn bị nói hai câu, Hoài Diệp, Dương Nhạc Nhạc bọn họ bưng đồ ăn lên.



Thức ăn, sắc hương vị đều đủ.



Lại tỏa ra hương thơm nức mũi.



Cơm, đỏ đến óng ánh long lanh, giống như bạch tinh nhuộm đỏ.



Mà khi mùi hương của cơm tỏa ra chui vào trong xoang mũi, cả người đều theo đó trở nên khô nóng, linh thể vào thời khắc này vậy mà trở thành một cái "miệng rộng", đang không ngừng nuốt lấy từng ngụm từng ngụm hương khí này.



"Tông chủ, cái này..."



Mọi người thấy cơm, giật mình.



Ôn Bình trả lời, "Đây là linh mễ mới, các ngươi có thể gọi nó là hồng mễ."



Khi Hoài Diệp bới thêm một chén nữa đưa đến, Ôn Bình nếm thử một miếng, nói tiếp: "Càng ăn ngon hơn, hơn nữa hiệu quả ôn dưỡng linh thể gấp hai lần linh mễ trước kia. Được rồi, đều đừng nhìn nữa, bắt đầu ăn đi."



"Tông chủ vạn tuế."



"Tạ ơn tông chủ."



Tốt hơn linh mễ trước kia, lại không lấy tiền, việc này còn không đáng phải cảm tạ sao?



"Hoài Diệp sư tỷ, xời giúp ta một bát."



"Sư tỷ, ta cũng muốn."



Đám người vội vàng đưa chén đến.



"Sư tỷ, lấy muôi cơm nhấn một chút, ép chặt một chút." Lâm Khả Vô vẫn không quên nhắc nhở một câu.



"Tiểu tử này, rõ ràng có thể ăn hai chén, còn làm bộ này." Vân Liêu ở một bên bất đắc dĩ cười một tiếng, thiệt thòi hắn nghĩ ra loại biện pháp này để bản thân ăn nhiều một chút, "Vậy thì, cũng nhấn giúp ta một chút."



Hắn chỉ có thể ăn một chén, dùng phương pháp này mới hợp tình hợp lí.



Nhìn xem một màn này, Ôn Bình bất đắc dĩ cười một tiếng.



Chợt quay đầu nhìn sang Long Kha —— Tiểu di của mình không có ý định ngồi?



"Triệu khách khanh, không ăn chút sao?"



Long Kha không nói gì.



Ôn Bình vội vàng ăn hai miếng, cố ý nhấn mạnh động tác nhấm nuốt.



"Thật có thể ôn dưỡng linh thể?" Long Kha nhìn xem một đám người đều tràn đầy phấn khởi xới cơm, chuyển động muôi cơm, mùi thơm lại càng đậm đà, hấp dẫn khiến cho nàng cả người cũng sắp không khống chế nổi chính mình.



Mùi cơm chín.



Mùi đồ ăn.



Để người thèm nhỏ nước dãi.



Đặc biệt là nghe được tiếng Ôn Bình nhóp nhép, càng là hấp dẫn người.



"Triệu khách khanh, của ngài." Lúc này, Hoài Diệp bới thêm một chén nữa, đặt tới chỗ trước bàn Long Kha đang đứng, "Thật có thể ôn dưỡng linh thể... Tông chủ chưa bao giờ nói dối, ngài ăn một ngụm sẽ biết."



"Ta sẽ nếm một ngụm."



Mắt thấy hồng mễ đến bên miệng, Long Kha định lực về không.



Quên mất những lời đã nói trước đó.



Cũng quên phân chia cái gì tôn ti, thân phận.



"Thật là thơm..."



Một ngụm mà thôi, Long Kha liền không nhịn được cảm thán một câu.



Nói thật, nàng thật chưa từng ăn cơm nào ngon như vậy.



Đều nói cơm phải có thức ăn, thế nhưng nàng lại cảm thấy nếu như hồng mễ này giống như món ăn thì sẽ có chút lãng phí.



Sau khi linh mễ vào bụng, loại năng lượng nóng hâm hẩm kia càng là trực tiếp tràn vào trong linh thể, khiến cho linh thể đại thành lâu nay của nàng bắt đầu chuyển động vội vàng, đồng thời lại càng không ngừng hấp thu năng lượng của hồng mễ từ trong miệng mang lại.



Linh thể của nàng thế nhưng tồn tại ở vị trí trước 2500 trên Linh Thể bảng.



Bình thường thì thiên tài địa bảo phổ thông —— Thiên tài địa bảo thấp hơn 50 viên bạch tinh, căn bản không có tác dụng đề cao linh thể của nàng.



Nhưng bây giờ, mấy hạt gạo mà thôi, vậy mà có thể tạo được tác dụng đề cao linh thể —— Điều này chẳng phải nói, ăn một ngày ba bữa trong hai năm, linh thể trực tiếp nhập viên mãn?



Đang lúc nhập thần, chén đã trống không.



"Lại xới giúp ta một chén." Long Kha vội vàng đưa chén tới.



Hoài Diệp vội vàng trả lời, "Triệu khách khanh, thật ngại, Bất Hủ tông chúng ta ăn cơm có quy củ, một người một bữa chỉ có thể ăn một chén."



"Ăn cơm cũng mặc kệ no bụng?" Long Kha ngây ra một lúc, bàn tay dừng lại giữa không trung, sau đó thấy Lâm Khả Vô vậy mà đang xới chén thứ hai, "Không phải nói chỉ có thể ăn một chén sao, vậy sao hắn có thể ăn chén thứ hai?"



"Hắn được ban thưởng do thắng trận tranh tài." Ôn Bình mở miệng.



"Ta..."



Bây giờ Long Kha mới nhớ đến chuyện lúc ở bên ngoài Quan ảnh thất.



Hóa ra nói ban thưởng ăn hai chén cơm chính là đây.



Khó trách nguyên một đám đều tỏ ra ghen tị với phần thưởng này, mà không có nửa phần ghét bỏ.



Người khác tu luyện linh thể, hoặc là dựa vào gian khổ tu hành, hoặc là sử dụng lượng lớn thiên tài địa bảo, nhưng bây giờ ở Bất Hủ tông lại có thể ôn dưỡng linh thể bằng việc ăn hồng mễ ngày ba bữa, ăn thêm một ngụm cũng là hạnh phúc, thử hỏi ai lại sẽ đi ghét bỏ?



Long Kha vội vàng mở miệng, "Vậy ta làm khách khanh, Ôn tông chủ, ngươi đã nói bao một ngày ba bữa. Ta hiện tại ăn không đủ no, làm sao bây giờ?"



"Dùng bữa a."



Ôn Bình chỉ gần hai mươi mâm đồ ăn ở trên bàn.



"Thức ăn... Thức ăn ăn không đủ no."



"Ngươi cảm thấy ta tin a?"



"Ôn tông chủ, ngươi xem, ta dù sao cũng là Trấn Nhạc cảnh a, phụ trách bảo hộ tông môn an toàn, cơm cũng không thể ăn hai chén a?"



"Không thể."



"Ngươi..."



Long Kha tay trực tiếp bóp, chiếc chén đang cầm liền vỡ.



"Phá hư tông môn của công... Hôm nay không có cơm ăn. Nếu có lần thứ hai, trực tiếp trục xuất Bất Hủ tông." Ôn Bình hờ hững mở miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
lăng nhược ca
09 Tháng chín, 2022 00:26
chờ ra chương lâu quá chắc mấy nữa đọc lại từ đầu
PtEgN12063
03 Tháng chín, 2022 15:26
Đang đợi ra chương nhiều nhiều lại đọc một thể, nhưng tg lại bế quan luyện công rồi
Mike y
27 Tháng tám, 2022 02:20
lại chuẩn bị bế quan chờ chương tiếp à. t đột phá tới cực hạn luôn rồi á
PtEgN12063
26 Tháng tám, 2022 13:53
Nghỉ lâu vãi, đợi tụt ...
Ngưu Lão
24 Tháng tám, 2022 22:27
moá, cuối cùng cũng chờ được ra chương, ta rơi lệ ;((
lăng nhược ca
21 Tháng tám, 2022 23:32
14 ngày chưa ra chương mới
ynZTR05468
18 Tháng tám, 2022 19:08
hay mà lâu ra chương mới quá.
MOGbt66938
14 Tháng tám, 2022 01:05
sao đọc đoạn đầu thấy tính thằng main cứ lom dom thế nhỉ, chả giống chưởng môn j cả
Ngưu Lão
09 Tháng tám, 2022 21:20
drop à, vậy thì viết lm cc gì, mà drop cũng đc, càng về sau tác càng mất tập trung, chất lượng kém
lăng nhược ca
08 Tháng tám, 2022 10:22
1 tháng 1 chương đến bao giờ mới full đây
YTHbP94858
21 Tháng bảy, 2022 21:22
Chương ơi ra đi
aKai Walker
17 Tháng bảy, 2022 14:06
1 tháng ra 1 chương :)
ULaTroi
17 Tháng bảy, 2022 07:25
Drop tè văn le :)))
Mike y
14 Tháng bảy, 2022 19:05
chờ mòn mỏi cuối cùng cũng ra chương
ULaTroi
28 Tháng sáu, 2022 08:44
Droppppppp
Tiếp tục đừng drop
24 Tháng sáu, 2022 15:47
hình như đã drop
Bắc Hoài Đế
23 Tháng sáu, 2022 00:45
tác nó còn ra chương k nhạy các đạo hữu
aKai Walker
16 Tháng sáu, 2022 11:55
Truyện mở đầu khá hay mà sao ít ng đọc thế nhỉ
Kyubi
12 Tháng sáu, 2022 17:21
chuyện càng về sau càng cảm giác nhạt dần quá
Mike y
07 Tháng sáu, 2022 17:48
bùng nổ phát 4 chương luôn -))
Mike y
31 Tháng năm, 2022 13:10
lại drop rồi
KNgọc
30 Tháng năm, 2022 17:02
tên quốc chủ mà tên Cức ối dồi ôi cươif đau sốc hông=)))))
Bất Hủ Đại Đế
23 Tháng năm, 2022 16:42
Truyện này ta đọc cảm giác như th main nuôi đám hài tử thuê ấy, bọn đt vô dụng vãi ra, trừ nộp kim tệ lên thì k có tác dụng gì, hình dung đơn giản là ĐƯA TIỀN CHO MAIN RỒI ĐỂ NÓ MUA ĐỒ NÓ GÁNH
Bất Hủ Đại Đế
21 Tháng năm, 2022 15:53
Đọc đến đây, ta thấy trăm chương đầu Hoài Diệp, Vân Diêu có tí đất diễn, mà càng về sau càng ít, đến đây thì k thấy nói đến luôn. Mà công nhận cặp Dương NN vs Triệu Tình có đất diễn nhiều thật, cứ vài ba chương là nhắc đến
Mike y
19 Tháng năm, 2022 23:14
mấy cái kiểu tông môn, sư phụ, sư huynh này đọc giải trí ổn. Nhưng cái tốc độ ra chưong này hy vọng đừng drop. Theo bộ này cũng mấy năm rồi
BÌNH LUẬN FACEBOOK