Hai người im lặng.
Ninh Lục Ly cảm thấy nên nói gì đó để làm dịu bớt bầu không khí, dù sao thì cái video này là do anh mở.
Nghiệt do mình tạo có khóc thì cũng phải làm cho xong.
Hơn nữa, ban nãy hành động mở video lên xem của anh cũng rất kì lạ, Cố Mậu Hành sẽ không cho rằng anh cố ý đấy chứ. Vì vấn đề mặt mũi anh cũng phải giải thích cho rõ ràng.
Bước thứ nhất để giảm bớt xấu hổ đương nhiên là khen đối phương.
Ninh Lục Ly mở miệng nói: "Không ngờ cậu bận rộn như vậy mà vẫn giữ được vóc dáng tốt như vậy ha. Đoạn phim ban nãy là trong phim Nguy cơ chí mạng đúng chứ."
Cảnh Ninh Lục Ly nói là cảnh lưng trần, chỉ có luyện tập thời gian dài mới có được tấm lưng rắn rỏi như vậy.
Cố Mậu Hành nhìn sang: "Tôi sửa tầng hai thành phòng tập thể dục, chỉ cần không ra ngoài quay phim thì tôi vẫn giữ vững lượng vận động mỗi ngày."
Ninh Lục Ly: "Môi trường bên trang viên Tượng Thọ này rất rốt, lúc chạy bộ buổi tối không khí rất trong lành."
"Bình thường tôi đều chạy bằng máy chạy bộ trên tầng hai nên không hiểu rõ hoàn cảnh tiểu khu bằng cậu. Phong cảnh đường đi ở đây đẹp không?"
Ninh Lục Ly nghe xong thì thấy thật là phí phạm của trời, hoàn cảnh chạy bộ của trang viên Tượng Thọ này cực kì tốt. Trăng thanh gió mát, còn có thể nghe thấy tiếng dế kêu, Cố Mậu Hành sống ở đây mấy năm thế mà chưa từng ra ngoài chạy bộ.
"Cậu đúng là thật lãng phí, hôm nào rảnh rỗi thì tôi dắt cậu đi chạy một vòng."
Cố Mậu Hành không hề tức giận vì Ninh Lục Ly nói dẫn anh đi chạy bộ như là kiểu dắt chó đi dạo ngược lại còn thuận theo: "Vậy sau này lúc cậu chạy bộ buổi tối nhớ gọi tôi một tiếng."
"Ờ." Ninh Lục Ly đồng ý, sau đó tầm mắt liếc về phía màn hình.
Trên màn hình vẫn là cảnh vừa chiếu hết ban nãy, may mà cảnh dừng lại cuối cùng là một màu đen không thì còn ngại hơn.
Mà không đúng, hướng đi của đề tài này sao lại lạ thế này, đột nhiên lại nhảy tới chuyện chạy bộ buổi tối vậy.
Ninh Lục Ly lấy lại tinh thần, rõ ràng anh muốn làm sáng tỏ bản thân anh xuất phát từ sự tò mò mới mở video này, tất cả chỉ là ngoài ý muốn mà thôi.
Ninh Lục Ly: "Nãy nhìn thấy đề cử trên màn hình nên tôi tiện tay bấm vào xem, ai biết lại là thế này, may mà cậu chưa từng quay cảnh giường chiếu. Một cảnh đánh nhau đứng đắn như vậy mà cũng có thể ghép thành như vậy, nếu mà quay cảnh giường chiếu thì còn thế nào nữa?"
Cố Mậu Hành nói tiếp: "Trước khi nhận phim tôi đều xem kĩ kịch bản, vả lại tôi sẽ nói rõ trước là nửa đường không được thêm cảnh tình cảm."
Nghe Cố Mậu Hành nói vậy, Ninh Lục Ly đột nhiên nhớ tới Chúc Giai Giai. So với Chúc Giai Giai, tình cảm của anh và Cố Mậu Hành thân thiết hơn, tính cách của Cố Mậu Hành kín đáo và tâm tư nặng hơn Chúc Giai Giai.
Chúc Giai Giai vì chuyện năm đó mà vẫn luôn không bắt đầu một mối quan hệ thân mật, lẽ nào Cố Mậu Hành cũng vì chuyện này mà có ám ảnh nên mới bài xích diễn cảnh thân mật trong phim.
Thực ra điều này dẫn tới luôn có tranh cãi về diễn xuất của anh, có một vài nhà bình luận phim cảm thấy Cố Mậu Hành không có sở trường đóng phim tình cảm cho nên trước giờ chưa từng đóng mấy phim tình cảm đơn thuần.
Nhà bình luận phim cực đoan hơn thậm chó còn viết bài phân tích Cố Mậu Hành không xứng với cái danh ảnh đế hai cúp.
Sâu trong trái tim Ninh Lục Ly đột nhiên sinh ra một cảm giác trách nhiệm, anh khuyên được Chúc Giai Giai, vậy anh cũng có nghĩa vụ giúp Cố Mậu Hành thoát ra khỏi cái lồng vây hãm hắn.
Có điều, xử lý chuyện của Cố Mậu Hành, Ninh Lục Ly cảm thấy phải cẩn thận hơn một chút. Suy cho cùng bây giờ còn chưa lưu trữ, nhỡ không cẩn thận một cái tua ngược lại, vậy thì đúng là muốn khóc mà không có nước mắt.
"Ninh Ninh? Sao thế?"
"Hả? Cái gì?"
Cố Mậu Hành nhìn sang, trong mắt mang theo vẻ lo lắng. Hắn cảm thấy trạng thái của Ninh Lục Ly có hơi lạ, như có đầy tâm sự.
Cố Mậu Hành vẫn chưa yên tâm: "Có phải video ban nãy khiến cậu khó chịu không, nếu lăng xê CP thì chuyện này khó mà tránh khỏi. Nếu cậu không muốn nhìn thấy thì tôi có thể bảo đoàn đội xã hội điều chỉnh sách lược một chút, làm sáng tỏ những chuyện này..."
"À, không cần đâu." Ninh Lục Ly xua tay, anh còn muốn mượn chuyện lăng xê CP để khuyên Cố Mậu Hành, không thể bỏ cuộc giữa chừng được.
Ninh Lục Ly nghĩ ngợi, tìm một cái cớ cho việc lơ đãng lúc nãy: "Tôi cảm thấy thanh niên trẻ bây giờ thật đáng sợ."
Cố Mậu Hành cười: "Trước khi quyết định lăng xê CP, bên đoàn đội xã hội đã làm các báo cáo điều tra có liên quan. Nhóm fan CP là thế đó, chay mặn đều ăn, video này chắc là vì không có nhiều tài liệu thực tế nên cũng coi là khá "nhẹ" đấy."
Hắn dừng lại một lát: "Nếu cậu không thích những thứ này thì đừng xem những thứ có nội dung liên quan là được. Dù sao thì bên đoàn đội xã hội sẽ điều khiển hướng dư luận trên mạng vào thời gian mấu chốt, sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu."
Ninh Lục Ly lắc lắc đầu: "Tôi không yếu đuối đến mức ấy đâu, chỉ là hiệu quả cắt ghép mà thôi. Ở trong giới giải trí bao nhiêu năm, có sóng to gió lớn nào mà tôi chưa từng thấy chứ."
Cố Mậu Hành cứ động tới chuyện của Ninh Lục Ly thì luôn biến thành người lo trước lo sau, hắn xác định lại lần nữa: "Lúc nãy cậu xem video này có cảm thấy khó chịu chỗ nào không. Cậu không cần lo ngại tôi, cứ nói thẳng ra là được."
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Cố Mậu Hành, Ninh Lục Ly cẩn thận hồi tưởng lại cảm giác lúc nãy, dường như ngoài sự xấu hổ thì không hề có phản ứng ghê tởm buồn nôn nào cả.
Nói như vậy, lẽ nào bóng ma tâm lý của anh đã có cải thiện, Ninh Lục Ly vui vẻ trong lòng: "Hình như thật sự không có cảm giác khó chịu, lẽ nào trong lúc bất giác bệnh trạng của tôi đã tốt hơn rồi?"
Cố Mậu Hành nghe thấy vậy thì lông mày cũng dãn ra.
Phải biết là luca bóng ma tâm lý của Ninh Lục Ly nghiêm trọng nhất, anh thậm chí không thể xem cảnh hôn trên TV, không cẩn thận liếc thấy thôi cũng nôn thốc nôn tháo.
"Vậy...nếu đổi thành người khác thì sao?"
Ninh Lục Ly tưởng tượng theo lời của Cố Mậu Hành, cái cảm giác sởn gai ốc ấy lại tới.
Anh đơ luôn tại chỗ, tại sao Cố Mậu Hành lại khác. Nghĩ kĩ lại, khi nãy xem video cắt ghép kia, ngoài cảm giác lúng túng ra dường như còn có hơi...
Ngại ngùng?
"Cái quái gì chứ!" Ninh Lục Ly đột nhiên đứng bật dậy. . Truyện Bách Hợp
Đột nhiên anh không dám nhìn mặt Cố Mậu Hành, lập tức cầm lấy điện thoại trên sô pha: "Hơn 11 giờ rồi, tôi phải về ngủ đây."
Không đợi Cố Mậu Hành nói thêm gì, Ninh Lục Ly đi thẳng ra cửa, vừa mở cửa ra đột nhiên anh lại dừng lại.
Ninh Lục Ly biết Cố Mậu Hành theo sau tiễn anh, anh cũng chẳng quay đầu lại, giọng điệu cứng đờ nói một câu: "Này, tối đi ngủ nhớ phải mở cửa cho thoáng khí đấy."
***
Sau khi quay về, Ninh Lục Ly tắm xong thì vẫn luôn để ý động tĩnh của cách vách, thấy ánh đèn tối lại rồi mới bắt đầu hành động.
Tuy buổi tối lúc rời đi bầu không khí có hơi lúng túng thế nhưng Ninh Lục Ly sẽ không từ bỏ kế hoạch lưu trữ đã trù bị từ lâu.
Đã mười năm không nhảy qua ban công nhưng Ninh Lục Ly vẫn rất linh hoạt. Anh nhẹ nhàng nhảy qua ban công đối diện, lúc rơi xuống trông anh như một con mèo uyển chuyển.
Quả nhiên Cố Mậu Hành rất nghe lời, không đóng cửa sổ mà chỉ kéo rèm cửa màu trắng bên trong lại.
Ninh Lục Ly không đi dép, đi chân trần trên sàn không để lại bất cứ âm thanh nào. Người nằm trên giường không hề bị quấy nhiễu, vẫn đang chìm trong giấc ngủ.
Bây giờ thời tiết rất nóng, Cố Mậu Hành không mặc áo mà chỉ mặc mỗi quần ngủ, trên bụng đắp một cái chăn mỏng, tám múi bụng như ẩn như hiện.
Ninh Lục Ly nhìn rồi lại nhìn, cảm thấy có hơi hâm mộ. Số cơ bụng là do trời sinh, anh là kiểu người chỉ có sáu múi, hơn nữa còn không rõ ràng.
Hay là tới dùng nhờ phòng tập thể dục của Cố Mậu Hành nhỉ, dáng vẻ tám múi cơ bụng rõ ràng này, nhìn đúng là có hơi gợi cảm...
Tám múi cơ bụng, không biết sờ lên cảm giác trên tay có khác không.
Không đúng nha Ninh Lục Ly, mày đang làm cái gì vậy! Tự nhiên lại muốn sờ cơ bụng một người đàn ông? Mày bị trúng tà rồi đúng không!
Ninh Lục Ly chịu đựng kéo bản thân từ vực sâu phạm tội về rồi đổ hết tội cho cái video lung tung kia.
Không thể kéo dài thêm nữa, cái video kia có độc, Cố Mậu Hành cũng có độc.
Mau chóng lưu trữ mới là thượng sách.
Ninh Lục Ly đứng ở đầu giường, cúi người xuống hôn Cố Mậu Hành.
Khi bờ môi chạm vào nhau, đột nhiên anh nhớ tới video cắt ghép đã xem trước đó.
Qua bàn tay cắt ghép điệu nghệ, Cố Mậu Hành trong cảnh cuối cùng tản ra hormone quyến rũ.
Có một dòng bình luận nói thế này: "Nếu có thể hôn lên đôi môi hoàn hảo của Bệ hạ một cái thì tôi có thể phi thăng ngay và luôn."
Ninh Lục Ly vốn chỉ định chạm nhẹ một cái rồi rời đi, ngờ đâu trong đầu anh đột nhiên nhảy ra câu này. Tự nhiên anh cảm thấy nếu liếm một cái thì cảm giác chắc cũng không tồi.
Ninh Lục Ly là một người thuộc phái hành động, điều này thể hiện ở chỗ, trong đầu anh mới nghĩ như vậy thì đầu lưỡi anh đã vươn ra, biến suy nghĩ này thành hành động.
......
Ninh Lục Ly lùi liên tiếp ba bước, anh che miệng lại không dám tin vào việc bản thân mình vừa làm.
Ninh Lục Ly, mày là đồ ma quỷ! Đây là để lưu trữ, trong đầu mày chứa toàn cái vớ vẩn gì thế hả?
Anh đờ ra nhìn chằm chằm người trên giường một lúc, song xoay người bỏ chạy trong hoảng loạn.
Tấm rèm trắng bị bóng người Ninh Lục Ly hất lên cao rồi nhẹ nhàng hạ xuống, dường như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Người nằm trên giường mở mắt ra.
Từ khi trở thành hàng xóm với Ninh Lục Ly, hắn không còn phải dựa vào thuốc ngủ để ngủ nữa.
Nhưng hắn vẫn ngủ rất nông, khi Ninh Lục Ly nhảy qua ban công thì hắn đã tỉnh lại rồi.
Chỉ là thấy dáng vẻ lén lén lút lút của Ninh Lục Ly, Cố Mậu Hành sợ doạ đối phương nên không lên tiếng.
Hơn nữa, với tính cách của Ninh Lục Ly, nếu bị hắn bắt gặp nửa đêm nhảy qua ban công thì tuyệt đối sẽ thẹn quá hoá giận, sau đó trốn mất tăm mấy ngày.
Cố Mậu Hành nhắm mắt lại ngay lập tức, thả nhẹ hô hấp, giả vờ đang ngủ say.
Cố Mậu Hành không mở mắt nhưng hắn có thể cảm nhận được ánh mắt Ninh Lục Ly dừng lại trên mặt mình, dường như nhìn rất lâu.
Lẽ nào là vì chuyện tối nay nên anh sang đây vẽ rùa lên mặt hắn để trả đũa?
Phỏng đoán của Cố Mậu Hành rất hơp lý, Ninh Lục Ly của thời niên thiếu làm trò này không ít lần.
Còn có thể làm sao, đương nhiên là ngoan ngoãn nằm im cho vẽ. Trong lòng Cố Mậu Hành tràn đầy bất đắc dĩ, khoé miệng hắn cong lên nhè nhẹ.
Hắn cảm thấy hơi thở Ninh Lục Ly sát lại. Ninh Lục Ly thích dùng sữa tắm hương bạc hà, từ nhỏ đã vậy, anh thích cảm giác mát lạnh sảng khoái đó.
Từ đó Cố Mậu Hành cũng chỉ dùng sữa tắm mùi hương này.
Chỉ là, cùng một loại sữa tắm ở trên người người khác lại sinh ra hiệu quả khác nhau. Cho dù cùng một nhãn hiệu, cùng mùi hương bạc hà, Cố Mậu Hành cũng có thể dễ dàng phân biệt được mùi hương thuộc về Ninh Lục Ly.
Đó là hương cỏ xanh của đêm hè, Ninh Lục Ly là một người như vậy.
Hắn chỉ cảm thấy hơi thở tươi mát cách mình ngày càng gần, sau đó trên môi truyền tới xúc cảm mềm mại ẩm ướt.
Dù thế nào Cố Mậu Hành cũng không nghĩ tới, nửa đêm Ninh Lục Ly nhảy qua ban công là để hôn trộm hắn.
Chuyện này... rốt cuộc là chuyện gì? Cố Mậu Hành có hơi hoảng loạn sờ lên môi, thậm chí còn bắt đầu nghi ngờ đây chỉ là một giấc mộng đẹp đêm hè.
______