Mục lục
[Dịch]Linh Vũ Cửu Thiên - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trải qua đại chiến, đương nhiên chấp sự của Xuất Vân vệ thành hy vọng Hàn Phi vẫn ở trong chiếc chiến thuyền của đội tàu liên hợp Xuất Vân vệ thành. Tuy chấp sự của Xuất Vân vệ thành biết rõ không thể vẫn cố níu kéo.

- Không được, ta chuẩn bị ở lại Mê Vụ đảo thêm vài ngày.

Hàn Phi nhìn Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na, mỉm cười nói:

- Sau đó ta sẽ đi Lam Kình đảo, không cùng đường với các ngươi, cho nên . . .

Băng hải tặc Hồng Hồ công chiếm Mê Vụ đảo mới có hai ngày, hải tặc bị Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na thu phục chưa ổn định, cần Hàn Phi giúp đỡ. Hàn Phi có ý định thông qua Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na khống chế thế lực trên biển này nên không thể làm việc đầu voi đuôi chuột.

Lam Kình đảo ở sâu trong biển cả, một trong các đảo lớn nhất hải ngoại, là nơi hải tộc lục địa cư ngụ. Hàn Phi muốn tìm cốt châu rất có thể ở đó. Hàn Phi đi Lam Kình đảo cần Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na giúp đỡ, thì nữ thủ lĩnh hải tặc này có một nửa huyết thống hải tộc, mẫu thân của nàng là người trong hải tộc.

Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni tiếc nuối nói:

- Vậy thì tiếc quá.

Một đường đồng hành hai người đã xây dựng giao tình, hữu nghị chiến đấu bền chắc, ý hợp tâm đầu, lần này chia tay không biết có ngày gặp lại.

Hàn Phi cười nói:

- Rồi sẽ có cơ hội gặp lại , đến lúc đó ta ở đế đô mời ngươi uống rượu.

Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni mạnh gật đầu, nói:

- Được, hứa chắc!

Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni phiêu bạt trên biển, đã nhìn quen sinh ly tử biệt, không phải loại người lằn nhằn.

Trước khi hai người rời đi, chấp sự của Xuất Vân vệ thành cung kính đưa lên một lễ vật, bên trong là khế ước kim khoán danh ngạch đến trăm vạn. Hàn Phi không khách sáo, nhận lấy. Có thể nói lần này chiếc chiến thuyền của đội tàu liên hợp Xuất Vân vệ thành giàu to, nếu không chai Hàn Phi một phần thì không ăn nói được.

Sau khi thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni, chấp sự của Xuất Vân vệ thành rời đi, trong căn phòng to lớn chỉ còn lại Hàn Phi và hai nữ nhân. Không biết Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na nói gì với Áo Lý Lỵ An Pháp Sư mặt nàng đỏ ửng, càng thêm phần xinh đẹp.

Áo Lý Lỵ An Pháp Sư lấy Tật Phong chi thư ra, lưu luyến vuốt ve sau đó đưa cho Hàn Phi:

- Hàn Phi các hạ, đa tạ người cho ta mượn quyển Tật Phong chi thư này, để ta học được nhiều tài nghệ đã thất truyền.

- Ta thật không biết nên cảm tạ các hạ như thế nào.

- Không cần khách sáo.

Hàn Phi cười cất lấy Tật Phong chi thư, hắn nhìn ra được Áo Lý Lỵ An Pháp Sư rất thích thánh vật linh pháp này. Nhưng đây là lễ vật Hàn Phi định tặng cho Đằng Thủy Tú, không thể nào rộng rãi tặng cho đối phương được.

Áo Lý Lỵ An Pháp Sư có thể dựa theo ước định trả lại chứng minh tính cách nàng tốt. Lòng Hàn Phi máy động, lấy ra trọng nỗ thu được từ chỗ thủ lĩnh của băng hải tặc Nộ Phong Chi Lang Hải Đảo, Nộ Lang Ốc Khắc Đặc.

- Áo Lý Lỵ An Pháp Sư, không biết nàng có biết vũ khí này không? Ta cảm thấy bên trong ẩn chứa lực lượng phong hệ cường đại.

Trên Cửu Thiên đại lục học giả không nhất định là Pháp Sư, nhưng Pháp Sư cao giai và Mục Sư tất nhiên là học giả học thức uyên bác. Bởi vì trở thành một Pháp Sư phải học được nhiều tri thức, đọc các loại điển tịch là một phần tu luyện của họ.

Hàn Phi lấy ra hung khí nặng nề, sắc bén, thân nỗ sắt thép, dưới ánh đèn chiếu rọi nỗ tiễn tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo. Nhiệt độ trong phòng giảm xuống, sát khí vô hình lan tỏa.

Hàn Phi không nhìn ra lai lịch của trọng nỗ này, ngay cả Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na khá hiểu biết về thủ lĩnh của băng hải tặc Nộ Phong Chi Lang Hải Đảo, Nộ Lang Ốc Khắc Đặc cũng không rõ ràng vũ khí này tồn tại. Hàn Phi ôm lòng cầu may lấy trọng nỗ ra hỏi Áo Lý Lỵ An Pháp Sư.

Không ngờ Hàn Phi hỏi đúng người rồi. Áo Lý Lỵ An Pháp Sư thấy trọng nỗ, giật mình vuốt ve kỹ càng thân nỗ, cảm nhận đường nét linh văn bên trên, trong mắt lộ ra suy ngẫm.

Một lát sau, Áo Lý Lỵ An Pháp Sư gật đầu, mắt sáng ngời, chậm rãi nói:

- Đúng vậy. Trong trọng nỗ này ẩn chứa lực lượng phong hệ cực kỳ cường đại. Thấy thước tấc, hình dạng của nó thì chắc là Phong Thần chi nỗ trong truyền thuyết.

- Đây là vũ khí truyền kỳ thất lạc đã lâu.

Phong Thần chi nỗ do nhất đại sang sư Ác Tác nổi tiếng nhất thời đại Tử Kinh vương triều thuộc Liệt Phong đế quốc hơn năm trăm năm trước trên Cửu Thiên đại lục tốn mười năm chế tạo ra vũ khí. Trọng nỗ bị người mạnh mẽ cướp đi hiến cho hoàng đế bệ hạ. Sau này trong cuộc chiến với Man tộc, trọng nỗ ở trong tay thất hoàng tử điện hạ là quan chỉ huy bắn chết thống soái Man tộc, giành được chiến thắng.

Nhưng hoàng tử điện hạ chiến thắng trở về không thể kéo dài may mắn, rất nhanh bị chụp mũ mưu phản nhốt vào ngục, chết thảm. Sau này Phong Thần chi nỗ chuyền tay nhiều chủ nhân trong hơn hai trăm năm nhưng không ai có kết cuộc tốt.

Theo truyền thuyết, Phong Thần chi nỗ còn có cái tên khác là ách vạn chi nỗ, dù ai có được nó đều sẽ bị nguyền rủa gặp xui. Ba trăm năm trước Phong Thần chi nỗ đột nhiên mất đi bóng dáng, từ đấy không ai biết trọng nỗ ở đâu nữa.

Bây giờ Phong Thần chi nỗ lại xuất hiện trong tay thủ lĩnh của băng hải tặc Nộ Phong Chi Lang Hải Đảo, Nộ Lang Ốc Khắc Đặc, kết cuộc của lão là đầu mình hai nơi, lực lượng xui xẻo chưa biến mất trên vũ khí truyền kỳ này.

- Nghe nói đại sang sư Á Tác vì có thể khiến trọng nỗ có được khí linh cường đại đã hiến tế linh hồn của mình cho Phong thần. Khi bị người mạnh mẽ giật đi, đại sang sư Á Tác dùng phút cuối sự sống nguyền rủa rằng ai có được nó sẽ bị xeo xẻo quấn quanh. Sự thật chứng minh nguyền rủa luôn có hiệu quả.

Áo Lý Lỵ An Pháp Sư tiếp tục bảo:

- Hàn Phi các hạ, ta không biết ghi chép trong sách có thật không, nhưng lực lượng nguyền rủa, xui xẻo thật sự tồn tại, có thể thay đổi vận mệnh của một người. Cho nên tốt nhất là các hạ đừng sử dụng trọng nỗ này, ta nghĩ từ bỏ Phong Thần chi nỗ là lựa chọn sáng suốt.

Nghe Áo Lý Lỵ An Pháp Sư kể dài dòng về Phong Thần chi nỗ, Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na kiềm không được thở hắt ra, ánh mắt nhìn trọng nỗ biến khác đi.

Hải tặc phiêu bạt trên biển rất tin tưởng vào tiên tri, vận mệnh, Hồng hồ trên biển, Tiệp Lâm Na cũng không ngoại lệ.

Hàn Phi cười tủm tỉm cầm Phong Thần chi nỗ, loay hoay ngắm nghía.

Hàn Phi kiêu ngạo nói:

- Mệnh ta từ ta không hỏi trời, ta càng muốn đặt xui xẻo vào kẻ địch.

- Đa tạ nàng đã kể lại thú vị như vậy, Áo Lý Lỵ An Pháp Sư.

Thế giới này đúng là có nhiều bí ẩn chưa biết, nhưng Hàn Phi trước giờ không tin vào nguyền rủa. Linh hồn của Hàn Phi vốn không thuộc về thế giới này, hơn nữa tu luyện Huyền Môn sinh tử quyết, dùng võ nhập đạo, vạn tà không thể tới gần, có năng lực cường đại nghịch thiên sửa mệnh, cần gì sợ nguyền rủa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK