Thậm chí ngay cả từ cũng không nói rõ ràng.
"Đủ rồi!" Triệu Lan Sơn đứng lên vẻ mặt khó coi ngắt lời cậu: "Tôi cảm thấy tôi đã xem đủ rồi."
Lý Hồng thấy thế, vội vàng chạy tới xin lỗi: "Thầy Triệu, Thượng Nha vừa rồi trạng thái không tốt lắm, có thể cho cậu ấy một cơ hội khác không?"
Nói xong lại kéo Thượng Nha sang một bên, nhỏ giọng hỏi: "Sao vậy, lúc nãy không phải diễn rất tốt sao?"
Thượng Nha cẩn thận liếc mắt nhìn bộ dáng nhàn nhã ngồi cách đó không xa, thiếu chút nữa khóc ra.
Cậu ta không biết sao lại thành ra thế này.
Muốn trách thì trách người phụ nữ tâm cơ kia! Người phụ nữ xấu xa vui buồn thất thường!
Thượng Nha đau khổ bao nhiêu thì Thời Ngu cười vui vẻ bấy nhiêu.
[Ký chủ, tôi phát hiện ra năng lượng hiện tại của virus thế giới đang giảm]
"Có thể tiêu diệt được chưa?"
[Tạm thời vẫn chưa thể, cần tiếp tục giảm bớt]
Thời Ngu nghĩ về những thay đổi vừa rồi và nhanh chóng nhận ra rằng mấu chốt chính là sự ưa thích của cô.
Cô nhìn về phía Thượng Nha, sau khi được Lý Hồng hòa giải, Triệu Lan Sơn lại nghĩ đến diễn xuất lúc đầu của Thượng Nha cũng quả thật không tồi, quyết định cho cậu thêm một cơ hội khác.
"Cám ơn thầy Triệu, em sẽ cố gắng ạ." Thượng Nha biết đây là cơ hội khó có được.
[Độ ưa thích -100, độ ưa thích hiện tại là -160]
[Cảnh báo! Cảnh báo! Nhiệm vụ thất bại! Sắp thoát khỏi ký chủ]
Khi tiếng chuông báo động của hệ thống vang lên, khuôn mặt của Thượng Nha đột nhiên tái nhợt, sau đó gục ngã xuống.
"Rầm" một tiếng, Thượng Nha ngã xuống đất.
Cùng lúc đó, Lý Hồng và những người khác đều giật mình hét lên, ngay cả Triệu Vinh người vẫn đang vui sướng khi người khác gặp họa cũng đứng dậy nhìn xem.
Biết chuyện gì đã xảy ra, Thời Ngu vẫn bình tĩnh ngồi đó, ngắm nhìn đôi bàn tay xinh đẹp không tì vết của mình: "003, giải quyết như thế nào?"
[Virus thế giới đã được tiêu diệt]
Editor có lời mún nói: Truyện này không phải truyện sắc nên không có thịt, nhưng mà nước thịt với vnj thịt vẫn có hehe, chương sau có ròi nhé