• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ trong một khoản thời gian, từng người lần lượt đi lên đứng thành từng tốp trên mặt sân rộng của Thiên Môn, ai cũng đều ngơ ngác ngước nhìn đánh giá sự cầu kỳ của toà Thiên Môn này. Hai cái cột đá cao vút có vẽ đầy các đoạn hoa văn uốn lượn kỳ dị, còn cả mặt sân nơi họ đang đứng cũng có đầy những đường nét gấp khúc đan xen nhau như một bức đồ án nào đó, cực kỳ phức tạp và khó hiểu. Đặc biệt nổi bật là ngay chính giữa vùng trung tâm của khoản sân lại có một bức tượng khắc một người nam tử trẻ tuổi phiêu dật tiêu sái nhưng lại không thiếu phần bá khí đứng trên thiên địa, mọi người khi nhìn vào bức tượng này trong lòng ai nấy đều tự giác sinh ra một loại cảm giác muốn lễ bái, kính ngưỡng cùng sợ hãi.







Qua thêm một khoản thời gian, cuối cùng Tôn Dương và Cẩm Linh cũng lên đến nơi, dưới sự chú mục của mọi người, hai người chậm rãi bước đến chỗ của Sùng Văn và Phan Thanh Xương. Tôn Dương hỏi “ Hai huynh vẫn chưa tiến vào sao? “







Phan Thanh Xương nhún nhún vai bất lực trả lời “ Còn có cách sao, hai người chúng ta đã lên được một lúc rồi nhưng lại không thấy truyền tống hay cửa vào đâu cả.. “







Sùng Văn thì xoa xoa cằm đứng trầm ngâm, ánh mắt gắt gao nhìn vào các đường gạch nối loạn xạ trên mặt sân, cuối cùng hắn đưa ra một kết luận nói “ Theo ta nghĩ muốn vào được nơi này ắt hẳn là phải có trận Pháp để khởi động… Các ngươi nhìn những gạch nối trên sân kia đi, tất cả chúng tuy đan xen có vẽ rất lộn xộn, nhưng nếu nhìn kỹ thì có thể nhận thấy toàn bộ đều được vạch ra rất có quy luật móc nối lẫn nhau… Và điểm quan trọng là ở bức tượng kia, những vạch nối lộn xộn này dù đan xen như thế nào nhưng cuối cùng vẫn tập trung lại liên kết với bức tượng kia.. “







--- Ngươi nói không sai, đó chính là trận Pháp duy nhất để khởi động toàn bộ 18 tầng Thiên Môn Trận…! Đổ Cẩm Linh rất kinh ngạc về ánh mắt quan sát tinh tường của Sùng Văn, hắn nói không sai trong mười tám toà Thiên Môn trận thì trận Pháp khởi động luôn được đặt ở toà thứ nhất, chỉ cần người đủ năng lực khởi động thì cả mười tám toà sẽ bắt đầu vận hành. Cô nàng đối với loại trận này cũng lý giải được chút ít nên gật đầu xác nhận.







Lúc này những người xung quanh ai cũng đều nghe thấy bốn người nói chuyện, trong đó một người đơn độc gầy gầy nhưng khí thế trên người vẫn tự nhiên toả ra như một Vương giả đã quen ngạo thị, ánh mắt hắn vàng rực sắc bén như mắt hổ, hắn là người có thực lực được cho là trên Thiên Tướng cảnh, lúc trước chính hắn là người đã dùng một cái tát, tát bay hai cường giả Địa Tướng cảnh trung kỳ rớt xuống nước một cách nhẹ nhàng.





Hắn chậm rãi bước lên hai bước đảo mắt nhìn qua bốn người một lượt rồi cuối cùng, ánh mắt của hắn dừng lại trên người Tôn Dương đánh giá hắn từ trên xuống dưới sau đó mới cất giọng có vẻ khiêm nhường hỏi Đỗ Cẩm Linh… “ Vậy theo vị cô nương này nếu muốn khởi Trận thì phải làm thế nào? “





Đây cũng là câu hỏi mà tất cả những người ở đây đều muốn hỏi lúc này, vì vậy cho nên mọi ánh mắt lúc này đều đổ dồn lên người cô gái trẻ xinh đẹp động nhân tâm này chờ đợi câu trả lời.







Cẩm Linh hơi ngạc nhiên xoay người nhìn nam tử cao gầy bên kia, nàng do dự một lát rồi ánh mắt lại hướng về Tôn Dương như muốn hỏi ý kiến của hắn, kỳ thật chuyện này hoàn toàn có thể do nàng tự quyết, thế nhưng không hiểu tại sao lại cứ giống như một thói quen hay trưng cầu ý kiến của hắn. Tôn Dương cũng không có phản ứng gì mà chỉ nhẹ gật đầu với nàng ý bảo “ Cứ nói ra cách khởi Trận đi “







Cẩm Linh cũng nhẹ gật đầu sau đó chỉ vào mười tám cái vòng tròn xung quanh bức tượng nói “ Các ngươi có thấy mười tám cái vòng tròn kia không? Chỉ cần chọn ra mười tám người có Nguyên Lực mạnh nhất ở đây đứng vào đó truyền lực lượng vào bức tượng kia thì trận Pháp sẽ được khởi động…!







--- Ồ dễ vậy thôi sao, ta còn tưởng là thế nào ghê gớm lắm? Một người trong đám người vừa nghe Cẩm Linh nói xong liền ra vẻ khinh thường nói. Nhưng Cẩm Linh cũng chẳng thèm để ý đến lời nói của hắn mà vẫn tiếp tục nói tiếp…







--- Ta còn chưa nói xong… Mười tám người dám đứng vào chỗ này đòi hỏi tất yếu nhất chính là Nguyên Lực phải cực thịnh hoặc là chuyên tu về Nguyên Lực dồi dào để duy trì cho đến khi trận Pháp hoàn toàn khởi động, nếu có một trong mười tám người không đủ Nguyên Lực, bị hút khô kiệt trước khi trận Pháp khởi động thì sẽ bị mười tám nguồn lực còn lại cộng dồn cắn trả. Nhất định sẽ bị bạo thể mà chết tan xương nát thịt, mười bảy người còn lại cũng sẽ bị phản lực mà chấn thương nặng… Ta hy vọng là Trận Pháp này cấp bậc không quá cao, như vậy sẽ dễ dàng hơn một chút...! Còn về vấn đề sợ bị người khác lợi dụng thời cơ lúc các ngươi đang suy yếu thì các người yên tâm, một khi trận Pháp đã khởi động thì tất cả sẽ đều bị đơn độc truyền đi vào từng chỗ khác nhau, dù cho có truyền vào chung một chỗ thì các ngươi cũng sẽ không thể nào nhìn thấy nhau, chỉ có đơn độc một mình.







Một mảnh im lặng nhất thời bao trùm lên tất cả mọi người, tất cả đều yên tĩnh đến lạ thường, theo như cô nàng này nói thì muốn trận Pháp khởi động thì nhất định phải trả giá, phải đánh cuộc. Mức độ nguy hiểm quá lớn, không ai dám tự tin bước vào những cái vòng tròn kia, bởi vì không ai biết mức độ năng lượng cần để khởi động trận Pháp kia là nhiều đến mức nào, chỉ cần sơ sẩy một chút thì sẽ lập tức bỏ mình ở trong lăng mộ này ngay. Bởi vậy lúc này tất cả đều đang bắt đầu lâm vào trầm mặc.





Không gian yên tĩnh không được bao lâu, rốt cuộc đã có động tĩnh, mọi người kinh dị nhìn người đầu tiên bước vào vòng tròn thứ nhất, người này không ai khác chính là Sùng Văn. Ánh mắt ai cũng quái dị nhìn hắn như nhìn một tên điên, rõ ràng thực mới chỉ là một Hóa Tướng cảnh, ngang hàng với Địa Tướng cảnh ở thế giới này và Pháp Sư lục phẩm của Ngũ Hành thế giới, vậy mà lại dám tự tin bước vào đó rõ ràng là muốn chết, mà không, chính là kéo cả đám chết lây theo hắn, như vậy ai mà dám bước vào tiếp theo chứ…







Tôn Dương và Phan Thanh Xương cũng liếc mắt nhìn nhau, cùng gật đầu một cái rồi cũng thẳng chân bước luôn vào hai vòng tròn gần đó. Chỉ để lại cô nàng Cẩm Linh và một đám người trợn mắt sững sờ “ Lại là ba tên biến thái này tiên phong… Can đảm cmn thật là can đảm “





Đợi đến một lúc vẫn chỉ có ba người đứng trong đó, cuối cùng Tôn Dương như muốn ảo não, hắn xoa xoa trán ra vẻ ngao ngán khiêu khích nói “ Này các vị, đã vào đến đây rồi không thể cứ đứng nhìn như vậy chứ… Toàn là cường giả bậc nhất trong lớp trẻ mà thiếu tự tin về bản thân như thế thì làm sao mà đánh đấm với người khác được đây? “







--- Ha ha ha… Hay lắm, nói hay lắm… Thật không hổ là người mà chủ nhân coi trọng, rất có cốt khí… Được, vậy thì ta lấy trước một chỗ cùng các ngươi chơi..! Nam tử gầy kia đứng khoanh tay trước ngực cười ha ha thú vị, nói một tràn rồi nhảy vào ô tròn tiếp theo đứng bên cạnh Tôn Dương.





Đã có một cường giả Thiên Tướng bước vào tiên phong, lại cộng thêm lời khiêu khích của Tôn Dương, trong đám người còn lại rốt cuộc cũng có người tiếp theo bước ra đi thẳng vào vòng tròn rồi đứng lặng yên không nói lời nào, người này chính là nam tử cầm đầu tốp người đông nhất ở đây, có thể sai khiến cường giả Địa Tướng cảnh trung kỳ ắt thức lực của hắn cũng không phải dạng tầm thường, với lại hắn dám bước vào một phần cũng là vì hắn muốn nhìn xem rốt cuộc bản lĩnh thật sự của ba người Tôn Dương rốt cuộc là ở mức độ nào. Chỉ dựa vào thực lực Địa Tướng sơ kỳ mà dám tự tin bước vào trận Pháp này cũng không phải là chuyện đùa. Một phần hắn cũng tự tin về thực lực của mình.





Lần lượt từng người từng người thực lực ẩn dấu cũng bắt đầu lộ ra, bước vào các vòng tròn còn lại cho đến vòng thứ mười tám. Cũng chỉ khi lúc này đám người còn lại mới thật sự hoảng sợ, thật không ngờ trong đám người bọn hắn lại có nhiều cường giả trên Thiên Tướng như vậy..





Mười tám vòng tròn bắt đầu loé sáng, lúc này Cẩm Linh vội vàng chạy đến từ trên đầu ngón tay trích ra một ít máu đem chấm vào cổ của ba người Tôn Dương sau đó lại lui về. Ba người cũng không hiểu nàng ta làm vậy là có ý gì, nhưng cũng mặt kệ, dù sao vẫn biết là nàng sẽ không hại mình. Trận pháp bắt đầu sáng lên, mười tám người lập tức vận chuyển lực lượng của mình truyền vào bức tượng chính giữa, năng lượng bắt đầu tỏa ra lan đi như giun bò lồm cồm trên các đường kẻ uốn lượn đủ kiểu kia bằng một tốc độ chậm chạp. Cả mười tám người bắt đầu cảm giác được như có một lực hút vô hình đang nhanh chóng rút đi lực lượng của mình một cách càng lúc càng nhanh chóng, lúc này bọn hắn mới biết hiện tại muốn rút lui cũng không có cách nào rút được nữa, mà ngược lại còn phải dốc sức toàn lực vận chuyển lực lượng để truyền đi cung ứng cho Trận Pháp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK