Mục lục
Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Di Thiên tông nội môn, từ 1500 năm trước tổ sư đời thứ nhất khai tông đến nay, trải qua không ít hạo kiếp, không ít mưa gió, thế nhưng từ đầu đến cuối sừng sững trên đỉnh Lược Nguyệt sơn, quan sát toàn bộ Di Thiên đảo.



Nó là biểu tượng cho sự đỉnh phong trong mắt toàn bộ người Di Thiên đảo, cũng là thánh địa trong lòng đệ tử Di Thiên tông. Mục tiêu nửa đời người của ngàn vạn ngoại môn đệ tử, liền là trở thành nội môn đệ tử.



Bởi vì tu hành trên Lược Nguyệt sơn, có thể đạt được lực lượng cường đại hơn.



Nhưng bây giờ Lược Nguyệt sơn không còn, trong khoảnh khắc liền biến thành phế tích dưới bụi đặc. Mà biến mất cùng một chỗ với Lược Nguyệt sơn, còn có những tên Thần Huyền trưởng lão còn sót lại ở trên Lược Nguyệt sơn. Cái này để cho tất cả mọi người đều tuyệt vọng.



Sau một khắc, đệ tử Di Thiên tông lập tức chen lấn nhau chạy đến rìa đảo, mong muốn rời xa khỏi trận đại chiến kinh thế này.



Bởi vì Thần Huyền trung cảnh, trong trận bạo tạc vừa rồi căn bản đến cả năng lực chạy trốn cũng không có, bọn họ lại có thể làm gì được?



Từ Di Thiên thì hoàn hảo, làm Thần Huyền thượng cảnh nên không cần lo lắng cho tính mạng, chỉ là chịu một chút xung kích cộng thêm một chút vết thương nhỏ, bởi vì hắn dù sao có được linh thể bất phàm, hơn nữa tốc độ cũng thật nhanh.



Muốn chạy trốn cũng không đến mức gian nan như thế.



Tuy nhiên Liệp Khôi lại không có may mắn như thế. Mặc dù cũng là Thần Huyền thượng cảnh, thế nhưng do bị Cơ Lương Bình đả thương nên tốc độ của hắn không nhanh không kịp né tránh khí lãng ập đến, trực tiếp bị nuốt hết, hiện tại đã không thấy tung tích.



Không cần suy nghĩ nhiều, Từ Di Thiên thật ra cũng minh bạch, Liệp Khôi khẳng định đã chết theo sự biến mất của Lược Nguyệt sơn.



"Di Thiên tông của ta..." Từ Di Thiên che lấy một tay đứng ở ngoài ngàn mét nhìn xem tất cả mọi thứ, biểu lộ khó coi đến cực hạn.



Ngàn năm cơ nghiệp a.



Từ tổ tông hắn một mực truyền đến đời hắn, bao nhiêu người dốc hết tâm huyết kiến thiết nên nó mới có bộ dáng đó. Nhưng bây giờ lại ở trong tay tông chủ đương nhiệm như hắn, nó lại bị san bằng.



Điều này làm cho mặt của hắn phồng to!



Tử sắc quang đoàn kia rốt cục là thứ gì?



Vì sao có thể trống rỗng mà sinh, đồng thời trong nháy mắt san bằng toàn bộ Lược Nguyệt sơn!



Cái khác hắn có lẽ nghĩ mãi mà không rõ, nhưng có một thứ có thể khẳng định, lực lượng của tử quang kia tuyệt đối siêu việt Thần Huyền. Một nơi chật hẹp nhỏ bé như Đông hồ, một cái không tinh tông môn làm sao lại có được lực lượng khổng lồ như thế.



...



Lúc này, Lạc Bạc Bình chủ sự của Bách Tông Liên Minh đứng ở bên hồ, ba quang trập trùng phản chiếu ra gương mặt tỉnh táo kia của hắn, hắn cũng giống như đại đa số mọi người, trông về Minh Kính hồ ở đằng xa không có phát ra bất kỳ thanh âm gì.



Hôm nay bên hồ gần như tề tụ toàn bộ người của Bách Tông Liên Minh tại Minh Kính hồ.



Chỗ tất cả mọi người nhìn sang chính là Di Thiên đảo.



Nhưng mà, hiện tại tất cả mọi người cũng không biết Di Thiên đảo ra sao, Ôn Bình tông chủ Bất Hủ tông kia có đến hay không? Bọn họ còn đang chờ tin tức của thám tử truyền lại. Bởi vì có Tín Chuẩn tồn tại cho nên tình báo đến rất nhanh.



Đột nhiên, một chấm đen ở trên trời đang tới gần.



Chính là Tín Chuẩn.



Sau khi Tín Chuẩn tới gần, Kim chủ sự quyết định thật nhanh giúp đỡ gỡ xuống tín điều ở trên chân. Thời điểm hắn mở ra xem, Mộ Dung Thanh, Hàn Phi Dạ hai người ở gần nhất, cổ đã ngẩng đến mức không thể tưởng tượng nổi, chỉ vì không muốn đụng đến những đại nhân vật này, đồng thời nhìn một chút tín điều.



"Thế nào?" Lạc Bạc Bình ở một bên mở miệng.



"Ôn Bình kia thật đến, nhưng tình hình chiến đấu không ổn... Vừa rồi thám tử của chúng ta trông thấy cảnh tượng Lược Nguyệt sơn kia phát ra tiếng nổ lớn, nhuộm cả thiên địa chung quanh Di Thiên đảo thành tử sắc, nhưng khi hắn ngưng mắt nhìn lại, đại điện của Di Thiên tông ở trên Lược Nguyệt sơn đã biến mất, bị san bằng trong trận bạo tạc kia." Kim chủ sự ném thư giấy cho Mộ Dung Thanh ở bên cạnh, một cỗ cảm giác chẳng lành đột nhiên xẹt qua trong lòng.



Mộ Dung Thanh nhìn thoáng qua tờ giấy, vội vàng mở miệng nói ra: "Có phải là người của Di Thiên tông tự dẫn nổ?"



Bất chợt bị tất cả mọi người nhìn qua mình như nhìn một đồ đần, Mộ Dung Thanh đắng chát cười một tiếng, "Hình như sẽ chẳng có ai lại làm như thế cả ha."



"Không phải chính bọn họ làm, khả năng này liền là Ôn Bình kia làm." Lạc Bạc Bình biểu lộ nghiêm túc, giống như lúc trước biết được Liệt Ma chết trong Minh Địa thí luyện, sau đó lại trông thấy Liệt Ma là bị kiếm giết chết, "Nháy mắt san bằng toàn bộ Lược Nguyệt sơn, nước cờ này Di Thiên tông hạ sai a."



Bắt thân thích của Ôn Bình dễ dẫn dụ đối phương đến cứu người, hiện tại ngược lại tốt, trộm gà không thành còn mất cả nắm gạo a.



Hiện tại người khẳng định là bị Ôn Bình cứu được.



Lược Nguyệt sơn cũng bị mất, loại lực lượng này người của Di Thiên tông căn bản không thể lưu lại được, hôm nay, chú định Bất Hủ tông kia biến Di Thiên tông thành trò cười người đời cười chê.



Lạc Bạc Bình lên tiếng lần nữa, "Để người kia lại dò xét! Ta nhất định phải biết tình huống chân chính trong đảo."



Chỉ có biết Ôn Bình một phương là thực lực gì, hắn mới dễ quyết định phái bao nhiêu người đi tiếp viện.



...



Từ Di Thiên bỗng nhiên quay đầu, nhìn xem Ôn Bình, mặt lộ ra vẻ hung ác, "Ôn Bình, đến nước này, để người sau lưng ngươi ra đi. Di Thiên tông tông chỉ là một địa phương nhỏ... Hắn hẳn sẽ không coi ra gì a?"



Cáp Cáp!



Từ Di Thiên tiếp đó cười thảm một tiếng.



Giống như điên rồi.



Thật ra đến tận đây hắn cũng không thể tin được, nơi nhỏ bé chật hẹp như thế tại sao lại xuất hiện lực lượng siêu việt Thần Huyền.



Những người kia, loại lực lượng kia, không phải chỉ có ở ngoài ba hồ sao?



Tại sao lại muốn tới bảo đảm một tên mao đầu tiểu tử diễu võ giương oai khắp nơi?



Tại sao phải giúp một tên mao đầu tiểu tử đánh lên Di Thiên tông?



"Sau lưng ta có người?" Ôn Bình bỗng nhiên quay đầu, nhìn xem sau lưng trống rỗng, trừ gió ra thì không có gì cả.



"Giữa ban ngày, làm sao bỗng nhiên lại nói đến chuyện ma." Ôn Bình lại lạnh nhạt xoay đầu lại.



"Phía sau có người?" Cơ Lương Bình nghe thấy thế thì nở nụ cười, lần đầu tiên hắn thấy có người hiểu phía sau có người nghĩa là như thế. Mà lúc này, người trên phi chu cũng nhìn Ôn Bình cũng là có chút bất đắc dĩ nở nụ cười.



"Có thể nói đùa trong tình huống này, chắc cũng chỉ có một người như tông chủ mà thôi." Chiêm Đài Thanh Huyền mỉm cười nói.



"Tông chủ biết đùa."



Đám người cười một tiếng.



Lúc này, Cơ Lương Bình nổi giận gầm lên một tiếng, mạch môn run lên, lập tức xông tới, thề phải báo mối thù vừa rồi.



"Lão thất phu, hiện tại đến phiên ta!"



Thạch chuỳ lên!



Ngang nhiên rơi xuống.



Oanh!



Từ Di Thiên không có sức đánh trả nên bị đập bay ra trăm mét, tuy nhiên một chùy này Cơ Lương Bình cũng không dám nói có thể thương tổn được linh thể của Từ Di Thiên. Cho nên, hắn đuổi theo sát phía sau, không ngừng tung ra quyền ảnh.



"Kim Khoát linh thể đúng không?"



Đấm ra một quyền, Từ Di Thiên lui lại mấy chục bước.



"Xem thường Vô Cấu Chi Thể đúng không?"



Lại là một quyền, lại đánh cho Từ Di Thiên lui bước.



Nhưng mà, Ôn Bình nhìn xem một màn này, lại không có tâm tư đùa giỡn, trực tiếp tựu phân phó Ác Linh kỵ sĩ cùng chó săn xông tới. Ba đánh một, có thể giải quyết nhanh trận chiến tựu tốt, đợi chút nữa còn hai phát pháo chờ bắn đâu.



Uy lực của một pháo hắn xem như đã biết.



Cho nên, còn lại hai phát miễn phí, không bắn thì phải xin lỗi bản thân đã một mực giữ nó cho đến bây giờ.



Nhưng ngay lúc này, mặt đất đột nhiên rung động.



Khiến cho Ôn Bình có cảm giác như trở lại dưới địa cung, giống như trùng khôi vô cùng vô tận lại muốn xông ra.



"Cơ viện trưởng!" Ôn Bình vội vàng hô một tiếng, thế nhưng là Cơ Lương Bình đã ở ngoài xa mấy trăm mét. Không có kết quả, Ôn Bình đành phải lập tức nhìn chung quanh, sau đó thả cảm giác cùng ánh mắt tập trung trong hố lớn.



Ầm!



Một người áo trắng phá đất mà lên.



"Người phương nào nhiễu ta thanh tịnh!"



Chỉ là một câu nói, lại chấn động đức mức khiến toàn bộ Di Thiên đảo giống như ở trong lôi trì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Ngọc Nhẫn
06 Tháng tám, 2021 10:05
hay ko
Ngu ngốc
05 Tháng tám, 2021 15:13
Bắt đầu cho ra những cái xàm rồi
Đạo Hữu Tình
04 Tháng tám, 2021 20:05
Cảm giác truyện đang đi hơi nhanh
Sáu Mươi Giây
04 Tháng tám, 2021 13:44
ngày 2 chương kiểu này là quá hợp lý rồi :)))
Nhạc Khởi La
03 Tháng tám, 2021 07:51
Mừng quá cứ tưởng toang r
Lãnh Thienminhzz
02 Tháng tám, 2021 23:57
hay
Đạo Hữu Tình
02 Tháng tám, 2021 10:51
chết nhanh thế
Sáu Mươi Giây
01 Tháng tám, 2021 20:48
hóng kiểu mới tuyền qua lên sàng
Đạo Hữu Tình
01 Tháng tám, 2021 10:47
nice
Huynh Mã
01 Tháng tám, 2021 10:46
main có vợ j nhi
BKMbG77177
01 Tháng tám, 2021 09:48
Bỏ truyện-2tuan k viết nổi 1 chu
Lãnh Thienminhzz
30 Tháng bảy, 2021 23:58
r chừng nào ms cod chương ad
Đạo Hữu Tình
30 Tháng bảy, 2021 22:05
Hóng quá
Chiến Thiên Đại Đế
30 Tháng bảy, 2021 15:44
có chương 1046 rồi mà ad chưa cvt nữa????
Lãnh Thienminhzz
29 Tháng bảy, 2021 23:58
haizz
FanboyLuLQuid
29 Tháng bảy, 2021 01:16
Có 1042 rồi CVT ơi
Lãnh Thienminhzz
28 Tháng bảy, 2021 23:57
r chương đâu ***
Lãnh Thienminhzz
27 Tháng bảy, 2021 23:58
hóng quá
Nhạc Khởi La
26 Tháng bảy, 2021 20:26
Chương đâu chương đâu
shanshan
24 Tháng bảy, 2021 09:42
ủa drop r à mn
Tuấn đàm
24 Tháng bảy, 2021 09:25
Đang định tặng kẹo mà thấy Drop buồn thôi ko tặng nữa
SkyLight
24 Tháng bảy, 2021 02:52
truyện này drop à mn. sao lâu rồi ko thấy ra chương vậy
Lãnh Thienminhzz
22 Tháng bảy, 2021 18:57
hai ngày hk có chương rùi admin :=))
Lãnh Thienminhzz
21 Tháng bảy, 2021 23:55
ủa r chương này đâu admin
Tuấn đàm
21 Tháng bảy, 2021 08:56
Sau này tông môn có nhiều người không hay vẫn lắc đầu vai người vậy
BÌNH LUẬN FACEBOOK