Mục lục
Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi chiều trong khu rừng, lúc này đã bước sang mùa thu hơn hai tháng nên cả khu rừng cây đã rụng lá gần hết, dưới nền đất lá vàng đã phủ lên một lớp rất dày.



Từng cơn gió thổi qua làm trong rừng thường xuyên vang lên những tiếng xào xạc của lá khô.



Trong hang động lúc này, vừa tiến hóa xong Ariados đang chăm chú hút năng lượng từ Toxic Orb Ariados đột nhiên lấy chân trước gãi nhẹ Lâm Phàm báo hiệu là có thứ gì đang tiến vào hang.



Quen thuộc Ariados Lâm Phàm biết kẻ đến là bạn không phải địch vì Ariados báo hiệu cho Lâm Phàm mà vẫn không rời khỏi Toxic Orb, nếu là địch nhân nó đã rời khỏi Toxic Orb và chuyển vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.



Không cần đoán Lâm Phàm cũng biết trở về từ ngoài hang động là luyện tập quay trở về Seviper đầu rắn lớn này.



Quanh hang động này, trong phạm vi bán kính tầm năm trăm mét, hiện tại đã hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của Ariados, chỉ cần có Pokemon lạ xâm nhập hang Ariados sẽ báo cho Lâm Phàm.



Nó có thể phân biệt được địch hay bạn qua rung động của những sợi tơ được dấu khắp nơi quanh hang động này.



Chính Lâm Phàm đã bảo nó làm như vậy vì qua gần một năm sau khi Tyranitar mẹ bị bắt đi, quanh khu vực này các Pokemon ăn thịt lẫn ăn cỏ đã lũ lượt kéo nhau trở lại khối bảo địa này.



Tuy hang động vị trí đã rất ẩn nấp và khó phát hiện nhưng Lâm Phàm không thể không cẩn thận để phòng tránh Pokemon xa lạ tiến hành tập kích bất ngờ.



Seviper đã vào đến trong hang, đuôi nó đang thành thạo quấn lấy hai con Pidgey cùng một con Spearow. Nhìn thấy Lâm Phàm nhìn về phía nó liên tục ngoáy qua ngoáy lại rồi giơ thật cao lên chiến lợi phẩm của mình.



Nhìn đến bộ dạng của Seviper Lâm Phàm không khỏi nhớ đến con Husky mà nhà hắn nuôi khi hắn còn ở địa cầu, lại nhìn về phía phần chiến lợi phẩm giơ lên cao cao của nó, Lâm Phàm lập tức hiểu nó muốn làm gì.



“ Nhìn xem ngươi vì miếng ăn mà học chó nhỏ bộ dạng nịnh nọt !! Được rồi, được rồi, mau ngừng lại, để chúng ở đó đi, tối nay ta sẽ nướng chúng cho ngươi ăn.”



Seviper vội vàng để ba con Pokemon kiếm được trước mặt Lâm Phàm rồi nó lúc lắc cái đuôi bò ra nơi cửa hang động, nằm cuộn tròn ở đó, làm công việc bảo an, đề phòng cảnh giới xung quanh.



Trả là có một lần vào khoảng ba tháng trước khi Lâm Phàm và Seviper đụng độ một đàn Spearow khoảng hai mươi con.



Khi đó đã học được Iron Tail Seviper “như cáo vào chuồng gà” đại sát tứ phương đánh cho bầy này Spearow tan tác cuối cùng chỉ có năm chỉ Spearow thoát khỏi “đuôi trảo” của Seviper.



Con Seviper này ăn hết mười một con Spearow còn lại bốn con. Vì lâu ngày không ăn thịt Lâm Phàm ôm lòng muốn thử, hắn đem xác bốn con Spearow về hang, chế biến sạch sẽ rồi ướp gia vị là cây cỏ gia vị tìm được ở trong rừng rồi đem đi nướng.



Mùi thịt nướng thơm phức truyền khắp cả hang động, mỡ chảy ra từ bốn con Spearow nhỏ xuống than kêu “xèo xèo” đã tai, khi đã chín thịt Spearow vàng sậm, Lâm Phàm phết thêm mật ong lên làm cho thịt Spearow chuyển sang màu vàng óng.



Ngửi mùi thôi mà đã chảy nước miếng. Sau đó khi thịt chín Lâm Phàm vội vã thổi cho nguội rồi đưa vào mồm cắn thử, không còn gì để tả, hai mắt Lâm Phàm sáng lên trong đầu hắn lúc đó chỉ có hai chữ.



“ QUÁ NGON”.



Thật sự là thịt Spearow nướng quá mỹ vị rồi, thịt không quá béo, không quá lạc, vị thịt ngọt dai mềm thấm đẫm mùi gia vị, da thì vàng tươi, giòn rụm thơm mùi mật ong.



Dưới ánh mắt ngóng nhìn của Seviper Lâm Phàm ăn hết hai con Spearow, chia cho Larvitar một con nhưng có vẻ nó không hứng thú với thịt Spearow.



Còn một con cuối cùng nhìn về phía nước dãi chảy đầy đất Seviper Lâm Phàm đành phải cho nó.



Ăn được con Spearow nướng này xong đuôi của Seviper ngoáy tít như chó bộ dạng, rồi bây giờ vì để được ăn ngon nên nó thành cái dạng này.



Sau đó một thời gian có thể nói là ác mộng của Spearow và Pidgey.



Ban đầu chúng còn dễ bắt nhưng sau đó càng ngày bắt chúng càng khó, sử dụng thức ăn Pokemon làm mồi nhử, đặt bẫy,...



Làm đủ mọi cách nhưng đã có một thời gian Lâm Phàm không bắt được con Spearow hay Pidgey nào nữa vì thật sự chúng bây giờ quá giảo hoạt, Lâm Phàm thực sự đã hết cách.



Không biết hôm nay làm cách nào mà Seviper có thể bắt được ba con “chim” này

(trong mắt Lâm Phàm và Seviper thì chúng không khác gì gà, “gà bay”).



Có thể nói sau một thời gian dài không ăn thịt nướng thì đây là bữa tiệc nhỏ cho Lâm Phàm và Seviper. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK