Bước chân Thẩm Thần dừng lại.
Tô Tiêu đáng thương nói: "Nam Phong ca ca, ban nãy anh cũng nghe thấy rồi đấy. Bọn họ mắng em là tiện nhân, còn rủa em bị xe đâm chết. Nhưng em chưa làm chuyện gì có lỗi với anh Thẩm Thần cả."
Thẩm Thần cảm thấy tâm phiền ý loạn, không hề muốn so đo với cô ta, liền nhấc chân rời đi.
Hoắc Nam Phong đột nhiên nắm lấy tay cậu, dùng giọng điệu ra lệnh nói: "Thẩm Thần, xin lỗi Tiêu Tiêu ngay!"
Lực tay hắn rất lớn, không có chút thương tiếc nào. Nếu Thẩm Thần không xin lỗi hắn sẽ không để cậu đi.
Thẩm Thần có cảm giác cả xương cốt lẫn trong lòng mình đều đau, nhìn cách Hoắc Nam Phong bảo vệ Tô Tiêu, cậu bỗng dưng không muốn nhịn nữa.
"Tôi không xin lỗi!" Dưới ánh đèn đường, Thẩm Thần gương mặt quật cường, ngũ quan tinh xảo, làn da vốn trắng như tuyết giờ còn tái nhợt thêm vài phần, đôi môi mỏng mím chặt lại.
"Cậu lặp lại lần nữa!" Sắc mặt Hoắc Nam Phong trầm xuống.
Là Alpha có quyền lực, hắc đã quen với việc Omega thuận theo lấy lòng mình. Mặc dù đã ly hôn với Thẩm Thần, nhưng hắn vẫn cho rằng Thẩm Thần sẽ làm theo mọi điều hắn nói.
"Tôi nói tôi không xin lỗi, vì bạn tôi nói không hề sai!" Thẩm Thần kiên định nói "Sáng nay anh vừa mới ly hôn với tôi, buổi tối đã ở đây dan díu với cô ta. Nói không phải ngoại tình, ai sẽ tin? Hoắc Nam Phong, Tô Tiêu, là các người có lỗi với tôi, nên nói xin lỗi phải là các người!"
Nói xong, Thẩm Thần lại chỉ vào Tô Tiêu: "Tôi nhịn cô lâu rồi! Trong lòng tôi cô chính là một con tiện nhân không hơn không kém, vừa nhìn thấy đã ghê tởm!"
"Thẩm Thần, cậu câm miệng cho tôi!"
"Vì sao tôi phải câm miệng? Do tôi nói quá đúng à? Các người không muốn nghe, tôi càng muốn nói! Hoắc Nam Phong, người phụ nữ đang ở trong lòng anh, chính là loại không biết xấu hổ đi cướp chồng người khác, chính là một con tiện nhân đầy ghê tởm...."
Chát!
Hoắc Nam Phong không hề lưu tình tát thẳng lên mặt Thẩm Thần.
Tiếng mắng chửi đột nhiên im bặt.
Thẩm Thần bị đánh đến đầu nghiêng sang một bên, chỗ má nhanh chóng sưng lên, khóe môi chảy ra vệt máu, đôi môi mỏng nhiễm máu đỏ tươi, dưới ánh đèn đường trắng bệch càng thêm rợn người.
Thẩm Thần hơi ngẩng đầu, nhìn Hoắc Nam Phong lạnh lùng cười: "Kỹ nữ xứng cẩu, thiên trường địa cửu!"
Chát!
Hoắc Nam Phong lại giơ tay giáng thêm một cái tát nữa, sắc mặt âm trầm như nước, gân xanh trên trán lẫn trên cổ đều nổi lên, trông như bị chọc giận đến giới hạn.
"Xin lỗi Tiêu Tiêu ngay!" Hắn bắt lấy cánh tay Thẩm Thần gầm nhẹ.
Thẩm Thần phun ra một búng máu mạt, nhìn chằm chằm Tô Tiêu, gằn từng chữ: "Tiện nhân!"
Hoắc Nam Phong giơ tay lên muốn đánh tiếp.
"Dừng tay!" A Lâm chắn trước mặt Thẩm Thần.
Cậu ấy chỉ là một Beta bình thường, sức lực đương nhiên không so được với một Alpha như Hoắc Nam Phong. Vừa nãy dám thay Thẩm Thần ra mặt, thật ra chỉ vì máu ngông lúc say mà giương oai thôi.
Bây giờ khi đã tỉnh rượu, nhìn thấy tình huống này, A Lâm vội vàng nói: "Hoắc Nam Phong, Tô Tiêu, tôi xin lỗi, là tôi hiểu lầm hai người được chưa? Đừng đánh Thẩm Thần nữa!"
Lúc này Tô Tiêu cuối cùng cũng chịu mở miệng, nhẹ nhàng nói: "Nam Phong ca ca, quên đi, anh Thẩm Thần cũng rất đáng thương. Anh ấy cùng anh vừa mới ly hôn, có khả năng tinh thần bị kích thích không còn bình thường, em sẽ không so đo với anh ấy."
Hoắc Nam Phong nhíu mày không lên tiếng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Thẩm Thần.
Thẩm Thần mặt không chút cảm xúc, ánh mắt dừng lại ở bàn tay đang ôm Tô Tiêu của hắn, trong lòng đột nhiên không muốn phản bác nữa.
Trong đầu cậu xuất hiện một âm thanh đầy giễu cợt: Giờ thì hết hy vọng rồi chứ?
Cậu thẫn thờ nói: "Xin lỗi."
Hoắc Nam Phong lúc này mới buông tay Thẩm Thần ra, cảnh cáo: "Cậu nhớ cho kỹ, chúng ta đã ly hôn, từ lần sau thì tự giác một chút!"
Thẩm Thần nghe thấy câu này máu nóng trong người lại sôi lên, cổ họng giống như vừa bị chảy máu. Cảm giác bị sỉ nhục nặng nề lại dâng trào, người đàn ông đứng trước mặt khiến cậu cảm thấy vừa xa lạ vừa lạnh nhạt.
Sao lúc trước cậu có thể yêu người đàn ông tàn nhẫn này?
Đáng thương thay, hiện tại cậu vẫn cảm thấy đau lòng vì những lời nói của Hoắc Nam Phong.
Hoắc Nam Phong không hề để ý đến phản ứng của Thẩm Thần, mở cửa xe, sau đó giống như một quý ông lịch thiệp nhẹ nhàng đưa Tô Tiêu ngồi vào trong trước, sau đó ngồi bên cạnh cô ta, ra lệnh cho tài xế lái xe đi.
Trước khi xe chạy đi, Thẩm Thần nhìn thấy gương mặt tươi cười của Tô Tiêu qua cửa sổ xe, nụ cười đắc ý của kẻ chiến thắng.
- ------------------------------------
Góc lảm nhảm của con edit: Ổng táng cục cưng tôi 2 cái chảy máu luôn kìa trời ơi ;-;
P/s: Chúc các bạn nữ 20/10 luôn vui vẻ xinh đẹp nha moaz moaz:3
20.10.2021