Mục lục
Thân Làm Đội Trưởng, Cần Phải Lạnh Lùng - Chi Chi Miêu Miêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngu Chiến Hàn lái xe về câu lạc bộ R.H -- căn hộ cho thuê nằm ở trung tâm thành phố.

Nếu ở các chiến đội khác cậu lạc bộ của họ thường nằm ở vùng ngoại ô thành phố, tương đối an tĩnh, thích hợp để huấn luyện. Để có một câu lạc bộ hoàn thiện, cần có thành viên chính và dự bị gộp lại có thể lên đến mười người, còn có huấn luyện viện, trợ lý, dữ liệu phân tích chiến thuật, giám đốc, người giúp việc.... Nhiều người như vậy chỉ có biệt thự ngoại thành mới đủ được.

Nhưng R.H chỉ có bốn phòng chính, gồm phòng huấn luyện viên, giám đốc câu lạc bộ, một phòng lý túc xá lớn vừa đủ để chứa sáu người, và một phòng để huấn luyện trận đấu nhỏ đến mức có thể nghiền chết họ

Ở mùa giải đầu, người tài trợ tài chính cho R.H xảy ra vấn đề, trợ lý phân tích chiến thuật cũng sau đó rời khỏi lĩnh vực game, câu lạc bộ lại luôn ỷ vào có tuyển thủ hot không chịu chuyển nhượng ghế với giá cả hợp lý.

Sau đó không biết vị " ngọa long phượng sồ"* đưa ý kiến "hay" cho lão tư bản, liền đối với R.H triệt để "ghẻ lạnh", cung cấp cho câu lạc tài nguyên thấp nhất, thường thường còn muốn quịt nợ một, hai tháng tiền lương của họ

R.H lục tục đi không ít người, cuối cùng chỉ còn lại sáu người. Tiền thưởng trận đấu quốc tế lần này đối với R.H là hi vọng cuối cùng

Đáng tiếc, bọn họ chỉ lọt vào top 8.

Ngu Chiếu Hàn vừa vào cửa, liền thấy một tên nhóc đầu nấm chạy đến, cậu con trai có gương măt non nớt chạy tới: "Báo --đội trưởng, xảy ra chuyện lớn!".

Đây là vú em của nhà họ, RH.Cheese, Chi Sĩ.

Ngu Chiếu Hàn không chút để ý: "Có phải chuyện người chơi trong nước mắng TCO?"

Chi Sĩ trợn tròn đôi mắt: "Anh biết rồi sao?"

Ngu ngốc, tất nhiên biết rồi, cậu ngồi trong xe lướt suốt nửa giờ đồng hồ. Nhưng xin lỗi anh đây là Bking giỏi như thần đây

"Không, đoán."

Chi Sĩ gấp không chờ nổi mà đem điện thoại giơ lên cho Ngu Chiếu Hàn xem: " Đây anh nhìn xem!"

【TCO một ngày không bị phạt, một ngày không cấm thi đấu, lão tử sẽ rap diss đến chết thì thôi 】

【 Công bằng quý hơn tài năng, tiền thưởng chỉ giành cho người xứng đáng. Nên xin phép cho tôi nói một câu: Đệt mịa mày, trả tiền đây! 】

【 Phía bên chủ giải đấu đương nhiên có thể trao tiền thưởng cho TCO, nhưng ông kiến nghị trực tiếp loại khỏi giải quốc tế thế giới!!! 】

【 Bên phía chính chủ đã kháng nghi 《 Mục Đích Địa 》đang sắp xếp, không biết có xuất hiện thêm anh em nào tới hỗ trợ không 】

" Có khi vụ này sẽ là vụ lớn nhất rồi." Giám đốc lão Đàm gia nhập hội bàn đạo, " TCO quả thật là một lũ chó, đến nhà mình còn dám làm vậy, đúng là mặt mũi lớn thật. Cũng may IPL thắng, nếu không, người chơi trong nước có khi sẽ không cho TCO an toàn trở về Seoul."

" Em đứng bên ngoài xem fans của TCO mắng." Chi Sĩ run bần bật, " Tuy em xem không hiểu, nhưng thật sự rất đáng sợ."

Ngu Chiếu Hàn nhìn: " Còn ám ảnh sao."

Khi Chi Sĩ thua trận đấu, không nhịn được mà lướt diễn đàn Weibo, kết quả bị mắng khóc suốt hai ngày, hai mắt sưng hết lên.

Cũng là không tiền đồ.

Chi Sĩ rưng rưng gật đầu: " Bây giờ em mới biết, đám người trong nước đối với chúng ta không phải mắng, cũng không phải hận, mà là quan tâm."

Ngu Chiến Hàn không nhịn được mà cười, khóe miệng cong lên do cậu tỉ mỉ phối hợp với biểu cảm " Hơi hơi mỉm cười". Bỗng để ý không có huấn luyện viên ở đây, liền hỏi lão Đàm: "Huấn luyện viên đâu."

"Ở trong phòng đang xem lại trận đấu của TCO và IPL." Lão Đàm nói, "Đúng rồi, làm bình luận viên hôm nay tiền thưởng khi nào mới gửi đến?"

Lão Đàm tên thật Đàm Xu, Thiên Xu trong tinh xu, một cái tên chí khí a, nhưng lại chọn câu lạc bộ bị "ghẻ lạnh" sau thời gian chung sống hòa nhập liền có biệt hiệu dành riêng cho mình " Đàm keo", keo đến nổi phải dùng băng dính dán lại túi nilon dùng để đựng rác, mỗi khi liên quan đến tiền bạc đều sẽ hỏi đến cùng.

Ngu Chiếu Hàn bình thản nói: " Không hỏi, tôi cũng ko thèm để ý mấy cái này. Tới bữa sau, tôi bao."

" Cậu cho mỗi người thêm một cái đùi gà là được, tiền lương tháng trước của mình đã không còn bao nhiêu còn mà cũng không có tiền thưởng thi đấu". Lão Đàm cười khổ nói: " Bất tiện nhất là mỗi ngày phải kêu cơm hộp, còn một lần kêu sáu phần, đến nỗi khiến cậu shipper định báo cho cảnh sát"

Ngu Chiếu Hàn:"....."

Ngu Chiếu Hàn hỏi: "Vì sao?."

"Bởi vì nghi chúng ta bán hàng "lậu", vậy mà vẫn còn kêu cơm hôp."

Ngu Chiếu Hàn không hứng thú: "Sao anh không nói rõ, chúng ta không phải bán hàng "lậu"."

Chi Sĩ chen vào nói: "Mà là bần cùng."

"Tất nhiên anh có giải thích."

Ngu Chiếu Hàn mêt mỏi: " Giải thích là tốt, sẽ không bị mấy ông "phường" bắt đi. "

Lão Đàm"...."

"Tất nhiên là không rồi, chúng ta chính là câu lạc bộ chân chính!"

- ------------

Sáu giờ sáng hôm sau, R.h một mảnh yên tĩnh, thời gian ngủ dành cho những thanh niên nghiện net. Đang mơ màng ngủ Ngu Chiếu Hàn bị một tiếng đập cửa lớn đánh thức: "Shine, dậy mau, chúng ta cần bàn lại một chút trận đấu hôm qua."

Lục Hữu Sơn, huấn luyện viên trưởng R.H, cũng là huấn luyện viên duy nhất của đội. Một người thanh niên đầy nhiệt huyết " chí công vô tư", vì thắng mà bày mưu tính kế, không từ thủ đoạn, nhưng không bao giờ vượt qua giới hạn của mình.

Lục Hữu Sơn tới kêu cậu, tốt xấu còn biết gõ cửa, nếu người kêu là Chi Sĩ, chính là trực tiếp xốc chăn -- Ngu Chiếu Hàn không cho phép ai có thể vào phòng cậu nếu không được phép, đây là câu lạc bộ "hiến pháp".

Ngu Chiếu Hàn mang theo một thân oán khí tỉnh. Mới sáng tinh mơ liền đem thành viên đi bàn chiến thuật trận đấu đội khác, Lục Hữu Sơn có phải ngày hôm qua đi tắm liền bị dội cho úng não rồi không!

Mà có lẽ, Lục Hữu Sơn suốt đêm ngày hôm qua còn không tắm rửa.

Ngu Chiến Hàn trầm mặc, hít sau một hơi, chịu đựng cơn buồn ngủ rời giường đi đến tủ quần áo. Vốn định rửa mặt, sau đó phát hiện mình không rửa nhìn rất soái nha, liền trực tiếp đi mở cửa.

Cậu mặc một bộ áo ngủ xanh nhạt đơn giản, khuôn mặt trắng nõn sạch sẽ, sắc môi ửng đỏ.

Đối diện với mỹ nam trước mắt, trò chơi cuồng ma của Lục Hữu Sơn một chút cũng không dao động: "Mau mau mau! Anh mày có chuyện trọng đại cần nói!"

Ngu Chiếu Hàn lời ít ý nhiều: "Xuống lầu."

Mấy người dưới lầu tập trung đầu đủ xong, giám đốc lão Đàm cũng bị kêu xuống. Đầu tổ chim của Chi Sĩ giống như dân chạy nạn trở về, dựa vào vai lão Đàm mà ngáp. Ngu Chiếu Hàn pha cho mình một ly Americano không đường, mạnh mẽ đem cơn buồn ngủ ép xuống.

Mấy ly cà phê không đường này thật giành cho người uống?, vì cái gì mấy bộ tiếu thuyết "cao lãnh nam chủ" đều phải uống mấy cái này, thật không hiểu nỗi.

"Trực tiếp xem ván thứ ba." Lục Hữu Sơn trong mắt thấy được sự mệt mỏi do thức suốt đêm qua, bắt đầu nói: " Phút thứ 10 50 giây, TCO đã yêu cầu tạm dừng, chúng ta sẽ xem năm giây trước trước khi phát sinh tình huống -- 8 vị trí trong sân thi đấu." Lục Hữu Sơn dùng bút đỏ khoang tròn tám điểm trên bản đồ, "Timeless ở đường trên, vị trí xạ thủ của đội TCO lúp ở phía trên lùm cây. Thông qua quan sát, bọn họ chắc chắn có thể phát hiện được, xạ thủ ở phút 10 45 giây đã phát hiện ra vị trí Timeless, dùng 0.3 giây để canh chuẩn tâm ở phía khu vực định sẵn, sau ba giây, đường súng của Timeless chuẩn tâm mà di chuyển đến....."

Lão Đàm đưa cho Lục Hữu Sơn một ly nước ấm: "Đừng nóng vội, từ từ nói."

"Giả thiết internet TCO lùi lại vì x, chuẩn tâm di chuyển khoảng cách s, thời gian là t, lại tính tầm gần thời gian phản ứng...... Này hợp lý sao?! Tôi có thể chắc chắn rằng TCO có ác ý tạm dừng, cố tình quấy nhiễu trận đấu." Lục Hữu Sơn viết chuỗi dài công thức phức tạp, một hơi nói không ngừng, uống hết ly nước đầy, còn tức giận đem cái ly đập lên bàn, "Này con mẹ nó chính là chứng cứ!"

Lão Đàm đau lòng nói: "Này nhẹ thôi, đừng đem cái ly quăng bể, 9 tệ một cái đấy."

Lục Hữu Sơn rống giận: "Này không phải trọng điểm! Lần trước TCO nói cái gì tai nghe có vấn đề, làm họ thực hiện được ý đồ ác, lần này bị tôi tóm được đi. Bọn họ tưởng đây là truyền thống của thể dục thể thao sao, muốn dừng liền dừng?"

Ngu Chiếu Hàn sửa đúng cậu nhóc: "Tuyền thống thể thao cũng không phải cứ tạm dừng liền tạm dừng."

Chi Sĩ đối với không khí cảm thấy khó chịu: "Không được không được, em thực sự thấy không ổn."

Ngu Chiếu Hàn cách xa Chi Sĩ, ghét bỏ nói: "Tránh xa người anh ra."

Lão Đàm suy nghĩ nói: " Không biết huấn luyện viên IPL có tìm được chứng cứ TCO đang bày trò không?"

"Đối IPL mà nói, hiện tại việc quan trọng nhất của họ đang chuẩn bị trận chung kết, huấn luyện viên đội họ trong thời gian này không có thời gian để tra xét vụ này." Ngu Chiếu Hàn hơi trầm tư nghĩ, " Đem video phát ra đi."

Lão Đàm hỏi: " Cậu muốn gửi video này cho IPL sao?"

"Không, tôi phát trực tiếp lên Weibo."

Lục Hữu Sơn giải thích một số điểm cần đáng chú ý, người chơi bình thường tương đối khó hiểu. Ngu Chiếu Hàn bèn tìm ra vài điểm đơn giản rồi phát lên Weibo, tiêu đề chỉ có một dấu chấm câu.

Ngu Chiếu Hàn là tuyển thủ giỏi nhất ở phía Đông khu vực, Weibo phát không bao lâu liền đứng top 1, trang weibo bị bao phủ bình luận của người chơi.

【 Tuy công thức không hiểu, nhưng đội trưởng Ngu đã lên tiếng, cho nên TCO chết chắc 】

【@TCO, còn muốn nhảy nữa sao, ra đây mà gáy 】

【IPL và TCO thi đấu, vì sao Shine phát Weibo, nhất là sáng sớm hôm sau trận đấu, IPL và R.H là người một nhà à?】

【 Sao, chiến đội trong nước vốn dĩ là anh em với nhau, hơn nữa R.H cũng bị TCO hố một lần, lần này phát sóng sẵn báo thù cho mình luôn 】

【 Trèo nào, R.H và IPL là anh em! 】

【 Trèo nào, R.H cùng IPL từ anh em biến thành tình nhân rồi! 】

【 Trèo đi, R.H và IPL kết hôn! 】

【 Trèo tiếp, R.H sinh con! 】

Theo sau, IPL câu lạc bộ official weibo, tuyển thủ IPL đều share Weibo. Tiếp theo người chơi trong nước cùng các anh em chiến đội khác đều sôi nổi lên án, thậm chí lan đến phía Tây khu vực, không ít người xem khó chịu về TCO mà thậm chí câu lạc bộ Âu Mỹ bên ngoài cũng tỏ thái độ, yêu cầu TCO là giải thích vụ việc này.

Sự tình ngày càng lớn, rốt cuộc TCO cũng lên tiếng vụ việc này:

【 Chúng tôi hiện tại chưa nhận được phía bên nhà tổ chức đưa ra lời giải thích hợp lý, nhưng bên tuyển thủ TCO xác thực là internet gặp vấn đề, khả năng phía tổ chức giải đấu bên Thượng Hải chưa tìm được lỗi kĩ thuật. Mặt khác, tuyển thủ@IPL.Timeless trong lúc thi đấu đã dùng từ ngữ thiếu tôn trọng bên đội tuyển chúng tôi, làm ảnh hưởng tâm lý nghiêm trọng. Hiện tại các tuyển thủ đang ở Seoul tiếp nhận điều trị tâm lý 】

Qua thời gian huấn luận nặng nề,Thời Độ giành chút thời gian giải lao để xem vụ việc lên tiếng của TCO. Hắn chỉ đáp lại bằng một chữ -- Phụt.

【 Chỉ có một thừ "Phụt", một từ thể hiện sinh động về TCO thực sự không biết xấu hổ, người anh em quả thực biết khịa 】

【Timeless hiện trường chửi người tôi tìm được đoạn clip cắt rồi, link đây khỏi cảm ơn】

【 Tôi là người chơi trong nước, tôi cảm thấy Timeless ở hiện trường sẽ chửi người khác thật. Lần này tên đó chửi người này, lần sau thì đánh người khác không? Thật sự quá ngông rồi 】

【 Mấy thánh "online Phật" hình như canh giờ gõ chữ cùng lúc hay sao, đông vãi 】

Phía chính phủ của 《 Mục Đích Địa 》áp lực từ bốn phương tám hướng, thấy người chơi càng ngày đánh mất lý trí gì cũng nói được, bọn họ liền nhanh tạm dừng một trận chung kết sắp diễn ra để xử lý vụ việc.

Ít lâu sau bên nhà tổ chức đã công bố vụ việc trên trang chính thức của game.

Trận thi đấu quốc tế, chiến đội TCO hủy bỏ tư cách tham gia trận đấu, không được tham gia lễ trao tặng giải thưởng và sẽ trao lại cho các đội khác top 8. Đồng thời phạt chiến đội TCO hai mươi vạn tệ, cùng lúc đó công khai xin lỗi. Nếu không chấp hành, sẽ bị cấm thi đấu trong môt năm.

Chi Sĩ lòng đầy giận dữ: "Đội trưởng, anh xem bình luận trên diễn đàn chưa? Lại có người nói giúp TCO, đám chúng nó có phải chó phải không"

Ngu Chiếu Hàn cũng cầm di động, không mặn không nhạt nói: "Nói cái gì."

Chi Sĩ gõ chữ, một bên thì cùng bạn trên mạng chửi đến nhiệt tình giận dữ nói: " Nói TCO tuy rằng sai, nhưng Timeless xúc phạm còn ý định đánh người khác. Em nói hắn là "phật online", tên chó đó liền chửi em, mẹ không biết dạy con?"

Ngu Chiếu Hàn hỏi: "Em giận vì việc này sao?"

"Đương nhiên, tên chó đó chửi mẹ em!"

Ngu Chiếu Hàn trầm giọng nói: "Không cần phải nóng giận mấy chuyện đó. Làm vậy chỉ có khiến ta làm chuyện ngu ngốc."

Chi Sĩ kích động nói: "Nhưng tên chó đó mắng mẹ của ai đấy!"

Ngu Chiếu Hàn dừng lại, cố gắng dùng tri thức uyên bác của mình tìm một câu đầy triết lí nói, nhưng con mẹ nó làm sao để ngăn thằng nhóc đồng đội trẻ trâu này chứ. Vô luận như thế nào, hắn cũng phải cố gắng nhớ lấy câu truyền nhân để lại:"Những lời nói trên mạng là lời nói ảo đ thật, chỉ lời nói tổ tiên nói mới không sợ bị quật"*

*(" Giả thuyết internet giả thuyết mẹ, giả thuyết phần mộ tổ tiên không sợ đào.") ( câu này không chắc chắn về nghĩa nó,nên tui dịch theo cách nghĩ của tui, có ai hiểu thì comment giúp tui với =<)

Chi Sĩ trừng đôi mắt, miệng há thành hình 0 to bự.

Ngu Chiếu Hàn có chút bất an, bình tĩnh nói: "Làm sao vậy."

"Ô ô ô ô đội trưởng," Chi Sĩ hít hít cái mũi, " Anh quả thực là người nhìn xa trông rộng, em muốn đem những lời nói này để làm hình nền."

Ngu Chiếu Hàn cạn lời nói: "Tùy em." Hắn một lần nữa nhìn chằm chằm màn hình, trong lòng buồn bực -- không phải ba ngày sao, sao còn chưa tới, không phải có vấn đề gì đi.

Đinh mà một tiếng, điện thoại hiện lên một tin nhắn chiếu sáng lên khuôn mặt không khỏi lửa phàm tục của Ngu Chiếu Hàn.

Lúc này lão Đàm vừa lúc từ lầu hai xuống dưới, nói: "Shine, anh vừa hỏi bên thi đấu, bọn họ nói bên khách mời giành cho chút thời gian đến gặp. Cậu xem có phải tới rồi không?"

Ngu Chiếu Hàn bình tĩnh nói: "Không để ý, để em xem đã."


- ---------------------------------------------


Tác giả có lời muốn nói: Tiểu kịch trường 【 kết giao về sau 】


Tiểu đội trưởng: Ôm tôi đến ghế với, Độ Độ.


Timeless: Anh gọi em là cái gì?


Tiểu đội trưởng: Độ Độ nhga. Truyện "nam chính" đều kêu nữ chính như vậy.


Timeless:...... Cứu


=========================

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK