Mục lục
Cô Vợ Ngọt Ngào Của Thống Lĩnh Mafia - Phương Uyển Nhu - Đường Tử Kiện (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên một chuyến bay, trong khoang hạng VIP của hãng hàng không Vũ Tước. Có hai người đàn ông bước vào, một người trong đó có khuôn mặt lạnh lùng trên mũi mang một chiếc kính đen, gần như che lấp cả nửa khuôn mặt của anh ta. Tuy vậy, nhưng cũng không làm giảm đi sức hút của anh ta với mọi người ở đây, nhất là hai cô gái đang ngồi ngang hàng với anh ta, nhưng là ở băng ghế ở dãy bên kia. Vừa ngồi vào chiếc ghế cạnh cửa sổ máy bay, anh ta liền tựa vào ghế sau, hai tay khoanh ở trước ngực, có lẽ đã nhắm mắt dưỡng thần rồi. Người đàn ông này nhìn là biết anh ta có thân phận không thấp rồi, khí chất từ trên người anh ta toả ra là một loại khí thế của những người ở trên cao, lạnh lùng lãnh ngạo. Còn người đàn ông còn lại, nhìn bộ vest đen trên người anh ta, cũng có thể nhìn ra, có lẽ anh ta là vệ sĩ của người mang kính đen. 

Vì đây là khoan VIP nên lúc này ở trên khoan này chỉ có hai cô gái kia, cùng với một người đàn ông trung niên, và người đàn ông mang kính đen và vệ sĩ của anh ta nữa, tổng cộng là có 5 người, cùng với hai cô gái tiếp viên hàng không, đang mỉm cười hữu lễ mà đáp ứng yêu cầu của từng vị khách ở đây. 

Khi máy bay vừa cất cánh, hai cô gái ngồi ở dãy bên này dường như đã không thể kiềm chế được sự cuốn hút của người đàn ông mang kính đen kia mà một trong hai cô gái đã đứng lên. Cô ta mặc bộ váy màu cam bắt mắt, e dè ngượng ngùng đi đến vị trí của người đàn ông mang kính đen. Nhưng ngay cả mặt người kia cô ta còn chưa thấy rõ, thì người vệ sĩ đã đưa tay ra cản lại, giọng lạnh lùng như một cỗ máy đã được lập trình sẵn :

_"Đứng lại, cô muốn làm gì? "

Bị ngăn cản, cô gái váy cam vừa tức giận vừa không cam lòng, cô ta nhìn người vừa cản mình, giọng nói có phần cảnh cáo :

_"Tránh ra, anh có biết tôi là ai không hả? "

Thật sự mà nói, một người có thể mua một vé hạng VIP ở hàng không Vũ Tước, cũng có thể biết được gia cảnh của người đó chắc chắn không tệ. Huống hồ chi, thời gian này, các hãng hàng không của các hãng khác, liên tục gặp vấn đề, thậm chí còn gây ra cả tai nạn hàng không, tuy rằng bọn họ đã cố gắng che giấu, và bồi thường cho gia đình nạn nhân rất nhiều. Nhưng cũng không thể ém lại chuyện này xuống hoàn toàn, mà ngược lại càng tăng nghiêm trọng hơn khi các thân nhân của nạn nhân liên tục đòi kiện bọn họ, khiến cho không ít hãng hàng không phải lao đao, thậm chí còn có vài hãng phải tuyên bố phá sản. 

Mà sau những chuyện này, dường như hãng hàng không Vũ Tước không hề bị ảnh hưởng gì cả. Mặc dù Vũ Tước này, chỉ mới thành lập được hơn 3 năm, nhưng nó không chỉ là không bị ảnh hưởng gì mà vẫn phát triển kinh doanh bình thường, thậm chí là sau khi các hãng kia đóng cửa, thì Vũ Tước càng được ưu tiên sử dụng nhiều hơn. Vì vậy, dù là giá của không VIP này gấp 4 lần các khoang VIP của các hãng, thì mỗi ngày vẫn có người đặt vé khởi hành, và trong bản khảo sát thì Vũ Tước vẫn luôn là hãng hàng không đứng đầu, uy tín nhất. 

 _"Cô là ai tôi không cần biết, chỉ yêu cầu cô tránh xa boss tôi ra một chút ."

 Người vệ sĩ khuôn mặt lạnh tanh trả lời, cô ta nghĩ anh là con nít mới lên ba sao. Dễ bắt nạt, hù doạ thế à? 

 _"Anh...?  Khốn khiếp có phải anh chán sống rồi phải không? "

 Cô gái váy cam không nhịn nữa mà nói lớn tiếng hơn. Đường đường một đại tiểu thư được nuông chiều từ nhỏ, muốn gì được đó mà bây giờ lại bị một tên vệ sĩ tầm thường, xem không ra gì như thế, thử hỏi cô ta làm sao mà chịu được chứ? 

 Người vệ sĩ lúc này cũng không thèm giữ kẽ gì nữa, anh ta ngẩng mặt nhìn thẳng cô gái váy cam, khuôn mặt đang lạnh lùng thoắt cái đã biến thành một tên du côn, cà lơ phất phơ nói :

 _"Ừ... Tao chán sống đấy, mày có giỏi thì giúp tao một tay đi. "

 Anh ta là Trình Quân, là cánh tay phải của Hoàng Kỳ Phong, lại còn là đại ca của một phân nhánh mafia, chuyện gì mà chưa từng gặp qua,  vậy mà hôm nay lại bị một con ả mám trai từ trên trời rơi xuống, muốn lên mặt với anh ta à? Mẹ kiếp, ông đây ăn muối còn nhiều hơn ả ta ăn cơm đấy, biết không? 

 _"Anh?  Anh....? "

 Như bị lời nói du côn của anh ta làm cho hốt hoảng, cô ta nghẹn họng nửa ngày mà không thể nói một câu hoàn chỉnh. Chỉ biết mở to mắt trừng trừng nhìn anh ta. 

 Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng, mang theo sự chuyên nghiệp của một tiếp viên hàng không bỗng vang lên phía sau lưng cô gái váy cam :

 _"Thật xin lỗi, hai vị đừng nóng giận. Để tránh ảnh hưởng đến tâm trạng của hai vị, cùng với những khách hàng khác, chuyện này chúng ta có thể nhẹ nhàng nói với nhau được không ạ?"

 Nghe vậy, cả hai người kia đều đồng loạt quay đầu nhìn người con gái vừa lên tiếng. Khuôn mặt trắng noãn trang điểm nhẹ nhàng, đôi môi anh đào nhỏ nhắn phớt hồng, đôi mắt trong veo không một tia khó chịu hay lấy lòng, đang nhìn bọn họ, hoà ý trong mắt hiện rõ không hề che giấu. Phương Uyển Nhu giữ nụ cười chuyên nghiệp trên môi nhìn bọn họ. Thân hình cô thì càng không cần phải bàn, thân là một tiếp viên hàng không thuộc khoang VIP thì thân hình của cô, chắc chắn cũng không thể chê vào đâu được. 

 _"Cô tới đúng lúc lắm... Vừa nãy anh ta... 

 Cô gái váy cam đang định lên tiếng nói thêm nói bớt với Phương Uyển Nhu, thì ngay lúc này người đàn ông đeo kính đen từ đầu tới cuối vẫn không đoái hoài gì tới hai người kia, bây giờ lại lên tiếng :

 _"Váy cam, cô nhiều chuyện quá đấy. "

 Anh ta lấy chiếc kính xuống, lộ ra khuôn mặt hoàn mỹ, khiến cho các chị em phải mê luyến nhìn theo.  Nhưng trong đó, lại không có tên của Phương Uyển Nhu, từ lúc quen biết Đường Tử Kiện đến giờ, trong mắt cô,hay trong lòng của cô đều chỉ có một mình anh ta mà thôi. Mặc dù bây giờ cô và anh ta đã không còn quan hệ gì với nhau nữa rồi, nhưng thói quen kia, sẽ rất khó để có thể thay đổi. 

 Cô gái váy cam vừa nhìn thấy khuôn mặt của Hoàng Kỳ Phong, trái tim không nhịn được mà điên cuồng nhảy múa trong lòng ngực. Lần đầu tiên trong đời, cô ta gặp một người đàn ông nào đẹp trai như vậy, còn hơn là các Nam thần trong phim mmà cô ta đã từng xem vậy. Người đàn ông này, ngay cả mắng chửi cô ta như thế, cũng không thể làm cho cô ta tức giận được, thật  sự là điên đảo chúng sinh mà. 

 Hoàng Kỳ Phong không nhìn cô ta lấy một cái, khoé mắt lơ đãng nhìn sang cô tiếp viên hàng không ở bên cạnh. Lúc nãy khi nghe thấy giọng nói nhỏ nhẹ, ngọt ngào của người kia, hắn ta dường như đã có thể tưởng tượng ra khuôn mặt và dáng người yêu kiều của cô. Một người con gái có giọng nói ngọt ngào như vậy, chắc chắn sẽ không thể là một cô gái xấu xí được. Quả nhiên, lúc nhìn thấy hắn đã không thất vọng, thậm chí còn có chút ngạc nhiên, đây chẳng phải là cô gái ở nhà hàng mà hắn và bạn bè của mình đã gặp hay sao? Thì ra cô là tiếp viên hàng không của Vũ Tước? Mà Vũ Tước lại là sản nghiệp của tập đoàn Hoàng Thị nhà hắn. Chuyện này, có phải là trùng hợp quá rồi không? Thật ra, Vũ Tước được thành lập là vì để cho em trai của hắn luyện tay, trước khi bước vào Hoàng Thị giúp đỡ hắn một tay mà thôi. Quả nhiên, em trai không làm hắn thất vọng, mang Vũ Tước phát triển đến như bây giờ, đã là một thành tích không tệ rồi. 

 Đang suy nghĩ miên man thì Hoàng Kỳ Phong chợt khựng lại vài giây, anh hơi giật mình khi nhận ra ,mình thế mà lại nhớ mặt cô gái này, mặc dù chỉ là nhìn sơ qua một lần. Chuyện này không khoa học, xem ra hồ sơ của cô gái này, hắn cần xem lại mới được. 

 Phương Uyển Nhu vẫn giữ nụ cười nhẹ trên môi, cô gật đầu nói với Hoàng Kỳ Phong :

 _"Thật xin lỗi, đã làm cho quý khách không hài lòng, chúng tôi sẽ giải quyết chuyện này ạ. "

 Nói xong, cô quay sang nhìn cô gái váy cam, giọng vẫn ôn hòa :

 _"Quý khách, thật xin lỗi, cô thể mời cô, về lại vị trí của mình được không? Hành trình chúng ta còn rất xa, nếu cứ đứng như thế, thân thể quý khách sẽ không được thoải mái đâu ạ."

 _"Tôi... Thôi được rồi... 

 Nghe thấy cô nói vậy, cô gái váy cam hơi do dự, lại liếc mắt nhìn người đàn ông lãnh ngạo mê người kia một cái. Cuối cùng cũng luyến tiếc rời bước về chỗ ngồi của mình. Bây giờ cô ta không thể để cho người đàn ông kia thấy mình thất thố được, lỡ như anh ta có ấn tượng không tốt về mình thì sao? Vì vậy, bây giờ cô ta tạm thời lùi một bước, để tiến ba bước, sau khi xuống máy bay, cô ta phải nhờ cha mình điều tra về người này mới được. Dù sao, người đàn ông này cô ta đã ngắm trúng,ai cũng đừng mong có thể cướp đi. 

 Sau khi giúp cô gái váy cam ngồi vào ghế, lại giúp cô ta lấy một ly nước ép dưa hấu, Phương Uyển Nhu liền thẳng lưng bước đi đến công phòng chờ của mình, lại không hề biết, có một ánh mắt vừa lơ đãng vừa sắc bén nhìn mình. 

 Trình Quân ở bên cạnh thấy boss nhà mình như có như không nhìn cô gái tiếp viên hàng không kia, thì không nhịn được mà cảm thán với hắn một câu :

 _"Boss, cô gái tiếp viên này có phải là quá đẹp rồi hay không? "

 Hoàng Kỳ Phong bình tĩnh phun ra hai chữ :

 _"Cũng được. "

Trình Quân :....

Logic phân biệt xấu đẹp của Boss nhà anh ta thật khác người mà. Trình Quân tiếp tục chậc lưỡi :

_"Boss... Chắc là cô ta mới vào thôi nhỉ? Nếu không, làm gì có chuyện một người đẹp như thế mà em lại không biết chứ? "

 Mãi cho đến khi bóng cô gái khuất sau cánh cửa phòng VIP, Hoàng Kỳ Phong mới thu hồi lại ánh mắt của mình, nhìn khuôn mặt gợn đòn của tên nào đó ngồi bên cạnh, :

 _"Cút. "

 _"A... Em ngồi im ... Em ngồi im là được mà. "

 Trình Quân vội vàng đưa tay làm dấu khóa miệng của mình lại, anh hứa anh sẽ không nói về gái trước mặt của boss đại nhân nhà mình nữa. Sao anh lại có thể quên câu châm ngôn mà mấy tên đại ca của các phân nhánh hay nói với mình chứ. 

 "Ở trước mặt boss mà nói về gái, thì cũng y như đàn gảy tai trâu vậy á. "

 Cho dù đàn cho nó nghe một khúc nhạc làm say lòng người, thì nó vẫn bình tĩnh không chút gợn sóng mà thôi. 

 Hoàng Kỳ Phong không nói gì thêm, hắn xoay mặt nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ, trong mắt lóm lên một tia sáng quỷ dị lạnh lẽo. Hừ, ngay cả hắn, mà cũng muốn tính kế sao? Cô gái này gan không nhỏ nhỉ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK