Bây giờ, hai lầu trên khách điếm , thật sự, trong phòng trống không!Nhưng Tiêu Dao một mình vào phòng, chạy qua chạy lại, tạo thành những tiếng động, một thân đạo diễn một vở kịch hết sức đa dạng!
" Khách quan, thật ngại quá, có ba vị đại gia bao hết khách điếm này , chúng tôi đền bù tổn thất cho ngài, đền bù gấp ba lần cho bạn! "
Một lúc sau nhảy tới cạnh cái giường, giả dạng trung niên nam nhân, cất giọng thô kệch nói : " Thật không ngờ khách điếm đắt nổi tiếng thiên hạ, lại có người bao hết khách điếm! " Một thời gian sau trước cổng dội lại tiếng của Tiêu Dao tiễn khách : " Thất lễ ! Thất lễ ! "
Sau đó, lại nhảy qua góc tường, giả dạng thành tiểu hài tử: " Tiêu Dao ca ca, bọn em phải chuyển sang khách điếm khác sao?"
" Tiểu điếm lần sau sẽ đón tiếp quý khách! "Tiêu Dao ở giữa phòng nhảy tới nhảy lui, mang phong cách lão luyện, hắn nhìn có vẻ mệt mỏi, nhưng trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý; Nói không hai lời, điều này bất đắc dĩ mới phải gạt người, cặp mắt láo liên, hắn có cảm giác vui vẻ sau khi gạt người!
Ở trên lầu , Tiêu Dao đang diễn trò hài tiễn khách Dưới khách điếm, trong phòng khách Lý đại thẩm tiếp đãi ba tín đồ Bái Nguyệt Giáo là Xích Mộc , A Thọ , Tín Trường đang ngồi chung một chỗ, Lý đại thẩm đang rót trà mời khách
"Lý đại thẩm mỉm cười nói : " Khách điếm của chúng tôi thật sự thì bận rộn liên tục cả bốn mùa trong năm! "
A Thọ nghi ngờ hỏi: " Nhưng nghe những người khác nói khách điếm của bạn không có khách ".
Lý đại thẩm lúng túng mỉm cười : " Đó là những người khác ghen tị mà đơm đặt vậy thôi.Các vị khách quan đã mệt! Quý khách cần gì cứ sai bảo cháu tôi ở đây có đủ cả gạo thơm nhất, rau tươi nhất, rau ngon nhất sẽ chiêu đãi các vị . "
Lý đại thẩm lấy vài quan tien đi đến chỗ Tiêu Dao, rỉ tai hắn : " Cháu cầm ngân lượng này đi chợ đi?! Thím bận không thể đi được ?Cháu giỏi nhất mà? "
A? Cầm ngân lượng này đi chợ à ?Thím ?Thím trở lại? " Tiêu Dao nhìn vài quan tiền trong tay, miệng than thở,sau đó quay đầu đi ra cửa.
Trong phòng lớn , ba vị tín đồ Bái Nguyệt Giáo, bí mật thấp giọng thảo luận với nhau.
" Chúng ta sớm hỏi ở đây không có khách ở trọ, bây giờ ?" A Thọ chỉ hai lầu trên nói.
" Lão xú bà và thằng tiểu tử ngu ngốc này có thể lừa gạt được?Vì khách điếm này nằm ở vị trí ẩn mật, nên đã thuê đó là mục đích của họ. " Xích Mộc nhìn Lý đại thẩm, yên lặng nói ra kết luận.A Thọ và Tín Trường cùng gật đầu tán thành .
Nguyên lai, trong trò chơi này, Ba người họ cũng " tham gia diễn xuất ", Giả vờ bị Tiêu Dao hai cô cháu lừa gạt.
Ba người này muốn gì?Tại sao đến đây? Ở đây, che giấu những âm mưu gì?
Cầm vài quan tiền,Tiêu Dao thong thả đi về phía chợ.
Ngồi bán rau đó là một thiếu nữ, đang ngây ngốc nhìn ra đường, cùng lúc vẩy nước làm tươi rau, cúi đầu trầm ngâm thì thầm nói: " Sao không thấy huynh ấy?Bình thường giờ này, Tiêu Dao ca sẽ đến đây! "
"Thiếu nữ này tên là Tú Lan , bên cạnh có một thiếu nữ khác lớn hơn nàng ấy vài tuổi, kéo rổ rau to đến ngồi bên nàng ấy, Đó chính là Hương Lan chị của Tú Lan.Nhìn thấy muội muội ngây ngốc nhìn ra đường, Hương Lan lên tiếng trêu ghẹo nàng ấy?" Đang tương tư Tiêu Dao à? Không cần phí tâm tư nữa, hôm qua tỷ nhìn thấy huynh ấy đang trêu ghẹo mỹ nữ khác! "
Tiêu Dao quả nhiên đến phía sạp rau, ngấm nhìn Tú Lan một hồi rồi mới nhìn những lá cây rau tươi, vui vẻ hỏi : " Rau tươi nha! Bán bao nhiêu đây? "
Hương Lan nở nụ cười quay đầu lại, miệng đầy xuân ý, câu hồn đoạt phách Tiêu Dao,Tiêu Dao giả bộ không thấy tiếp tục nghiên cứu lá rau, lúc này Tú Lan cũng đến trước sạp,cặp mắt như hai viên đạn nhìn Tiêu Dao, mặt lạnh như tiền hỏi cung Tiêu Dao: " Con hồ li tinh hôm qua là ai? "
Tiêu Dao thông minh nhìn đã biết ngay nguyên nhân, biết rằng hai tỉ muội này đang nổi cơn ghen với hắn, để xí xóa tội lỗi nhẹ nhàng tới sau lưng, tay trái quàng qua vai Hương Lan, tay phải quàng qua vai Tú Lan, mỉm cười rồi nói : " Các muội đừng ghen! Huynh sẽ cưới Hương Lan muội làm ái thiếp,và Tú Lan muội làm sủng tì! "
" Không có nương tử! Mà lại có tì thiếp? " Hai tỉ muội đồng thanh phản đối.
" Ôi chao! Cũng được,Huynh trước hết sẽ hỏi cưới nương tử,sau đó sẽ quay lại cưới các muội! " Sau khi đưa cặp mắt nóng bỏng nhìn say đắm hai tỉ muội, hắn mỉm cười cầm lấy bó rau đã chọn , trả tiền và vọt chạy ra ngoài khi nhìn thấy Hương Lan và Tú Lan đang trừng mắt nhìn mình!
" Phải! Nói đúng lắm!Tiêu Dao."Chỉ thấy phía trước có một nam hài đi ngược chiều lại! Hắn và Tiêu Dao đưa tay lên vỗ tay nhau chào hỏi,họ là huynh đệ tốt của nhau!
" Nhóc biết chúng ta đang nói gì đâu? " Hương Lan nhìn Tiểu Hổ xấu hổ kêu lên.
" Tiêu Dao ca nói đúng đó! " Tiểu Hổ nâng bàn tay lên, mắt đầy tinh quái đi tới sau lưng Tú Lan
Tú Lan giống như quen với việc đó hỏi : " Cậu thích tôi? "
Tiểu Hổ vội vàng gật đầu nói : " Thích...
Không tưởng rằng Tú Lan nói tiếp" Thích tôi, đợi chừng nào nương tử của Tiêu Dao ca đoản mệnh đã! "
Tiêu Diêu mỉm cười, nắm vai Tiểu Hổ nói: " Đúng a! Huynh không cần danh chính ngôn thuận có nương tử, thì có thể không cần phải nạp tì thiếp nha! "
Tiểu Hổ cũng đồng ý với hắn nên nói: " Đằng sau người đàn ông thành đạt luôn luôn có phụ nữ! "
" Đúng, đúng, đúng! " Tiêu Dao đắc ý hòa giọng với hắn.
Những thanh niên nam nữ xung quanh nghe vậy cười rộ lên
" Lý ?? Tiêu ?? Dao " Đột nhiên , có một âm thanh rùng rợn, gây bồn chồn vang lên giữa những tiếng cười.
"Tiểu Hổ nhìn Tiêu Dao nói : " Có mỹ nhân sau lưng đại ca kìa! "
Chỉ nhìn thấy Lý đại thẩm sát khí đằng đằng đứng giữa đám đông, trong tay cầm cái muỗng canh lớn, tiến đến chỗ hắn, cùng lúc hét to : " Con khỉ chết bầm! Biểu mày đi mua đồ chứ có biểu mày đi cua gái đâu!
" Lại đến rồi! " Tiêu Dao nhìn thấy Lý đại thẩm, liền chạy trốn với tốc độ con ngựa điên! Lý đại thẩm rượt theo gào lên : " Con khỉ chết bầm! Mày đứng lại! "
Tiểu Hổ, Hương Lan và Tú Lan giương mắt nhìn Lý đại thẩm đuổi đánh Tiêu Dao .
"Tú Lan nhin Lý đại thẩm rượt đuổi Tiêu Dao, trầm ngâm hỏi: " Đằng sau người đàn ông thành công là phụ nữ. Tiêu Dao ca có phải là một người đàn ông thành công không? "
Tiểu Hổ bất ngờ gật đầu : " Phải a!Từ ba năm trước anh ấy đã thành công ,"thành công " liên tục cho đến bây giờ! "
Nghe nói vậy! Vài người nhìn theo bóng Lý đại thẩm rượt Tiêu Dao cười rộ lên!
Chạy mau thôi! Bổn đại hiệp bị La sát quỷ bà truy sát! "Tiêu Dao hét to, chạy về phía đám đông, cuộc rượt đuổi trốn tránh xảy ra trên thị trấn đông đúc.
Lý đại thẩm truy đuổi phía sau, miệng không ngừng mắng : " Con khỉ chết bầm! Mày dám chạy trốn à! Hôm nay không thể không làm thịt mày. " Bên cạnh đó cô ấy vung vẩy muỗng canh lớn, muốn đánh lên đầu hắn. Nghe Lý đại thẩm đe dọa, Tiêu Dao chạy bán sống bán chết, đầu quay lại để nghiên cứu " địch tình ", Cuộc đuổi đánh vòng quanh các sạp hàng, nhin rau quà bị Tiêu Dao đá lăn quay, chủ sạp nổi giận gắt gỏng : " Thật không có lương tâm! Ngày nào cũng làm đổ sạp của tôi! "
Tiêu Dao chạy trốn cấp bách , sau khi đã lật nhào thêm mấy sạp khác như quạt, thịt , cá ... Đằng sau duy nhất nghe truyền lại các lời chửi bới, nhiều chủ hàng oan ức la lên: " khổ nha! " " Có Lý Tiêu Dao thì không có ngày nào tốt cả! " " Lý đại thẩm! Tôi cho bác mượn dao đây, bác nhanh chóng làm thịt thằng tiểu tử Tiêu Dao đi! "
Lý đại thẩm bất chấp hậu quả gây ra tiếp tục truy đuổi Tiêu Dao, nhìn sức mạnh man dã đó ,thì hai người này quả thật là người thân ruột thịt của nhau.
" Con khỉ chết bầm kia! Mày đang liên lụy tới tao! Mau hướng tới các vị thúc bá a di xin lỗi mau! "
" Cô không truy đuổi cháu, thì cháu sẽ không chạy! " Tiêu Dao vừa chạy vừa phản bác.
Chúng nhân nhìn thấy tránh sang bên.Tiêu Dao và Lý đại thẩm sợ nhất khi nghe âm thanh này vang lên- - Chúng nhân truy đuổi 2 cô cháu, kèm theo tiếng hét vang trời, " Sập hàng đã bị phá "!" Chúng mày đứng lại mau"!
Hai người trối chết chạy về khách điếm, Tiêu Dao lắc lắc cái đầu, cười khổ nói. " Tại sao! La sát quỷ bà cứ muốn sanh sự với tôi? "
Tiêu Dao chạy đi chạy lại ra ngoài xách vô đủ thứ, theo danh sách bà cô đưa. Có cũi, gạo, dầu, có muối vân vân,..!
Lý đại thẩm cầm con cá lên nhìn, tựa hồ rất mãn ý : " Ha! Còn sống nhảy choi choi có thể đem chưng. " Cùng lúc vỗ vỗ lên đầu Tiêu Dao tán thưởng.Cô cháu hai người, âm mưu tạo ra sự hỗn loạn,thuận tay mượn đỡ khỏi trả tiền, khế ước ngầm lập điều này trở thành tập quán thường xuyên.
Màn đêm buông xuống.Trên người Tiêu Dao đã có tiền,nhìn Lý đại thẩm tiếp đãi khách hàng, hắn ca một bài ca, vui vẻ đi đến tửu lâu. Kêu một đĩa rau, hưởng thụ đồ nhắm với rượu, bỗng, một thân ảnh từ nhà xí bay lên, rơi xuống đất , làm thực khách hoảng sợ.Cái mông va xuống đất, chính là Tiểu Hổ!
" Tiểu Hổ" Tiêu Dao nói và kéo Tiểu Hổ lên.
Không nói nhiều, mau giúp đệ! "Nghe Tiểu Hổ nói, Tiêu Dao không do dự, gia nhập chiến cục.
Truy đánh Tiểu Hổ, nguyên lai là Âm Độc Phan tiểu tử. Hắn đấm một quyền tới Tiểu Hổ, nhưng Tiêu Dao di chuyển nhanh đến trước mặt Tiểu Hổ, ngạnh tiếp chiêu thức chấn lui Âm Độc, Tiêu Dao thừa thắng truy kích, cầm đao chém tới họng Âm Độc! Trên gác, Âm Độc chính là huynh đệ của Tâm Tà, nhìn thấy đệ đệ bị chế phục,nhảy vào trước tiên, đá đệ đệ lăn xuống đất để cứu giá, hai tay nắm chặt đao đánh tới Tiêu Dao! "Tà độc hợp thể! " Tâm Tà và Âm Độc sử xuất tuyệt chiêu,hợp thể vận khí đồng thời xuất tuyệt chiêu đánh tới trước, Âm Độc trước Tâm Tà sau, Tiêu Dao nhìn địch nhân khí thế hung hăng, một cõi, nhưng cũng không kịp phản ứng, làm Tiểu Hổ bị bắn ra ngoài chín thước.
Tiêu Dao nhảy ra trước, sau quan sát tình trạng của Tiểu Hổ, nhìn Tâm Tà Âm Độc nói?" Tui không cho phép hai người đánh một! " Tiêu Dao vận khí đánh tới, đánh bất thình lình tới. Tâm Tà Âm Độc không tránh kịp?bị đánh bay ra té nhào lên nhau, thân thể Tâm Tà đè lên thân thể Âm Độc, Âm Độc đau đớn la lên!
"Tâm Tà Âm Độc lưỡng huynh đệ bất bình rời khỏi khách điếm, Tiểu Hổ giật mình lui lại, nói : " Bạn đang nghi ngờ tôi, chuyện này không thể nói được! "
Tiêu Dao cảm thấy Tiểu Hổ sợ hãi, nắm cổ áo Tiểu Hổ, chất vấn: " Nói, Đệ không phải khiêu khích người khác trước chứ? "
" Ai bảo họ đi cầu hoài không ra tưởng đi cầu đến chết rồi chứ"
Nghe Tiểu Hổ nói, Tiêu Dao ®o¸n hành động của hắn : " Đệ cũng mang một con chuột bỏ vào phải không? " nhìn thấy Tiểu Hổ mặc nhận,Tiêu Dao nổi giận la lên : " Thật vô lý! Đây là do đệ sai trước! Huynh lại giúp đệ đánh người! "
" Thị phi bất phân, Lý Tiêu Dao ta có còn là anh hùng hảo hán nữa không! " Tiêu Dao kéo cổ áo (của) Tiểu Hổ để chất vấn hắn : " hành vi này (của) chúng ta, có khác nào với lưu manh, đệ nói đi! "
Tiểu Hổ xấu hổ cúi đầu nhìn xuống đất. Hắn biết, Tiêu Dao ngày thường hay nói đùa, nhưng trong tim lại ân oán thị phi phân minh?.
" Trốn thôi!Xin lỗi cho tui qua! " Tiêu Dao mang Tiểu Hổ đi tới trước, rẽ đám đông xung quanh nhìn thấy thím, Tiêu Dao quay đầu nói : " Ôi chao! La sát quỷ bà! "
Lý đại thẩm mặt lạnh lùng, âm thanh cứng ra lệnh :" Về nhà với thím! "
Tiêu Dao kéo Tiểu Hổ đi vòng qua Lý đại thẩm,Lý đại thẩm nghiêm mặt lại hét lớn : " Ngay lập tức! "
Lúc nãy, Tiêu Dao tại tửu điếm đã gây náo loạn, có vài người mỏ nhọn chạy lại báo tin, khi Lý đại thẩm đến nơi, chỉ nghe chúng nhân nghị luận ồn ào, đang mách lẻo : " tiểu tử này lại đang sanh sự!Thật là đồ mất dạy.Có cha sinh mà không có mẹ dạy! " những lời châm chích này, vo ve bay vào trong tai Lý đại thẩm, rất chua chát.
Trong ánh sáng le lói đêm khuya, chỉ nhìn thấy Lý đại thẩm đang điên tiết nắm cổ Tiêu Dao kéo về khách điếm, giận dữ ném hắn vào phòng lớn nói.
." Mau quỳ xuống cho thím! Hướng về liệt tổ liệt tông Lý gia nhận lỗi! " Lý đại thẩm nổi giận hét lên
" Cháu không có sai?Tại sao phải quỳ xuống? " Tiêu Dao bất bình hất tay bà cô ra.
" Cháu không sai tại sao hàng xóm nói xấu cháu?Người ta có hận thù truyền kiếp với cháu à? "Lý đại thẩm biết Tiêu Dao chỉ vì lòng tốt động thủ bảo vệ cho Tiểu Hổ, nhưng đánh nhau trên đường phố làm bà con lối xóm khinh miệt phê phán, làm bà cô cảm thấy phẫn nộ xấu hổ, cô ấy bắt đầu trách mắng Tiêu Dao gây ra các tai họa lớn , tai họa nhỏ. " Nếu không phải đánh nhau với người khác thì cũng bài bạc!Hoặc nếu không thì đi chọc gái khắp nơi. Làm bạn với lưu manh,vô loại ngày nào cũng gây ra tai họa!Lão nương đã hoàn toàn mất mặt với cháu!Bà con láng giềng mắng cháu có cha sanh mà không có mẹ dạy . Điều đó làm đau lòng thím chứ không phải cháu! Cha mẹ cháu đã chết, người nuôi cháu là thím, phải dạy cháu là thím! "
Tiêu Dao cũng bụng đầy khí tức, không thể chịu được, phản khán : " Tất cả thủ đoạn lưu manh,Cháu học được tất cả từ thím! Để bảo lưu quỷ điếm này, tài sản của cha cháu, cháu nguyện ý học tập tất cả thủ đoạn từ thím. Những điều đó có phải lén lút không? "
Lý đại thẩm thất khiếu bốc khói, chỉ nhìn Tiêu Dao không nói được lời nào : " Cháu - -!"
Tiêu Dao giận dữ nhìn trừng trừng cô ấy : " Thím muốn nói cháu mất dạy?Phải! Cháu mất dạy! Cháu nói cho thím biết, Cháu ghét cha cháu, sinh ra nhưng bỏ cháu mà đi! Cháu ghét điều đó! Cháu ghét thím nhất! "
Trong chớp mắt, bàn tay Lý đại thẩm đã tát vào mặt Tiêu Dao!
Nhất thời hai cô cháu,một lớn và một nhỏ, đánh nhau trong quán, tát nhau ba tát, đầu quay ra sau, trên mặt Lý đại thẩm cũng có chưởng ấn. Tức thời, không khí trở nên lạnh lẽo.
Tiêu Dao sau khi đánh lại, hai mắt đầy nộ hỏa, dáng vẻ rất dữ tợn, Lý đại thẩm nhìn thấy cảm thấy đau lòng, cuối cùng rơi nước mắt,khóc nức nở : " Mau xin lỗi đi! "
" Phải xin lỗi là thím! "Tiêu Dao nói không một lần nữa, rồi quay người chạy đi.
Lý đại thẩm đã khóc : " Con khỉ chết bầm, nhanh chóng trở về! "
" Tuyệt không! " Tiêu Dao giận dữ hét lên.
Cháu … " Lý đại thẩm tức khí,mặt đỏ lên, lại muốn nói lần nữa, nhưng chỉ nói được một chữ " cháu! " Nói xong ngất ngay tại chỗ!
" Không đùa nữa … " miệng Tiêu Dao mặc dù nói vậy, mặt hoảng hốt , kéo bà cô lên, phát hiện Lý đại thẩm toàn thân phát nhuyễn,không phản ứng! Tiêu Dao hoảng sợ vô cùng, không ngừng lắc lắc bà cô hét lên : " La Sát quỷ bà,dậy mau”
" Thím!Thím "
Tiêu Dao ôm chặt Lý đại thẩm, tuyệt vọng lắc lắc muốn lay tỉnh bà cô dậy. Đêm yên lặng, chỉ duy nhất nghe tiếng hắn hét lên, Càng ngày càng kinh hoảng không có ai giúp đỡ.
Lý đại thẩm bị bệnh nặng chỉ còn thở thoi thóp, đại phu ngồi trên giường chẩn mạch, nhìn Tiêu Dao nói: " Lý đại thẩm lúc này đang bệnh nặng.. Này,Tiêu Dao, cháu cần chuẩn bị hậu sự cho thím ấy,lúc thím ấy không qua khỏi - - "
Tiêu Dao cả người ngây ngốc đứng đó, trong lòng hối hận, tuyệt vọng lắc đầu hét to lên : " Không!Cháu không để cho thím chết!Cháu chỉ còn lại một mình thím trên đời, thím phải sống đến trăm tuổi, Thím chắc chắn sẽ sống! "
Bình thường Lý đại thẩm tinh thần sáng suốt, thân thể tráng kiện mạnh mẽ, bây giờ yên lặng, không có phản ứng, thì trong lòng Tiêu Dao mười phần đau đớn!
Lúc này, có một âm thanh quen thuộc từ ngoài phòng truyền lại." Tiểu huynh đệ, đừng thất vọng, Tôi có biện pháp! " Tiêu Dao cất bước, đi ra ngoài phòng, nguyên lai là Xích Mộc. Chỉ thấy rằng Xích Mộc , A Thọ với Tín Trường, thần thần bí bí đứng ngoài cửa, trên mặt ba người như phủ một lớp sương mỏng.Nhưng trong lúc này, Tiêu Dao do lo lắng cho đại thẩm, nên đã không lưu ý điều đó.
Ba vị, các vị biết cách cứu thẩm thẩm? Xin các vị cứu thẩm thẩm của cháu." Tiêu Dao bình thường thì nghịch ngợm,kiêu ngạo, nay vì cứu Lý đại thẩm, không suy nghĩ gì, quỳ xuống khấu đầu cầu xin!
(hết hồi 2)
thực sự Hương Lan Tú Lan rất đẹp ai muốn biết mướn phim về coi Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK