Mục lục
Võ Đạo Đại Tông Sư - Lâm Huyề (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3 Lâm Huyền khốn nạn
 
             Chương 3: Lâm Huyền khốn nạn  

             “Ừng ực.”  

             Lâm Huyền dùng sức nuốt nước miếng, đời trước hắn không phải là chưa từng gặp mỹ nữ, nhưng đẹp như thế này thì vẫn là lần đầu tiên.  

             Thấy một nam nhân xa lạ nhìn chằm chằm vào chính mình, thiếu nữ thét lên chói tai.  

             “Á! Lưu manh!”  

             Vừa thét chói tai, thiếu nữ vừa vung tay ra một chưởng.  

             Nguyên khí ồ ạt tràn ra từ bàn tay thiếu nữ, mặt hồ vốn lặng yên bỗng nhiên sinh ra một con rồng nước, rít gào lao tới.  

             Lâm Huyền giật mình, nguyên khí có thể rời khỏi cơ thể, đây là cảnh giới Tụ Khí!  

             Trong chín cảnh của võ giả, ba cảnh đầu tiên lần lượt là Luyện Thể, Tụ Khí, Hóa Nguyên, mỗi một cảnh lại chia thành chín tầng.  

             Võ giả nghịch thiên tu luyện, cảnh giới rõ ràng, đừng nói là kém một cảnh giới, cho dù là kém một tầng thôi thì thực lực cũng đã cách biệt một trời một vực.  

             Lâm Huyền chỉ vừa đả thông kinh mạch và huyệt vị, vẫn chưa bắt đầu tu luyện, còn chưa đạt được tới cảnh giới Luyện Thể tầng một, nếu cản chiêu này từ chính diện thì có lẽ sẽ chết ngay lập tức.  

             “Không thể lấy cứng đối cứng được!”  

             Vất vả lắm mới sống lại, còn chưa nghỉ ngơi được ngày nào ở thời đại này đã chết, thật ảo não làm sao.  

             Lâm Huyền tập trung tinh thần, võ kỹ mà thiếu nữ ra tay sử dụng ngay tức khắc hiện lên trong đầu hắn.  

             “Thủy Long Kiếm Pháp, do Đỗ Mục trưởng lão của Kiền Long Tông ở đại lục Thiên Nguyên sáng tạo, sau khi luyện thành, thân kiếm dập dờn sóng gợn, dòng nước tụ lại thành rồng, cực kỳ có uy lực.”  

             Lâm Huyền không cần biết nội dung kiếm pháp, thứ hắn cần là phương pháp đối kháng.  

             “Nhược điểm!”  

             Lâm Huyền vừa nghĩ tới đây, tất cả chú thích về Thủy Long Kiếm Pháp trên bí tịch đã ồ ạt hiện lên trong đầu hắn.  

             Những chú thích đó đều là do các Đại Đế, Chí Tôn đời sau viết, chi chít hơn ba trăm điều.  

             “Nhược điểm thứ nhất: Động tác thực hiện kiếm pháp có biên độ quá lớn, dễ dàng bị người khác nắm được kẽ hở trong lúc thực hiện.  

             Nhược điểm thứ hai: Kiếm pháp này cần có sự kết hợp với trường kiếm làm từ Thủy Hàn Thiết thì mới có thể sử dụng được.  

             Nhược điểm thứ ba: Kiếm pháp này tổng cộng chia làm bốn tầng, trong đó lúc thi triển thức thứ sáu, thức thức tám, thức thứ mười hai thì nguyên khí trong cơ thể sẽ không vận chuyển nhanh được.  

             …  

             Nhược điểm thứ mười bảy: Cổ của rồng nước lúc ngưng tụ ra quá yếu, chỉ cần gây ra một lực nặng hơn một trăm cân là có thể phá được.”  

             Lâm Huyền nhớ tới điều thứ mười bảy thì sáng mắt lên.  

             “Chính là cái này!”  

             Lâm Huyền tuy còn chưa chính thức trở thành võ giả, nhưng với cơ thể có kinh mạch thông suốt, huyệt vị đã mở hoàn toàn thì muốn đánh ra một lực nặng hơn một trăm cân vẫn là rất dễ dàng.  

             Hắn thoáng nghiêng người, dùng hết sức nắm tay lại, vung một đấm về phía cổ rồng nước.  

             Con rồng nước nhìn qua vô cùng hung dữ nghiêng đầu một cái, lao xuống vực nước sau lưng Lâm Huyền.  

             “Ầm!”  

             Rồng nước rơi xuống gây ra một cơn sóng lớn, xô vào lưng Lâm Huyền, khiến hắn bị đẩy về phía trước.  

             Mà phía trước Lâm Huyền, đúng là thiếu nữ ấy.  

             Lâm Huyền lúc này còn đang ở giữa không trung, có muốn thay đổi phương hướng cũng không thể làm được, chỉ có thể theo bản năng giang hai cánh tay ra… ôm lấy thiếu nữ!  

             “Ngươi! Khốn nạn!”  

             Thiếu nữ hét toáng lên, vội đẩy Lâm Huyền ra, tay phải nàng bấm kiếm quyết, đâm về hướng Lâm Huyền.  

             Ở khoảng cách gần như thế, với tu vi của thiếu nữ, Lâm Huyền hiểu rằng, có nhiều võ kỹ hơn nữa thì cũng chỉ có đường chết mà thôi.  

             Dưới tình thế cấp bách, hắn vội vàng hô lên: “Đợi một chút, ta có chuyện muốn nói!”  

             Ngón tay thiếu nữ khựng lại, nàng trợn mắt chất vấn Lâm Huyền: “Ngươi có di ngôn gì muốn nói sao?”  

             Thiếu nữ giơ kiếm chiêu lên, đứng lên từ trong hồ nước trong vô thức.  

             “Tên khốn nạn!”  

             Thiếu nữ thẹn quá thành giận, nàng phẫn nộ vô cùng, hận không thể lập tức chém tên khốn nạn trước mặt thành mảnh nhỏ.  

             Lân Huyền nhìn thấy ánh mắt muốn giết người của thiếu nữ thì vội lên tiếng.  

             “Ngươi nhất định đừng dùng lại kiếm pháp vừa rồi nữa, nếu không thì không những không giết được ta, mà còn có thể khiến ngươi bị thương nữa đó.”  

             Lâm Huyền sợ thiếu nữ không tin, vội vàng giải thích.  

             “Lúc ngươi sử dụng Thủy Long Kiếm Pháp, có phải là cảm thấy xương sườn bên phải đau âm ỉ, huyệt Thái Dương bên trái cũng căng ra không?”  

             Thiếu nữ nghe thấy Lâm Huyền nói vậy thì tỏ ra giật mình.  

             “Sao… sao ngươi biết được kiếm pháp ta dùng chính là Thủy Long Kiếm Pháp?”  

             Thủy Long Kiếm Pháp là do sư phụ của nàng sáng tạo, còn chưa đưa vào Tàng Vũ Các của tông môn, vậy nên tên của võ kỹ này, ngoại trừ nàng và sư phụ ra, tuyệt đối không thể có người thứ ba biết được.  

             Huống hồ Lâm Huyền còn nói rất đúng, mỗi lần nàng sử dụng kiếm pháp, xương sườn bên phải sẽ đau đớn, huyệt Thái Dương bên trái cũng căng lên.  

             Nàng từng hỏi sư phụ về việc này, sư phụ trả lời rằng, uy lực của Thủy Long Kiếm Pháp rất mạnh mẽ, vậy nên có chút tác dụng phụ đối với cơ thể là chuyện bình thường, đợi cảnh giới của nàng cao hơn chút nữa thì những cảm giác đó sẽ biến mất.  

             Lâm Huyền thấy sát ý trong mắt thiếu nữ giảm đi thì thở phào nhẹ nhõm, nếu có thể dọa được thiếu nữ này, hắn sẽ có cơ hội chạy thoát.  

             “Ngươi không cần quan tâm ta biết được như thế nào, ta chỉ hỏi ngươi, lời ta vừa nói có sai không?”  

             Thiếu nữ chần chừ một lát: “Đúng vậy.”  

             “Kiếm pháp này có phải do Đỗ Mục trưởng lão của Kiền Long Tông sáng tạo hay không?”  

             “Đúng…”  

             Thấy thiếu nữ gật đầu, Lâm Huyền càng tự tin hơn.  

             “Kiếm pháp này tổng cộng có bốn tầng, ngươi đã luyện tới tầng thứ hai, “Kiếm Xuất Như Long”, ta nói có đúng không?”  

             Thiếu nữ nhíu mày: “Ta đúng là đã luyện tới tầng thứ hai, nhưng Thủy Long Kiếm Pháp tổng cộng có ba tầng, sao lại có tới tầng thứ tư nữa?”  

             Lâm Huyền đổ mồ hôi trán: “Hỏng rồi… công pháp trong đầu ta đều đã ở trạng thái hoàn thiện, mà lúc này Đỗ Mục trưởng lão còn chưa sáng tạo ra tầng thứ tư của kiếm pháp…”  

             Hắn ho khan một tiếng, chuyển đề tài.  

             “Lúc ngươi tu luyện tầng thứ hai của kiếm pháp, nguyên khí trong cơ thể bắt đầu đi từ huyệt Thiên Xu, đi qua huyệt Trung Quản, huyệt Thái Dương bên trái, huyệt Kiên Tỉnh bên phải, có đúng hay không?”  

             Thiếu nữ giật nảy mình, nàng vốn tưởng rằng nam tử trước mắt là một tên lừa đảo, không ngờ rằng đối phương lại hiểu rõ Thủy Long Kiếm Pháp như lòng bàn tay.  

             “Chẳng lẽ… sư phụ lại thu thêm một đệ tử nữa ư?”  

             “Nếu thật sự là sư đệ của ta, nếu hôm nay ta đánh chết hắn thì sư phụ có khi nào trách tội ta hay không?”  

             “Nhưng nếu hôm nay không dạy dỗ hắn thì sao có thể bảo toàn danh dự của ta được?”  

             Thiếu nữ còn đang do dự thì giọng nói của Lâm Huyền lại tiếp tục truyền vào tai nàng.  

             “Phương pháp vận chuyển nguyên khí của Thủy Long Kiếm Pháp cũng không sai, sai là ở chỗ cảnh giới của ngươi không đủ, kinh mạch yếu ớt, huyệt Thái Dương và huyệt Kiên Tỉnh không chịu nổi sự va chạm của nguyên khí cho nên mới sinh ra cảm giác đau đớn.”  

             “Vừa rồi ngươi sử dụng kiếm pháp rất thuần thục, có lẽ cũng là một người chăm chỉ, tuổi còn nhỏ mà đã có bản lĩnh như thế này, nhất định là kết quả do ngày đêm khổ luyện.”  

             “Nhưng ngươi càng khổ luyện thì kinh mạch càng đau, giống như bị lửa nóng đốt cháy vậy, cho nên ngươi mới tới hồ tuyết để giảm bớt đau đớn trong kinh mạch.”  

             Thiếu nữ hoảng sợ, Lâm Huyền nói không sai một chữ nào!  

             Nàng tới hồ tuyết, đúng là vì thật sự không chịu nổi nỗi đau trong kinh mạch.  

             “Rốt cuộc ngươi là ai… vì sao lại hiểu rõ chuyện của ta như thế?”  

             Lâm Huyền mỉm cười: “Ngươi không cần quan tâm chuyện này, nếu ngươi tin ta thì lúc thi triển tầng hai của Thủy Long Kiếm Pháp, đừng để nguyên khí đi vào huyệt Thái Dương bên trái mà hãy để nó đi vào huyệt Trung Đỉnh!”  

             Thiếu nữ theo bản năng nhắm mắt lại, vận chuyển nguyên khí theo con đường kinh mạch mà Lâm Huyền chỉ dẫn.  

             Một lát sau, nàng vung kiếm lên, một con rồng nước gầm thét xuất hiện.  

             “Không đau nữa?!”  

             Thiếu nữ không thể tin nổi, vậy mà điều Lâm Huyền nói lại đúng là sự thật.  

             “Sao ngươi biết được…”  

             Tiếng nói của thiếu nữ đột nhiên ngừng lại, trước mặt nàng đâu còn bóng dáng của Lâm Huyền nữa, lúc nàng nhắm mắt lại, Lâm Huyền đã chạy đi rồi.  

             Thiếu nữ nghiến răng nghiến lợi.  

             “Chết tiệt… tên khốn nạn!”  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
28 Tháng hai, 2024 10:25
mình là dịch giả bộ này ạ,đã dịch full thuần việt rồi,bạn nào không đọc convert nổi, cần đọc dịch thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh . Mình gửi full file đọc off cho ạ,mình dịch tổng 2800 chương ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK