Mục lục
Hệ Thống Siêu Cấp Tông Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn biết, đi khẳng định là trễ!



Bởi ở một bên khác của doanh địa, mấy cỗ khí tức đã gần trong gang tấc.



Oanh!



Âm thanh lớn cuốn đến.



Kèm theo tiếng nổ lớn đó, một con Thông Huyền thượng cảnh đại yêu không biết bị thứ gì chém thành hai đoạn, tựa như ngôi sao rơi xuống đất.



"Đến rồi!"



Kim chủ sự trong lòng hơi hồi hộp một chút.



Tông môn kia miểu sát Liệt Ma trong Minh Địa thí luyện, hắn cũng không dám ở lại.



Ngay lúc hắn muốn lui ra sau để trốn tránh, Ác Linh kỵ sĩ cùng chó săn được bao bọc bởi lam sắc hỏa diễm rơi từ trên cao xuống ngay trước lều, ngăn chặn Nam Cung Vấn Thiên tiến vào trong lều vải.



Mặt ngay sát Nam Cung Vấn Thiên.



Nam Cung Vấn Thiên thấy một màn này, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, cả người kinh sợ thối lui ra sau mấy bước, thế nhưng chưa lui được bao nhiêu bước thì giọng Ôn Bình từ sau lưng truyền lại.



"Người của ta đâu?"



Thanh âm hết sức quen thuộc.



Quen thuộc đến mức mấy chục năm sau hắn cũng sẽ không quên.



Chính là Ôn Bình tông chủ Bất Hủ tông.



Nam Cung Vấn Thiên lập tức quay người, hỏi: "Ôn tông chủ, ta đang muốn thả hắn đi... Ngài muốn làm gì?"



"Không cần, ta tự mình đến đón hắn!"



Ôn Bình lạnh nhạt mở miệng, mà Ác Linh kỵ sĩ đứng sau lưng nghe thế lập tức biến mất, lúc xuất hiện trở lại, hai cánh tay nắm cổ áo Nam Cung Vấn Thiên giơ hắn lên cao. Nam Cung Vấn Thiên sau khi bị giao long gây trọng thương thì thực lực đã mười không còn được một, không nói Thần Huyền cảnh, bây giờ Thần Huyền cảnh cũng có thể giết hắn.



Sau khi bị Ác Linh kỵ sĩ nhấc bổng lên, hắn còn đang giãy dụa.



Lại nói: "Ôn tông chủ, ngươi không giữ chữ tín."



"Giảng... nhưng không phải là với ngươi."



Ôn Bình lập tức phất tay, Ác Linh kỵ sĩ lập tức áp sát mặt đến, trong đầu lâu, lam sắc liệt diễm hiện lên chiếu lên mắt đối phương. Cũng chỉ liếc nhìn nhau như thế, Nam Cung Vấn Thiên liền há to miệng cả người không hề động đậy. Hai con ngươi vốn thanh tịnh bây giờ lại chẳng khác gì than đen bị đốt lên.



Ầm!



Sau đó Ác Linh kỵ sĩ tùy thời hất hắn lên, ngã chạm xuống mặt đất lập tức biến thành bột phấn.



Một màn này hiện ra trong mắt những người của Di Thiên tông ở chung quanh, dọa cho bọn họ không dám thở mạnh —— Di Thiên tông, Nam Cung Vấn Thiên gần bằng tông chủ lại chết đến thi cốt cũng không lưu lại thì bọn họ tính là gì? Để cho bọn họ giống như chịu chết đi phản kháng đối thủ trước mắt, bọn họ không làm được, lại càng không đi làm.



Mạng chỉ có một lần!



Tu luyện đến Thông Huyền cảnh càng thêm không dễ!



Cho nên bọn họ tiếc mệnh!



"Tiền bối, chúng ta chỉ nhận mệnh mà đến, thảo phạt Bất Hủ tông cũng không phải bản ý của chúng ta!"



"Tiền bối, xin khoan thứ cho chúng ta!"



Cùng với việc hai Thông Huyền thượng cảnh thủ lĩnh mở miệng, những người khác cũng dồn dập nói theo, đồng thời quỳ một chân trên đất biểu thị khuất phục Bất Hủ tông.



Mà Ôn Bình lại phảng phất như không trông thấy, chỉ bước đến phía lều vải, liếc mắt nhìn Vân Tiêu còn đang bị trói, Phi Tướng Kiếm bay ra chặt đứt dây thừng trói hắn.



"Tông chủ, rốt cục ngài đã đến!"



Sống sót sau tai nạn, Vân Liêu đột nhiên đứng dậy, rất là kích động.



Trông thấy Vân Liêu như thế, Ôn Bình cười trả lời: "Vân trưởng lão, ra đi."



"Đa tạ tông chủ đến đây cứu giúp."



"Chuyện nhỏ."



Vân Liêu gật đầu, đi ra lều vải, phóng mắt nhìn những đối thủ đã thần phục ở chung quanh, trong lòng của hắn vô cùng thoải mái.



Nhưng mới nghiêng đầu, biểu lộ bỗng nhiên thay đổi.



"Ngươi dám trói lão tử này!"



Ầm!



Vân Liêu đá thẳng cẳng một tên Thông Huyền cảnh bên cạnh lều vải.



Người kia mặc dù là Thông Huyền trung cảnh, nhưng bị hắn thượng cẳng chân hạ cẳng tay như thế cũng không dám đánh trả. Lúc giãy dụa đứng dậy từ dưới đất, phủi đi bụi đất trên người, tiếp tục quỳ một chân xuống đất.



"Tiền bối, chúng ta cũng chỉ nghe lệnh mà thôi."



Ôn Bình lạnh nhạt trả lời: "Được rồi, các ngươi đứng lên đi. Ta có thể tha các ngươi một mạng, nhưng... tường Thương Ngô thành bị đổ, các ngươi..."



Nói đến một nửa, có người lập tức nói tiếp.



"Chúng ta có thể đi dọn dẹp!"



"Có thể dọn dẹp ngay bây giờ."



Bọn họ trả lời với tốc độ rất nhanh, đều muốn bắt lấy hi vọng sống cuối cùng này.



Sau đó, Ôn Bình nói với Mộ Dung Hi vọt ra từ một lều vải khác: "Mộ Dung thống lĩnh, giao bọn họ cho ngươi!"



"Ừm!"



Mộ Dung Hi ngượng ngùng cười một tiếng, nhìn xem mấy chục tên Thông Huyền cảnh chung quanh, không biết nên nói gì.



Bây giờ, Ôn Bình trực tiếp nhìn đến chỗ xa nhất trong lều vải.



"Cứ đi như thế?"



Kim chủ sự lặng lẽ bỏ trốn cứ thế mà ngừng hẳn, sau đó chậm rãi bước ra khỏi lều vải, vội vàng mở miệng giải thích: "Các vị, ta chỉ đi ngang qua."



Ôn Bình cười nhạt một tiếng, lập tức để hệ thống đưa ra tin tức giản lược của hắn.



Xem xét, ngây ra một lúc.



Vậy mà là Thần Huyền trung cảnh của Bách Tông Liên Minh.



Nhưng giao long không thể rời khỏi lãnh địa Bất Hủ tông, nếu như đánh nhau thì bọn họ thật không phải là đối thủ.



Nhưng, sợ là không thể nào.



Ôn Bình lạnh nhạt mở miệng: "Kim chủ sự, muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao, cũng nên để lại một chút đồ a?"



"Ha ha."



"Tàng giới ở đầu ngón tay của ngươi thì sao nhỉ?"



"Ngươi!"



"Được rồi, không lưu, tự ta lấy..."



"Ta cho!"



Kim chủ sự lập tức cắn răng tháo Tàng giới ở đầu ngón tay ra, vươn tay sờ soạn xóa đi ấn ký của bản thân. Ôn Bình cười thầm trong lòng: Hù dọa!



Lập tức nháy mắt ra dấu để Ác Linh kỵ sĩ đi qua lấy.



Sau khi thu hồi Tàng giới, Ôn Bình không quên cười phất tay, "Kim chủ sự, hoan nghênh lần sau trở lại!"



"Mẹ nó!"



Sau khi đi xa, Kim chủ sự cúi đầu giận mắng một tiếng.



Sớm biết kết quả như thế, hắn đến chế giễu bọn Nam Cung Vấn Thiên làm gì?



Núp ở phía sau, chậm một bước sẽ không thấy y phục Bất Hủ tông, cũng không bị người áp chế đến mức phải đưa Tàng giới ra.



Nhưng cầm thì cũng đã cầm rồi, đau lòng không phải là chuyện hắn phải nghĩ nữa, mà là lập tức leo lên lưng đại yêu bay lên không trung —— hắn sợ hãi đối phương đổi ý.



Nam Cung Vấn Thiên chính là vết xe đổ!



Lúc này, Chiêm Đài Thanh Huyền đi đến, "Tông chủ, cứ để hắn đi xa như thế?"



Ôn Bình lạnh nhạt trả lời: "Đi thôi, giết hắn cũng chỉ kiếm được một cái Tàng giới, thả hắn đi, hắn có thể mang đến thật nhiều Tàng giới."



Chiêm Đài Thanh Huyền nghe thế, mới đầu là ngây ra một lúc.



Sau khi hiểu rõ ý của Ôn Bình, lại lắc đầu bất đắc dĩ cười một tiếng.



Nhưng nghĩ đến có giao long ở đây, Thần Huyền cảnh đến một người không phải sẽ đưa một cái sao?



Ôn Bình nói tiếp: "Chiêm Đài trưởng lão, ngươi ở lại đây giải quyết tốt hậu quả, ta về tông môn trước."



Chiêm Đài Thanh Huyền khẽ gật đầu.



...



Hắc Nham thành.



Mộ Dung Thanh dẫn theo vài người đứng ở trên thành lầu nhìn về phía Bất Hủ tông, biểu lộ hoặc nhiều hoặc ít có chút cao hứng.



"Di Thiên tông, Kim chủ sự cũng đến, thật muốn xem cảnh tượng lúc Bất Hủ tông bị hủy diệt a." Mộ Dung Thanh cười tiếp nhận chén rượu thị nữ ở bên cạnh đưa đến, mười phần thích ý uống sạch một hơi.



"Thoải mái a! Phải rồi, Tiểu Linh, ngươi có biết hát gì không? Hắc Nham thành ta nhưng nghe nói có ca khúc rất êm tai."



Nữ tử ở bên cạnh cười trả lời: "Nô gia có biết hát một chút, thế nhưng khả năng hát không tốt."



"Không sao cả, hát đại đi!"



Hôm nay tâm tình của hắn tốt, nghe gì cũng dễ chịu.



Bỗng nhiên, hắn trông thấy có một điểm đen trên bầu trời đang đến gần, sau khi hắn đến gần, Mộ Dung Thanh lập tức nâng cốc giơ về phía người bên ngoài.



"Đại nhân!"



Mộ Dung Thanh lập tức ôm quyền khom người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NhaTTR
10 Tháng hai, 2022 11:39
dạo này chương ra đều ngày 1 chương lâu lâu được 2 chương đọc không bị ngắt quoãng rất thỏa mãn. Tốc độ ra truyện chậm nhưng cốt truyện vẫn rất chắc và cuốn.
Nguyễn Hữu Đạt
10 Tháng hai, 2022 11:13
hay quá
ltt2812
10 Tháng hai, 2022 08:19
Truyện cuốn quá! Tuyệt vời!
Nguyễn Hữu Đạt
08 Tháng hai, 2022 06:32
càng lúc càng hay
Thanh Vu
08 Tháng hai, 2022 01:02
đúng quả ra vả thần bí kiểu cười không nói nhưng quay mặt lại đòi tiền. vô sỉ thì vô mé đi còn bày đặt. chai mặt đòi tiền còn ra vẻ đạo mạo
Thanh Vu
08 Tháng hai, 2022 00:57
nói thật chứ main bộ này kém quân thường tiếu quá xa. chẳng trách 1 bộ nổi còn 1 bộ chìm
Thanh Vu
08 Tháng hai, 2022 00:56
sao t cảm giác như nhai cơm sượng ấy
Đạo Hữu Tình
07 Tháng hai, 2022 19:30
nhờn
Nguyễn Hữu Đạt
07 Tháng hai, 2022 12:57
hay
tầnglớptáđiền
06 Tháng hai, 2022 19:13
thì ra *** chọn cái chết
Đạo Hữu Tình
06 Tháng hai, 2022 13:10
Được sống đã là may mắn rồi, cứ thích tự sát để làm gì
dokfong
04 Tháng hai, 2022 13:17
:-!
LPojH57140
03 Tháng hai, 2022 12:07
.
Nguyễn Hữu Đạt
02 Tháng hai, 2022 10:14
đầu năm tặng cvt cục gạch để xây tổ ấm
Tề Thiên Thư
01 Tháng hai, 2022 22:39
đọc sắp đến 1k2 chương rồi mới để ý cái hồi sinh thuật của con kị sĩ làm ra để làm gì mà ko dùng đến
Thổ Địa Thử
01 Tháng hai, 2022 19:39
Nhớ 2,3 năm trước đọc bộ này bên web cũ hay cực.Lúc mới ra khoảng 2,3 trăm chương gì đấy hot cùng thời với bộ vạn cổ đệ nhất tông.Sau đó dính mấy quả drop nên bỏ rồi truyện cũng chìm luôn.Giờ vạn cổ 2k chương end r bộ này vẫn chả đâu vào đâu.
Nguyễn Hữu Đạt
01 Tháng hai, 2022 14:39
Lão tác bên Trung viết chậm vãi...ngày ru ru 1c chán méo đở đc
tiếndz
31 Tháng một, 2022 10:42
hmmm
Nguyễn Hữu Đạt
31 Tháng một, 2022 07:39
Lão tác k về quê mà cũng 1c mỗi ngày thế thì toi
Nguyễn Hữu Đạt
29 Tháng một, 2022 11:20
Cvt đang trên đường về quê ăn tết...quá tết mới có chương lại nhé
Tiêu Dao Tiên Đế
28 Tháng một, 2022 13:52
chưa drop luôn:)) nhớ k lầm thì truyện này lâu rồi mà:))
NKAgn41975
27 Tháng một, 2022 21:56
Đọc tới chap 60 nhịn không được ý kiến vài lời . Tìm người kinh mạch đứt lại chả tạo ra , tông mông bá đạo như vậy chỉ cần không phải người 1 lòng 2 dạ cũng là thiên tài ._.
Nguyễn Hữu Đạt
27 Tháng một, 2022 06:40
hay
pqKUe49637
24 Tháng một, 2022 10:24
có 1 ông hối kinh khủng
Nguyễn Hữu Đạt
23 Tháng một, 2022 12:10
ném cho ad cục gạch ????????????
BÌNH LUẬN FACEBOOK