Mà bác sĩ Lương thì sao, thoạt nhìn cũng không có ý từ chối.
Thậm chí anh còn đưa bàn tay to vào trong váy ngủ cô mới mua, nhẹ nhàng từ từ mát xa bộ ngực no đủ cho cô.
Khuôn mặt Quý Đình Đình vẫn còn hơi đỏ, đặc biệt nghĩ đến màn sắm vai nhân vật vừa rồi của hai người trong phòng khách.
Cô không chỉ gọi bác sĩ Lương là "Chủ nhân" rêи ɾỉ quỳ xuống phục vụ anh, mà còn không biết xấu hổ tự gọi mình là "Tiện nô". Trời ạ, vừa nãy chuyện gì đã xảy ra với cô vậy? Đó vẫn là cô sao?
"Sao còn chưa ngủ?" Bỗng dưng, Lương Diễn Chiếu nhẹ nhàng nhéo đầṳ ѵú cô, hỏi.
"Bác sĩ Lương..."
"Hử?"
"Vừa nãy vì sao em lại như vậy?"
Mặc dù Quý Đình Đình hỏi một câu không đầu không đuôi, nhưng Lương Diễn Chiếu hiểu rõ ý của cô.
"Em như vậy rất bình thường."
"Thật sao?"
"Ừ. Vừa nãy mặc dù chúng ta chỉ diễn lại cảnh trong phim, nhưng thực ra anh cũng muốn em học cách cho đi."
"Cho đi?" Quý Đình Đình không rõ, hỏi: "Cho đi cái gì cơ?"
Lương Diễn Chiếu mạnh mẽ đè đè vú bên trái cô, ở phía dưới là trái tim của cô.
Anh trả lời: "Cho đi trái tim của em."
Biết nói như vậy cô có thể vẫn còn khó hiểu, Lương Diễn Chiếu dứt khoát nói thêm một chút: "Trong mấy ngày qua, anh đã dạy em cách khám phá cơ thể của mình, tự an ủi mình, thậm chí anh còn cống hiến bản thân mình cho em hưởng thụ kɦoáı ƈảʍ tình ái tuyệt diệu. Nhưng thật ra, em vẫn luôn dừng lại ở trong giai đoạn của bản thân mình, bị các giác quan của em điều khiển."
"Như vậy không đúng sao?"
"Đương nhiên. Từ xưa đến nay chúng ta luôn chú ý đến âm dương hòa hợp, tìиɦ ɖu͙ƈ tuyệt vời là chuyện của hai người cho dù là dị tính hay đồng tính. Ngoài việc tận hưởng hạnh phúc trong tìиɦ ɖu͙ƈ, cũng nên quan tâm và thỏa mãn tình cảm của đối tác hơn."
Chuyện này, Quý Đình Đình cuối cùng cũng hiểu rõ. Vì thế, cô nhẹ nhàng hỏi Lương Diễn Chiếu: "Cho nên, vừa rồi em như vậy bác sĩ Lương rất thích, rất hưởng thụ có phải không?"
Lương Diễn Chiếu khẽ cười, lắc đầu nói: "Anh không phải thích em gọi anh là "chủ nhân", dù sao anh cũng không phải người yêu thích SM. Mà thích em vừa rồi tích cực chủ động. Đã hiểu chưa?"
"Ừm." Quý Đình Đình gật gật đầu.
Cô cảm thấy bác sĩ Lương thật tốt, tận tâm tận lực chăm sóc cô, dạy dỗ cô. Không chỉ giúp cô nhanh chóng khỏi bệnh mà còn dạy cô cách hóa hợp trong mối quan hệ nam nữ.
Cô lớn đến từng này, chưa từng có người nào tinh tế cẩn thận nói với cô những việc này.
Nghĩ nghĩ, Quý Đình Đình đã từ từ ngủ thϊếp đi. Cô ngủ rất ngon còn mơ thấy mộng đẹp.
Ngày hôm sau, Quý Đình Đình lại hiểu rõ một việc. Đó chính là trong quan hệ hoan ái nam nữ ngoài việc làm người hưởng thụ còn càng phải biết cách cho đi.
Sáng sớm tỉnh lại, cô đã cảm giác eo đau đau đến vô cùng, cả người giống như bị xe tải nghiền qua một lần, chỗ nào cũng khó chịu.
Lương Diễn Chiếu thấy dáng vẻ cô như thế này, nhịn không được lắc đầu, nói: "Thể lực thật sự quá kém."
Quý Đình Đình bị anh nói như vậy cảm thấy có chút thật mất mặt, nhưng mà trước mặt anh, cô dường như cũng không cần mặt mũi.
Dù sao những điều bí mật nhất của cô anh đều biết.
Vì thế cắn môi hỏi: "Chúng ta hôm nay có thể không ra ngoài ở nhà được không?"
"Đương nhiên rồi." Lương Diễn Chiếu đồng ý.
Cô như bây giờ, giường còn không đứng dậy được, sao có thể ra ngoài?
Nhưng mà chính anh cũng sảng khoái tinh thần, không chỉ rời giường đánh răng rửa mặt còn thoải mái ôm cô đến nhà tắm, rửa mặt cho cô rồi lại ôm cô ra sô pha phòng khách, hỏi: "Bữa sáng muốn ăn gì?"
"Ăn gì cũng được ạ, Anh ăn cái gì em ăn cái đấy."
"À, được." Lương Diễn Chiếu gật gật đầu, cúi người hôn môi cô, dịu dàng nói: "Anh ra ngoài chạy bộ, nhân tiện mua bữa sáng cho em. Em ngoan ngoãn ở nhà chờ anh."
Sau khi Quý Đình Đình đồng ý, Lương Diễn Chiếu lại mở TV, ấn mở Folder tối hôm qua. Rồi đưa điều khiển từ xa cho cô: "Ở nhà tự mình xem TV."
"Vâng." Quý Đình Đình đỏ mặt đồng ý.
Thật vất vả chờ đến khi Lương Diễn Chiếu ra cửa, cô cầm lấy điều khiển từ xa, click mở folder.
Bên trong có gần một trăm video, hình ảnh cùng chữ viết nhỏ đều rất đa dạng lòe loẹt, cũng nhìn không ra nội dung bên trong.
Vì vậy Quý Đình Đình mở theo trình tự địa điểm.
Vừa mới mở video thứ nhất có vài phút cô đã lập tức khϊếp sợ.
Ban đầu vẫn là một bức tranh rất đẹp, một nữ sinh đang ở trong lớp học. Ngay sau đó, thầy giáo trên bực giảng đột nhiên bước xuống, ban đầu chỉ giúp cô làm bài tập. Nhưng mà dần dần hắn bắt đầu đầu động tay động chân, cởi nút áo sơ mỉ của nữ sinh, há miệng hút lấy núʍ ѵú thật to của nữ sinh, làm nữ học sinh không ngừng rêи ɾỉ. Hắn lại xốc váy ngắn cô lên, không ngừng ấn âm đế. Sau đó, móc ra ƈôи ŧɦịŧ của mình ra cắm vào trong.
Nếu như vậy cũng không có gì. Nhưng mà rất nhanh Quý Đình Đình liền bắt đầu nghiêm túc xem.
Bởi vì cô phát hiện so với mình, nữ sinh kia trong toàn bộ quá trình đều rất chủ động, không chỉ rêи ɾỉ không ngừng, còn nói ra những lời dâʍ ɖu͙ƈ trợ hứng.
Cái gì mà "Thầy anh thật to", "Thật hy vọng côn ŧɦịŧ lớn của thầy mỗi ngày đều giúp em ngăn ngứa", "Em muốn ăn tϊиɦ ɖϊƈh͙ của thầy". Từ từ, quả thật đã làm mới nhận thức và quan điểm của Quý Đình Đình.
Xem xong một bộ, cô lại bắt đầu xem bộ thứ hai.
Vai chính trong bộ này giống như cô với Lương Diễn Chiếu, là một đôi bác sĩ cùng y tá.
Ban đầu, bác sĩ tự mình xem bệnh, y tá ở bênh cạnh phối hợp.
Ngay sau đó, y tá bắt đầu nhân lúc bệnh nhân không chú ý duỗi tay chọc chọc côn ŧɦịŧ của bác sĩ dưới lớp áo blouse trắng.
Mà bác sĩ cũng theo bàn làm việc che chắn, đưa ngón tay vào trong qυầи ɭóŧ của y tá, dùng đủ loại chiêu trò.
Ở trước mặt người bệnh, hai người an ủi cho nhau, âm thầm đạt tới cao trào.
Ngay sau đó bệnh nhân rời đi, nữ y tá kia đã sớm nhịn không được nhanh chóng cởi đồng phục y tá, sau đó ngồi lên giường tự mình đùa bỡn huyệt nhỏ. Đồng thời còn tán tỉnh bác sĩ, cười nói: "Bác sĩ, mau tới đây, người ta muốn anh thao nha."
Quý Đình Đình mặt đỏ tim đập nhìn chằm chằm một màn này, đột nhiên, phía sau bỗng nhiên truyền đến một tiếng cười khẽ.
"Tiểu Đình Đình, hóa ra em thích loại tình tiết này."