Editor: Meekiuu
Page: Nhà có một bé Mee đáng iu
...
Trần Hòa Nhan bị một con chó lớn dính đầy bùn kéo đi một quãng đường dài, kéo tới kéo lui, cuối cùng là quay trở lại sân sau, con chó cả người đầy bùn không ngừng hướng tới người cô cọ, cả người cô cùng đầy bùn đất, cho nên cô cũng không chú ý tới trong sân còn có mấy người đang đứng.
Mọi sự chú ý của cô đều đổ dồn vào con chó dưới chân đang cọ vào người cô với cái lưỡi thè ra, chảy nước dãi, vì cô kêu cứu nên người đàn ông liền xuất hiện ở cửa sổ tầng hai.
Ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ lầu hai, khuôn mặt trắng noãn của Trần Hòa Nhan cũng lấm tấm bùn đất, cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đang dựa vào cửa sổ tầng hai, tố cáo con chó: "Con chó này làm em tức chết rồi, nó nhảy vào trong vũng bùn, còn lăn mấy vòng, sau lại hướng lên người em cọ cọ, một mực cọ lên người em! Cứ cọ cứ cọ! Em... ahhh! Đại Bạch ngươi đi ra!! Tần Tuyển, mau xuống đây, lấy cho em cái khăn, giúp em kéo nó đi!"
"Gâu gâu gâu gâu!" Cọ cọ, thật yêu cô nha~
So với người trên tầng thì đáp lại cô nhanh hơn chính là vài tiếng chó sủa đến vui vẻ.
Bởi vì đã đi vào trong sân, Trần Hòa Nhan dứt khoát buông dây xích ra, nhưng con chó vẫn cứ cố gắng cọ vào người cô, càng chống cự nó càng hưng phấn, không thể đá ra được.
Người đàn ông từ trên tầng hai nhìn xuống, gặp tình huống này cũng không nói gì, liền trực tiếp quay đầu biến mất ở cửa sổ.
Lúc này bởi vì chuyện xảy ra đột ngột, đối mặt với tình huống này, những người khác trong sân đang phát sóng trực tiếp đều không kịp hoàn hồn, ngay cả Tiểu Lý có kinh nghiệm nhất cũng nhất thời đứng hình.
Tần Ngạn tựa như bộ dáng chưa thấy qua việc đời, khóe miệng khẽ mở, cùng với ống kính máy quay trong tay, hắn ta ngây người nhìn Trần Hòa Nhan và Đại Bạch vẫn đang cọ bùn xung quanh chân cô.
Mà thời khắc này trong phòng phát sóng trực tiếp, phản ứng của người xem ngược lại là rất nhanh, mưa đạt ngày càng nhiều, bầu không khí cực nhiệt liệt---
『 Chuyện gì đang xảy ra? 』
『 hahaaa, chị dâu xinh đẹp thật sự, nhưng cũng thật là thảm! 』
『 Anh trai, chị dâu! Anh trai, chị dâu! Anh trai chị dâu! 』
『 Tình huống bất ngờ xảy ra nhưng mà tôi lại muốn cười trên nỗi đau của người khác quá! 』
『 Hahahahaaaa! 』
『 ahhhhh! Đi xuống rồi, anh trai đi xuống rồi! xoa tay xoa tay~ 』
...
Không chú ý một cái, không hiểu sao bỗng nhiên có một lượng lớn khán giả tràn vào phòng phát sóng trực tiếp, lượng người xem liên tục tăng.
Đại khái là sau khi lăn qua vũng bùn một lượt, Đại Bạch như được đả thông hai mạch tài năng khờ khạo, quấn quanh bên chân Trần Hòa Nhan, không ngừng kêu, không ngừng đuổi theo cọ vào đùi Trần Hòa Nhan.
Tệ hơn nữa là hôm nay Trần Hòa Nhan tình cờ mặc một chiếc váy chữ A màu trắng, với phần trên là một chiếc áo sơ mi dệt kim, bây giờ thì lấm lem bùn đất, cọ bẩn đến rối tinh rối mù, đến cả nửa người dưới cùng bắp chân cũng đều bị cọ qua bùn, quần áo trên người cũng lấm lem bùn đất từng chút một, thâm chí là mặt, cổ và tay cũng lấm tấm vết bùn. Những vết bùn bắn tung tóe, ngay cả kiểu tóc tinh xảo cầu kì cũng đã trở thành từng cọng xòa xòa trến trán và thái dương.
Lúc này, sự chú ý của khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp gần như chuyển hết sang một người một chó——
『 Hahaaaa, một con chó ngốc cùng Satsuma* nhà tôi đúng một dạng. 』
(*) hình như là một tên gọi khác của giống chó Samoyed.
『 Chị gái kia thật sự là rất xinh đẹp a, đã thành bộ dạng như này mà vẫn đẹp mắt như vậy. 』
『 Trước đó hotsearch đều khuếch đại nhan sắc của chị dâu rất tuyệt, cư dân mạng cư nhiên không lừa tôi, một chút cũng không có khoa trương a! 』
『 Hahaaaa, bộ dáng này, thật giống một vẻ đẹp bị tàn phá bởi trận chiến. 』
『 Lầu trên, cái gì mà mỹ nữ trận chiến, rõ ràng đây là mỹ nữ bùn! 』
『 Lầu trên, cái gì mà mỹ nữ bùn, đây rõ ràng là sắp bị chó làm cho phát điên! 』
『 Hahaaaa, cười chết tôi rồi, đúng thật là chó phá hoại mỹ nữ. 』
Ngay lúc mưa đạn thổi qua một loạt "Hahaha" cùng "Chó phá hoại mỹ nữ"thì những người đứng trong sân rốt cục cũng có phản ứng.
Tống Nghi Lam là người có phản ứng đầu tiên, bà sốt sắng ra lệnh cho hai người quay phim vóc dáng to lớn bên cạnh, "Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên... nhanh lên hỗ trợ kéo con chó ra!"
Sắc mặt của bà cũng đã có chút khó coi, có chút mất bình tĩnh, nhưng nghĩ đến vẫn đang phát sóng trực tiếp, cũng may nhịn lại được.
"A a a..." Hai người quay phim cũng bị thúc giục đến hoàn hồn, nhanh chóng đặt dụng cụ trong tay xuống, xắn tay áo lên chuẩn bị đi lên kéo Đại Bạch ra.
Đại Bạch mặc dù lớn như vậy nhưng tránh trái rẻ phải cũng rất linh hoạt, căn bản là không thể bắt lại được, nó vẫn tiếp tục xoay quanh Trần Hòa Nhan, sau đó, thứ mọi người nhìn thấy là hình ảnh một chó hai người đàn ông chạy vòng quanh Trần Hòa Nhan.
Chắc vì không muốn bị bắt nên Đại Bạch lè lưỡi toe toét cười rồi tung ra một chiêu cuối, cổ chó lắc lư liên tục, cơ thể cũng rung mạnh, sau đó bùn trên cơ thể nó vung tung tóe khắp nơi.
Hứng mũi chịu sào đầu tiên chính là Trần Hòa Nhan cùng hai người quay phim đen đủi, nhất là một người trong đó định quay qua bắt lấy Đại Bạch nhưng mất cảnh giác nên bị bắn tung tóe khắp mặt mũi.
Sau đó Tống Nghi Lam, Khương Hân cùng Tiểu Lý đứng cách hơi gần cũng không thể may mắn thoát khỏi.
"Aaaaaa!"
Khương Hân kéo Tống Nghi Lam lùi về sau mấy bước, cô có thể cảm giác được rất rõ ràng là ngực cùng mặt của mình đã bị bùn bắn tới, cho dù là đang đối mặt với ống kính phát sóng trực tiếp, nhưng cô vẫn không thể nào nhịn xuống, vô thức phát ra tiếng hét.
Người duy nhất may mắn chạy thoát có lẽ là Tần Ngạn đứng cách xa hơn một chút, sau đó hắn ta mới hoàn hồn trước tiếng hét của Khương Hân, giơ tay vẫy người lái xe trong nhà, "Nhanh nhanh nhanh, chú Lưu mau tới đây, giúp tôi lôi con chó ngu ngốc này đi."
Có lẽ động tĩnh khá lớn, ngay cả cửa sổ bên cạnh cửa sổ tầng hai vừa nãy Tần Tuyển mở cũng lặng lẽ được mở ra, khi mọi người không chú ý tới, Tần Chính Nguyên trong tay vẫn cầm Phật châu thò đầu ra nhìn.
Cảnh tượng trong vườn thật sự là càng náo nhiệt và hỗn loạn, Đại Bạch thường hay bị lão Lưu lái xe răn dạy nên không có thích người này cho lắm, thấy hắn cũng tới bắt mình, nó dứt khoát rụt cổ lại, kêu vài tiếng rồi trực tiếp hướng tới chui vào váy Trần Hòa Nhan.
Con chó không biết có phải cố ý hay không, cứ thế này mà ba người đàn ông cũng không dám tùy tiện đưa tay ra bắt nó.
Lúc này, phòng phát sóng trực tiếp đông nghịt, trên màn hình tràn ngập tiếng "hahaha" dài dài ngắn ngắn.
Nhưng mà chỉ một lát, "Hahaha" bên trong phòng phát sóng bắt đầu được thay đổi bằng các mưa bình luận---
『 Chết tiệt! Nhìn đằng kia, có phải anh trai tới không? 』
『 Anh trai anh trai anh trai! 』
『 Anh ấy tới, anh ấy đến rồi! Người thừa kế tới rồi! 』
『 Anh ấy đạp trên đám mây bảy sắc cầu vồng để cứu bà xã bé bỏng của mình rồi! 』
『 Anh trai nhanh lên! Con chó sắp bức vợ anh muốn điên rồi hahaaa... 』
...
Tần Tuyển từ trong phòng chạy nhanh ra đây, trên tay cầm một chiếc khăn tắm lớn màu trắng.
"A! Đại Bạch!"
Trần Hòa Nhan vội vàng ép váy của mình, chạy thật là nhanh, sau đó chân không vững, suýt chút nữa đã bị Đại Bạch lật nhào, may là có một người quay phim bên cạnh nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cánh tay của cô.
Tần Tuyển lúc này mới thuận lợi đi đến nơi, nhìn thấy tình hình trước mặt, chỉ cảm thấy trên thái dương đột nhiên có mấy cái gân xanh nhảy nhảy, hắn trước mắt không có quan tâm đến cái gì, lúc Đại Bạch còn ra sức phản kháng thì bất ngờ bị đột kích, nắm chặt lấy vòng trên cổ nó, sử dụng hết sức lực kéo ra bên ngoài, lôi con chó từ dưới váy vợ hắn kéo ra.
"Chú Lưu, kéo nó đi!" Tần Tuyển nói to.
Bên kia chú Lưu lái xe cuối cùng cũng tìm được cơ hội, lợi dụng lúc này giữ chặt Đại Bạch, nhanh chóng kéo nó đi.
Đại Bạch không cam lòng, hai mắt nhỏ nhìn chằm chằm Trần Hòa Nhan, vẫn còn đang nỗ lực phản kháng.
Tần Tuyển mở chiếc khăn tắm lớn ra, kéo ra đằng sau Trần Hòa Nhan, choàng qua đầu cô, cầm lấy một góc nhỏ của khăn tắm lau bùn đất bắn tung tóa trên khóe mắt cô.
Trần Hòa Nhan cuối cùng cũng có thể thở một hơi, cô khịt khịt mũi, nhìn Tần Tuyển, lấy mu bàn tay lau mặt mình rồi chỉ vào cuối con đường bên ngoài hàng rào, "Chỗ đó... chỗ đó đang có người đào hồ, là một cái hố bùn, nó nhìn thấy cái hố liền kêu lên rồi nhất định muốn nhảy xuống, em không kéo lại được, anh nhìn bàn tay của em bị---"
Trần Hòa Nhan đưa lòng bàn tay ra cho Tần Tuyển xem, quả nhiên trong lòng bàn tay trắng nõn mềm mại tinh xảo kia lại có hai vết đỏ rõ ràng, còn dính chút bùn đất.
Tần Tuyển dùng ngón tay xoa nhẹ mấy lần lên vết đỏ trên lòng bàn tay cô, "Em nên thả dây ra nhanh, con chó ngu ngốc này trí nhớ không lâu."
Trần Hòa Nhan thật sự không dám buông dây xích chó, sợ buông ra sẽ mất nó, Đại Bạch trước đó đã từng làm đứt xích chó rồi chạy đi mất, Trần Hòa Nhan cùng Tần Tuyển và người làm nhà cũ cũng mất một phen khó khăn mới tìm nó về được.
Nhớ lại cảnh cô đang kéo dây dắt chó và đối đầu với Đại Bạch bên ngoài một hố bùn trong một thời gian dài, Trần Hòa Nhan thở ra một hơi và lẩm bẩm: "Em sẽ không bao giờ dắt con chó này đi nữa, đều trở thành nó dắt em!"
Tần Tuyển lại lấy một góc khăn tắm lau đi vết bẩn trên mặt cô, nói với cô: "Đi thôi, về phòng chúng ta thay quần áo, đi tắm trước đi."
Trần Hòa Nhan gật đầu, quay người chuẩn bị đi vào nhà, lúc này cô quay lại thì vừa hay nhìn thấy camera trên tay Tần Ngạn, còn có Khương Hân cùng nhóm người Tiểu Lý đứng bên cạnh.
Xong, cô quên mất còn có cái này, có vẻ những lời hai người nói đều đã được phát sóng trực tiếp...
Không nghĩ tới chuyện khác, Trần Hòa Nhan kéo chiếc khăn tắm trên đầu che nửa khuôn mặt, xoay người sang một bên để tránh chiếc máy quay trên tay Tần Ngạn, rồi lon ton chạy về nhà.
Mắt sáng mà nhìn hai cái bóng lưng một cao một thấp rời đi, Tiểu Lý thu lại ánh mắt nhìn vào phòng phát sóng trực tiếp, sau đó cô phát hiện phòng phát sóng đã tăng vọt, nó cũng đã vượt qua số lượng tối đa mà tổ chương trình dự kiến trước đó.
Làn đạn từng đợt từng đợt bay qua, có người ném tên lửa, người máy bay, người phi thuyền,... đủ thứ chiếm cứ cả một màn hình---
『 Tại sao tại sao? Rõ ràng là không có gì đặc biệt, nhưng tôi cảm thấy giống như một món ăn cho chó bị nghẹn cổ họng? 』
『 Này, này? Tại sao bạn đi? Đừng đi, lão bản mới thấy có chút xíu. 』
『 Không thể không nói, anh trai và chị dâu thật xưng đôi vừa lứa. 』
『 Khương Hân và những người khác gọi là vợ chồng anh trai. Tôi còn chưa biết tên anh trai và chị dâu đâu, tôi đã không thể chờ đợi mà đặt tên CP cho họ rồi. 』
『 Đừng đi, tôi có thể ăn mười cân đường! Tên lửa nhỏ ném lên! 』
『 Ahaahaa, tôi đã xem chương trình phát sóng trực tiếp của ba nhóm khác vài ngày trước, tôi thấy đều không bằng phát sóng của Khương Hân ngày hôm nay. 』
...
Trong giờ làm việc, Tiểu Lý không dám quá phân tâm, nhìn thời gian sẽ còn một lúc nữa mới đến giờ kết thúc phát sóng, vì vậy cô mở miệng ra hiệu với Khương Hân, "Khương lão sư, tiếp tục đi."
Khương Hân thu hồi ánh mắt, kiềm chế tâm trạng, rồi lại lần nữa mỉm cười với ống kính, đôi mắt cong lên, "Haha, chị dâu rất đáng yêu đi, tự đem mình làm chật vật như vậy, con chó trong nhà này thực sự rất là nháo, tôi trước đó cũng có nói qua với chị dâu, nhưng chị dâu rất thích chơi với nó."
"Anh trai bình thường công việc bề bộn, chúng ta không quấy rầy anh ấy."
"Tôi không thích loại chó lớn này cho lắm, nó có quá nhiều lông, nó còn thích phá phách làm loạn trong nhà, ngược lại tôi thích mèo hơn."
"Tần Ngạn cũng thích mèo. Chúng tôi cũng cùng nhau nuôi một con mèo anh lông ngắn màu vàng. Nó siêu đáng yêu và siêu ngoan."
"..."
Trong giọng nói chậm rãi của Khương Hân, chủ đề chậm rãi được kéo về đúng quỹ đạo của buổi phát sóng trực tiếp này, lúc này, sau chuyện vừa xảy ra, mức độ nổi tiếng của phòng phát sóng trực tiếp đã cao chưa từng có.
Trần Hòa Nhan không biết chuyện gì đang xảy ra với buổi phát sóng trực tiếp ở đây, cô đang trong phòng tắm, nước nóng từ vòi hoa sen xối xả từ đỉnh đầu xuống, rửa sạch vết bùn trên người cô.
Sự việc này hơi xấu hổ...
Sớm biết nếu xảy ra chuyện như này cô đã ở trong phòng lấy điện thoại chơi game, dắt chó đi dạo thật là một ý kiến ngu ngốc, làm một cô gái xinh đẹp trong phòng chơi game không tốt sao?
Sau khi phần phát sóng trực tiếp của bốn nhóm khách mời đầu tiên được ghi hình trong tập hai của "Ngọt ngào hôn nhân" kết thúc, Khương Hân luôn là đứng đầu hotsearch và được mệnh danh là "Nữ hoàng hotsearch" bình thường ba ngày thì cũng hai ngày đều lên đó.
Lần này, ngay sau khi buổi phát sóng trực tiếp của họ kết thúc, ngày hôm sau, buổi phát sóng trực tiếp của cặp đôi Khương Hân và Tần Ngạn đã được lên hotsearch trên Weibo.
Đặc biệt là cảnh chị dâu bị chó kéo vào trong hố bùn, sau đó anh trai xuất hiện giải cứu đã được nhiều cư dân mạng ghi lại, lưu lại và lan truyền trên mạng, sau đó cũng nổi lên một hotsearch.
Một số đại V cùng các tài khoản marketing đã đăng một loạt bài đăng trên Weibo về video ghi lại màn hình này, bình luận bên trong chủ yếu là hahaa của người tham gia náo nhiệt, thỉnh thoảng lại có người trêu trọc thêm vài câu, nhưng cũng có những bình luận chế giễu. Một số người khen Tần Tuyển cùng Trần Hòa Nhan giá trị nhan sắc đều cao, thật xứng đôi vừa lứa, cũng có một số người nói đây là chiêu trò của hai vợ chồng, muốn mình nổi tiếng nên mới làm thế.
『 Anh trai và chị dâu thật sự rất ân ái nha, bất kể là từ phương diện nào đều rất muốn đánh gục trái tim tôi, cầu xin hãy ra mắt đi! 』
『 Tôi rất thích cặp vợ chồng này, ít nhất có thể nói từ ngoại hình đã làm cảnh đẹp ý vui. 』
『 Lăng xê, đây là tổ tiết mục lăng xê? 』
『 Có vẻ cặp đôi này cũng muốn nổi tiếng, cứ làm ra vẻ thấy mà ghê, haha. 』
『 Có lăng xê cũng không đến mức đấy đi, nhìn vào sự tương tác của vợ chồng nhà này tôi có thể cảm thấy cách họ hòa hợp trong cuộc sống là như vậy, nó đơn giản nhưng lại khiến người khác rất tự nhiên và thoải mái, không giống như cố ý tăng thêm mấy bộ dáng của saccharin công nghiệp*. 』
(*) Saccharin là chất làm ngọt nhân tạo.
...
Trên mạng đều có những đánh giá khen chê không đồng nhất, cái gì cũng đều nói được, cãi nhau ầm ĩ.
Lần này cũng không cần người khác gỡ hotsearch, Tần Tuyển nhìn trên mạng ồn ào đến chướng khí mù mịt, còn có vẻ mặt của bà xã mình "Chết thật rồi, có chuyện hóa vàng mã", phát sóng trực tiếp này mới leo lên không lâu hắn đã tự mình gọi người gỡ xuống tất cả chủ đề liên quan đến vợ chồng mình.
Nhưng có vẻ như tất cả mọi người xung quanh Trần Hòa Nhan đều đã thấy nó, cũng đều gọi điện hỏi thăm cô.
Cục trưởng tình báo tin tức Diệp Lai tuy biết muộn những giao diện trò chuyện WeChat của hai người đều là giọng cười hai mươi giây của người phụ nữa kia, Trần Hoà Nhan còn nghi ngờ rằng cô ấy cười sắp không thở nổi.
Lai Lai không ăn rau: 【 Thiếu phu nhân, cậu thật là, hahahaha, dạo này cậu cũng đã lên hotsearch tận ba lần rồi, sao cậu không ăn mặc đẹp rồi cùng đại thiếu gia nhà cậu xuất đạo ra mắt đi, tới lúc đó tớ nhất định ủng hộ. 】
Lai Lai không ăn rau: 【 Tên lửa nhỏ, đi thôi! Hahaahaahaa. 】
Nhan Nhan không phải muối: 【 Cậu có thể im lặng chưa? [ tiên nữ ghét bỏ ] 】
Lailai không ăn rau: 【 Cười cũng không được cười, cậu thật sự thay đổi rồi, thôi được rồi, nói chuyện chính sự thôi, cậu gần đây có phải nhàn rỗi không có việc gì không, muốn tới phòng làm việc của tớ nhìn xem, tớ đã thay đổi địa bàn, cũng đã tuyển dụng thêm một số người, có muốn tới tham gia không? 】
Nhan Nhan không phải muối:【 Đổi địa bàn? Cậu đã đổi đi đâu vậy? 】
Lai Lai không ăn rau: 【 Này thiếu phu nhân, cậu cũng là cổ đông lớn của phòng làm việc, tất cả đều đang làm công cho cậu, cậu thế mà một chút cũng không quan tâm, trước đó tớ đã nói với cậu đã là đã chọn được nơi chuyển đi, à ngày mai cậu có thời gian không, đến đây tham gia lễ chúc mừng? 】
Sau đó Diệp Lai gửi một định vị.
Nhan Nhan không phải muối: 【 Tốt thôi, ngay mai tớ đến. 】
Cuộc trò chuyện đến đây thì hơi khựng lại, hiện dòng chữ "Đối phương đang nhập tin nhắn...", một lúc sau mới thấy Lai Lai không ăn rau phản hồi: 【 Nhan Nhan, trước đó không phải cậu nói chính mình vẫn luôn ở nhà không có việc gì làm sao, muốn tới bên này không, trước tiên giúp tớ mấy ngày, nhân viên tài chính của tớ hiện đại đã trúng tuyến nhân viên công vụ, cũng sắp đi rồi, tớ dạo này có chút bận nên không có thời gian tuyển thêm, công ty khoản ra vào cũng rất đơn giản, công việc tài chính cũng rất đơn giản, cậu trước tiên ở đó rèn luyện lấy kinh nghiệm, với bằng cấp và trình độ học vấn của cậu, cho dù cậu chưa có đủ kinh nghiệm làm việc nhưng tớ tin tưởng cậu có thể tiếp thu rất nhanh, có muốn thử không? 】
Lai Lai không ăn rau: 【 Nói đến cùng thì phần lớn tài chính ở phòng làm việc tớ cũng đều do cậu rót vốn đầu tư, chúng ta coi như cùng nhau phát triển sự nghiệp. 】
Diệp Lai vẫn luôn nhớ tới ngày đó bạn tốt hỏi cô rằng cô ấy có phải rất phế hay không, nếu như không có Tần Tuyển thì cô ấy không là gì, không có gì, trong mắt cô ấy hiện lên sự bàng hoàng cùng trống rỗng khó tả.
Mặc dù bạn của cô đã từ chối lời đề nghị đến phòng làm việc của cô trước đó nhưng trong thời gian này Diệp Lai đang mở rộng sự nghiệp, thay đổi địa điểm và tuyển dụng thêm nhân viên, cô vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này, cũng nên để người phụ nữ này ra ngoài thư giãn tâm tình, không nên suốt ngày suy nghĩ miên man.
...
Cầu nhận xét và góp ý. Mong mọi người nhận xét thật nhiều thật nhiều để tớ rút kinh nghiệm và cải thiện trình edit nhiều hơn.
...
Aisss chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, có một lễ bế giảng sắp tới thật nhiều kỉ niệm.
Chương sau lại là một chương hơn 7k chữ huhuuuuuu.
Page: Nhà có một bé Mee đáng iu
...
Trần Hòa Nhan bị một con chó lớn dính đầy bùn kéo đi một quãng đường dài, kéo tới kéo lui, cuối cùng là quay trở lại sân sau, con chó cả người đầy bùn không ngừng hướng tới người cô cọ, cả người cô cùng đầy bùn đất, cho nên cô cũng không chú ý tới trong sân còn có mấy người đang đứng.
Mọi sự chú ý của cô đều đổ dồn vào con chó dưới chân đang cọ vào người cô với cái lưỡi thè ra, chảy nước dãi, vì cô kêu cứu nên người đàn ông liền xuất hiện ở cửa sổ tầng hai.
Ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ lầu hai, khuôn mặt trắng noãn của Trần Hòa Nhan cũng lấm tấm bùn đất, cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông đang dựa vào cửa sổ tầng hai, tố cáo con chó: "Con chó này làm em tức chết rồi, nó nhảy vào trong vũng bùn, còn lăn mấy vòng, sau lại hướng lên người em cọ cọ, một mực cọ lên người em! Cứ cọ cứ cọ! Em... ahhh! Đại Bạch ngươi đi ra!! Tần Tuyển, mau xuống đây, lấy cho em cái khăn, giúp em kéo nó đi!"
"Gâu gâu gâu gâu!" Cọ cọ, thật yêu cô nha~
So với người trên tầng thì đáp lại cô nhanh hơn chính là vài tiếng chó sủa đến vui vẻ.
Bởi vì đã đi vào trong sân, Trần Hòa Nhan dứt khoát buông dây xích ra, nhưng con chó vẫn cứ cố gắng cọ vào người cô, càng chống cự nó càng hưng phấn, không thể đá ra được.
Người đàn ông từ trên tầng hai nhìn xuống, gặp tình huống này cũng không nói gì, liền trực tiếp quay đầu biến mất ở cửa sổ.
Lúc này bởi vì chuyện xảy ra đột ngột, đối mặt với tình huống này, những người khác trong sân đang phát sóng trực tiếp đều không kịp hoàn hồn, ngay cả Tiểu Lý có kinh nghiệm nhất cũng nhất thời đứng hình.
Tần Ngạn tựa như bộ dáng chưa thấy qua việc đời, khóe miệng khẽ mở, cùng với ống kính máy quay trong tay, hắn ta ngây người nhìn Trần Hòa Nhan và Đại Bạch vẫn đang cọ bùn xung quanh chân cô.
Mà thời khắc này trong phòng phát sóng trực tiếp, phản ứng của người xem ngược lại là rất nhanh, mưa đạt ngày càng nhiều, bầu không khí cực nhiệt liệt---
『 Chuyện gì đang xảy ra? 』
『 hahaaa, chị dâu xinh đẹp thật sự, nhưng cũng thật là thảm! 』
『 Anh trai, chị dâu! Anh trai, chị dâu! Anh trai chị dâu! 』
『 Tình huống bất ngờ xảy ra nhưng mà tôi lại muốn cười trên nỗi đau của người khác quá! 』
『 Hahahahaaaa! 』
『 ahhhhh! Đi xuống rồi, anh trai đi xuống rồi! xoa tay xoa tay~ 』
...
Không chú ý một cái, không hiểu sao bỗng nhiên có một lượng lớn khán giả tràn vào phòng phát sóng trực tiếp, lượng người xem liên tục tăng.
Đại khái là sau khi lăn qua vũng bùn một lượt, Đại Bạch như được đả thông hai mạch tài năng khờ khạo, quấn quanh bên chân Trần Hòa Nhan, không ngừng kêu, không ngừng đuổi theo cọ vào đùi Trần Hòa Nhan.
Tệ hơn nữa là hôm nay Trần Hòa Nhan tình cờ mặc một chiếc váy chữ A màu trắng, với phần trên là một chiếc áo sơ mi dệt kim, bây giờ thì lấm lem bùn đất, cọ bẩn đến rối tinh rối mù, đến cả nửa người dưới cùng bắp chân cũng đều bị cọ qua bùn, quần áo trên người cũng lấm lem bùn đất từng chút một, thâm chí là mặt, cổ và tay cũng lấm tấm vết bùn. Những vết bùn bắn tung tóe, ngay cả kiểu tóc tinh xảo cầu kì cũng đã trở thành từng cọng xòa xòa trến trán và thái dương.
Lúc này, sự chú ý của khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp gần như chuyển hết sang một người một chó——
『 Hahaaaa, một con chó ngốc cùng Satsuma* nhà tôi đúng một dạng. 』
(*) hình như là một tên gọi khác của giống chó Samoyed.
『 Chị gái kia thật sự là rất xinh đẹp a, đã thành bộ dạng như này mà vẫn đẹp mắt như vậy. 』
『 Trước đó hotsearch đều khuếch đại nhan sắc của chị dâu rất tuyệt, cư dân mạng cư nhiên không lừa tôi, một chút cũng không có khoa trương a! 』
『 Hahaaaa, bộ dáng này, thật giống một vẻ đẹp bị tàn phá bởi trận chiến. 』
『 Lầu trên, cái gì mà mỹ nữ trận chiến, rõ ràng đây là mỹ nữ bùn! 』
『 Lầu trên, cái gì mà mỹ nữ bùn, đây rõ ràng là sắp bị chó làm cho phát điên! 』
『 Hahaaaa, cười chết tôi rồi, đúng thật là chó phá hoại mỹ nữ. 』
Ngay lúc mưa đạn thổi qua một loạt "Hahaha" cùng "Chó phá hoại mỹ nữ"thì những người đứng trong sân rốt cục cũng có phản ứng.
Tống Nghi Lam là người có phản ứng đầu tiên, bà sốt sắng ra lệnh cho hai người quay phim vóc dáng to lớn bên cạnh, "Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên... nhanh lên hỗ trợ kéo con chó ra!"
Sắc mặt của bà cũng đã có chút khó coi, có chút mất bình tĩnh, nhưng nghĩ đến vẫn đang phát sóng trực tiếp, cũng may nhịn lại được.
"A a a..." Hai người quay phim cũng bị thúc giục đến hoàn hồn, nhanh chóng đặt dụng cụ trong tay xuống, xắn tay áo lên chuẩn bị đi lên kéo Đại Bạch ra.
Đại Bạch mặc dù lớn như vậy nhưng tránh trái rẻ phải cũng rất linh hoạt, căn bản là không thể bắt lại được, nó vẫn tiếp tục xoay quanh Trần Hòa Nhan, sau đó, thứ mọi người nhìn thấy là hình ảnh một chó hai người đàn ông chạy vòng quanh Trần Hòa Nhan.
Chắc vì không muốn bị bắt nên Đại Bạch lè lưỡi toe toét cười rồi tung ra một chiêu cuối, cổ chó lắc lư liên tục, cơ thể cũng rung mạnh, sau đó bùn trên cơ thể nó vung tung tóe khắp nơi.
Hứng mũi chịu sào đầu tiên chính là Trần Hòa Nhan cùng hai người quay phim đen đủi, nhất là một người trong đó định quay qua bắt lấy Đại Bạch nhưng mất cảnh giác nên bị bắn tung tóe khắp mặt mũi.
Sau đó Tống Nghi Lam, Khương Hân cùng Tiểu Lý đứng cách hơi gần cũng không thể may mắn thoát khỏi.
"Aaaaaa!"
Khương Hân kéo Tống Nghi Lam lùi về sau mấy bước, cô có thể cảm giác được rất rõ ràng là ngực cùng mặt của mình đã bị bùn bắn tới, cho dù là đang đối mặt với ống kính phát sóng trực tiếp, nhưng cô vẫn không thể nào nhịn xuống, vô thức phát ra tiếng hét.
Người duy nhất may mắn chạy thoát có lẽ là Tần Ngạn đứng cách xa hơn một chút, sau đó hắn ta mới hoàn hồn trước tiếng hét của Khương Hân, giơ tay vẫy người lái xe trong nhà, "Nhanh nhanh nhanh, chú Lưu mau tới đây, giúp tôi lôi con chó ngu ngốc này đi."
Có lẽ động tĩnh khá lớn, ngay cả cửa sổ bên cạnh cửa sổ tầng hai vừa nãy Tần Tuyển mở cũng lặng lẽ được mở ra, khi mọi người không chú ý tới, Tần Chính Nguyên trong tay vẫn cầm Phật châu thò đầu ra nhìn.
Cảnh tượng trong vườn thật sự là càng náo nhiệt và hỗn loạn, Đại Bạch thường hay bị lão Lưu lái xe răn dạy nên không có thích người này cho lắm, thấy hắn cũng tới bắt mình, nó dứt khoát rụt cổ lại, kêu vài tiếng rồi trực tiếp hướng tới chui vào váy Trần Hòa Nhan.
Con chó không biết có phải cố ý hay không, cứ thế này mà ba người đàn ông cũng không dám tùy tiện đưa tay ra bắt nó.
Lúc này, phòng phát sóng trực tiếp đông nghịt, trên màn hình tràn ngập tiếng "hahaha" dài dài ngắn ngắn.
Nhưng mà chỉ một lát, "Hahaha" bên trong phòng phát sóng bắt đầu được thay đổi bằng các mưa bình luận---
『 Chết tiệt! Nhìn đằng kia, có phải anh trai tới không? 』
『 Anh trai anh trai anh trai! 』
『 Anh ấy tới, anh ấy đến rồi! Người thừa kế tới rồi! 』
『 Anh ấy đạp trên đám mây bảy sắc cầu vồng để cứu bà xã bé bỏng của mình rồi! 』
『 Anh trai nhanh lên! Con chó sắp bức vợ anh muốn điên rồi hahaaa... 』
...
Tần Tuyển từ trong phòng chạy nhanh ra đây, trên tay cầm một chiếc khăn tắm lớn màu trắng.
"A! Đại Bạch!"
Trần Hòa Nhan vội vàng ép váy của mình, chạy thật là nhanh, sau đó chân không vững, suýt chút nữa đã bị Đại Bạch lật nhào, may là có một người quay phim bên cạnh nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy cánh tay của cô.
Tần Tuyển lúc này mới thuận lợi đi đến nơi, nhìn thấy tình hình trước mặt, chỉ cảm thấy trên thái dương đột nhiên có mấy cái gân xanh nhảy nhảy, hắn trước mắt không có quan tâm đến cái gì, lúc Đại Bạch còn ra sức phản kháng thì bất ngờ bị đột kích, nắm chặt lấy vòng trên cổ nó, sử dụng hết sức lực kéo ra bên ngoài, lôi con chó từ dưới váy vợ hắn kéo ra.
"Chú Lưu, kéo nó đi!" Tần Tuyển nói to.
Bên kia chú Lưu lái xe cuối cùng cũng tìm được cơ hội, lợi dụng lúc này giữ chặt Đại Bạch, nhanh chóng kéo nó đi.
Đại Bạch không cam lòng, hai mắt nhỏ nhìn chằm chằm Trần Hòa Nhan, vẫn còn đang nỗ lực phản kháng.
Tần Tuyển mở chiếc khăn tắm lớn ra, kéo ra đằng sau Trần Hòa Nhan, choàng qua đầu cô, cầm lấy một góc nhỏ của khăn tắm lau bùn đất bắn tung tóa trên khóe mắt cô.
Trần Hòa Nhan cuối cùng cũng có thể thở một hơi, cô khịt khịt mũi, nhìn Tần Tuyển, lấy mu bàn tay lau mặt mình rồi chỉ vào cuối con đường bên ngoài hàng rào, "Chỗ đó... chỗ đó đang có người đào hồ, là một cái hố bùn, nó nhìn thấy cái hố liền kêu lên rồi nhất định muốn nhảy xuống, em không kéo lại được, anh nhìn bàn tay của em bị---"
Trần Hòa Nhan đưa lòng bàn tay ra cho Tần Tuyển xem, quả nhiên trong lòng bàn tay trắng nõn mềm mại tinh xảo kia lại có hai vết đỏ rõ ràng, còn dính chút bùn đất.
Tần Tuyển dùng ngón tay xoa nhẹ mấy lần lên vết đỏ trên lòng bàn tay cô, "Em nên thả dây ra nhanh, con chó ngu ngốc này trí nhớ không lâu."
Trần Hòa Nhan thật sự không dám buông dây xích chó, sợ buông ra sẽ mất nó, Đại Bạch trước đó đã từng làm đứt xích chó rồi chạy đi mất, Trần Hòa Nhan cùng Tần Tuyển và người làm nhà cũ cũng mất một phen khó khăn mới tìm nó về được.
Nhớ lại cảnh cô đang kéo dây dắt chó và đối đầu với Đại Bạch bên ngoài một hố bùn trong một thời gian dài, Trần Hòa Nhan thở ra một hơi và lẩm bẩm: "Em sẽ không bao giờ dắt con chó này đi nữa, đều trở thành nó dắt em!"
Tần Tuyển lại lấy một góc khăn tắm lau đi vết bẩn trên mặt cô, nói với cô: "Đi thôi, về phòng chúng ta thay quần áo, đi tắm trước đi."
Trần Hòa Nhan gật đầu, quay người chuẩn bị đi vào nhà, lúc này cô quay lại thì vừa hay nhìn thấy camera trên tay Tần Ngạn, còn có Khương Hân cùng nhóm người Tiểu Lý đứng bên cạnh.
Xong, cô quên mất còn có cái này, có vẻ những lời hai người nói đều đã được phát sóng trực tiếp...
Không nghĩ tới chuyện khác, Trần Hòa Nhan kéo chiếc khăn tắm trên đầu che nửa khuôn mặt, xoay người sang một bên để tránh chiếc máy quay trên tay Tần Ngạn, rồi lon ton chạy về nhà.
Mắt sáng mà nhìn hai cái bóng lưng một cao một thấp rời đi, Tiểu Lý thu lại ánh mắt nhìn vào phòng phát sóng trực tiếp, sau đó cô phát hiện phòng phát sóng đã tăng vọt, nó cũng đã vượt qua số lượng tối đa mà tổ chương trình dự kiến trước đó.
Làn đạn từng đợt từng đợt bay qua, có người ném tên lửa, người máy bay, người phi thuyền,... đủ thứ chiếm cứ cả một màn hình---
『 Tại sao tại sao? Rõ ràng là không có gì đặc biệt, nhưng tôi cảm thấy giống như một món ăn cho chó bị nghẹn cổ họng? 』
『 Này, này? Tại sao bạn đi? Đừng đi, lão bản mới thấy có chút xíu. 』
『 Không thể không nói, anh trai và chị dâu thật xưng đôi vừa lứa. 』
『 Khương Hân và những người khác gọi là vợ chồng anh trai. Tôi còn chưa biết tên anh trai và chị dâu đâu, tôi đã không thể chờ đợi mà đặt tên CP cho họ rồi. 』
『 Đừng đi, tôi có thể ăn mười cân đường! Tên lửa nhỏ ném lên! 』
『 Ahaahaa, tôi đã xem chương trình phát sóng trực tiếp của ba nhóm khác vài ngày trước, tôi thấy đều không bằng phát sóng của Khương Hân ngày hôm nay. 』
...
Trong giờ làm việc, Tiểu Lý không dám quá phân tâm, nhìn thời gian sẽ còn một lúc nữa mới đến giờ kết thúc phát sóng, vì vậy cô mở miệng ra hiệu với Khương Hân, "Khương lão sư, tiếp tục đi."
Khương Hân thu hồi ánh mắt, kiềm chế tâm trạng, rồi lại lần nữa mỉm cười với ống kính, đôi mắt cong lên, "Haha, chị dâu rất đáng yêu đi, tự đem mình làm chật vật như vậy, con chó trong nhà này thực sự rất là nháo, tôi trước đó cũng có nói qua với chị dâu, nhưng chị dâu rất thích chơi với nó."
"Anh trai bình thường công việc bề bộn, chúng ta không quấy rầy anh ấy."
"Tôi không thích loại chó lớn này cho lắm, nó có quá nhiều lông, nó còn thích phá phách làm loạn trong nhà, ngược lại tôi thích mèo hơn."
"Tần Ngạn cũng thích mèo. Chúng tôi cũng cùng nhau nuôi một con mèo anh lông ngắn màu vàng. Nó siêu đáng yêu và siêu ngoan."
"..."
Trong giọng nói chậm rãi của Khương Hân, chủ đề chậm rãi được kéo về đúng quỹ đạo của buổi phát sóng trực tiếp này, lúc này, sau chuyện vừa xảy ra, mức độ nổi tiếng của phòng phát sóng trực tiếp đã cao chưa từng có.
Trần Hòa Nhan không biết chuyện gì đang xảy ra với buổi phát sóng trực tiếp ở đây, cô đang trong phòng tắm, nước nóng từ vòi hoa sen xối xả từ đỉnh đầu xuống, rửa sạch vết bùn trên người cô.
Sự việc này hơi xấu hổ...
Sớm biết nếu xảy ra chuyện như này cô đã ở trong phòng lấy điện thoại chơi game, dắt chó đi dạo thật là một ý kiến ngu ngốc, làm một cô gái xinh đẹp trong phòng chơi game không tốt sao?
Sau khi phần phát sóng trực tiếp của bốn nhóm khách mời đầu tiên được ghi hình trong tập hai của "Ngọt ngào hôn nhân" kết thúc, Khương Hân luôn là đứng đầu hotsearch và được mệnh danh là "Nữ hoàng hotsearch" bình thường ba ngày thì cũng hai ngày đều lên đó.
Lần này, ngay sau khi buổi phát sóng trực tiếp của họ kết thúc, ngày hôm sau, buổi phát sóng trực tiếp của cặp đôi Khương Hân và Tần Ngạn đã được lên hotsearch trên Weibo.
Đặc biệt là cảnh chị dâu bị chó kéo vào trong hố bùn, sau đó anh trai xuất hiện giải cứu đã được nhiều cư dân mạng ghi lại, lưu lại và lan truyền trên mạng, sau đó cũng nổi lên một hotsearch.
Một số đại V cùng các tài khoản marketing đã đăng một loạt bài đăng trên Weibo về video ghi lại màn hình này, bình luận bên trong chủ yếu là hahaa của người tham gia náo nhiệt, thỉnh thoảng lại có người trêu trọc thêm vài câu, nhưng cũng có những bình luận chế giễu. Một số người khen Tần Tuyển cùng Trần Hòa Nhan giá trị nhan sắc đều cao, thật xứng đôi vừa lứa, cũng có một số người nói đây là chiêu trò của hai vợ chồng, muốn mình nổi tiếng nên mới làm thế.
『 Anh trai và chị dâu thật sự rất ân ái nha, bất kể là từ phương diện nào đều rất muốn đánh gục trái tim tôi, cầu xin hãy ra mắt đi! 』
『 Tôi rất thích cặp vợ chồng này, ít nhất có thể nói từ ngoại hình đã làm cảnh đẹp ý vui. 』
『 Lăng xê, đây là tổ tiết mục lăng xê? 』
『 Có vẻ cặp đôi này cũng muốn nổi tiếng, cứ làm ra vẻ thấy mà ghê, haha. 』
『 Có lăng xê cũng không đến mức đấy đi, nhìn vào sự tương tác của vợ chồng nhà này tôi có thể cảm thấy cách họ hòa hợp trong cuộc sống là như vậy, nó đơn giản nhưng lại khiến người khác rất tự nhiên và thoải mái, không giống như cố ý tăng thêm mấy bộ dáng của saccharin công nghiệp*. 』
(*) Saccharin là chất làm ngọt nhân tạo.
...
Trên mạng đều có những đánh giá khen chê không đồng nhất, cái gì cũng đều nói được, cãi nhau ầm ĩ.
Lần này cũng không cần người khác gỡ hotsearch, Tần Tuyển nhìn trên mạng ồn ào đến chướng khí mù mịt, còn có vẻ mặt của bà xã mình "Chết thật rồi, có chuyện hóa vàng mã", phát sóng trực tiếp này mới leo lên không lâu hắn đã tự mình gọi người gỡ xuống tất cả chủ đề liên quan đến vợ chồng mình.
Nhưng có vẻ như tất cả mọi người xung quanh Trần Hòa Nhan đều đã thấy nó, cũng đều gọi điện hỏi thăm cô.
Cục trưởng tình báo tin tức Diệp Lai tuy biết muộn những giao diện trò chuyện WeChat của hai người đều là giọng cười hai mươi giây của người phụ nữa kia, Trần Hoà Nhan còn nghi ngờ rằng cô ấy cười sắp không thở nổi.
Lai Lai không ăn rau: 【 Thiếu phu nhân, cậu thật là, hahahaha, dạo này cậu cũng đã lên hotsearch tận ba lần rồi, sao cậu không ăn mặc đẹp rồi cùng đại thiếu gia nhà cậu xuất đạo ra mắt đi, tới lúc đó tớ nhất định ủng hộ. 】
Lai Lai không ăn rau: 【 Tên lửa nhỏ, đi thôi! Hahaahaahaa. 】
Nhan Nhan không phải muối: 【 Cậu có thể im lặng chưa? [ tiên nữ ghét bỏ ] 】
Lailai không ăn rau: 【 Cười cũng không được cười, cậu thật sự thay đổi rồi, thôi được rồi, nói chuyện chính sự thôi, cậu gần đây có phải nhàn rỗi không có việc gì không, muốn tới phòng làm việc của tớ nhìn xem, tớ đã thay đổi địa bàn, cũng đã tuyển dụng thêm một số người, có muốn tới tham gia không? 】
Nhan Nhan không phải muối:【 Đổi địa bàn? Cậu đã đổi đi đâu vậy? 】
Lai Lai không ăn rau: 【 Này thiếu phu nhân, cậu cũng là cổ đông lớn của phòng làm việc, tất cả đều đang làm công cho cậu, cậu thế mà một chút cũng không quan tâm, trước đó tớ đã nói với cậu đã là đã chọn được nơi chuyển đi, à ngày mai cậu có thời gian không, đến đây tham gia lễ chúc mừng? 】
Sau đó Diệp Lai gửi một định vị.
Nhan Nhan không phải muối: 【 Tốt thôi, ngay mai tớ đến. 】
Cuộc trò chuyện đến đây thì hơi khựng lại, hiện dòng chữ "Đối phương đang nhập tin nhắn...", một lúc sau mới thấy Lai Lai không ăn rau phản hồi: 【 Nhan Nhan, trước đó không phải cậu nói chính mình vẫn luôn ở nhà không có việc gì làm sao, muốn tới bên này không, trước tiên giúp tớ mấy ngày, nhân viên tài chính của tớ hiện đại đã trúng tuyến nhân viên công vụ, cũng sắp đi rồi, tớ dạo này có chút bận nên không có thời gian tuyển thêm, công ty khoản ra vào cũng rất đơn giản, công việc tài chính cũng rất đơn giản, cậu trước tiên ở đó rèn luyện lấy kinh nghiệm, với bằng cấp và trình độ học vấn của cậu, cho dù cậu chưa có đủ kinh nghiệm làm việc nhưng tớ tin tưởng cậu có thể tiếp thu rất nhanh, có muốn thử không? 】
Lai Lai không ăn rau: 【 Nói đến cùng thì phần lớn tài chính ở phòng làm việc tớ cũng đều do cậu rót vốn đầu tư, chúng ta coi như cùng nhau phát triển sự nghiệp. 】
Diệp Lai vẫn luôn nhớ tới ngày đó bạn tốt hỏi cô rằng cô ấy có phải rất phế hay không, nếu như không có Tần Tuyển thì cô ấy không là gì, không có gì, trong mắt cô ấy hiện lên sự bàng hoàng cùng trống rỗng khó tả.
Mặc dù bạn của cô đã từ chối lời đề nghị đến phòng làm việc của cô trước đó nhưng trong thời gian này Diệp Lai đang mở rộng sự nghiệp, thay đổi địa điểm và tuyển dụng thêm nhân viên, cô vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này, cũng nên để người phụ nữ này ra ngoài thư giãn tâm tình, không nên suốt ngày suy nghĩ miên man.
...
Cầu nhận xét và góp ý. Mong mọi người nhận xét thật nhiều thật nhiều để tớ rút kinh nghiệm và cải thiện trình edit nhiều hơn.
...
Aisss chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, có một lễ bế giảng sắp tới thật nhiều kỉ niệm.
Chương sau lại là một chương hơn 7k chữ huhuuuuuu.