Mục lục
[Dịch]Thiên Mệnh Khả Biến - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sân khấu của Cầm Dạ Nguyệt bày tựa vào tường nhà thể chất. Các nữ sinh tham gia đội múa đều sử dụng chung phòng thay đồ nữ của nhà thể chất, sau đó mới ra ngoài biểu diễn.

Lý Thanh Long là thành viên nam duy nhất, nên hắn sử dụng phòng thay đồ nam. Vừa đúng lúc Văn bước vào thay đồng phục thi đấu bóng rổ.

Anh Long túm nó lại hỏi han đôi chút về tình hình thi cử. Cùng lúc đó, nó thấy vài vết bỏng trên người anh ta.

- Anh bị sao vậy?

- Còn hỏi tại sao nữa à? Hôm qua bà Nguyệt cho mang vòng lửa ra đúng không? Không phải là bắt mấy con thú nhảy qua vòng lửa đâu, mà là chính anh mày đây!

- Chị Nguyệt quá đáng quá.

- Cũng không hoàn toàn trách bà ta được, ai bảo chỉ có mình anh mày đủ sức hút khách chứ? Dạo này để cạnh tranh với bên Hoàng Bích Như, bả không tiếc dùng mọi thủ đoạn.

- Vậy thì chúc anh may mắn.

Lý Thanh Long thay đồ ra trước. Nó ra sau. Lúc ra khỏi phòng thay đồ nam, nó lại thấy quản lý của đội bóng, chị Thuý. Trông chị ta có chút gì lo lắng hốt hoảng.

- Chị Thuý!

-!!!...Aaa!! Văn đó à? Vào sân đi em...

Chị Thuý giật mình vì tiếng gọi này, càng làm nó cảm thấy bà chị này có bí mật gì đó. Nhưng nó không muốn hỏi. Mấy ngày nay khắp trường Hải Dương này đã có quá nhiều chuyện bí mật rồi, nó không rảnh để đi quan tâm hết được.

Trận bóng rổ hôm nay, lại gặp 1 đội thật mạnh. Phong Ba.

- Đấu cho cẩn thận đấy! - Lê Thanh Bình răn đe nó. Hôm nay, không chỉ PG xin nghỉ, mà toàn bộ vị trí dự bị đều cáo bệnh nghỉ ốm. Thật không thể tin nổi! Rốt cuộc chỉ còn mình Vương Thành Văn là có thể ra sân.

Hậu vệ dẫn bóng không phải là vị trí dành cho gà mờ. Ít nhất cần biết động tác dẫn bóng cơ bản, dẫn bóng thuần thục cả 2 tay, nếu không lóng nga lóng ngóng trên sân, thậm chí sẽ bị ép cho không đường thoát.

May sao, những buổi tập đập bóng khắc nghiệt cũng khiến Văn không lóng ngóng trên sân đấu. Nó dẫn bóng khá ổn. Không tới nỗi không đem được bóng lên qua nửa sân, nhưng vẫn chưa đủ sắc sảo để vượt qua người phòng ngự.

Phong Ba là một đội bóng khá đồng đều. Không có những tuyển thủ quá nổi bật như Vương Thế Kiệt hay Vũ Hải Phong, nhưng toàn bộ đội đều có trình độ rất tốt.

Sau vài lần đảo bóng, Văn không thể tìm ra sơ hở của kẻ đang phòng thủ mình. Nó không nhìn ra được khe hở. Đối phương sau vài lần quan sát, cũng đã bắt đầu dấn lên gây áp lực cướp bóng nó.

Một đợt tấn công chỉ có 24 giây, không thể câu giờ mãi được. Hoặc là nó phải rê bóng qua được đối thủ, hoặc phải chuyền cho người khác.

Đúng lúc này, có tiếng hô vang lên.

- Cẩn thận bên trái!

Tiếng hô này là của tuyển thủ Phong Ba dành cho đồng đội của mình. Tuyển thủ này đang kèm Vương Thành Văn, bỗng giật mình. Đúng lúc này, Văn cũng đã đảo bóng sang bên tay trái của hắn.

Hự!

Tuyển thủ này ngay lập tức muốn bắt kịp, nhưng hắn va phải một người khác. Là một đồng đội của Kình Ngư đứng chặn đường hắn.

Là screen (yểm trợ)! Lúc nãy hô cẩn thận bên trái, chính là để cảnh báo về screen. Nhưng đã muộn, Vương Thành Văn đã lái bóng vượt qua được người phòng thủ, dẫn bóng vào khu vực 2 điểm.

Đồng thời, người đồng đội vừa yểm trợ nó lại xoay người chạy sang một hướng khác.

Phía Phong Ba lại hô lên.

- Là pick and roll, mau bù người.

Pick and roll, tức là tuyển thủ sau khi lên yểm trợ cho đồng đội, vội vàng tách ra tìm một khoảng trống để đón bóng, sau đó ghi điểm. Đối phó với pick and roll, thì người vốn dĩ đang phòng thủ Vương Thành Văn, phải chuyển sang phòng thủ người yểm trợ này, còn người đang phòng thủ người yểm trợ, phải chuyển qua chặn Vương Thành Văn. Đây chính là bù người.

Phong Ba gặp pick and roll, không hề rối loạn, mà đáp lại gần như ngay lập tức. Nhưng Văn cũng không hề có ý định pick and roll. Nó giơ bóng lên trước trán, nhắm thẳng vào rổ.

“Là ném sao?” Người phòng thủ giật mình, nhảy lên chắn bóng.

Nhưng không! Là fake. Giả vờ ném bóng, thật ra lại thu tay về, đập quả bóng xuống đất. Là một đường chuyền. Cho Lê Thanh Bình.

Lê Thanh Bình dù gì cũng là chủ lực của Kình Ngư. Nếu gặp các đội sử dụng chủ lực mạnh hơn, thì cần né chủ lực đó ra mà dùng chiến thuật phối hợp đồng đội. Còn gặp các đội không có chủ lực nổi bật, mà lại chơi chiến thuật phối hợp, thì đội mình cần chơi chiến thuật ngôi sao.

Có Lê Thanh Bình trên sân, cần lợi dụng hết tiềm năng của anh ta!

Hơn nữa, chính Lê Thanh Bình từng nói với Văn, nhiệm vụ của thằng nhóc là giúp hắn toả sáng.

Yêu cầu với ai thì khó, chứ yêu cầu với Vương Thành Văn thì rất dễ. Người ta nhờ nó giúp, vậy thì nó giúp. Muốn toả sáng, nó cho toả sáng.

Bộp! Bóng đập xuống đất, sau đó đến tay Lê Thanh Bình đang chạy tới. Hắn cầm lấy quả bóng, chạy 2 bước, bật nhảy, úp rổ.

Uỳnh!!

Kình Ngư mở màn trận đấu bằng một cú úp rổ, khiến khán giả vỗ tay rào rào.

Vào vòng trong có khác, khán giả đi cổ vũ cho Kình Ngư đã đông hơn hẳn. Tất cả đều gào tên Lê Thanh Bình, như thể hắn đã trở thành siêu sao.

- Chuyền đẹp lắm!

Hắn vỗ vai Văn một cái. Dù có ác cảm với thằng nhóc này, nhưng nó vừa giúp hắn toả sáng, hắn cũng không tiếc gì một lời khen.

Trận đấu tiếp diễn.

Vương Thành Văn lại bằng các ám hiệu, nhờ đồng đội hỗ trợ nó lúc dẫn bóng, sau đó, nó lại dồn bóng cho Lê Thanh Bình.

Lê Thanh Bình liên tiếp ghi điểm.

Nhưng ở phía ngược lại, Kình Ngư cũng để mất không ít điểm, vì hàng phòng ngự quá yếu, mà đối phương lại tấn công quá bài bản.

20 giây cuối cùng. Tỉ số đang là 101 – 102 nghiêng về Phong Ba.

Lượt tấn công của Phong Ba.

- Cố gắng! Giữ vững!

Lê Thanh Bình dù mồ hôi nhễ nhại, vẫn cố gắng hét to cổ vũ tinh thần cả đội.

Tình hình rất khó khăn. 20 giây cuối, đối phương lại có tới 24 giây tấn công, tức là trong 20 giây đó họ có thể không tấn công mà chỉ chuyền qua chuyền lại câu giờ, là đủ sức chiến thắng.

Và Phong Ba làm vậy thật. Vốn là một ngôi trường mới vươn lên, sử dụng mọi thủ đoạn để cạnh tranh với 2 trường top kia, lại không có một bề dày truyền thống nào, Phong Ba nổi tiếng với việc sử dụng mọi thủ đoạn để chiến thắng. Ít ra với bề dày truyền thống và đẳng cấp được tích luỹ của Hải Dương với Vô Cực, trong nhiều trường hợp bọn họ sẽ ưu tiên niềm kiêu hãnh của bản thân hơn.

- Ép sát! Cố gắng cắt bóng!

Lê Thanh Bình tuyệt vọng kêu lên. Bản thân hắn cũng không mong đợi đồng đội có thể cắt được những đường chuyền trơ trẽn kia, làm không khéo còn bị giãn hàng phòng thủ.

Giá như người ta có thể đoán trược được đối thủ sẽ chuyền bóng cho ai, còn có chút cơ hội.

Hiện nay người điều phối các đường chuyền là PG đối phương. Vậy ai là người có nhiều thời gian nhất để quan sát PG này? Là người đối mặt với hắn suốt cả trận sao? Là Vương Thành Văn...

Bốp!!

Đúng vào những giây cuối cùng khi Kình Ngư đã gần như buông xuôi, một đường bóng từ tay PG tới tay ném SG, bỗng nhiên bị một bàn tay chặn lại giữa đường.

Là Vương Thành Văn!

- Quay về phòng thủ!!

Phong Ba sau giây phút sững sờ, kịp thời đưa ra phản ứng, nhưng đã quá chậm. Vì Văn đã dẫn bóng chạy thẳng tới rổ phía đối diện.

Cũng lúc này, một tiếng hô sau lưng nó vang lên. Là tiếng của Lê Thanh Bình.

- Chuyền cho anh!!

Thật ra, Văn nghĩ nó có thể trực tiếp ghi điểm. Nhưng nó không muốn người ta chú ý quá nhiều tới mình. Nó cũng không nề hà gì chuyện giúp Lê Thanh Bình toả sáng. Nó đẩy quả bóng ra sau lưng, tung bóng lên cao.

Lê Thanh Bình từ phía sau nhảy tới, tay chạm được vào bóng, sau đó, úp thẳng vào rổ.

Một cú alley-oop! Kình Ngư chiến thắng với tỉ số 103-102.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK