Ngày diễn ra kì tuyển chọn pháp sư cấp A...
Học viện Hoàng gia trở nên náo nhiệt hơn mọi ngày. Cũng phải, vì hôm nay sẽ là ngày mà những học viên trẻ, những trụ cột tương lai của các gia tộc lớn nhỏ sẽ so tài với nhau để tìm ra những lãnh đạo đội pháp sư tinh nhuệ nhất của đất nước.
Cách đây mấy ngày, Anders nhận được một bức thư từ một chú chim ưng gửi đến. Trong thư chỉ là một tờ giấy trắng. Anh đã báo cáo chuyện này với Ferenc Marsilio. Còn một chuyện khác, là Ethan vẫn chưa quay trở về thủ đô. Anh đã tới gặp Ferenc để hỏi tình hình, nhưng câu trả lời quanh đi quẩn lại chỉ là Ethan đang nằm trong đội pháp sư ám bộ, làm nhiệm vụ bí mật ở nước khác....
Khoảng thời gian này, Amelya Riller- mẹ của Ethan, chăm sóc Anders rất tận tình, yêu thương anh như con trai trong nhà. Anders cảm thấy mình được an ủi phần nào... Nắm chặt thanh kiếm mà Ethan tặng trong tay, Anders thôi không nghĩ nữa...
“Ethan, anh rốt cuộc đã đi đâu?”
“Anders?” – Bàn tay nhỏ chạm vào vai anh. Anders giật mình quay sang, là Rina. Cô mặc một bộ cổ phục chiến đấu của gia tộc, tóc cột đuôi ngựa rất năng động. Tay cô còn cầm thanh bảo kiếm của gia tộc.
“Rina? Chà, trông cậu ăn mặc khác thường ngày đấy” – Anders ngạc nhiên. Rina mỉm cười, chỉ vào anh:
“Cậu đấy nhé, liệu mà cầu cho hôm nay không đối đầu với tớ đi”.
“Cậu học được thói hung hăng này của ai thế?”- Anders bụm miệng cười, rồi nhéo má cô. Khoảng thời gian chơi chung với nhau vừa qua đã đủ để giúp cho Anders và Rina trở thành những người bạn thân thiết của nhau. Rina trải qua mấy tháng cũng đã trở nên tự tin hơn, nhãn quan phân tích chiến thuật cũng được thầy Kai đánh giá giỏi trong top 4 của học viện.
Đang nói chuyện rôm rả, họ bắt gặp Roy, Yue và Ondo bước vào. Ondo trông thấy hai người, thì bảo:
“Chà, thì ra hai cậu ở đây. Biết kết quả vòng loại chưa?”
“Rồi. Tớ đấu với Luke, con trai thứ hai của gia tộc Hinley” – Rina điềm đạm đáp. Anders cũng nhanh nhạy: “Tớ thì gặp Tom của lớp mình”.
“Chà, lại là oan gia. Yue thì gặp phải Mira ngay từ vòng đầu. Tớ thì gặp Lynn của gia tộc Harrison, tên đó là một tay cung thủ rất cừ. Xem ra trận này mệt mỏi đây”.
Yue đứng bên cạnh Roy, trong lòng rất hồi hộp. Vì hôm nay, cô phải đối đầu với Mira, một cô bạn thanh mai trúc mã của cô và Rina...Nhưng cô nhất định phải thắng, vì cô nhất định phải đuổi kịp Roy, người mà trái tim cô hướng về...
....
Khu ghế VIP...
Trên hàng ghế VIP, là Sylvanus Arnold, Audrey Arnold, còn có cả Hailey Harper, công chúa của Kerma và Cato Runker – lãnh chúa của đế quốc Runker, năm nay chỉ vừa tròn 18 tuổi. Xung quanh đó còn là những thành viên cốt cán của Hội đồng ma pháp, và dĩ nhiên không thể thiếu gia chủ của tam đại gia tộc.
Sylvanus nở nụ cười với hai người kia: “Công chúa Hailey, lãnh chúa Cato, rất vui khi hôm nay được tiếp đón hai người”.
“Không có gì ạ, Kerma và Fressia là bằng hữu của nhau, dù hôm nay cha tôi không thể góp mặt, nhưng hi vọng điều đó sẽ không cản trở ngày quan trọng của chính quốc”.
Cato Runker – Chàng trai khoác lên mình áo choàng truyền thống của đất nước sa mạc Runker nở nụ cười: “Đó cũng là niềm vinh dự của tôi, thưa hoàng đế”.
Hailey nhìn xuống sàn đấu. Cô khoanh tay, rồi nở nụ cười. Trận đấu đầu tiên là của Ondo Prym và Lynn Harrison.
“Để xem tên nhóc nhà cậu có thể làm được gì, đội trưởng tương lai”.
Sylvanus ngồi ở trên hàng ghế quan sát. Bỗng một con phượng hoàng nhỏ bay xuống cạnh ông, nhả cho ông một bức thư phong ấn. Ông nhìn bức thư trong tay, rồi hít sâu. Ông giải trừ phong ấn của bức thư, rồi bắt đầu đọc.
“Cái gì?” – Những dòng tin trên thư truyền tới khiến ông sửng sốt. Audrey ngồi cạnh ông, cô có thể hiểu là đã có chuyện gì xảy ra. Cô biết cha mình sẽ không đi đâu cho tới khi kì tuyển chọn kết thúc. Audrey dựa ra sau ghế, rồi lạnh lùng:
“Cuối cùng nó cũng xảy ra, cha nhỉ?”
....
Mạn rừng phía tây thủ đô Ovis...
“Hự!!” – Một người đàn ông to lớn ngã xuống. Một gã đeo mặt nạ đen, áo choàng cùng màu rút kiếm ra, rồi hạ lệnh cho người của mình:
“Kiểm tra đi”.
Mấy tên cận vệ liền kiểm tra xung quanh cái xác. Họ lôi ra một tờ giấy, rồi nói:
“Đội trưởng, là nó, là bản đồ quân sự...Á!!!” – Mũi tên hàng loạt bay tới, đâm chết 4 tên cận vệ. Gã đeo mặt nạ lùi lại. Alice Lowry nhảy từ trên cây xuống, tay cô cầm một chiếc cung được thi triển bằng ma pháp hỏa.
“Tới đây là được rồi”.
Biết mình đã bị mắc bẫy, gã đeo mặt nạ định quay đầu bỏ trốn. Nhưng Alice lại nói:
“Ngươi bị thương rồi. Với vết thương đó, chắc chắn sẽ không đủ sức chạy khỏi ta đâu”.
Hắn đứng đờ người ra một lúc, rồi rút kiếm ra, lao thẳng về phía Alice. Cô triệu hồi kiếm phượng hoàng, rồi giao đấu với hắn. Đúng vậy, tên đó đã bị thương, nên động tác di chuyển đã kém nhạy bén hơn trước. Alice vẫn quyết tâm đánh tới cùng, vì có một lí do khiến cô phải dốc toàn lực đến vậy...
“Thuật bộc phá, thiên niên kim tự!!!” – Đôi mắt xanh ngọc phát sáng, kết giới được tạo ra. Alice cắm thanh kiếm xuống đất để tạo điểm tựa, rồi tung đòn đánh vật lí tới hắn. Tên đó không chịu thua, hắn lấy máu đang rỉ ra trên tay, rồi nói lớn: “Kim thuật, giải!!”
Kết giới bị vỡ vụn, khiến Alice không khỏi bàng hoàng. Dư chấn của chiêu thức đó lan rộng, khiến cô phải lùi lại.
“Kẻ này....phá được kết giới của mình chỉ trong một nốt nhạc...Vả lại, cái kiểu thi triển phong ấn đó...”
Tên kia nhận ra có sơ hở, liền lao tới cô. Alice lập tức hoàn hồn lại, cô tung cú đá xoáy vào trúng mặt nạ của hắn, làm nó vỡ vụn...
Mảnh vỡ bắn tung tóe, gương mặt của hắn dần lộ diện....Alice sửng sốt...
Học viện Hoàng gia trở nên náo nhiệt hơn mọi ngày. Cũng phải, vì hôm nay sẽ là ngày mà những học viên trẻ, những trụ cột tương lai của các gia tộc lớn nhỏ sẽ so tài với nhau để tìm ra những lãnh đạo đội pháp sư tinh nhuệ nhất của đất nước.
Cách đây mấy ngày, Anders nhận được một bức thư từ một chú chim ưng gửi đến. Trong thư chỉ là một tờ giấy trắng. Anh đã báo cáo chuyện này với Ferenc Marsilio. Còn một chuyện khác, là Ethan vẫn chưa quay trở về thủ đô. Anh đã tới gặp Ferenc để hỏi tình hình, nhưng câu trả lời quanh đi quẩn lại chỉ là Ethan đang nằm trong đội pháp sư ám bộ, làm nhiệm vụ bí mật ở nước khác....
Khoảng thời gian này, Amelya Riller- mẹ của Ethan, chăm sóc Anders rất tận tình, yêu thương anh như con trai trong nhà. Anders cảm thấy mình được an ủi phần nào... Nắm chặt thanh kiếm mà Ethan tặng trong tay, Anders thôi không nghĩ nữa...
“Ethan, anh rốt cuộc đã đi đâu?”
“Anders?” – Bàn tay nhỏ chạm vào vai anh. Anders giật mình quay sang, là Rina. Cô mặc một bộ cổ phục chiến đấu của gia tộc, tóc cột đuôi ngựa rất năng động. Tay cô còn cầm thanh bảo kiếm của gia tộc.
“Rina? Chà, trông cậu ăn mặc khác thường ngày đấy” – Anders ngạc nhiên. Rina mỉm cười, chỉ vào anh:
“Cậu đấy nhé, liệu mà cầu cho hôm nay không đối đầu với tớ đi”.
“Cậu học được thói hung hăng này của ai thế?”- Anders bụm miệng cười, rồi nhéo má cô. Khoảng thời gian chơi chung với nhau vừa qua đã đủ để giúp cho Anders và Rina trở thành những người bạn thân thiết của nhau. Rina trải qua mấy tháng cũng đã trở nên tự tin hơn, nhãn quan phân tích chiến thuật cũng được thầy Kai đánh giá giỏi trong top 4 của học viện.
Đang nói chuyện rôm rả, họ bắt gặp Roy, Yue và Ondo bước vào. Ondo trông thấy hai người, thì bảo:
“Chà, thì ra hai cậu ở đây. Biết kết quả vòng loại chưa?”
“Rồi. Tớ đấu với Luke, con trai thứ hai của gia tộc Hinley” – Rina điềm đạm đáp. Anders cũng nhanh nhạy: “Tớ thì gặp Tom của lớp mình”.
“Chà, lại là oan gia. Yue thì gặp phải Mira ngay từ vòng đầu. Tớ thì gặp Lynn của gia tộc Harrison, tên đó là một tay cung thủ rất cừ. Xem ra trận này mệt mỏi đây”.
Yue đứng bên cạnh Roy, trong lòng rất hồi hộp. Vì hôm nay, cô phải đối đầu với Mira, một cô bạn thanh mai trúc mã của cô và Rina...Nhưng cô nhất định phải thắng, vì cô nhất định phải đuổi kịp Roy, người mà trái tim cô hướng về...
....
Khu ghế VIP...
Trên hàng ghế VIP, là Sylvanus Arnold, Audrey Arnold, còn có cả Hailey Harper, công chúa của Kerma và Cato Runker – lãnh chúa của đế quốc Runker, năm nay chỉ vừa tròn 18 tuổi. Xung quanh đó còn là những thành viên cốt cán của Hội đồng ma pháp, và dĩ nhiên không thể thiếu gia chủ của tam đại gia tộc.
Sylvanus nở nụ cười với hai người kia: “Công chúa Hailey, lãnh chúa Cato, rất vui khi hôm nay được tiếp đón hai người”.
“Không có gì ạ, Kerma và Fressia là bằng hữu của nhau, dù hôm nay cha tôi không thể góp mặt, nhưng hi vọng điều đó sẽ không cản trở ngày quan trọng của chính quốc”.
Cato Runker – Chàng trai khoác lên mình áo choàng truyền thống của đất nước sa mạc Runker nở nụ cười: “Đó cũng là niềm vinh dự của tôi, thưa hoàng đế”.
Hailey nhìn xuống sàn đấu. Cô khoanh tay, rồi nở nụ cười. Trận đấu đầu tiên là của Ondo Prym và Lynn Harrison.
“Để xem tên nhóc nhà cậu có thể làm được gì, đội trưởng tương lai”.
Sylvanus ngồi ở trên hàng ghế quan sát. Bỗng một con phượng hoàng nhỏ bay xuống cạnh ông, nhả cho ông một bức thư phong ấn. Ông nhìn bức thư trong tay, rồi hít sâu. Ông giải trừ phong ấn của bức thư, rồi bắt đầu đọc.
“Cái gì?” – Những dòng tin trên thư truyền tới khiến ông sửng sốt. Audrey ngồi cạnh ông, cô có thể hiểu là đã có chuyện gì xảy ra. Cô biết cha mình sẽ không đi đâu cho tới khi kì tuyển chọn kết thúc. Audrey dựa ra sau ghế, rồi lạnh lùng:
“Cuối cùng nó cũng xảy ra, cha nhỉ?”
....
Mạn rừng phía tây thủ đô Ovis...
“Hự!!” – Một người đàn ông to lớn ngã xuống. Một gã đeo mặt nạ đen, áo choàng cùng màu rút kiếm ra, rồi hạ lệnh cho người của mình:
“Kiểm tra đi”.
Mấy tên cận vệ liền kiểm tra xung quanh cái xác. Họ lôi ra một tờ giấy, rồi nói:
“Đội trưởng, là nó, là bản đồ quân sự...Á!!!” – Mũi tên hàng loạt bay tới, đâm chết 4 tên cận vệ. Gã đeo mặt nạ lùi lại. Alice Lowry nhảy từ trên cây xuống, tay cô cầm một chiếc cung được thi triển bằng ma pháp hỏa.
“Tới đây là được rồi”.
Biết mình đã bị mắc bẫy, gã đeo mặt nạ định quay đầu bỏ trốn. Nhưng Alice lại nói:
“Ngươi bị thương rồi. Với vết thương đó, chắc chắn sẽ không đủ sức chạy khỏi ta đâu”.
Hắn đứng đờ người ra một lúc, rồi rút kiếm ra, lao thẳng về phía Alice. Cô triệu hồi kiếm phượng hoàng, rồi giao đấu với hắn. Đúng vậy, tên đó đã bị thương, nên động tác di chuyển đã kém nhạy bén hơn trước. Alice vẫn quyết tâm đánh tới cùng, vì có một lí do khiến cô phải dốc toàn lực đến vậy...
“Thuật bộc phá, thiên niên kim tự!!!” – Đôi mắt xanh ngọc phát sáng, kết giới được tạo ra. Alice cắm thanh kiếm xuống đất để tạo điểm tựa, rồi tung đòn đánh vật lí tới hắn. Tên đó không chịu thua, hắn lấy máu đang rỉ ra trên tay, rồi nói lớn: “Kim thuật, giải!!”
Kết giới bị vỡ vụn, khiến Alice không khỏi bàng hoàng. Dư chấn của chiêu thức đó lan rộng, khiến cô phải lùi lại.
“Kẻ này....phá được kết giới của mình chỉ trong một nốt nhạc...Vả lại, cái kiểu thi triển phong ấn đó...”
Tên kia nhận ra có sơ hở, liền lao tới cô. Alice lập tức hoàn hồn lại, cô tung cú đá xoáy vào trúng mặt nạ của hắn, làm nó vỡ vụn...
Mảnh vỡ bắn tung tóe, gương mặt của hắn dần lộ diện....Alice sửng sốt...