Kỳ đạo, thiên địa làm bàn, nhật nguyệt tinh thần là quân cờ.
Không gian rộng lớn, bao la, có thể dung nạp tất cả vạn vật trong trời đất.
Không gian là gì?
Tựa như không mà không phải không, dường như có mà không phải có, giống như sự đơn giản mà chẳng phải chỉ là đơn giản.
Tất cả đều không, nhưng không phải là không hoàn toàn.
Lý Hạo đột nhiên cảm nhận được một loại giác ngộ như có thứ gì đó được đổ đầy vào đầu, não như vang lên âm thanh ông ông vọng lại.
Hắn kỳ đạo thập đoạn kinh nghiệm, đã tế đạo, nhưng y nguyên không cách nào chiến thắng Vọng lão, đối phương kỳ lộ lức nghiêm túc, thần quỷ khó dò, thường thường sẽ hóa mục nát thành thần kỳ, thần chi một tay nghịch chuyển chiến cuộc, tựa hồ tại trong mắt đối phương, luôn có thể nhìn thấy Lý Hạo không thấy được vị trí, không thấy được lỗ hổng.
Lúc này, Lý Hạo lại có mấy phần giật mình.
Mình có khả năng nhìn thấy không gian, cùng đối phương có khả năng nhìn thấy cũng không giống nhau, đây chính là hắn bại nguyên nhân.
"Vọng lão, đến chơi một ván."
Lý Hạo mời nói.
Vọng lão sửng sốt, khẽ cười khổ, vừa nghĩ khuyên mấy câu, lại nhìn thấy Lý Hạo vẻ mặt nghiêm túc, chỉ là nhìn chằm chằm bàn cờ, ánh mắt mang theo trước nay chưa từng có quang mang. Hắn vừa mở ra lời đến khóe miệng, bỗng nhiên lại nuốt trở lại trong bụng.
Lập tức khẽ gật đầu, hắn nói ra: "Cái này một bàn ta sẽ nghiêm túc."
Nói xong, hắn cùng Lý Hạo đồng thời bắt tử, tuyển ra hắc bạch cờ tiên cơ.
Sau đó, Lý Hạo liền hết sức chăm chú vùi đầu vào lạc tử trong bố cục.
"Ừm?"
Nhìn thấy Lý Hạo lạc tử, Vọng lão ánh mắt lập tức biến hóa, lộ ra mấy phần kinh hãi.
Cái này lạc tử vị trí xảo trá, lưu lại cho mình rất nhiều tiến thối không gian, so lúc trước muốn linh hoạt quá nhiều, tiểu tử này, ngắn ngủi thời gian tài đánh cờ bỗng nhiên tăng lên nhiều như vậy?
Mà lại, tựa hồ là vừa mới có lĩnh ngộ . . . Nhưng vừa rõ ràng nói chuyện là trên việc tu luyện sự tình.
Vọng lão trong lòng cảm thấy một tia yên lặng, từ trong tu luyện sờ loại bên cạnh thông, lĩnh ngộ kỳ đạo? Cái này cỡ nào a yêu thích, mới có dạng này liên tưởng.
Trong lòng của hắn bỗng nhiên có chút tiếc nuối, không biết mình dạng này đốc xúc Lý Hạo, có phải là hay không đúng, nhưng nghĩ tới kia Chân Giới, nghĩ đến mình có cơ hội có thể ra ngoài, mà lại đệ tử chính thức mang tới rất nhiều chỗ tốt vô tận, trong lòng của hắn thu hồi những tạp niệm này.
"Vọng lão, tới phiên ngươi."
Lý Hạo lên tiếng nhắc.
Vọng lão lấy lại tinh thần, quét mắt nhìn nước cờ của Lý Hạo, lập tức đặt quân.
Nhưng ngay khi vừa đặt xong, hắn bất giác khẽ thốt lên một tiếng, sắc mặt lập tức thay đổi.
Hắn nhận ra nước cờ vừa rồi của Lý Hạo không hề đơn giản như vẻ ngoài, mà còn ẩn chứa một con đường chiến thuật cực kỳ sâu sắc.
Lý Hạo nhìn thấy nước cờ của Vọng lão, đôi mắt lập tức sáng lên, khóe miệng nở nụ cười, nhanh chóng đặt quân tiếp theo.
Sắc mặt Vọng lão biến đổi, một bước đi sai đã bị Lý Hạo nắm bắt ngay lập tức.
Tuy vậy, hắn không vì thế mà bỏ cuộc hay nhận thua, nhanh chóng chuyển thế trận. Dựa vào kinh nghiệm từ những lần đối chiến trước đây với Lý Hạo, hắn biết rằng chỉ cần giờ phút này nghiêm túc, vẫn còn cơ hội lật ngược tình thế.
Nhưng mà, theo hắn quần nhau, Lý Hạo lại là từng bước ép sát, lạc tử ám kỳ không gian, đem con đường của hắn tất cả đều phong tỏa.
Trên bàn cờ, vẻn vẹn chỉ có hai đầu uốn lượn giao long kỳ lộ, liền đem thắng bại đặt vững.
Vọng lão cảm giác cuống họng hơi khô, nhìn chằm chằm bàn cờ, sắc mặt một trận biến ảo, hắn tất cả lạc tử đều bị Lý Hạo tinh chuẩn nhìn thấu, ách giết từ trong trứng nước, cái này khiến hắn ý thức được mình đại thế đã mất.
Một bước rơi sai, đầy bàn đều thua.
"Ngươi thắng.
Vọng lão thu tay lại đầu ngón tay quân cờ, sắc mặt phức tạp, nói với Lý Hạo.
Ánh mắt của hắn dừng lại trên bàn cờ, giống như vẫn đang tìm kiếm thủ thắng khả năng, nhưng cuối cùng vẫn chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía thiếu niên ở trước mắt.
Nét mặt của hắn nhìn qua không biết là trấn an, vẫn là tiếc nuối, lại mang theo phát ra từ nội tâm ưu ái thưởng thức.
Theo Vọng lão nhận thua, Lý Hạo nhìn thấy trước mắt nhảy ra kếch xù kỳ đạo kinh nghiệm, có hơn ngàn vạn.
Đồng thời, hắn kỳ đạo, cũng đạp phá thập đoạn.
【 Chúc mừng ngươi, lĩnh ngộ kỳ đạo bản nguyên chân tâm. 】
Kỳ đạo tăng lên đến mười một đoạn!
Nương theo lấy kỳ đạo tăng lên, Lý Hạo trong đầu đột nhiên như có chuông vang gõ vang.
Ngay sau đó vô số mênh mông đạo niệm như hoa tuyết phiêu rơi xuống, tràn vào đến trong đầu của hắn.
Tinh thần của hắn giống như đi vào một chỗ không ngừng xoay quanh thế giới, chung quanh từng đạo thiên địa Hồng âm đang thì thầm, từng đạo tiên thần mờ mịt thân ảnh, tại nhảy múa Lộng Ảnh diễn luyện chân pháp.
Hắn hoảng hốt cảm giác được quanh thân khắp nơi không gian vỡ vụn lại tụ lại, nhìn thấy tự thân hóa thành vô cùng bé, nhìn thấy một viên nhỏ bé cát sỏi bên trong, lại có một tòa nguy nga rộng lớn thần triều, vô số cư dân ở trong đó sinh hoạt.
Kỳ đạo, ẩn chứa không gian bản nguyên đại đạo.
Lý Hạo có chỗ minh ngộ.
Đương phần này truyền thừa như như ảo giác tiêu tán lúc, Lý Hạo trước mắt lại hiện ra bàn cờ, còn có Vọng lão thân ảnh.
Đồng thời, Lý Hạo nhìn thấy trước mắt hệ thống bên trên, hiện ra một đạo mới thuộc tính.
【 Kỳ đạo: Mười một đoạn (không gian bản nguyên tam trọng) 】
【 Tâm cảnh: Bản nguyên chân tâm (1) 】
Thông qua Vạn Đạo Lục, Lý Hạo biết Vạn Đạo bản nguyên, đều có mười trọng cảnh giới.
Nhưng nghĩ lĩnh ngộ được tối cao đệ thập trọng, chỉ có Tiên Đế mới có thể chưởng nắm.
Lý Hạo lúc trước gặp phải Hư Thánh, Hư Tổ các loại, lấy không gian vì Thánh đạo, chỉ có thể coi là không gian bản nguyên nhập môn cấp độ, liền không gian bản nguyên nhất trọng cũng không đạt tới.
Đạt tới không gian bản nguyên nhất trọng, liền có thể lấy không gian bản nguyên chân tâm, cô đọng tiên ấn, trở thành Chân Tiên!
Mà bản nguyên ba trọng cảnh giới, cho dù là một chút Tiên Quân cũng không từng đạt tới, tại Chân Tiên cảnh càng là vạn giới hiếm thấy tồn tại.
Lấy kỳ đạo lĩnh ngộ không gian bản nguyên, Lý Hạo có chút kinh hỉ, đồng thời ẩn ẩn cảm giác được, mình hệ thống có khả năng thu nhận sử dụng rất nhiều nghệ kỹ thuộc tính, tựa hồ cũng có ẩn hàm thâm ý.
"Còn cần lại lĩnh ngộ thời gian bản nguyên."
Lý Hạo đôi mắt lấp lóe.
Ánh mắt lại tại hệ thống thượng cái khác nghệ kỹ thượng đảo qua.
Thùy điếu, điêu khắc, họa đạo, nấu nướng, âm luật, thi thư.
"Nấu nướng . . . Cũng có thể để cho ta cảm ngộ đến hỏa đạo bản nguyên . . . . . "
Lý Hạo đôi mắt có chút lấp lóe, hắn đã thông qua nấu nướng đạo thập đoạn, chưởng nắm hỗn độn thần hỏa, có thể đem cổ ma nhục thân đều thiêu đốt thành mỹ vị, như tại hỗn độn thần hỏa thượng tiến thêm một bước, chính là hỏa đạo bản nguyên.
"Họa đạo . . . Bút mực . . . "
"Thùy điếu . . . "
Lý Hạo đôi mắt có chút nhìn chăm chú, ánh mắt rơi vào mình đã đạt tới thập đoạn họa đạo bên trên.
Họa đạo, chưởng khống bút mực như lấy thiên địa làm vải, đại đạo làm bút, cái kia núi sông đều là dòng sông chỗ vẽ phong cảnh.
Thượng Thiện Nhược Thủy.
Lý Hạo trong đầu hiện ra đạo kinh, trong lòng lập tức có loại cảm giác hiểu ra.
Hắn bỗng nhiên đứng dậy, nhanh chóng chuyển thân chạy hướng bồ đoàn.
Vọng lão sửng sốt một chút, lần thứ nhất nhìn thấy Lý Hạo như thế tích cực lao tới hướng bồ đoàn, trong lòng bỗng nhiên có loại mềm mại cùng cảm động.
Nhưng rất nhanh, hắn liền nhìn thấy tiểu tử kia chạy đến bồ đoàn trước, chọn lựa một chỗ trống không ngộ đạo bồ đoàn ngồi xuống, sau đó liền đưa tay ở giữa không trung ngưng tụ ra một đạo vải vẽ.
Sau đó, lấy ngón tay làm bút, đại đạo như mực, đang vẽ vải bên trong tùy ý huy sái.
Vọng lão: " . . . "
Hắn sớm liền hiểu, Lý Hạo trừ kỳ đạo bên ngoài, tại họa đạo thượng cũng có cực sâu tạo nghệ.
Lý Hạo lúc trước tại bồ đoàn trước miêu tả thiên địa hồng chung lúc, Vọng lão liền chú ý tới.
Nhưng không nghĩ tới, đối phương tại họa đạo thượng thích thú, cũng không so kỳ đạo thấp.
Phải tu luyện a . . . Vọng lão thầm cười khổ, lại không thúc giục Lý Hạo, như Lý Hạo thật không muốn cố gắng, hắn cũng sẽ không cưỡng cầu, dù sao đệ tử chính thức đều không đủ lấy để Lý Hạo động tâm, như lại tiếp tục miễn cưỡng, tu luyện hiệu quả cũng chưa chắc như ý...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
06 Tháng năm, 2024 16:46
cầu chương
06 Tháng năm, 2024 16:35
chương ít đọc không nhét kẽ răng aaaaaaaaaa
06 Tháng năm, 2024 15:35
......
06 Tháng năm, 2024 15:29
"Ngươi trở về đi, ta vẫn chờ ngươi leo lên kiếm đạo đỉnh phong, đến lúc đó trở lại nói cho ta một chút, ngươi tại phía trên kia, đến tột cùng nhìn thấy cái gì đâu."
Có nhiêu đó cũng hỏi, khỏi đợi nó leo, t trả lời giùm luôn cho, leo lên tới kiếm đạo đỉnh phong xong ngẩn cái đầu nhìn lên thấy vượt lên cao hơn nữa xa xôi vô số khoảng cách không thể đếm nổi, không thể nào với tới là thằng Hạo Thiên Quân nó ngồi chình ình ở trển ấy.
Có thể nói đi tìm vượt qua đỉnh phong kiếm đạo truy tìm hư vô mờ mịch cao hơn kiếm đạo đi tới chí cao chung cực kiếm đạo thì là đang đi tìm thằng main, và nó ngồi trước mặt mi đó, khỏi tìm đâu cho xa.
06 Tháng năm, 2024 15:12
Nội dung mới, theo lối đi riêng, tác vc khá chắt tay
06 Tháng năm, 2024 15:08
Sao kiếm mỗi kì đạo không nhỉ
Đánh đàn vẽ tranh sao không thử kiếm kinh nghiệm ta
06 Tháng năm, 2024 15:06
Truyện Hay . Lũ phía dưới nó đọc sản văn quen rồi nên dọc ko dc truyện này á, thích logic thì vô đọc.
06 Tháng năm, 2024 14:34
Tính đọc mà drama quá drop vậy
06 Tháng năm, 2024 14:30
ok
06 Tháng năm, 2024 13:32
"Ngươi trở về đi, ta vẫn chờ ngươi leo lên kiếm đạo đỉnh phong, đến lúc đó trở lại nói cho ta một chút, ngươi tại phía trên kia, đến tột cùng nhìn thấy cái gì đâu."
Có nhiêu đó cũng hỏi, khỏi đợi nó leo, t trả lời giùm luôn cho, leo lên tới kiếm đạo đỉnh phong xong ngẩn cái đầu nhìn lên thấy vượt lên cao hơn nữa xa xôi vô số khoảng cách không thể đếm nổi, không thể nào với tới là thằng Thạch Thiên Quân nó ngồi chình ình ở trển ấy.
Có thể nói đi tìm vượt qua đỉnh phong kiếm đạo truy tìm hư vô mờ mịch cao hơn kiếm đạo đi tới chí cao chung cực kiếm đạo thì là đang đi tìm thằng main, và nó ngồi trước mặt mi đó, khỏi tìm đâu cho xa.
06 Tháng năm, 2024 11:37
cuốn truyện này ta cảm thấy không đáng đọc nữa rồi, ta đến với nó vì nó là sảng văn có nội dung, nhưng ông tác làm ta nóng máu mấy chục chương rồi, hay là khỏi chửi tác cho đở bị nghiệp quật
06 Tháng năm, 2024 11:24
Xin cho hỏi là làm cách nào Cất Giữ truyện vậy bà con ??? Có người chỉ click vào đánh dấu, không phải là đánh dấu nha , là cất giữ mình cất giữ để khi có chương mới ra liền sẽ được thông báo liền.
Anh em nào biết cách xin chỉ giáo cho. Cảm ơn
06 Tháng năm, 2024 10:46
truyện hay, nhìu chỗ đọc cười ko ngậm dc mồm, mong tác ra nhìu chương
06 Tháng năm, 2024 10:42
tác ra chương chả cố định giờ gì nhỉ
06 Tháng năm, 2024 09:22
thêm chương nào tác ơiiii
06 Tháng năm, 2024 08:49
nếu main mà bá mai sau về phế thằng cha rồi g·iết mẹ con thằng 2,đem mẹ nó ngủ với thằng khác cho thằng bố đứng nhìn như jav. Chứ cay thằng cha ***
06 Tháng năm, 2024 08:15
Ông bố biết đu trend đấy, gia trưởng mới lo được cho con, cơ mà phong kiến thì gia trưởng v là chuẩn. Còn về BNT thì kiểu j tác giả cũng cho kẹt ở kiếm đạo 7-8 đoạn xong yêu ma đại chiến j đấy main kiếm thần ra 1 kiếm chém hết xong BNT kiểu: wtf bro, đây là kiếm thần sao, hối hận tiếc nuối các kiểu bla bla
05 Tháng năm, 2024 23:51
đọc đến thằng bố về cay ***. Cảm giác *** nó c·hết để mẹ về có khi hay hơn
05 Tháng năm, 2024 23:24
hết cái arc này là ngon rồi, thôi thằng cha làm cái gì cũng đc, vẫn như cũ là đại anh hùng cũng đc, hay đi c·hết ở xó nào đó cũng tốt, miễn là đừng bao giờ gặp lại (ít nhất cho đến khi gặp đc mẹ) là đc.
05 Tháng năm, 2024 22:36
Truyện phát triển như vậy cx ổn mà
05 Tháng năm, 2024 22:26
cảm thấy rất thiếu thuốc
05 Tháng năm, 2024 22:20
thấy nhiều đạo hữu cmt chê quá nhưng theo quan điểm của mk tác nó viết tính cách của ng cha là k sai, ai con nhà lính nhất là bố chức to sẽ hiểu trường hợp ng bố dù đúng sai như nào để sẽ rèn ng con trc vì là ng thủ trưởng thì cái cơ bản là ng dưới phải nghe mk chứ k đc cãi. nhất là ng cha lúc 22 tuổi có đứa con đầu mà lại đi đánh trận 14 năm thì làm sao mà hiều đc đạo làm cha như các ng khác bên cạnh nhìn con lớn hằng ngày, đc dạy dỗ con và hiểu con. Làm 1 ng cha là cả 1 quá trình chứ k phải ai cứ đẻ con ra là làm cha đc. Cái sai của tác là viết tình tiết thằng main trẻ con quá, từ việc cãi nhau hay báo thù với tư cách 1 ng trưởng thành xuyên không sống cx trên dưới 40 tuổi rồi mà xử lý k khác gì thằng trẻ trâu phản nghịch 18t. Việc trả thù có thể thương lượng trc, k nói rõ thì đánh tiếng trc. việc cãi nhau có thể hoà hoãn đc, tính ra thằng main có tuổi đời k dưới cha nó mà xử lý dở. Chắc cx do bí ý tưởng nên viết khá ngượng ép nên tui đọc cx thấy cấn cấn ak.
05 Tháng năm, 2024 22:07
các đạo hữu chưa biết chứ tại hạ nghe có người phân tích là từ lúc cha của main sau khi nhìn thấy main tranh ghế chân long bộc lộ thiên phú thì bắt đầu cố ý kiếm chuyện với nó rồi. chắc là sợ dính vào lý gia sau này nó thiên tài quá hoàng tộc không chấp nhận được nên cố ý như thế để nó bỏ lý gia đi. Chỉ cần nó bỏ lí gia đi thì ít nhiều hoàng tộc cũng ít đi một mối lo. chứ nó mà làm chân long lý gia tương lai nó phát triển lên lý gia đổi khách làm chủ có c·hết. Hoàng tộc chắc cũng e ngại chuyện đó và cha main chắc cũng nghĩ như thế
05 Tháng năm, 2024 21:46
*** ra chương mau mau
05 Tháng năm, 2024 21:44
truyện hay *** . đừng đọc bình luận mấy đạo hủ
BÌNH LUẬN FACEBOOK