Tuyết Nhi vội vàng đi về phòng "Chủ Tịch" cô vừa mở cửa bước vào đã nghe giọng nói của anh vang lên
- Cô đúng là chậm chạp, trừ lương
- Không phải do anh bắt tôi đi pha cà phê sao? Không ngờ anh là người không n.....
Cô định mắng anh là người không nói lí lẽ, vô lý. Chưa kịp nói hết câu thì Hàn Bạch Phong lại chen vào
- Đem hồ sơ này về bàn làm việc sắp xếp lại
Vừa nói anh vừa chỉ vào đóng hồ sơ được xếp ngay ngắn trên bàn. Bạch Phong ngồi trên ghế, bàn làm việc che khuất nên chỉ thấy mỗi thân trên vậy mà đống hồ sơ đó đã muốn cao qua tới đầu anh
Anh là đang muốn bóc lột sức lao động của cô sao?
Tuyết Nhi đứng hình nhìn đóng tài liệu, Hàn Bạch Phong lại nói thêm
- Cho cô 30 phút làm không xong trừ lương
Nói rồi anh quay người bước ra khỏi phòng, đóng cửa cũng chẳng mấy nhẹ nhàng
- Trừ lương, trừ lương, trừ lương
Cô tự lẩm bẩm một mình rồi cũng bê đóng tài liệu, hồ sơ đó đi về bàn làm việc. Đọc qua một lượt rồi tỉ mỉ sắp xếp chúng lại
Một lúc sau, cô bê cả một sấp hồ sơ vào phòng, Hàn Bạch Phong và Hạo Vũ đang nói gì đó
- Cậu ra ngoài trước đi
Thấy cô vào, anh quay sang nói với Hạo Vũ rồi giữ mặt lạnh nhìn qua Tuyết Nhi. Đợi khi cô bỏ sấp hồ sơ lên bàn anh liếc xuống chiếc đồng hồ đeo trên tay tiếp tục nói
- Trễ một phút, trừ lương
Rồi lại nhìn sang cô giọng đầy trêu chọc
- Cô cứ chậm chạp như vậy tới bao giờ mới trả hết nợ cho tôi đây?
Tuyết Nhi đưa mắt chán ghét nhìn anh, cô không dám nói một lời nào. Nếu lỡ noi gì đó không đúng ý hắn lại nói ra 2 từ "trừ lương" thì chết mất
- Không phải tại anh ép người quá đáng hả?
Tuyết Nhi cúi đầu lẩm bẩm một mình
Bản thân cô cũng biết con số hai triệu tệ đó đâu phải là nhỏ, cho dù làm cả đời cũng không đến một triệu nói gì là hai triệu tệ. Tuyết Nhi chấp nhận đến TK làm việc chỉ là hy vọng trả cho anh bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, đỡ phải nợ nần nhiều
- Sao cô còn đứng đó?
Hàn Bạch Phong mắt dí vào tập hồ sơ mở giọng chán ghét nói
- Tôi không đứng đây thì đứng đâu
- Cô rãnh rỗi quá thì quét dọn lại phòng làm việc cho tôi đi
Nghe anh nói như vậy, Tuyết Nhibất mãn lên tiếng
- Anh bảo tôi đến làm thư kí riêng cho anh mà từ sáng đến giờ không pha cà phê cũng sắp xếp hồ sơ bây giờ lại quét dọn, anh nghĩ tôi là lao công hả?
*Cốc, cốc, cốc*
- Vào đi
- Hàn tổng, trưa nay chúng ta có hẹn dùng bữa với Lục tổng của Lục thị ạ
Anh nhìn Hạo Vũ rồi gật đầu, sau đó đứng dậy kiêu ngạo nói với Tuyết Nhi
- Ngoan ngoãn làm đi, nếu tôi vui tôi sẽ trừ nợ cho cô
Nói rồi anh sải bước ra khỏi phòng "Chủ tịch" theo phía sau là trợ lý Hạo Vũ
- Hàn tổng, sao anh đối xử với phu nhân lạnh nhạt quá vậy
- Không phải chuyện của cậu, im lặng đi
Hàn Bạch Phong đáp lại một câu không nóng không lạnh rồi đi nhanh về phía trước. Hạo Vũ nhìn anh mà cậu ta lắc đầu bất lực
Đang trên đường đến nhà hàng A thì điện thoại của anh đổ chuông, người gọi đến là Thiên Vũ
- Có chuyện gì vậy?
- Nè Bạch Phong, tôi với Thiên Anh đi ăn trưa vô tình gặp Đinh Giai Tuệ
Nghe đến ba từ "Đinh Giai Tuệ" anh có vẻ hơi bất ngờ
- Sao cô ta lại xuất hiện ngay lúc này, không phải đang ở nước ngoài sao?
- Tôi vô tình gặp thôi nên mới gọi thông báo cho cậu đấy
- Biết rồi
Dứt lời, Hàn Bạch Phong tắt máy vẻ mặt có phần đăm chiêu suy nghĩ. Thấy vậy Hạo Vũ lên tiếng hỏi
- Hàn tổng có chuyện gì vậy?
- Đinh Giai Tuệ
Anh đáp gọn lỏn ba từ. Rốt cuộc cô ta là ai?
- Sao rồi, anh hai em nói sao?
Thiên Anh nhìn người tên Giai Tuệ rồi nhìn sang Thiên Vũ hỏi
- Cậu ấy tắt máy rồi
- Cô ta cặp kè với biết bao nhiêu đàn ông, bây giờ quay về không biết có ý đồ gì nữa
Thiên Anh đưa mắt nhìn về phía Đinh Giai Tuệ đưa vẻ mặt khinh thường
- Đúng là trà xanh
Từ sau khi trở về, Đinh Giai Tuệ ngày nào cũng đến TK tìm anh và hôm nay cũng không ngoại lệ
Cô ta không gõ cửa mà đi thẳng vào, mặc cho Tuyết Nhi đứng đó, cô ta chạy lại cạ cạ bộ ngực vào cánh tay anh õng ẹo nói
- Anh Phong~ mới có mấy tiếng không gặp người ta nhớ anh muốn chết
- Lần sau nhớ gõ cửa trước khi vào còn bây giờ bỏ người cô ra khỏi tay tôi ngay
Anh nhìn chăm chăm vào hồ sơ hoàn toàn không để mắt đến Đinh Giai Tuệ, cất giọng băng lãnh nói
Thấy Hàn Bạch Phong đới xử với cô ta như vậy, trong lòng Tuyết Nhi không biết sao lại cảm thấy có chút vui
- Anh Phong, sao anh nói chuyện với người ta như vậy người ta buồn đó~
- Tôi nhắc lại bỏ người cô ra khỏi tay tôi, đừng trách tôi gọi bảo vệ
Nghe Bạch Phong nói, cô ta ngoan ngoãn rời khỏi người anh
"Đáng ghét, nếu không phải Đinh thị gặp vấn đề tôi cũng chẳng về đây, bám theo anh làm gì"
Tuyết Nhi thấy thái độ bực tức của Đinh Giai Tuệ mà phải cố nhịn cười, cô hít một hơi điều chỉnh lại tâm trạng rồi đưa tài liệu cho anh
- Tài liệu về dự án sắp tới với Nghiêm thị, anh xem qua đi
- Ôi trời, nãy giờ không thấy cô thành thật xin lỗi Cố tiểu thư
Giai Tuệ liếc mắt sang cô, cố tình nhấn mạnh ba từ "Cố tiểu thư"
- Hàn thiếu phu nhân chứ không phải Cố tiểu thư, không biết Đinh tiểu thư nghe rõ chưa
Hàn Bạch Phong cầm lấy tài liệu cô đưa xem xét sơ qua vừa lên tiếng, từ đầu đến cuối anh cũng chẳng để mắt đến cô ta
- Anh Phong~ sao anh nói như vậy, chúng ta là thanh mai trúc mã cơ mà. Mặc dù anh đã kết hôn nhưng mà em biết anh đâu yêu thương gì cô ta đâu là ả quyến rũ anh đúng không?
- Gọi bảo vệ
Hàn Bạch Phong lạnh nhạt nói đúng ba từ càng làm Đinh Giai Tuệ bực tức hơn
- Anh quá đáng lắm huhu~
Cô ta giả vờ khóc lóc, trách móc anh rồi chạy ra ngoài
Sau khi Đinh Giai Tuệ đi, Tuyết Nhi mở giọng trêu trọc anh
- Anh lạnh nhạt với thanh mai trúc mã của mình quá vậy?
- Nhiều chuyện
Giai Tuệ hậm hực rời khỏi TK, miệng không ngừng lẩm bẩm
- Chắc chắn là con nhỏ đó quyến rũ Hàn Bạch Phong, nếu cứ như vậy thì mình về coi như bằng không rồi. Không được, không được
Nói rồi Đinh Giai Tuệ lấy điện thoại gọi cho ai đó
- Alo, điều tra về Cố Tuyết Nhi cho tôi
- Vâng
Nhận được câu trả lời từ đầu dây bên kia, Đinh Giai Tuệ nhếch mép như đang mưu tính gì đó
Sau vài tiếng, Đinh Giai Tuệ cũng đã nhận được kết quả điều tra. Đọc lướt qua một lượt cô ta vô cùng thích thú
- Tưởng cao sang gì hóa ra là con riêng
Nghĩ một hồi, cô lấy điện thoại rồi gọi cho ai đó
- Alo, xin hỏi có phải là Cố Anh Thư phải không?
- Cô là ai? Tìm tôi có việc gì?
Anh Thư ngờ vực hỏi lại
- Tôi có chuyện cần gặp cô, địa chỉ tôi sẽ nhắn
30 phút sau, tại nhà hàng R
- Chào, tôi là Đinh Giai Tuệ, tôi muốn hợp tác với cô
Vừa gặp mặt Đinh Giai Tuệ đã đi thẳng vào vấn đề
- Hợp tác? Hợp tác việc gì?
Tuyết Nhi ngờ vực nhìn Đinh Giai Tuệ. Hai người là lần đầu gặp mặt mà cô ta nói hợp tác gì cơ chứ. Trái với thái độ của Cố Anh Thư, cô ta chậm rãi nói
- Tôi biết cô không ưa gì Cố Tuyết Nhi, tôi muốn hợp tác với cô loại bỏ cô ta
- Bằng cách nào?
Cố Anh Thư nhíu mày nhìn cô ta. Đinh Giai Tuệ nghĩ một lát rồi nói
- Tạm thời cứ để cô ta tận hưởng đi. Tôi nhớ không nhầm thì hơn hai tháng nữa là kỉ niệm ngày thành lập tập đoàn TK cô nghĩ chúng ta sẽ làm gì?
- Ý cô là…
Giai Tuệ nhếch mép, rồi ra hiệu cho Anh Thư tiến gần, ghé sát tai cả hai thì thầm to nhỏ
Không ngờ hơn ba tháng ở nước ngoài để níu kéo đối tác kí hợp đồng với Đinh thị mà Hàn Bạch Phong đã nhanh chóng kết hôn
Đinh Giai Tuệ tin rằng chỉ cần kéo Tuyết Nhi ra khỏi Hàn Bạch Phong thì cô ta mới có cơ hội làm con dâu nhà họ Hàn, giúp Đinh thị trở mình, vụt sáng sau một đêm
- Cô đúng là chậm chạp, trừ lương
- Không phải do anh bắt tôi đi pha cà phê sao? Không ngờ anh là người không n.....
Cô định mắng anh là người không nói lí lẽ, vô lý. Chưa kịp nói hết câu thì Hàn Bạch Phong lại chen vào
- Đem hồ sơ này về bàn làm việc sắp xếp lại
Vừa nói anh vừa chỉ vào đóng hồ sơ được xếp ngay ngắn trên bàn. Bạch Phong ngồi trên ghế, bàn làm việc che khuất nên chỉ thấy mỗi thân trên vậy mà đống hồ sơ đó đã muốn cao qua tới đầu anh
Anh là đang muốn bóc lột sức lao động của cô sao?
Tuyết Nhi đứng hình nhìn đóng tài liệu, Hàn Bạch Phong lại nói thêm
- Cho cô 30 phút làm không xong trừ lương
Nói rồi anh quay người bước ra khỏi phòng, đóng cửa cũng chẳng mấy nhẹ nhàng
- Trừ lương, trừ lương, trừ lương
Cô tự lẩm bẩm một mình rồi cũng bê đóng tài liệu, hồ sơ đó đi về bàn làm việc. Đọc qua một lượt rồi tỉ mỉ sắp xếp chúng lại
Một lúc sau, cô bê cả một sấp hồ sơ vào phòng, Hàn Bạch Phong và Hạo Vũ đang nói gì đó
- Cậu ra ngoài trước đi
Thấy cô vào, anh quay sang nói với Hạo Vũ rồi giữ mặt lạnh nhìn qua Tuyết Nhi. Đợi khi cô bỏ sấp hồ sơ lên bàn anh liếc xuống chiếc đồng hồ đeo trên tay tiếp tục nói
- Trễ một phút, trừ lương
Rồi lại nhìn sang cô giọng đầy trêu chọc
- Cô cứ chậm chạp như vậy tới bao giờ mới trả hết nợ cho tôi đây?
Tuyết Nhi đưa mắt chán ghét nhìn anh, cô không dám nói một lời nào. Nếu lỡ noi gì đó không đúng ý hắn lại nói ra 2 từ "trừ lương" thì chết mất
- Không phải tại anh ép người quá đáng hả?
Tuyết Nhi cúi đầu lẩm bẩm một mình
Bản thân cô cũng biết con số hai triệu tệ đó đâu phải là nhỏ, cho dù làm cả đời cũng không đến một triệu nói gì là hai triệu tệ. Tuyết Nhi chấp nhận đến TK làm việc chỉ là hy vọng trả cho anh bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, đỡ phải nợ nần nhiều
- Sao cô còn đứng đó?
Hàn Bạch Phong mắt dí vào tập hồ sơ mở giọng chán ghét nói
- Tôi không đứng đây thì đứng đâu
- Cô rãnh rỗi quá thì quét dọn lại phòng làm việc cho tôi đi
Nghe anh nói như vậy, Tuyết Nhibất mãn lên tiếng
- Anh bảo tôi đến làm thư kí riêng cho anh mà từ sáng đến giờ không pha cà phê cũng sắp xếp hồ sơ bây giờ lại quét dọn, anh nghĩ tôi là lao công hả?
*Cốc, cốc, cốc*
- Vào đi
- Hàn tổng, trưa nay chúng ta có hẹn dùng bữa với Lục tổng của Lục thị ạ
Anh nhìn Hạo Vũ rồi gật đầu, sau đó đứng dậy kiêu ngạo nói với Tuyết Nhi
- Ngoan ngoãn làm đi, nếu tôi vui tôi sẽ trừ nợ cho cô
Nói rồi anh sải bước ra khỏi phòng "Chủ tịch" theo phía sau là trợ lý Hạo Vũ
- Hàn tổng, sao anh đối xử với phu nhân lạnh nhạt quá vậy
- Không phải chuyện của cậu, im lặng đi
Hàn Bạch Phong đáp lại một câu không nóng không lạnh rồi đi nhanh về phía trước. Hạo Vũ nhìn anh mà cậu ta lắc đầu bất lực
Đang trên đường đến nhà hàng A thì điện thoại của anh đổ chuông, người gọi đến là Thiên Vũ
- Có chuyện gì vậy?
- Nè Bạch Phong, tôi với Thiên Anh đi ăn trưa vô tình gặp Đinh Giai Tuệ
Nghe đến ba từ "Đinh Giai Tuệ" anh có vẻ hơi bất ngờ
- Sao cô ta lại xuất hiện ngay lúc này, không phải đang ở nước ngoài sao?
- Tôi vô tình gặp thôi nên mới gọi thông báo cho cậu đấy
- Biết rồi
Dứt lời, Hàn Bạch Phong tắt máy vẻ mặt có phần đăm chiêu suy nghĩ. Thấy vậy Hạo Vũ lên tiếng hỏi
- Hàn tổng có chuyện gì vậy?
- Đinh Giai Tuệ
Anh đáp gọn lỏn ba từ. Rốt cuộc cô ta là ai?
- Sao rồi, anh hai em nói sao?
Thiên Anh nhìn người tên Giai Tuệ rồi nhìn sang Thiên Vũ hỏi
- Cậu ấy tắt máy rồi
- Cô ta cặp kè với biết bao nhiêu đàn ông, bây giờ quay về không biết có ý đồ gì nữa
Thiên Anh đưa mắt nhìn về phía Đinh Giai Tuệ đưa vẻ mặt khinh thường
- Đúng là trà xanh
Từ sau khi trở về, Đinh Giai Tuệ ngày nào cũng đến TK tìm anh và hôm nay cũng không ngoại lệ
Cô ta không gõ cửa mà đi thẳng vào, mặc cho Tuyết Nhi đứng đó, cô ta chạy lại cạ cạ bộ ngực vào cánh tay anh õng ẹo nói
- Anh Phong~ mới có mấy tiếng không gặp người ta nhớ anh muốn chết
- Lần sau nhớ gõ cửa trước khi vào còn bây giờ bỏ người cô ra khỏi tay tôi ngay
Anh nhìn chăm chăm vào hồ sơ hoàn toàn không để mắt đến Đinh Giai Tuệ, cất giọng băng lãnh nói
Thấy Hàn Bạch Phong đới xử với cô ta như vậy, trong lòng Tuyết Nhi không biết sao lại cảm thấy có chút vui
- Anh Phong, sao anh nói chuyện với người ta như vậy người ta buồn đó~
- Tôi nhắc lại bỏ người cô ra khỏi tay tôi, đừng trách tôi gọi bảo vệ
Nghe Bạch Phong nói, cô ta ngoan ngoãn rời khỏi người anh
"Đáng ghét, nếu không phải Đinh thị gặp vấn đề tôi cũng chẳng về đây, bám theo anh làm gì"
Tuyết Nhi thấy thái độ bực tức của Đinh Giai Tuệ mà phải cố nhịn cười, cô hít một hơi điều chỉnh lại tâm trạng rồi đưa tài liệu cho anh
- Tài liệu về dự án sắp tới với Nghiêm thị, anh xem qua đi
- Ôi trời, nãy giờ không thấy cô thành thật xin lỗi Cố tiểu thư
Giai Tuệ liếc mắt sang cô, cố tình nhấn mạnh ba từ "Cố tiểu thư"
- Hàn thiếu phu nhân chứ không phải Cố tiểu thư, không biết Đinh tiểu thư nghe rõ chưa
Hàn Bạch Phong cầm lấy tài liệu cô đưa xem xét sơ qua vừa lên tiếng, từ đầu đến cuối anh cũng chẳng để mắt đến cô ta
- Anh Phong~ sao anh nói như vậy, chúng ta là thanh mai trúc mã cơ mà. Mặc dù anh đã kết hôn nhưng mà em biết anh đâu yêu thương gì cô ta đâu là ả quyến rũ anh đúng không?
- Gọi bảo vệ
Hàn Bạch Phong lạnh nhạt nói đúng ba từ càng làm Đinh Giai Tuệ bực tức hơn
- Anh quá đáng lắm huhu~
Cô ta giả vờ khóc lóc, trách móc anh rồi chạy ra ngoài
Sau khi Đinh Giai Tuệ đi, Tuyết Nhi mở giọng trêu trọc anh
- Anh lạnh nhạt với thanh mai trúc mã của mình quá vậy?
- Nhiều chuyện
Giai Tuệ hậm hực rời khỏi TK, miệng không ngừng lẩm bẩm
- Chắc chắn là con nhỏ đó quyến rũ Hàn Bạch Phong, nếu cứ như vậy thì mình về coi như bằng không rồi. Không được, không được
Nói rồi Đinh Giai Tuệ lấy điện thoại gọi cho ai đó
- Alo, điều tra về Cố Tuyết Nhi cho tôi
- Vâng
Nhận được câu trả lời từ đầu dây bên kia, Đinh Giai Tuệ nhếch mép như đang mưu tính gì đó
Sau vài tiếng, Đinh Giai Tuệ cũng đã nhận được kết quả điều tra. Đọc lướt qua một lượt cô ta vô cùng thích thú
- Tưởng cao sang gì hóa ra là con riêng
Nghĩ một hồi, cô lấy điện thoại rồi gọi cho ai đó
- Alo, xin hỏi có phải là Cố Anh Thư phải không?
- Cô là ai? Tìm tôi có việc gì?
Anh Thư ngờ vực hỏi lại
- Tôi có chuyện cần gặp cô, địa chỉ tôi sẽ nhắn
30 phút sau, tại nhà hàng R
- Chào, tôi là Đinh Giai Tuệ, tôi muốn hợp tác với cô
Vừa gặp mặt Đinh Giai Tuệ đã đi thẳng vào vấn đề
- Hợp tác? Hợp tác việc gì?
Tuyết Nhi ngờ vực nhìn Đinh Giai Tuệ. Hai người là lần đầu gặp mặt mà cô ta nói hợp tác gì cơ chứ. Trái với thái độ của Cố Anh Thư, cô ta chậm rãi nói
- Tôi biết cô không ưa gì Cố Tuyết Nhi, tôi muốn hợp tác với cô loại bỏ cô ta
- Bằng cách nào?
Cố Anh Thư nhíu mày nhìn cô ta. Đinh Giai Tuệ nghĩ một lát rồi nói
- Tạm thời cứ để cô ta tận hưởng đi. Tôi nhớ không nhầm thì hơn hai tháng nữa là kỉ niệm ngày thành lập tập đoàn TK cô nghĩ chúng ta sẽ làm gì?
- Ý cô là…
Giai Tuệ nhếch mép, rồi ra hiệu cho Anh Thư tiến gần, ghé sát tai cả hai thì thầm to nhỏ
Không ngờ hơn ba tháng ở nước ngoài để níu kéo đối tác kí hợp đồng với Đinh thị mà Hàn Bạch Phong đã nhanh chóng kết hôn
Đinh Giai Tuệ tin rằng chỉ cần kéo Tuyết Nhi ra khỏi Hàn Bạch Phong thì cô ta mới có cơ hội làm con dâu nhà họ Hàn, giúp Đinh thị trở mình, vụt sáng sau một đêm