• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

” a chào… “

” dạ chào cô ạ ” bạn ấy gật đầu khi nhìn qua cô An, cậu ấy còn không quên nhìn xuống bàn tay tôi đang nắm tay cô

” ừm..chào em ” một giọng nói nhỏ nhưng lại làm lọt tai tôi với cảm nhận chất điệu buồn từ cô ấy

” hai người đang làm gì á, mình tham gia có được không? ” cậu ấy cố tình kéo ghế lại ngồi sát tôi, rồi lay lay cánh tay tôi

” a không, mình với người yêu mình ngồi nói chuyện thôi à “

” ủa cô An là người yêu cậu hả ” nhìn cậu ấy thật dối trá làm tôi ghê tởm làm sao

” ừm đúng rồi ”

” haiz cậu nói là đợi mình mà? ” cậu ấy dựa đầu vào vai tôi, tôi nhớ là hình như tôi đâu có nói câu đó đâu nhỉ

Phía dưới tay tôi như sắp tuột mất bàn tay cô An, cô ấy vẫy nhẹ muốn rời xa bàn tay tôi, tôi may nắm tay cô ấy lại và càng nắm chặt hơn, tay còn lại thì đẩy nhẹ đầu bạn Quỳnh ra.

” a xin lỗi nhưng mà mình có nói câu đó hả? “

” hửm, cậu không nhớ sao, lúc ăn tiệc cuối năm với lớp đó, cậu say tí bỉ rồi nói chuyện trên trời dưới đất không đâu không à, cậu không nhớ thật hả? ” hình như cậu ấy muốn chọc tức bé An của tôi

” xin lỗi nhưng mà mình không có làm vậy, trong lúc say mình vẫn rất nhớ rõ, hình như cậu nói thêm thì phải ” cô An đứng lên, tôi đứng theo, cậu ấy cũng đứng lên, đứng nhìn nhau một hồi thì cậu ấy bất ngờ hôn vào má tôi một cái, cô An kế bên thì bất ngờ hất tay tôi ra đi thật nhanh

” cậu? Cậu làm gì vậy!? “

” mình thật sự thích cậu kia mà? Sao cậu lại không cho mình cơ hội vậy? ” cô ấy nắm lấy tay tôi rồi đặt tay tôi lên ngực trái của cô ấy

” xin..xin lỗi, mình không thích cậu… ” tôi vội vã rút tay lại, chân bước đi nhanh chạy theo cô An, cô ấy mới đây đi tới đầu hẻm vào nhà, tôi dốc sức chạy theo

Nắm tay cô ấy kéo lại thì bị hất ra.

” An em xin lỗi! ” tôi hụt hơi nói lớn

” Anh thật tồi “

” không..a không, em xin lỗi tại em sơ ý quá…em thật sự xin lỗi ”

“… ” cô ấy không nói gì, chân bước đi, tôi nhanh tay nắm tay cô ấy kéo lại rồi đè cô ấy vào tường

” này!! Buông ra mau!! ” cô ấy cự quậy

” không..không em không muốn mất An đâu…tha cho em lần cuối nha “

” buông ra mau!! Nhanh lên!! “

Tôi cũng đành buông cô ấy ra, nhìn cô ấy bước đi trong lòng như có sẵn vết nứt rồi lại càng thêm nhiều vết nứt vào nữa.

” nếu em nói? “

Tôi nhìn cô ấy khựng lại một chút.

” nếu em nói..em bị bệnh này nọ, hoặc từng bị tự kỉ một thời gian dài và tự mình trấn an bản thân, hay cô đơn trong chính câu chuyện của mình?…, và sống 17 năm nhạt nhẽo đến hiện tại? Thì cô có à không, thì có ai sẽ bên em và an ủi em mỗi khi em muốn đây? ” nước mắt tôi rơi, bờ vai không khỏi run rẩy nhìn người phía trước đang quay lưng với mình mà đứng im không một cử động

Tôi tự trách bản thân mình bởi vì không tinh tế, không tinh ý dẫn ra việc này, tôi mà lại thích Quỳnh? Có mà nằm mơ, cậu ấy chơi điếm sao tôi lại thích được cơ chứ?.

Tiếng khóc hút hít của tôi ngày một rõ ràng hơn, tôi không kiềm được mà khóc ra thành tiếng, hai đầu gối khuỵu xuống nền gạch xi măng đau đớn, mặt cuối xuống nước mắt thì cứ rơi thẳng xuống nền xi măng nhám.

Cô ấy bước lại tôi khuỵu một bên xuống nâng đầu tôi lên ôm tôi vào lòng mà vỗ về.

” *hức* em..em xin lỗi An *hức* “

” không..không An mới sai An xin lỗi, đừng khóc nữa ngoan nha, An thương ” cô ấy vuốt đầu tôi nhẹ nhàng, tôi cảm nhận được hơi ấm mà khóc nhiều hơn

” *hức hức* em xin lỗi, em xin lỗi, em không muốn mất An đâu, em yêu cô nhất mà *hức* đừng có bỏ em được không *hức hức*… ” đầu tôi lắc qua lại trên ngực cô ấy

” ngoan ngoan An không bỏ Anh đâu, An xin lỗi đã làm Anh khóc ”

” em..em yêu An, An đừng bỏ em nha *hic* “

” vâng, An sẽ không bỏ Anh đâu, vào nhà nha ở đây lạnh lắm ” cô ấy nắm tay tôi đứng lên rồi dắt đi vào trong

Trên giường tôi nằm trên cánh tay cô ấy, mặt úp vào tay chân ôm chặt cô ấy như sợ cô ấy sẽ lén lút bỏ đi trong lúc tôi ngủ say.

” ngủ ngon nha, ngày mai chúng ta đi chơi nhé “

” dạ… “

” An sẽ bù đắp cho Anh thật thật nhiều luôn ”

” không không cần, em chỉ cần có An bên cạnh thôi… ”

” ngoan, ngủ nè mai thức sớm đi chơi nhé “

” dạ, ngủ ngon bé An của em “

” vâng, ngủ ngon nha bé Anh “

•chat• *ting*

” Anh ơi, mai cậu ra công viên gặp mình nhé “

” cho mình xin lỗi đã làm vậy… “

” ngày mai mình sẽ bao cậu ăn nha, thay cho lời xin lỗi này của mình “

Tiếng ting ting làm tôi và cô không ngủ được, tôi ngước lên nhìn cô An, tay với lấy điện thoại bấm vào xem rồi block luôn cậu ấy.

Để điện thoại qua một bên, nhìn lên bé An của tôi thì thấy cô ấy nhìn tôi, tôi ngước lên hôn nhẹ lên môi cô ấy rồi úp mặt vào ngực ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK