Sau khi đến trường học thì Kim Minh đậu xe ở gần cổng trường rồi mở cửa xe cho cô đi xuống chỉ riêng một hành động này thôi cũng khiến cho cô thấy người đàn ông này không những ga lăng mà còn lịch thiệp với phụ nữ nữa.
" Ái Niên khi nào rảnh anh có thể mời em đi ăn được không"
" Ừm được chứ miễn là anh không thấy em phiền "
" Không đau a được ăn với em là phúc phần của anh "
Cả hai người đứng đó nói chuyện tầm 5 phút thì cô cũng tạm biệt Kim Minh rồi đi vào trong kí túc xá. Giờ này đã là buổi tối rồi cho nên con đường có chút tối khiến cho Ái Niên đi từng bước rất chậm chạp nhưng chỉ đi được vài bước thì bị một người đàn ông lạ mặt kéo lại khiến cho đống đồ trên tay cô rơi xuống đất hết.
" Á,anh là ai thế" cô có chút tức giận rồi hét lên nhưng khi nhìn kĩ lại là Quân Hiên nên giọng nói cũng hạ xuống vài phần.
" Anh tìm em có việc gì sao "
Lúc này cô vừa nhặt bánh vừa lên tiếng hỏi anh nhưng người đàn ông kia vẫn không trả lời mà kéo cô lên một chiếc xe hơi rồi thắt dây an toàn…
" Anh,anh định đưa em đi đâu "
" Về nhà "
" Em muốn về kí túc xá của mình "
Mặc cho cô ra lời đề nghị nhưng anh vẫn không đáp lại mà lái xe đến trung cư của mình. Ở trên xe anh không chịu nói chuyện, gương mặt thì hầm hầm khiến cho Ái Niên có chút sợ chỉ biết ngồi nép một bên rồi nhìn ra đường xá ngoài kia mà thôi.
Tâm trạng của Quân Hiên hiện giờ khá là phức tạp khi thấy Ái Niên đi cùng với Kim Minh khiến cho anh rất tức giận mà không kiềm được lòng mình.
Một lát sau cô bị anh kéo lên trung cư,vừa bước vào nhà thì đã bị anh đè vào tường mà ngấu nghiến đôi môi đỏ hồng.Anh dùng một tay mình để khoá tay cô lại còn một tay thì đặt ra sau ót của cô mà sờ soạn…
" Ưm,ưm "
" Buông, buông ra đi mà "
" Ưm,ưm, Ái Niên,Ái Niên "
Anh vừa thì thầm tên cô vừa chiếm lấy môi cô mà hôn hít không ngừng,môi lưỡi giao nhau nước bọt cũng vì đó mà hoà lẫn vào nhau …
" Ái Niên "
" Anh buông em ra,hức,hức "
" Ưm,ưm "
Mặc kệ cô nói như thế nào thì anh cũng không chịu buông ra mà hôn lên cổ và xương quai xanh của cô gái.Đây là nụ hôn đầu của Ái Niên mà phải trải qua mạnh bạo như thế này cho nên khiến cho cô có chút ủy khuất mà rơi nước mắt …
Cả hai cơ thể cứ dính sát vào nhau,cô muốn đẩy anh ra nhưng cũng chẳng làm được gì.
" Buông,buông ra coi "
" Ưm,á "
Thấy anh vẫn không chịu buông nên cô đành cắn vào môi anh để anh buông nhưng kết quả người đàn ông vẫn không chịu mà càng lúc lại hôn mạnh bạo hơn.
" Anh,anh làm cái gì vậy hả "
" Anh vó biết là anh đang cưỡng bức em không"
" Hức,hức "
Khi mà nghe thấy những lời này thì anh mới buông ra rõ đưa tay lên lao nước mắt cho cô nhưng Ái Niên lại tránh né.
" Ái Niên anh xin lỗi,tại anh mất khống chế "
" Sau này em đừng có qua lại với Kim Minh được không "
" Vậy anh cho tôi một lý do đi " cô vừa lao nước mắt vừa chỉnh quần áo của mình lại.
" Tại em còn đang đi học nếu đi chơi nhiều sẽ ảnh hưởng"
" Hừ, vậy ngay lúc này sau anh kéo tôi về đây "
Lúc này thì anh có chút cứng họng không biết nên nói gì với cô nữa.
" Hà Quân Hiên anh có biết hành động vừa rồi của anh là cưỡng bức em không.Anh nói là không yêu em nhưng tại sao lại làm như vậy chứ còn em và anh ấy là bạn bè em muốn đi đâu là quyền của em "
" Đó là nụ hôn đầu của em đấy vốn dĩ em muốn dành cho anh nhưng mà ngày hôm nay em thấy anh không xứng đáng một chút nào cả.Thà anh nói là anh thích em thì em sẽ tự nguyện cho anh hôn nhưng mà đằng này anh lại không thích em mà lại muốn cơ thể của em "
Ái Niên vừa nói vừa khóc rồi đi vào trong phòng đóng cửa lại mặc cho Quân Hiên đang rơi vào trầm tư của bản thân.Lúc này anh đứng ở ngoài cửa cho nên anh nghe được tiếng khóc nỉ non của cô khiến cho anh có chút đau lòng nhưng liệu qua sáng hôm sau cô có chịu nhìn mặt anh hay không đây.
Suốt đêm đó anh không thể ngủ được nên mới lấy điện thoại nhắn tin cho cô nhưng kết quả là wechat đã bị cô chặn mất rồi.Anh đau đầu nhìn lên trần nhà suy nghĩ một hồi lâu rồi mới đi vào giấc ngủ.
" Ái Niên khi nào rảnh anh có thể mời em đi ăn được không"
" Ừm được chứ miễn là anh không thấy em phiền "
" Không đau a được ăn với em là phúc phần của anh "
Cả hai người đứng đó nói chuyện tầm 5 phút thì cô cũng tạm biệt Kim Minh rồi đi vào trong kí túc xá. Giờ này đã là buổi tối rồi cho nên con đường có chút tối khiến cho Ái Niên đi từng bước rất chậm chạp nhưng chỉ đi được vài bước thì bị một người đàn ông lạ mặt kéo lại khiến cho đống đồ trên tay cô rơi xuống đất hết.
" Á,anh là ai thế" cô có chút tức giận rồi hét lên nhưng khi nhìn kĩ lại là Quân Hiên nên giọng nói cũng hạ xuống vài phần.
" Anh tìm em có việc gì sao "
Lúc này cô vừa nhặt bánh vừa lên tiếng hỏi anh nhưng người đàn ông kia vẫn không trả lời mà kéo cô lên một chiếc xe hơi rồi thắt dây an toàn…
" Anh,anh định đưa em đi đâu "
" Về nhà "
" Em muốn về kí túc xá của mình "
Mặc cho cô ra lời đề nghị nhưng anh vẫn không đáp lại mà lái xe đến trung cư của mình. Ở trên xe anh không chịu nói chuyện, gương mặt thì hầm hầm khiến cho Ái Niên có chút sợ chỉ biết ngồi nép một bên rồi nhìn ra đường xá ngoài kia mà thôi.
Tâm trạng của Quân Hiên hiện giờ khá là phức tạp khi thấy Ái Niên đi cùng với Kim Minh khiến cho anh rất tức giận mà không kiềm được lòng mình.
Một lát sau cô bị anh kéo lên trung cư,vừa bước vào nhà thì đã bị anh đè vào tường mà ngấu nghiến đôi môi đỏ hồng.Anh dùng một tay mình để khoá tay cô lại còn một tay thì đặt ra sau ót của cô mà sờ soạn…
" Ưm,ưm "
" Buông, buông ra đi mà "
" Ưm,ưm, Ái Niên,Ái Niên "
Anh vừa thì thầm tên cô vừa chiếm lấy môi cô mà hôn hít không ngừng,môi lưỡi giao nhau nước bọt cũng vì đó mà hoà lẫn vào nhau …
" Ái Niên "
" Anh buông em ra,hức,hức "
" Ưm,ưm "
Mặc kệ cô nói như thế nào thì anh cũng không chịu buông ra mà hôn lên cổ và xương quai xanh của cô gái.Đây là nụ hôn đầu của Ái Niên mà phải trải qua mạnh bạo như thế này cho nên khiến cho cô có chút ủy khuất mà rơi nước mắt …
Cả hai cơ thể cứ dính sát vào nhau,cô muốn đẩy anh ra nhưng cũng chẳng làm được gì.
" Buông,buông ra coi "
" Ưm,á "
Thấy anh vẫn không chịu buông nên cô đành cắn vào môi anh để anh buông nhưng kết quả người đàn ông vẫn không chịu mà càng lúc lại hôn mạnh bạo hơn.
" Anh,anh làm cái gì vậy hả "
" Anh vó biết là anh đang cưỡng bức em không"
" Hức,hức "
Khi mà nghe thấy những lời này thì anh mới buông ra rõ đưa tay lên lao nước mắt cho cô nhưng Ái Niên lại tránh né.
" Ái Niên anh xin lỗi,tại anh mất khống chế "
" Sau này em đừng có qua lại với Kim Minh được không "
" Vậy anh cho tôi một lý do đi " cô vừa lao nước mắt vừa chỉnh quần áo của mình lại.
" Tại em còn đang đi học nếu đi chơi nhiều sẽ ảnh hưởng"
" Hừ, vậy ngay lúc này sau anh kéo tôi về đây "
Lúc này thì anh có chút cứng họng không biết nên nói gì với cô nữa.
" Hà Quân Hiên anh có biết hành động vừa rồi của anh là cưỡng bức em không.Anh nói là không yêu em nhưng tại sao lại làm như vậy chứ còn em và anh ấy là bạn bè em muốn đi đâu là quyền của em "
" Đó là nụ hôn đầu của em đấy vốn dĩ em muốn dành cho anh nhưng mà ngày hôm nay em thấy anh không xứng đáng một chút nào cả.Thà anh nói là anh thích em thì em sẽ tự nguyện cho anh hôn nhưng mà đằng này anh lại không thích em mà lại muốn cơ thể của em "
Ái Niên vừa nói vừa khóc rồi đi vào trong phòng đóng cửa lại mặc cho Quân Hiên đang rơi vào trầm tư của bản thân.Lúc này anh đứng ở ngoài cửa cho nên anh nghe được tiếng khóc nỉ non của cô khiến cho anh có chút đau lòng nhưng liệu qua sáng hôm sau cô có chịu nhìn mặt anh hay không đây.
Suốt đêm đó anh không thể ngủ được nên mới lấy điện thoại nhắn tin cho cô nhưng kết quả là wechat đã bị cô chặn mất rồi.Anh đau đầu nhìn lên trần nhà suy nghĩ một hồi lâu rồi mới đi vào giấc ngủ.