• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 23: Bắt đầu khiêu khích (3)

“Cô —— nơi này tới lượt cô chõ mồm vào sao?” Judy vẻ mặt oán giận, khó thở mà nhìn Phỉ Nhi.

Phỉ Nhi vừa muốn phản bác, ngay lúc này âm thanh trầm thấp của Hoàng Phủ Ngạn Tước vang lên:

“Tôi nghĩ…hẳn là nên nói rõ cho mọi người biết một chuyện!”

Khung cảnh ồn ào lập tức trở nên cực kỳ an tĩnh, tất cả ánh mắt đều tập trung trên người Hoàng Phủ Ngạn Tước. mọi người đều ngừng thở không biết rốt cục anh ấy muốn nói cái gì?

Mà một bên trong lòng Liên Kiều hơi bất an, người kia sẽ không thực đem chuyện mình uy hiếp anh ta nói ra chứ hoặc là —— trở mặt không thừa nhận quan hệ của hai người họ?

Ngay lúc cô đang suy nghĩ hết sức miên man, chỉ cảm thấy một bàn tay ấm áp ôm lấy bờ eo cô xuyên thấu qua lớp áo mỏng manh kia thấm vài da thịt khiến cô không ngừng run rẩy.

“Kỳ thật đúng như Liên Kiều nói, chúng tôi thực là có quan hệ hay nghiêm túc mà nói chính là —— vị hôn thê!”

Hoàng Phủ Ngạn Tước nhẹ nhàng bâng quơ, nói xong câu đó khuôn mặt tuấn mĩ tao nhã cười sảng khoái đến cực điểm, nụ cười thản nhiên lại tăng thêm chút sức quyến rũ.

Mọi người cuối cùng cũng ồ lên, Liên Kiều không hiểu nghiêng đầu nhìn Hoàng Phủ Ngạn Tước nghiêng mặt lại cái miệng nhỏ nhắn cũng vì kinh ngạc mà hơi mở ra —— anh ta đang nói gì đấy?

Bất quá nhìn thấy bộ dáng thất bại của Judy, Liên Kiều trong lòng ngược lại là rất vui vẻ. Cung Quý Dương này đúng là rất khốc nha, hành vi giúp cô xả giận này như dệt hoa trên gấm…hô hô..quá đẹp trai~~

Nghĩ đến đây khuôn mặt nhỏ nhắn kinh ngạc của Liên Kiều đã sớm thay thế bằng nụ cười như hoa. Cô nghênh ngang đi tới trước mặt Judy mà nói rằng:

“Này, tôi nghĩ đại danh của Cung Quý Dương mọi người đều nghe qua, thế nào anh ấy so với tình nhân của cô Hoàng Phủ Ngạn Tước không phân cao thấp, bất quá anh ấy so với tình nhân của cô còn khốc hơn~~~”

Cô cười đến vui vẻ, đôi mắt giống như một tiểu ác ma lóe ra ánh sáng tím mê người.

“Cô…”

Judy thực sự muốn nhéo cô một phen, nhưng cả người Liên Kiều bị một lức kéo về phía sau, Hoàng Phủ Ngạn Tước đã che chắn trước mặt cô.

“Là Judy sao?”

Judy không khỏi gật gật đầu, khiếp sợ mà nhìn người đàn ông cáo lớn trước mặt này. Trời ạ!! Tốc độ rat ay của anh ta thật là nhanh mình còn chưa kịp phản ứng gì, anh ta đxa chắn trước mặt chon ha đầu kia?

Hoàng Phủ Ngạn Tước cười vô hại, âm thanh trầm ấm giống như tiếng trời phiêu đãng~~

“Vị tiểu hôn thê của tôi đây rất nghịch ngợm, các cô đều học chung với nhau vài năm, nên quý trọng phần duyên phận này không nên vì một vài chuyện nhỏ mà mất hòa khí, chuyện này thực không tốt chút nào!!!”

Ngữ điệu thản nhiên thậm chí còn có ý cảnh cáo khiến người ta lạnh run, lời này khiến cho Judy lẫn những nữ sinh khác không khỏi run rẩy.

*** Xông thẳng vào biệt thự trên núi…

Tin tức Cung Quý Dường và Liên Kiều yêu nhau, bất tri bất giác truyền khắp cảng Hồng Kông, ngay cả giới truyền thông khi nghe được tin này đều chạy tới cảng để săn tin tức, nhưng ngay cả mặt mũi đương sự cũng không thấy đâu.

Liên Kiều từ ngày đó mỗi lúc đều rất vui vẻ, mà xem chuột cái giống Judy bị mình kích thích mà một câu cũng không phản bác được, mỗi ngay đều quấn lấy mình những nam sinh kia cũng thức thời mà tránh xa.

Lúc này cô mới cảm thấy sinh hoạt của mình thật là tốt đẹp! Bất quá chính là đám truyền thông kia mỗi ngày đều theo dõi cô giống như trên phim, nhìn thấy cô như bắt được vàng liền đuổi tới không tha.

Nhưng Cung Quý Dương ngược lại coi như là có chút lương tâm, an bài vài vệ sĩ bảo vệ mình, như vậy bản thân sẽ không bị đám rắc rối kia quấy rầy nữa.

Tin tức này được Hoàng Phủ Ngạn Tước tận lực áp chế, bởi vì anh thực không muốn tên Cung Quý Dương kia đuổi giết. Còn nữa, nếu để Sầm Tử Tranh biết chuyện này thật là rước mầm tai vạ vào người rồi.

Hành trình bên công ty ở Hồng Kông bị chậm trễ, Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng tạm thời ở lại Hồng Kông thêm ít ngày để xử lí nốt đống công việc.

Công ty chi nhánh ở Hồng Kông bởi vì ông Tổng tự mình điều hành cho nên nhân viên thời gian này cũng đem công tích của mình nhanh chóng báo cáo.

Biệt thự trên núi***

Biệt thự lưng chừng núi Hồng Kông này nằm ở giưã đỉnh núi Thái Bình, phía Đông là khu Loan Tử, là biên giới giữa Trung Quốc và các nước Phương Tây. Khu biên giới phía Tây còn lại là Bạc Phù Lâm diện tích kéo dài mãi đến vùng đồng nội – Công viên ngoại ô phía Bắc, mỗi nơi ở đây đều là phong cảnh đẹp hiếm có của Hồng Kông, tài nguyên là tấc đất tấc vàng. Bên dưới là cảng biển rực rỡ cảnh đêm ở những khu biệt thự trên núi này mà nói thực quá mị hoặc.

Hôm nay là một ngày đẹp trời, mặt trời lên cao chiếu ánh nắng xuống, ngày chủ nhật đẹp khiến Liên Kiều thích thú.

Cô chạy xe một đường đi tới khoảng lưng chừng núi cây cỏ tươi tốt. Nhìn thấy một biển báo giao thông viết con đường tư gia không phận sự miễn vào. Tuyệt vời, khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ cười.

Ngay sau đó cô đạp chân ga một cách mạnh mẽ, động cơ phun ra khói chạy thẳng tới phía trước.

Không thèm để ý tới tiếng cảnh báo vang lên phía sau, Liên Kiều tùy tiện xuất hiện trước biệt thự của Hoàng Phủ Ngạn Tước. Những người làm công ở đây dường như bị vị khách không mời mà đến này dọa sợ, một người làm đang định cầm điện thoại báo với Hoàng Phủ Ngạn Tước thì bị Liên Kiều cười ngăn lại:

“Không cần báo cho thiếu gia các người, tôi trực tiếp đi lên lầu là được rồi!!!”

Nhìn khuôn mặt tươi cười của cô người làm thực muốn cho đi nhưng mà ——

“Vị tiểu thư này xin hỏi cô là …”——

Liên Kiều cười càng thêm lương thiện và đáng yêu, hằn giọng ra vẻ thần bí mà nói rằng:

“Ừ!!! Tôi với thiếu gia các người chính là quan hệ~ yêu đương! Hôm nay tôi đến là muốn cho anh ấy một bất ngờ!”

Thừa dịp người làm sợ run, Liên Kiều nói xong hai lời liền hưng phấn chạy lên lầu.

Chương 24: Khờ dại điên cuồng (1)

“Này, này —— vị tiểu thư này….” Người làm lập tức bị cà lăm trong cổ họng.

Nhanh như gió, nóng như lửa, Liên Kiều dừng bước quay đầu lại nở nụ cười xinh đẹp có hai núm đồng tiền hỏi: “Như thế nào? Chẳng lẽ tư thái ngủ của thiếu gia các người rất khó nhìn?”

“Ách?”

“Không phải, ý tôi là —— thiếu gia của chúng tôi hiện tại không có trong phòng, ngài ấy đang ở bên hồ bơi!!”

Người làm liếc mắt một cái cái thấy cặp mắt cô lóe lên ánh màu tím. Cô bé này là người hay là yêu tinh vậy? Ánh mắt màu tím hẳn là đeo kính áp tròng đi?

Trời ạ! Yêu nghiệt giữa đường!

Liên Kiều cũng không để ý đến tâm tư của người này, ngược lại nghe thấy câu sau khuôn mặt nhỏ nhắn bỗng rạng rỡ hẳn, trở nên hưng phấn lạ thường. Cô hoan hô một tiếng sau đó chạy nhanh về phía hồ bơi.

Quá đẹp trai, lúc này mà chạy đến hẳn sẽ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp trai của anh khi tắm, nghĩ đến đây cô đã chảy nước miếng rồi….

Bể bơi có cùng màu sắc với bầu trời, bể bơi rộng lớn cô hồ đem cả diện tích ngoài sân chiếm hết. Liên Kiều ngây ngô chạy qua hướng bể bơi khi đến nơi dường như bị thiết kế xa hoa nơi này làm chấn động.

Theo lý thuyết, cô là hậu nhân của Vương thất gặp qua rất nhiều thứ xa hoa trân quý nhưng mà —— người đàn ông này cũng quá hoang phí đi, đoạn đường tới lưng chừng núi này là tấc đất tấc vàng. Thế mà lại làm cái bể bơi lớn như vậy mà rất nhiều người nghèo hiện tại không có chỗ ở.

Anh ta xác thực là đang trong bể bơi, Liên Kiều nhìn tới ngây ngốc….

Nói về dáng người của người đàn ông này quả thực rất cao lớn, tuy rằng chỉ nhìn thấy nửa người trên, nhưng hoàn toàn có thể nhìn ra sự tráng kiện trên bắp tay còn dính nước như ánh hào quang mặt trời.

Cô không tự chủ được mà đi lên phía trước không ngồi trên ghế che nắng, ngược lại ngồi xổm bên bờ tò mò mà nhìn anh với tư thế oai hung.

“Wow!!!”

Cô đang xem các động tác cùng kỹ xảo của Hoàng Phủ Ngạn Tước, song đứng dậy cố làm ra vẻ như xem trận đấu mà vỗ tay.

Biết được có người tới Hoàng Phủ Ngạn Tước hơi quay đầu lại, khi anh nhìn thấy người đứng bên bờ khóe môi hơi nhếch lên:

“Cô, nha đầu này sao hôm nay lại tới đây?”

Hoàng Phủ Ngạn Tước lên bờ, người làm hai bên đã đứng sẵn đưa cho anh khăn bong lau đi những giọt nước còn đọng trên người..

Khuôn mặt Liên Kiều bỗng nhiên đỏ ửng lên, cô lấy tay che môi, mắt trừng lớn.

Lúc này Hoàng Phủ Ngạn Tước vừa lên bờ, trên người chỉ mặc độc một chiếc quần bơi. Thân thể to lớn rắn chắc không có chút mỡ thừa, hai chân thẳng tắp, dáng người so với các mẫu nam Phương Tây còn tiêu chuẩn hơn.

Liên Kiều nuốt nuốt một chút nước miếng, cô còn muốn tiếp tục nhìn xuống. Ngay lúc này cô chỉ muốn hét chói tai, dáng người hoàn mỹ đã bị áo tắm che khuất gần hết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK