Mục lục
Thương Long Chiến Thần - Tô Trường Phong (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt khác, lúc này Thương Long chiến thần đầu đội nón lính, chỉ lộ ra nửa gương mặt, cũng làm người ta không thấy rõ mặt hắn.

Tưởng Lệ nhìn qua bóng dáng trên chiếc xe việt dã đang chậm rãi chạy qua, không khỏi nhíu mày.

"Sao bóng lưng của Thương Long chiến thần lại quen như vậy?"

Bà nhìn về phía Tống Thế Minh: "Thế Minh, ông có cảm thấy bóng lưng của ngài ấy như đã thấy ở đâu không?"

Lúc này Tống Thế Minh cũng có cảm giác giống như Tưởng Lệ, ông nhìn bóng dáng trên xe, cẩn thận quan sát một hồi rồi gật gật đầu.

"Không sai, tôi cũng có cảm giác này."

Tống Thanh Ca ôm lấy Tô Tô, cũng đang nhìn về phía trước.

Mà đúng lúc này, Tô Tô trừng to đôi mắt, bỗng ú ớ hô: "Ba ba, đó là ba ba, đó là ba ba!"

Tống Thanh Ca bị dọa đến vội che miệng con bé lại.

"Suỵt, đừng gọi bậy, Tô Tô. Đó là Thương Long chiến thần, không phải ba ba, biết không hả?"

Nhưng Tô Tô lại không vui mà chu miệng, nghiêng đầu bướng bỉnh nói: "Không, đó là ba ba, là ba ba của Tô Tô."

Ngoài trụ sở, lúc này đám người Tưởng gia đều tập trung nhìn màn hình máy nhận tín hiệu Vệ tinh. Nhưng cũng giống như khu người thân, họ cũng không thấy rõ khuôn mặt của Thương Long chiến thần, chỉ có thể nhìn được đại khái.

"Quả nhiên là Thương Long chiến thần, khí thế quá mạnh. Cho dù cách màn hình, tôi vẫn có thể cảm nhận được áp lực khổng lồ trên người ngài." Tưởng Ôn Võ cảm thán từ đáy lòng.

"Ai, đáng tiếc không thấy rõ rốt cuộc dáng dấp của chiến thần ra sao." Tưởng Ôn Thư đứng bên cạnh nói.

Nhưng Đổng Oánh nhìn chằm chằm màn hình, bỗng nói: "Mọi người nhìn kỹ xem, có phải dáng người của chiến thần này có chút quen thuộc không?"

"Ừm?"

Tất cả mọi người cẩn thận quan sát, lão phu nhân híp mắt, lẩm bẩm nói: "Con nói mới thấy hình như hơi quen mắt. Nhưng rốt cục giống ai kia chứ?"

Tưởng Ôn Võ nhìn chằm chằm màn hình hồi lâu, trong đầu bỗng hiện lên một bóng người.

Xoát!

Trán ông ta đột nhiên ứa ra mồ hôi lạnh.

"Mọi người thấy có phải bóng dáng của chiến thần hơi giống thằng con rể nhà Tiểu Lệ không?"

Lời Tưởng Ôn Võ nói làm tất cả mọi người rất kinh ngạc. Nhưng cẩn thận quan sát thì trên mặt của mọi người đều đầy vẻ kinh sợ.

"Hình như... Thật sự rất giống..."

"Đúng... Đúng thế. Nhìn bóng lưng thì hình như hơi giống..."

"Chẳng lẽ, con rể của nhà chị cả chính là Thương Long chiến thần danh chấn Đại Hạ?" Sắc mặt Tưởng Ôn Thư tái nhợt mà nói.

Tất cả mọi người trong Tưởng gia trầm mặc, nếu quả thật là như vậy thì Tưởng gia thật sự đã chọc phải phiền phức lớn. Phải biết rằng, lúc nhà Tô Trường Phong đến Tưởng gia thời điểm đã chịu không ít lửa giận của bọn họ.

Tưởng gia... Đây là muốn xong đời sao?

Nhưng lúc này lão phu nhân lại hừ một tiếng: "Tô Trường Phong chỉ có bóng lưng hơi giống chiến thần thôi. Không phải các con chưa từng gặp hắn, dáng vẻ của hắn giống chiến thần chỗ nào?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK