Mười mấy năm trước, Tân Nhu mất tích, nhà họ Tân và nhà họ Khúc đã xảy ra xung đột rất lớn, thậm chí suýt chút nữa đánh nhau, trở thành trò cười cho rất nhiều người.
Sự việc lúc ấy khiến cho rất nhiều người chú ý, đương nhiên, bọn họ đều là xem kịch vui.
"Đúng, Lý Phong chính là con của Tiểu Nhu." Tần Dương mỉm cười nói
Ông ta nhìn về phía Viêm Võ quận Vương, nói: "Tính ra, Lý Phong hoàn toàn có thể được xem là người nhà họ Tần ta, hơn nữa thiên phú của hẳn cũng rất mạnh, có điều Chu Thiên Hãng huynh nghĩ như thế nào về việc chọn hẳn làm ứng viên cho ước hẹn hai mươi năm?”
Trên mặt ông ta mang theo tươi cười, đợi câu trả lời của Viêm Võ quận Vương.
Viêm Võ quận Vương Chu Thiên Hãng yên lặng suy nghĩ, nhìn vẻ mặt của ông ta rõ ràng rất động tâm.
Thiên phú tu luyện mạnh như vậy, thiên phú Thần văn lại nghịch thiên, cộng thêm phủ Thần Văn và Tân phủ mạnh mẽ bồi dưỡng, chỉ cần không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tương lai Lý Phong gần như chắc chắn có thể trở thành cường giả cấp bậc Thất Phách cảnh!
Đến lúc đó, Lý Phong cũng là một vị Thần Văn sư tứ phẩm cường đại, thậm chí có thể khắc họa ra Thần văn ngũ phẩm!
Cho dù là bọn họ, cũng vô cùng khát vọng đối với Thần văn ngũ phẩm, muốn có được, cũng phải đi đến phủ Thần Văn tiêu tốn rất nhiều tiền mới có được.
Nhìn vẽ phía Tân Dương, cuối cùng Viêm Võ quận Vương Chu Thiên Hằng gật gật đầu, nói: "Ta đồng ý."
"Được!
Nghe được Chu Thiên Hãng nói, nụ cười trên mặt Tân Dương càng thêm sáng lạn, nói: "Một khi đã vậy, đợi cho Lý Phong mười tám tuổi, Quận chúa Thanh Lộ mười bảy tuổi liền cho bọn họ thành hôn."
Nói một hồi, sau đó Viêm Võ quận Vương Chu Thiên Hãng rời đi
Sau khi ông ta rời đi, nụ cười trên mặt Tân Dương cũng chậm rãi biến mất, ông ta rời khỏi cung điện, đi đến chỗ sâu nhất trong Tăn phủ, cuối cùng đi tới một tòa cung điện thật lớn.
Bên trong cung điện thật lớn vô cùng u tĩnh, lúc này chỉ có một người đang yên lặng ngồi xếp bằng,
người này đưa lưng về phía Tân Dương, nhìn không rõ khuôn mặt lắm.
"Lão tổ” Nhìn bóng dáng trước mặt, cho dù là Tân Dương, gia chủ nhà họ Tăn, thừa kế Vũ Dương hầu cũng vô cùng cung kính.
Bóng dáng trước mặt chính là thần thủ hộ của
nhà họ Tần, cường giá cấp bậc Tam Hồn cảnh của nhà họ Tân!
Vị trí Vũ Dương hầu của Tân Dương cũng là do người trước mặt này trực tiếp định ra.
"Lão tổ, Viêm Võ quận Vương đã đồng ý" Tân Dương vô cùng cung kính nói
"Vậy là tốt rồi” Bóng dáng đang ngồi đưa lưng gật đầu nói.
Dường như ông ta cảm giác được Tân Dương có. chút khác thường, dò hỏi:
"Còn có chuyện gì sao?”
"Lão tổ, ta không rõ, vì sao nhất định phải chọn Lý Phong này làm ứng cử viên cho ước hẹn hai mươi năm, căn cứ tin tức Chỉ Lan truyền lại, Lý Phong này hoàn toàn không có thiện cảm với nhà họ Tần chúng ta, rất khó nghe theo sắp xếp của chúng ta”
Trong mắt Tân Dương tràn đầy vẻ nghỉ hoặc, sắp xếp hôn sự cho Lý Phong và Quận chúa Thanh Lộ, hoàn toàn là ý của lão giả trước mặt, ông ta cũng chỉ là làm theo mệnh lệnh thôi.
"Không phải vẫn còn vài năm sao? Mấy ngày này chuẩn bị phái người đi quận Hoang Lâm trợ giúp nhà họ Lý, tiêu trừ sự ngăn cách của Lý Phong, nếu Lý Phong là người thông minh, hắn sẽ đưa ra lựa chọn chính xác." Lão tổ nhà họ Tần nhẹ giọng nói
"Lão tổ, ta cảm thấy cùng lầm thì trực tiếp hủy bỏ ước hẹn hai mươi năm này, không có cuộc hôn nhân này, đối với nhà họ Tân chúng ta cũng không có việc gì lớn? Tân Dương trầm mặc một chút, bỗng nhiên nói, rốt cuộc nói ra nghỉ hoặc lớn nhất trong lòng mình.
Nhà họ Tần bọn họ hoàn toàn không cần cuộc liên hôn này.
Nếu Lý Phong bài xích với nhà họ Tân bọn họ, vậy thì ông ta cũng sẽ không lấy mặt nóng đi dán mông lạnh*, Đế quốc Thiên Vũ không có ai có thể khiến cho. nhà họ Tân làm như vậy.
_*Mặt nóng dán mông lạnh: câu thành ngữ ý nói làm việc vô ích_
_*Mặt nóng dán mông lạnh: câu thành ngữ ý nói làm việc vô ích_.
“Tiểu Dương” Nghe được lời của Tân Dương, lão tổ nhà họ Tần liền thở dài một tiếng.
Nghe vậy, Tân Dương liền sửng sốt, khi còn bé ông ta đi theo bên cạnh lão tổ nhà họ Tần, lão tổ nhà họ Tân gọi ông ta cái tên này, nhưng mà từ lúc ông ta đảm nhiệm gia chủ nhà họ Tân tới nay, thì chưa từng gọi nữa.
"Thiên Vũ vương đã bước vào tuổi xế chiều, Đế quốc Thiên Vũ sắp thay đổi..."
Lão tổ nhà họ Tần thở dài một tiếng.
"Thiên Vũ vương?" Nghe cái tên này, trong mắt Tần Dương lập tức lộ ra vẻ vô cùng kính sợ.
Đây gần như là cường giả đứng ở đỉnh cao nhất của thế giới, là tồn tại khủng bố vượt qua cấp bậc Tam Hồn cảnh! Không biết đã sống bao nhiêu năm.
"Thiên Vũ vương bước vào tuổi xế chiều sao?" Lúc này trong mắt Tân Dương còn có vẻ vô cùng khiếp sợ.
Sự tồn tại giống như Định quốc Thần Châm của Đế quốc Thiên Vũ này, không biết đã để lại bao nhiêu truyền thuyết, giúp Đế quốc Thiên Vũ trấn áp, tiêu diệt biết bao thế lực.
Ở trong lòng đám người Tân Dương, đây gần như là bất tử, nhưng hiện tại lại nghe được tin tức kinh người từ chính miệng lão tổ mình.
"Lần trước ta đi bái kiến Thiên Vũ vương một lần, đã mơ hồ nhận ra tình trạng của Thiên Vũ vương. Nếu Thiên Vũ vương xảy ra chuyện, Đế quốc Thiên Vũ nhất định sẽ hỗn loạn, không ai biết được nhà họ Tân chúng ta có thể tiếp tục tồn tại từ trong trận hỗn loạn này không. Nhiều khả năng là nhà họ Tần chúng ta sẽ giống như các thế lực khai quốc khác, hoàn toàn suy bại, thậm chí biến mất”
Sự việc lúc ấy khiến cho rất nhiều người chú ý, đương nhiên, bọn họ đều là xem kịch vui.
"Đúng, Lý Phong chính là con của Tiểu Nhu." Tần Dương mỉm cười nói
Ông ta nhìn về phía Viêm Võ quận Vương, nói: "Tính ra, Lý Phong hoàn toàn có thể được xem là người nhà họ Tần ta, hơn nữa thiên phú của hẳn cũng rất mạnh, có điều Chu Thiên Hãng huynh nghĩ như thế nào về việc chọn hẳn làm ứng viên cho ước hẹn hai mươi năm?”
Trên mặt ông ta mang theo tươi cười, đợi câu trả lời của Viêm Võ quận Vương.
Viêm Võ quận Vương Chu Thiên Hãng yên lặng suy nghĩ, nhìn vẻ mặt của ông ta rõ ràng rất động tâm.
Thiên phú tu luyện mạnh như vậy, thiên phú Thần văn lại nghịch thiên, cộng thêm phủ Thần Văn và Tân phủ mạnh mẽ bồi dưỡng, chỉ cần không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tương lai Lý Phong gần như chắc chắn có thể trở thành cường giả cấp bậc Thất Phách cảnh!
Đến lúc đó, Lý Phong cũng là một vị Thần Văn sư tứ phẩm cường đại, thậm chí có thể khắc họa ra Thần văn ngũ phẩm!
Cho dù là bọn họ, cũng vô cùng khát vọng đối với Thần văn ngũ phẩm, muốn có được, cũng phải đi đến phủ Thần Văn tiêu tốn rất nhiều tiền mới có được.
Nhìn vẽ phía Tân Dương, cuối cùng Viêm Võ quận Vương Chu Thiên Hằng gật gật đầu, nói: "Ta đồng ý."
"Được!
Nghe được Chu Thiên Hãng nói, nụ cười trên mặt Tân Dương càng thêm sáng lạn, nói: "Một khi đã vậy, đợi cho Lý Phong mười tám tuổi, Quận chúa Thanh Lộ mười bảy tuổi liền cho bọn họ thành hôn."
Nói một hồi, sau đó Viêm Võ quận Vương Chu Thiên Hãng rời đi
Sau khi ông ta rời đi, nụ cười trên mặt Tân Dương cũng chậm rãi biến mất, ông ta rời khỏi cung điện, đi đến chỗ sâu nhất trong Tăn phủ, cuối cùng đi tới một tòa cung điện thật lớn.
Bên trong cung điện thật lớn vô cùng u tĩnh, lúc này chỉ có một người đang yên lặng ngồi xếp bằng,
người này đưa lưng về phía Tân Dương, nhìn không rõ khuôn mặt lắm.
"Lão tổ” Nhìn bóng dáng trước mặt, cho dù là Tân Dương, gia chủ nhà họ Tăn, thừa kế Vũ Dương hầu cũng vô cùng cung kính.
Bóng dáng trước mặt chính là thần thủ hộ của
nhà họ Tần, cường giá cấp bậc Tam Hồn cảnh của nhà họ Tân!
Vị trí Vũ Dương hầu của Tân Dương cũng là do người trước mặt này trực tiếp định ra.
"Lão tổ, Viêm Võ quận Vương đã đồng ý" Tân Dương vô cùng cung kính nói
"Vậy là tốt rồi” Bóng dáng đang ngồi đưa lưng gật đầu nói.
Dường như ông ta cảm giác được Tân Dương có. chút khác thường, dò hỏi:
"Còn có chuyện gì sao?”
"Lão tổ, ta không rõ, vì sao nhất định phải chọn Lý Phong này làm ứng cử viên cho ước hẹn hai mươi năm, căn cứ tin tức Chỉ Lan truyền lại, Lý Phong này hoàn toàn không có thiện cảm với nhà họ Tần chúng ta, rất khó nghe theo sắp xếp của chúng ta”
Trong mắt Tân Dương tràn đầy vẻ nghỉ hoặc, sắp xếp hôn sự cho Lý Phong và Quận chúa Thanh Lộ, hoàn toàn là ý của lão giả trước mặt, ông ta cũng chỉ là làm theo mệnh lệnh thôi.
"Không phải vẫn còn vài năm sao? Mấy ngày này chuẩn bị phái người đi quận Hoang Lâm trợ giúp nhà họ Lý, tiêu trừ sự ngăn cách của Lý Phong, nếu Lý Phong là người thông minh, hắn sẽ đưa ra lựa chọn chính xác." Lão tổ nhà họ Tần nhẹ giọng nói
"Lão tổ, ta cảm thấy cùng lầm thì trực tiếp hủy bỏ ước hẹn hai mươi năm này, không có cuộc hôn nhân này, đối với nhà họ Tân chúng ta cũng không có việc gì lớn? Tân Dương trầm mặc một chút, bỗng nhiên nói, rốt cuộc nói ra nghỉ hoặc lớn nhất trong lòng mình.
Nhà họ Tần bọn họ hoàn toàn không cần cuộc liên hôn này.
Nếu Lý Phong bài xích với nhà họ Tân bọn họ, vậy thì ông ta cũng sẽ không lấy mặt nóng đi dán mông lạnh*, Đế quốc Thiên Vũ không có ai có thể khiến cho. nhà họ Tân làm như vậy.
_*Mặt nóng dán mông lạnh: câu thành ngữ ý nói làm việc vô ích_
_*Mặt nóng dán mông lạnh: câu thành ngữ ý nói làm việc vô ích_.
“Tiểu Dương” Nghe được lời của Tân Dương, lão tổ nhà họ Tần liền thở dài một tiếng.
Nghe vậy, Tân Dương liền sửng sốt, khi còn bé ông ta đi theo bên cạnh lão tổ nhà họ Tần, lão tổ nhà họ Tân gọi ông ta cái tên này, nhưng mà từ lúc ông ta đảm nhiệm gia chủ nhà họ Tân tới nay, thì chưa từng gọi nữa.
"Thiên Vũ vương đã bước vào tuổi xế chiều, Đế quốc Thiên Vũ sắp thay đổi..."
Lão tổ nhà họ Tần thở dài một tiếng.
"Thiên Vũ vương?" Nghe cái tên này, trong mắt Tần Dương lập tức lộ ra vẻ vô cùng kính sợ.
Đây gần như là cường giả đứng ở đỉnh cao nhất của thế giới, là tồn tại khủng bố vượt qua cấp bậc Tam Hồn cảnh! Không biết đã sống bao nhiêu năm.
"Thiên Vũ vương bước vào tuổi xế chiều sao?" Lúc này trong mắt Tân Dương còn có vẻ vô cùng khiếp sợ.
Sự tồn tại giống như Định quốc Thần Châm của Đế quốc Thiên Vũ này, không biết đã để lại bao nhiêu truyền thuyết, giúp Đế quốc Thiên Vũ trấn áp, tiêu diệt biết bao thế lực.
Ở trong lòng đám người Tân Dương, đây gần như là bất tử, nhưng hiện tại lại nghe được tin tức kinh người từ chính miệng lão tổ mình.
"Lần trước ta đi bái kiến Thiên Vũ vương một lần, đã mơ hồ nhận ra tình trạng của Thiên Vũ vương. Nếu Thiên Vũ vương xảy ra chuyện, Đế quốc Thiên Vũ nhất định sẽ hỗn loạn, không ai biết được nhà họ Tân chúng ta có thể tiếp tục tồn tại từ trong trận hỗn loạn này không. Nhiều khả năng là nhà họ Tần chúng ta sẽ giống như các thế lực khai quốc khác, hoàn toàn suy bại, thậm chí biến mất”