Chó săn bây giờ đã hóa thân thành Địa Ngục Khuyển, chân đạp hỏa diễm, hai con ngươi, lưng, cái đuôi đều bốc lên lam sắc hỏa diễm, ngẩng đầu, lãnh ngạo đứng ở trước người Ôn Bình, lộ ra trước mắt mọi người.
"Con chó này!"
Chiêm Đài Thanh Huyền nhịn không được lần nữa thán phục một tiếng.
Nàng có thể rất rõ ràng phải cảm giác được, khí tức của con chó này so với Hàn Chiến còn mạnh hơn, hơn nữa không phải một chút điểm. Mà Hàn Chiến hiện tại quỳ trên mặt đất, bị đánh thành chó, khẳng định chính do nó xuất thủ.
Bỗng nhiên, nàng nghĩ tới chuyện lúc trước bản thân muốn dùng 10, 20 viên bạch tinh để mua con chó này, lập tức nở nụ cười lúng túng.
Chiêm Đài Thanh Huyền quay người, tâm rời đi đã không có, "Thực lực của con chó này chí ít cũng là thượng cảnh vô địch a?"
Ngắn ngủi suy đoán về sau, tiếng cười âm lãnh truyền lại.
Kiệt!
Kiệt!
Đầu tiên là đầu lâu bốc lên lam sắc hỏa diễm, sau đó đến xương tay, trên xương tay còn đang nắm xích hồng xích sắt... Cứ như vậy, Ác Linh kỵ sĩ từng bước một đột ngột xuất hiện, phảng phất như từ một thế giới khác đến đây.
Theo sự xuất hiện của nó, không khí chung quanh như đông lại.
Lúc mắt nó quét chung quanh, tất cả mọi người tự nhiên cảm thấy có một nỗi sợ hãi không hiểu dâng lên trong lòng.
Lần này, đến phiên Hàm Vân hỏi Hàn Chiến, "Hàn Chiến huynh, ngươi thế nào?"
"Ta hoàn hảo."
Hàn Chiến dùng ngón cái lau đi khóe miệng máu, sau đó rút chân ra khỏi, đứng dậy lui về sau đi, trong lòng chưa bao giờ cẩn thận giống như bây giờ.
Lúc này, Tần Thiên cũng đã kéo thi thể Vạn Lý Hòa tới nơi xa, sau vài lần kiểm tra thì mặt lộ ra vẻ mất mát. Rất hiển nhiên, Vạn Lý Hòa đã hết cách xoay chuyển, chỉ có thở ra chứ không có hít vào.
Tần Mịch vội vàng chạy tới, "Gia gia, ngươi không sao chứ?"
"Không có việc gì."
Tần Thiên nói là nói như vậy, nhưng máu ở chỗ bụng vẫn cứ trào ra, hoàn hảo, làm Thông Huyền thượng cảnh, loại thương thế này cũng không nguy hiểm đến tính mạng.
Tần Thiên sau khi liếc qua Ôn Bình thì hỏi: "Đây là ai?"
Tần Mịch vội vàng trả lời, "Gia gia, đây là Ôn tông chủ tông môn đoạn thời gian trước ta gia nhập. Hắn rất lợi hại, nhất định có thể cứu ngài đi ra, yên tâm đi. Tựu Hàm Vân hai người, căn bản không phải đối thủ."
"Hi vọng đi."
Tần Thiên gật gù, trên mặt lộ ra một tia may mắn chi sắc, khả năng chờ mong Ôn Bình thật cường đại như lời Tần Mịch nói, nếu không tựu sẽ giống như Vạn Lý Hòa. Chợt, hắn bắt đầu vận chuyển khí tức bắt đầu khôi phục thương thế.
...
Bây giờ, Hàn Chiến vừa lui, chiến ý hoàn toàn không có.
Bí bảo tuy tốt, thế nhưng không quan trọng bằng mạng sống. Sống sót, tương lai chưa hẳn không thể đạt tới Thần Huyền cảnh.
Nếu như chỉ là Tần Thiên cùng Vạn Lý Hòa, hắn không sợ chút nào, cho dù là chiến đấu gian nan một chút hắn cũng phải cầm tới bí bảo. Nhưng là bây giờ, một con chó, còn có một cái khô lâu nhân, cả hai thực lực đều không đoán được.
Tiếp tục đánh xuống, kết quả ra sao đi nữa thì hắn cũng cảm thấy không đáng, "Hàm Vân huynh, ngươi ta hợp tác. Bí bảo là vật mà Thần Huyền lưu lại, không thể để cho kẻ này cứ như vậy lấy đi."
Hàm Vân gật gù, vừa nói vừa ra chiêu thức, "Được, ta đối phó khô lâu nhân, ngươi đối phó con chó kia."
Dứt lời, Hàm Vân kiếm chiêu đã lên.
Ầm!
Chấn mạch thanh âm qua đi, trên bầu trời lại lần nữa ngưng hiện cự kiếm, lần này, ngưng hiện cự kiếm sau lưng hắn. Theo Hàm Vân kiếm múa, cự kiếm cũng theo đó múa, nhưng phàm là bị cự kiếm chém trúng, đều không ngoại lệ —— tất cả đều mở ra.
Lần này, Hàm Vân không có bất cứ cái gì lưu thủ.
Hắn cảm thấy, thực lực của khô lâu ở trước mắt không đơn giản, chí ít hắn nhìn không thấu, không sử dụng một kiếm mạnh nhất thì căn bản không thắng được nó.
Kiếm lên!
Kiếm xuống!
Một kiếm này, tứ lược ra khí lãng trực tiếp hất tung Tần Minh ở cách đó hơn hai trăm mét.
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, lấy Hàm Vân vì bắt đầu địa phương bỗng nhiên xuất hiện một đầu vài trăm mét khe rãnh —— bị một kiếm này cho bổ ra. Khe rãnh sâu đạt mười mét, rộng chừng ba mét, kéo dài mà đi.
Tần Mịch bị Vu Mạch chộp trở lại, Tần Thiên nhịn không được cảm thán một câu, "Nửa bước Thần Huyền, kinh khủng như vậy!"
Hắn không khỏi phỏng đoán, nếu như Hàm Vân trước kia tựu ra một kiếm này, hắn cùng Vạn Lý Hòa đã sớm chết.
Kiếm này, kia khô lâu nhân thật có thể ngăn trở sao?
Khi hắn ngưng mắt nhìn sang chiến trường, tiếp một kiếm này khô lâu nhân lông tóc không tổn hao gì đứng ở đó. Hơn nữa một cái tay bỗng nhiên bắt lấy kiếm của Hàm Vân, chỉ thấy hỏa diễm lan tràn, Hàm Vân trong tay lập tức bị lam sắc hỏa diễm bao lấy.
"Chặn!"
Tần Thiên ngạc nhiên kêu lên tiếng, không để ý tới cảm giác đau đớn truyền lại từ phần bụng.
Cùng lúc đó, Hàm Vân xem lên hỏa diễm dần lan tràn tới phía tay mình, lập tức buông tay, trong lòng hoảng hốt.
Thoái ý đã sinh!
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy kiếm của mình, đến trong tay khô lâu nhân lại biến thành một thanh vũ khí mới rực lửa.
Hàm Vân lập tức quay đầu, muốn truyền đạt ý định lùi lại, "Hàn Chiến huynh..."
Nhưng vừa nghiêng đầu, lời đến khóe miệng nói không nên lời, bên cạnh đâu còn bóng dáng của Hàn Chiến. Đối phương đã sớm chạy ra vài trăm mét, tại một cái rừng rậm cửa vào bị con chó thiêu đốt hỏa diễm kia chặn lại.
"Vương bát đản!"
Hắn như thế nào lại không rõ Hàn Chiến vì sao đi qua kia?
Đang nói, Ác Linh kỵ sĩ bỗng nhiên từ trước mắt biến mất, giống như quỷ mị trong chớp mắt tựu đuổi kịp Hàn Chiến.
Trường kiếm thiêu đốt hỏa diễm vung lên.
Một đạo lam quang xẹt qua sau Hàn Chiến, khi lam quang biến mất, Ác Linh kỵ sĩ dẫn theo kiếm đi tới.
Hàn Chiến tựa như một bình sứ vỡ tan, biến thành một đống than đen.
"Chết được tốt!"
Hàm Vân sau khi mắng thầm một tiếng thì cũng không nghĩ gì nhiều nữa, mặc kệ Hàn Chiến vứt bỏ hắn, hay là khô lâu nhân rốt cục là gì... Người hóa thành kiếm ảnh, hóa thành kinh hồng, bỗng nhiên hướng về phương xa trong rừng rậm lao đi.
Ác Linh kỵ sĩ cưỡi chó săn trực tiếp đuổi theo.
...
"Kết thúc?"
Chiêm Đài Thanh Huyền quay trở lại, có chút không dám tin tưởng.
Quá nhanh!
Thật là quá nhanh.
Hai vị chân chính chi đỉnh nhân vật, một người không tiếp nổi một kiếm, một người làm nửa bước Thần Huyền cũng chỉ có thể trốn. Dưới cái nhìn của nàng, Hàm Vân là chết chắc, rất hiển nhiên, tốc độ của con chó kia nhanh hơn hắn quá nhiều.
"Ôn tông chủ."
Chiêm Đài Thanh Huyền hướng về phía Ôn Bình đang lục tìm Tàng giới thăm hỏi một chút.
Ôn Bình chỉ là nhàn nhạt hỏi một câu, "Chiêm Đài Diệp đâu?"
Chiêm Đài Thanh Huyền ứng tiếng, "Nàng bị ta lưu ở bên ngoài bí cảnh, ta sợ trong bí cảnh gặp phải nguy hiểm."
Ôn Bình gật gù, đi thẳng tới chỗ Tần Thiên.
Thấy Ôn Bình đi tới, Tần Thiên khó khăn tại Tần Mịch nâng đỡ đứng lên, lại liền ôm quyền, nói: "Đa tạ ân cứu mạng của Ôn tông chủ. Nếu như không phải Ôn tông chủ xuất thủ, hôm nay lão hủ liền phải bàn giao ở nơi này."
"Ta chỉ là giúp Tần Mịch, không có ý tứ gì khác." Nói thật, Tần Thiên chết hay không chẳng liên quan gì đến hắn.
Không quen, chết thì chết chứ sao.
Đã dám đến bí cảnh tìm bí bảo, vốn là chỉ có hai con đường —— hoặc chết hoặc sống.
Nói xong, Ôn Bình liền lấy ra Tần Thiên viên kia Tàng giới.
Tần Thiên không có ý lấy, lập tức mở miệng, "Ôn tông chủ, cái này tạm thời coi là báo đáp ân cứu mạng của ngài đi."
"Đi."
Ôn Bình cũng không khách khí.
Nếu như lão nhân này còn dám lấy lại, vậy liền quá không lên nói.
Mặc dù hắn không hảo hảo ý tứ đoạt, dù sao Tần Mịch ở chỗ này, nhưng là tuyệt đối đem Phi Ngư đảo kéo vào cự tuyệt vãng lai hộ.
Tần Thiên hỏi: "Ôn tông chủ, trong Tàng giới của ta còn có chút vật phẩm tư nhân, ta có thể lấy ra không?"
"Ừm."
Ôn Bình gật gù đưa Tàng giới ra lại.
Sau khi đưa ra, Tần Thiên từ đó lấy đi mấy cái hộp, sau đó xóa đi liên hệ với Tàng giới, đưa nó cho Ôn Bình, "Ôn tông chủ xin yên tâm, đây đều là vật của Tần gia, bí bảo còn trong Tàng giới."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

24 Tháng một, 2023 12:43
main có đạo lữ ko

22 Tháng một, 2023 12:42
!!!

15 Tháng một, 2023 18:27
truyện dạo này nối lại tình xưa ak

13 Tháng một, 2023 13:32
oa bạo chương

10 Tháng một, 2023 10:11
thằng tác giả bị cuồng ma pháp à,nói là tông đầy đủ từ tu tiên mạch thuật cho đến ma pháp nhưng 95 % toàn đề cao với thấy sử dụng ma pháp còn đâu chả thấy sử dụng với dùng tu tiên hệ,mạch thuật hay là buff cho 2 hệ kia tí gì sao k đổi mẹ tên là hệ thống siêu cấp tông môn ma pháp mẹ đi

08 Tháng một, 2023 05:18
tong mon gi tu de tu toi truong lao toan bu nhin ko cai gi cung tong chu ra mat.

04 Tháng một, 2023 10:34
truyện giờ tháng được 1 chương không mn

01 Tháng một, 2023 20:42
hỏi thât nhé họ giao với họ phó tiếng hoa giống nhau k mà mới vô xưng là phó huynh tới lúc đánh nhau đổi thành tân là giao thiên tà vậy là sao

23 Tháng mười hai, 2022 11:31
(ノಠ益ಠ)ノ彡┻━┻
thảo, tác bị táo bón

21 Tháng mười hai, 2022 09:00
quên *** gần hết nội dung luôn, hồi xưa háo hức chờ chương mà giờ lâu lâu thấy up chương mới mà toàn 1, 2 tháng mới có chương mới. Giờ chỉ lặng lẽ vô coi chương và ngày ra chương, r lặng lẽ đóng tab lại tiếp

16 Tháng mười hai, 2022 09:06
Nhịn cả năm trời mà đc có vài chương....tác trung quá kém CVT có tâm nhưng cũng chịu

26 Tháng mười một, 2022 08:06
xì gà là hút khói vào miệng r nhả ra. chứ có vào phổi đâu. .

25 Tháng mười một, 2022 01:28
lâu quá xá.

08 Tháng mười một, 2022 10:13
A đậu, a củ đậu, mấy năm rồi bộ này vẫn còn sống sao :v Truyện thể loại tông môn thế hệ đầu mà táo bón đến tận giờ thì con nhất con tác :v

31 Tháng mười, 2022 07:36
tác lười vãi, biết bao giờ mới xong

31 Tháng mười, 2022 03:48
Truyện thao tác quá cồng kềnh..

31 Tháng mười, 2022 02:22
hay ko ae

28 Tháng mười, 2022 14:12
Giờ đc thêm 4 chương, không biết có lại tạm nghỉ không

28 Tháng mười, 2022 07:50
test truyện

27 Tháng mười, 2022 22:11
chòi oi, lại tòi ra được 2 chương rồi

11 Tháng mười, 2022 12:43
Đọc bộ truyện mình drop từ 4 năm trước một mạch 1291 chương trong 4 ngày rồi phát hiện nó vẫn chưa end kiểu: :))

27 Tháng chín, 2022 08:48
Bộ này khởi đầu tr tông môn mà lâu vãi cả ***

22 Tháng chín, 2022 20:55
Truyện này có giống vạn cổ tối cường tông ko ace(mik k thik tk main sài vũ khí hiện đại cho bọn hs

22 Tháng chín, 2022 11:58
chắc 10 năm nữa ms xong quá

22 Tháng chín, 2022 09:18
bộ này đúng lâu. Bộ này ra trước hơn bộ vạn cổ đệ nhất tông mà bộ kia end xong gần 3 năm mà bộ này vẫn còn ra chương à
BÌNH LUẬN FACEBOOK