Trong tiểu thuyết nữ phụ Đoàn Hân Nghiên yêu say đắm nam chính mà không có được, nên lợi dụng sự ngu ngốc của pháo hối Tống Giai Kỳ mượn tay cô ấy hãm hại nữ chính để Tống Giai Kỳ làm ma chết thay cho cô, cuối cùng bị nam chính đuổi cùng giết tận...hai con người đáng sợ nhất, mà Uyển Như muốn né tránh nhất ,lại đang ở trước mặt cô
Đoàn Hân Nghiên mắt lướt qua cô gái đang rụt rè đứng bên cạnh, nở nụ cười gượng gạo nhìn Lục Ảnh Quân " Em..vừa đi công tác về, liền ghé thăm anh, có chút quà muốn tặng cho anh..em.. không biết là anh lại đang bận"
Lục Ảnh Quân nhìn thấy sắc mặt Đoàn Hân Nghiên ,đúng là có chút mệt mỏi, mặc dù gương mặt đã được cô trang điểm kĩ càng, chắc có lẽ là do vừa bay một chuyến bay dài, chưa có kịp nghỉ ngơi ,đã đến đây gặp anh
"Sau này không cần đến tìm anh, cứ nghỉ ngơi trước, quà cứ để sau, không cần phải gấp"
Đoàn Hân Nghiên thấy Lục Ảnh Quân quan tâm mình thì ý cười trên mặt dài đến tận khóe mắt, cô nhìn anh nũng nịu " Anh là đang quan tâm em sao...nhưng mà anh đừng lo em biết tự chăm sóc cho bản thân mình mà"
Nói rồi Đoàn Hân Nghiên đảo mắt qua cô gái nãy giờ vẫn đứng im thin thít bên cạnh, lên tiếng hỏi " Cô gái nhỏ này là..."
Uyển Như nghe có người hỏi đến mình ,liền lễ phép giới thiệu " Xin chào cô , tôi là Tống Giai Kỳ ,người đại diện của công ty Tống gia, hôm nay đến đây là bàn chuyện kí kết hợp đồng cùng với Lục thị"
"À!...công ty Tống gia, đã từng nghe qua, thật ngại quá , tôi vẫn chưa giới thiệu, tôi là Đoàn Hân Nghiên, Phó giám đốc của tập đoàn Đoàn thị, rất vui được biết cô" Đoàn Hân Nghiên mĩm cười đưa tay ra chào hỏi với Uyển Như,
Uyển Như thấy cô hành động như vậy liền vội vã đưa tay ra đáp lễ ,ngước mắt liền bắt gặp ánh mắt sắc nhọn của Đoàn Hân Nghiên đang dò xét trên người cô một lượt từ trên xuống, khiến cho Uyển Như toàn thân nổi hết cả da gà, vội rụt cánh tay lại
Điều khiến Đoàn Hân Nghiên bất ngờ, chính là Lục Ảnh Quân vậy mà lại đích thân ra mặt ,bàn chuyện công việc tại phòng làm việc riêng của anh, đối tác còn là một công ty nhỏ , không có tên tuổi trên thương trường, điều mà trước giờ chưa bao giờ có, đã vậy người đại diện kí kết với anh lần này còn là một cô gái mặt mũi non choẹt, miệng còn hôi sữa ,tuy gương mặt không được gọi là tuyệt sắc nhưng cũng thanh tú, dễ nhìn, dáng người nhỏ nhắn, khả ái, đáng yêu...như nghĩ đến điều gì đó, bàn tay Đoàn Hân Nghiên bỗng nhiên siết chặt, trong lòng cô lúc này như ngàn cơn sóng trào đang cuồn cuộn dâng lên
Lục Ảnh Quân giương mắt nhìn chiếc đồng hồ Rolex Daytona Ref màu trắng bạc, phiên bản giới hạn trên tay mình, rồi nhìn về phía hai cô gái trước mặt, lên tiếng " Hân Nghiên quà cứ để trên bàn, em về nghỉ ngơi trước đi, anh còn có việc" Đúng là anh đang có việc bận, khoảng nửa tiếng nữa, anh còn có một cuộc hợp quan trong về doanh thu mỗi quý hằng năm, anh vốn dĩ rất bận nên các công việc không quá quan trọng đều do cấp dưới xử lý, nhưng ngay cả bản thân anh cũng không biết tại sao lần này lại phá lệ, thôi thì cứ xem như vì một chút hiếu kì đi
Đoàn Hân Nghiên nghe anh nói vậy ,tuy trong lòng không vui, nhưng ngoài mặt vẫn nở nụ cười
" Được, vậy em không phiền anh làm việc nữa, khi khác sẽ đến tìm anh" Cô đặt túi quà lên bàn ,cúi đầu mĩm cười rồi ra về, trước khi đi còn không quên bắn cho Uyển Như một ánh mắt sắc lẹm
Cánh cửa đóng lại, không khí trong phòng trở lại yên tĩnh ,Uyển Như lúc này mới rì rì mở miệng
" Lục tổng, vậy bản hợp đồng..."
Lục Ảnh Quân xoay người bước về phía bàn làm việc của mình, ngồi xuống mở laptop ra, cũng không nhìn Uyển Như
" Hợp đồng cứ để đó, khi nào kí xong, nhân viên chúng tôi sẽ tự động liên hệ với phía Tống gia, bây giờ cô có thể về"
Uyển Như nghe anh nói đồng ý kí hợp đồng liền vui vẻ gật đầu như bửa củi " Thật cảm ơn Lục tổng, vậy tôi xin chờ tin tốt của ngài , bây giờ tôi xin phép về trước, không làm phiền ngài nữa" nói rồi cô liền đứng dậy thu xếp tài liệu trên bàn, vội vã muốn rời khỏi đây càng nhanh càng tốt, nhưng còn chưa vui vẻ được bao lâu thì lại nghe thấy tiếng của Lục Ảnh Quân
" Bắt đầu từ ngày mai, tôi hi vọng, bất cứ khi nào Lục thị cần đến, cô Tống đây sẽ luôn có mặt đúng giờ"
Ngoái đầu thấy anh vẫn trung thành dán mắt vào máy tính, tập trung làm việc
Giọng cô liền ỉu xìu đáp lại " Vâng, tôi đã biết"
Ra đến cổng Lục thị ,Uyển Như bắt xe quay về công ty Tống gia, cô muốn nhanh chóng báo tin cho Tống Vỹ Thành,
Tại phòng làm việc của Tống Vỹ Thành, sau khi nghe được tin Lục thị đã chấp nhận kí hợp đồng với Tống gia ,gương mặt ông trở nên vui vẻ, phấn khích, nếu tên của Lục thị đứng chung với Tống gia, thì tiền đồ củaTống gia lần này có thể sáng lạng hơn rồi, ông đưa mắt nhìn Uyển Như, ý vị thâm trầm, nghiền ngẫm. Nếu như Lục thị đã chỉ đích danh chọn Tống Giai Kỳ để phụ trách dự án lần này, vậy chi bằng ông thuận nước đẩy thuyền, cũng coi như là đang giúp cho Tống gia đi,
Tống Vỹ Thành đưa tay lên miệng ho vài tiếng, giọng nghiêm nghị
" Sau này, con không cần làm ở bộ phận giám sát nữa, bắt đầu từ ngày mai cứ đi theo chị Giai Ý của con làm trợ lý ,bản thảo dự án có gì không hiểu, hai chị em trao đổi cũng sẽ tốt hơn, với lại bây giờ con đang là người đại diện Tống gia tham gia phụ trách dự án với Lục thị, đi theo chị con học hỏi sẽ tiện hơn cho việc hợp tác
Tống Vỹ Thành cảm thấy Tống Giai Kỳ bây giờ vẫn chưa có kinh nghiệm để có thể theo kịp tiến độ dự án của công ty, trước giờ lại chưa từng làm qua công việc kinh doanh ,ông sợ rằng nếu giao cho cô một chức vụ quá cao, bản thân cô lại đảm đương không nổi, vậy chi bằng để Tống Giai Kỳ theo Tống Giai Ý học hỏi, bồi dưỡng thêm, biết đâu lại là chuyện tốt
Uyển Như nghe thấy Tống Vỹ Thành nói như vậy, ban đầu cũng không đồng ý, nhưng cuối cùng cũng bị ông thuyết phục.
Tối đêm đó, khi ăn cơm xong, Uyển Như lên phòng tìm Tống Giai Ý, cô không muốn vì chuyện hợp đồng lần này, khiến tình cảm mà cô cố gắng vun bồi với Tống Giai Ý bấy lâu nay, vừa được khởi sắc, trở nên xấu đi
Uyển Như trên tay cầm đĩa hoa quả đã được gọt sẵn, đặt lên bàn Tống Giai Ý, ngồi xuống, mĩm cười
" Chị..đây là hoa quả em vừa gọt, rất ngọt, chị nếm thử xem"
Tống Giai Ý, vẫn cúi đầu làm việc,không có đáp trả, Uyển Như thấy cô im lặng, không để ý đến mình, nghĩ có lẽ Tống Giai Ý vẫn còn để bụng chuyện hợp đồng nên lên tiếng giải thích
" Chị..chuyện hợp đồng, em..không phải cố ý, cũng không biết tại sao Lục thị lại quyết định như vậy, em.."
"Được rồi!..dù sao chuyện cũng đã qua, tôi cũng không muốn nhắc lại nữa.Hôm nay, tôi cũng đã nghe ba nói, bắt đầu từ ngày mai, cô sẽ là trợ lý cho tôi, ông muốn chúng ta vì Tống gia mà cố gắng, tôi cũng hi vọng cô nghiêm túc làm việc" Tống Giai Ý lên tiếng đánh gãy lời nói của Uyển Như.Thật ra Tống Giai Ý vài ngày qua cũng đã bình tâm suy nghĩ lại, cô không biết tại sao Lục thị lại lựa chọn Tống Giai Kỳ, nhưng cô sẽ không vì như vậy mà chùn bước, cô sẽ nổ lực hơn nữa để họ công nhận cô ,cũng như nhìn thấy năng lực thật sự của cô
Uyển Như thấy Tống Giai Ý có vẻ không còn khó chịu như những ngày trước,thì trong lòng cô cũng cảm thấy thoải mái hơn, cô gật đầu mĩm cười " Em sẽ cố gắng,sẽ không để chị và ba thất vọng"
Đêm hôm nay, không biết là do mọi chuyện đều đã được giải quyết suôn sẻ , hay vì cô đã vất vả ngược xuôi cả ngày hôm nay, nên khi Uyển Như vừa nằm xuống liền có thể chìm vào giấc ngủ.Nhưng ở một nơi khác, vẫn là bóng lưng trơ trọi và cô độc ấy, anh một mìnhbđứng ngoài ban công tòa nhà, nhìn lên bầu trời, bầu bạn với bóng đêm, hình như đã rất lâu rồi, bản thân anh chưa từng có được một giấc ngủ ngon
Đoàn Hân Nghiên mắt lướt qua cô gái đang rụt rè đứng bên cạnh, nở nụ cười gượng gạo nhìn Lục Ảnh Quân " Em..vừa đi công tác về, liền ghé thăm anh, có chút quà muốn tặng cho anh..em.. không biết là anh lại đang bận"
Lục Ảnh Quân nhìn thấy sắc mặt Đoàn Hân Nghiên ,đúng là có chút mệt mỏi, mặc dù gương mặt đã được cô trang điểm kĩ càng, chắc có lẽ là do vừa bay một chuyến bay dài, chưa có kịp nghỉ ngơi ,đã đến đây gặp anh
"Sau này không cần đến tìm anh, cứ nghỉ ngơi trước, quà cứ để sau, không cần phải gấp"
Đoàn Hân Nghiên thấy Lục Ảnh Quân quan tâm mình thì ý cười trên mặt dài đến tận khóe mắt, cô nhìn anh nũng nịu " Anh là đang quan tâm em sao...nhưng mà anh đừng lo em biết tự chăm sóc cho bản thân mình mà"
Nói rồi Đoàn Hân Nghiên đảo mắt qua cô gái nãy giờ vẫn đứng im thin thít bên cạnh, lên tiếng hỏi " Cô gái nhỏ này là..."
Uyển Như nghe có người hỏi đến mình ,liền lễ phép giới thiệu " Xin chào cô , tôi là Tống Giai Kỳ ,người đại diện của công ty Tống gia, hôm nay đến đây là bàn chuyện kí kết hợp đồng cùng với Lục thị"
"À!...công ty Tống gia, đã từng nghe qua, thật ngại quá , tôi vẫn chưa giới thiệu, tôi là Đoàn Hân Nghiên, Phó giám đốc của tập đoàn Đoàn thị, rất vui được biết cô" Đoàn Hân Nghiên mĩm cười đưa tay ra chào hỏi với Uyển Như,
Uyển Như thấy cô hành động như vậy liền vội vã đưa tay ra đáp lễ ,ngước mắt liền bắt gặp ánh mắt sắc nhọn của Đoàn Hân Nghiên đang dò xét trên người cô một lượt từ trên xuống, khiến cho Uyển Như toàn thân nổi hết cả da gà, vội rụt cánh tay lại
Điều khiến Đoàn Hân Nghiên bất ngờ, chính là Lục Ảnh Quân vậy mà lại đích thân ra mặt ,bàn chuyện công việc tại phòng làm việc riêng của anh, đối tác còn là một công ty nhỏ , không có tên tuổi trên thương trường, điều mà trước giờ chưa bao giờ có, đã vậy người đại diện kí kết với anh lần này còn là một cô gái mặt mũi non choẹt, miệng còn hôi sữa ,tuy gương mặt không được gọi là tuyệt sắc nhưng cũng thanh tú, dễ nhìn, dáng người nhỏ nhắn, khả ái, đáng yêu...như nghĩ đến điều gì đó, bàn tay Đoàn Hân Nghiên bỗng nhiên siết chặt, trong lòng cô lúc này như ngàn cơn sóng trào đang cuồn cuộn dâng lên
Lục Ảnh Quân giương mắt nhìn chiếc đồng hồ Rolex Daytona Ref màu trắng bạc, phiên bản giới hạn trên tay mình, rồi nhìn về phía hai cô gái trước mặt, lên tiếng " Hân Nghiên quà cứ để trên bàn, em về nghỉ ngơi trước đi, anh còn có việc" Đúng là anh đang có việc bận, khoảng nửa tiếng nữa, anh còn có một cuộc hợp quan trong về doanh thu mỗi quý hằng năm, anh vốn dĩ rất bận nên các công việc không quá quan trọng đều do cấp dưới xử lý, nhưng ngay cả bản thân anh cũng không biết tại sao lần này lại phá lệ, thôi thì cứ xem như vì một chút hiếu kì đi
Đoàn Hân Nghiên nghe anh nói vậy ,tuy trong lòng không vui, nhưng ngoài mặt vẫn nở nụ cười
" Được, vậy em không phiền anh làm việc nữa, khi khác sẽ đến tìm anh" Cô đặt túi quà lên bàn ,cúi đầu mĩm cười rồi ra về, trước khi đi còn không quên bắn cho Uyển Như một ánh mắt sắc lẹm
Cánh cửa đóng lại, không khí trong phòng trở lại yên tĩnh ,Uyển Như lúc này mới rì rì mở miệng
" Lục tổng, vậy bản hợp đồng..."
Lục Ảnh Quân xoay người bước về phía bàn làm việc của mình, ngồi xuống mở laptop ra, cũng không nhìn Uyển Như
" Hợp đồng cứ để đó, khi nào kí xong, nhân viên chúng tôi sẽ tự động liên hệ với phía Tống gia, bây giờ cô có thể về"
Uyển Như nghe anh nói đồng ý kí hợp đồng liền vui vẻ gật đầu như bửa củi " Thật cảm ơn Lục tổng, vậy tôi xin chờ tin tốt của ngài , bây giờ tôi xin phép về trước, không làm phiền ngài nữa" nói rồi cô liền đứng dậy thu xếp tài liệu trên bàn, vội vã muốn rời khỏi đây càng nhanh càng tốt, nhưng còn chưa vui vẻ được bao lâu thì lại nghe thấy tiếng của Lục Ảnh Quân
" Bắt đầu từ ngày mai, tôi hi vọng, bất cứ khi nào Lục thị cần đến, cô Tống đây sẽ luôn có mặt đúng giờ"
Ngoái đầu thấy anh vẫn trung thành dán mắt vào máy tính, tập trung làm việc
Giọng cô liền ỉu xìu đáp lại " Vâng, tôi đã biết"
Ra đến cổng Lục thị ,Uyển Như bắt xe quay về công ty Tống gia, cô muốn nhanh chóng báo tin cho Tống Vỹ Thành,
Tại phòng làm việc của Tống Vỹ Thành, sau khi nghe được tin Lục thị đã chấp nhận kí hợp đồng với Tống gia ,gương mặt ông trở nên vui vẻ, phấn khích, nếu tên của Lục thị đứng chung với Tống gia, thì tiền đồ củaTống gia lần này có thể sáng lạng hơn rồi, ông đưa mắt nhìn Uyển Như, ý vị thâm trầm, nghiền ngẫm. Nếu như Lục thị đã chỉ đích danh chọn Tống Giai Kỳ để phụ trách dự án lần này, vậy chi bằng ông thuận nước đẩy thuyền, cũng coi như là đang giúp cho Tống gia đi,
Tống Vỹ Thành đưa tay lên miệng ho vài tiếng, giọng nghiêm nghị
" Sau này, con không cần làm ở bộ phận giám sát nữa, bắt đầu từ ngày mai cứ đi theo chị Giai Ý của con làm trợ lý ,bản thảo dự án có gì không hiểu, hai chị em trao đổi cũng sẽ tốt hơn, với lại bây giờ con đang là người đại diện Tống gia tham gia phụ trách dự án với Lục thị, đi theo chị con học hỏi sẽ tiện hơn cho việc hợp tác
Tống Vỹ Thành cảm thấy Tống Giai Kỳ bây giờ vẫn chưa có kinh nghiệm để có thể theo kịp tiến độ dự án của công ty, trước giờ lại chưa từng làm qua công việc kinh doanh ,ông sợ rằng nếu giao cho cô một chức vụ quá cao, bản thân cô lại đảm đương không nổi, vậy chi bằng để Tống Giai Kỳ theo Tống Giai Ý học hỏi, bồi dưỡng thêm, biết đâu lại là chuyện tốt
Uyển Như nghe thấy Tống Vỹ Thành nói như vậy, ban đầu cũng không đồng ý, nhưng cuối cùng cũng bị ông thuyết phục.
Tối đêm đó, khi ăn cơm xong, Uyển Như lên phòng tìm Tống Giai Ý, cô không muốn vì chuyện hợp đồng lần này, khiến tình cảm mà cô cố gắng vun bồi với Tống Giai Ý bấy lâu nay, vừa được khởi sắc, trở nên xấu đi
Uyển Như trên tay cầm đĩa hoa quả đã được gọt sẵn, đặt lên bàn Tống Giai Ý, ngồi xuống, mĩm cười
" Chị..đây là hoa quả em vừa gọt, rất ngọt, chị nếm thử xem"
Tống Giai Ý, vẫn cúi đầu làm việc,không có đáp trả, Uyển Như thấy cô im lặng, không để ý đến mình, nghĩ có lẽ Tống Giai Ý vẫn còn để bụng chuyện hợp đồng nên lên tiếng giải thích
" Chị..chuyện hợp đồng, em..không phải cố ý, cũng không biết tại sao Lục thị lại quyết định như vậy, em.."
"Được rồi!..dù sao chuyện cũng đã qua, tôi cũng không muốn nhắc lại nữa.Hôm nay, tôi cũng đã nghe ba nói, bắt đầu từ ngày mai, cô sẽ là trợ lý cho tôi, ông muốn chúng ta vì Tống gia mà cố gắng, tôi cũng hi vọng cô nghiêm túc làm việc" Tống Giai Ý lên tiếng đánh gãy lời nói của Uyển Như.Thật ra Tống Giai Ý vài ngày qua cũng đã bình tâm suy nghĩ lại, cô không biết tại sao Lục thị lại lựa chọn Tống Giai Kỳ, nhưng cô sẽ không vì như vậy mà chùn bước, cô sẽ nổ lực hơn nữa để họ công nhận cô ,cũng như nhìn thấy năng lực thật sự của cô
Uyển Như thấy Tống Giai Ý có vẻ không còn khó chịu như những ngày trước,thì trong lòng cô cũng cảm thấy thoải mái hơn, cô gật đầu mĩm cười " Em sẽ cố gắng,sẽ không để chị và ba thất vọng"
Đêm hôm nay, không biết là do mọi chuyện đều đã được giải quyết suôn sẻ , hay vì cô đã vất vả ngược xuôi cả ngày hôm nay, nên khi Uyển Như vừa nằm xuống liền có thể chìm vào giấc ngủ.Nhưng ở một nơi khác, vẫn là bóng lưng trơ trọi và cô độc ấy, anh một mìnhbđứng ngoài ban công tòa nhà, nhìn lên bầu trời, bầu bạn với bóng đêm, hình như đã rất lâu rồi, bản thân anh chưa từng có được một giấc ngủ ngon