Chúc Lam nhìn Lôi Hòa Nghi, thoáng nhíu mày. Cô ta tuy không có xuất thân danh giá nhưng lăn lộn trong giới bao lâu nay, địa vị không phải cao bình thường. Nhưng hiện tại đứng đối diện với Lôi Hòa Nghi, cô ta nhận ra bản thân mình hoàn toàn lép vế trước cô.
Không chỉ vì chiều cao, nhan sắc mà ngay cả khí chất cô ta luôn lấy làm tự tin, khi đứng trước Lôi Hòa Nghi cũng trở nên tầm thường. Chúc Lam đối với việc này rất không hài lòng và thoải mái.
Nhưng dù vậy, cô ta cũng không cho phép mình chịu thua trước Lôi Hòa Nghi. Chúc Lam quan sát Lôi Hòa Nghi một lượt từ trên xuống dưới, đôi mắt không hề che giấu ý soi mói:
- Rachel đúng không, quả thật rất xinh đẹp chẳng trách rất được Lôi tổng quan tâm.
- Cảm ơn Ảnh hậu Chúc đã khen, dựa vào quan hệ giữa tôi và Lôi tổng, anh ấy quan tâm tôi là chuyện rất đỗi bình thường, không phiền chị quan tâm. Ngược lại là chị, bỏ lại ‛ Giang sơn mỹ nhân ’ với vốn đầu tư lớn, chạy ra nước ngoài thử vai phụ của phụ cho một bộ phim Hollywood thất bại rồi chứ gì? Chuyện này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, khó hiểu ở chỗ là chị chạy đến đây làm gì?
Sắc mặt Chúc Lam trở nên xám ngắt khi bị Lôi Hòa Nghi phanh phui chuyện mình thử vai nhưng dù sao cũng là Ảnh hậu có tiếng, cảm xúc rất nhanh có thể khống chế được. Cô ta vờ liếc xung quanh, sau đó điềm nhiên trả lời câu hỏi của Lôi Hòa Nghi.
- Tôi đến gặp người quen... không được sao?
- Hi vọng đây là câu trả lời đúng chứ không phải là cái cớ của chị.
- Tại sao tôi phải lấy cớ, tôi còn cần lấy cớ để đến đây sao?
- Chị không thông minh như tôi vẫn nghĩ nhỉ?
Bất cứ người nào cũng không thích việc mình bị mắng xéo, đối với một người kiêu ngạo như Chúc Lam lại càng không thích.
- Rachel, cô có ý gì?
- Tôi đã nói là chị không thông minh như tôi vẫn nghĩ quả nhiên không sai mà!
- Cô...
- Được rồi, tôi sẽ giành chút thời gian giải thích cho chị vậy.
Lôi Hòa Nghi ngồi lại xuống ghế, nhìn Chúc Lam nói:
- Chị không nói không rằng đã bỏ ra nước ngoài, để lại một mớ hỗn loạn cho Lôi tổng và ‛ Giang sơn mỹ nhân ’ sắp khởi quay. Chị nghĩ địa vị của chị cao thì muốn làm gì thì làm sao, xin lỗi nhưng chiêu đó không áp dụng được với Lôi Phong đâu. Chắc chị cũng biết hợp đồng của chị với Lôi Phong đã bị hủy, tiền vi phạm hợp đồng Lôi tổng cũng đã đền đủ. Cho nên bây giờ chị và đoàn làm phim này chẳng còn quan hệ gì cả. Không lẽ chị ngây thơ tới mức cho rằng sau những hành động đó mà Lôi tổng vẫn còn từ bi chờ chị về diễn sao? Mặt mũi chị trong giới đúng là rất lớn đấy nhưng có lớn bằng Apmando người ta không? Ai cho chị tự tin để nghĩ rằng Lôi tổng sẽ vì chị mà để cả đoàn làm phim trăm triệu này cùng Apmando đợi chị vậy? Chị nói chị đến đây gặp người quen, nếu là giờ nghỉ trưa hoặc lúc tan làm thì tôi sẽ tin đấy. Chị ở nước ngoài thử vai thất bại, nếu muốn đến đây giành lấy vai diễn này thì... chậc uổng công một chuyến rồi đó.
Chúc Lam sa sầm mặt mày vì bị Lôi Hòa Nghi nói trúng tim đen. Ban đầu đưa ra quyết định từ bỏ ‛ Giang sơn mỹ nhân ’ để xuất ngoại, cô ta cũng đã suy nghĩ rất nhiều. Bộ phim này vốn đầu tư rất lớn, có ý nghĩa quan trọng với Lôi Lăng Quân, đạo diễn lại là Vương Mạnh, cho nên Chúc Lam biết một khi đã công chiếu chỉ có thể đại bạo, không thể thua lỗ. Cô ta biết mình được chọn cho vai nữ chính cũng rất vui mừng nhưng lúc đó quản lý lại nhận được lời mời đi casting cho vai phụ của một bộ phim Hollywood, Chúc Lam liền dao động.
Mặc dù chỉ là phụ nhưng diễn viên gốc Á có thể xuất hiện trong phim Hollywood là cực kỳ hiếm, cơ hội này đối với cô ta là một miếng thịt béo bở, thật sự khó mà bỏ qua. Nếu thật sự thành công, tên tuổi của cô ta có thể lan ra thế giới, không đơn giản chỉ bó buộc ở trong Châu Á nữa. Dẫu biết khả năng được chọn là vô cùng thấp nhưng Chúc Lam tự tin vào khả năng của mình, cũng muốn đánh cược một lần. Nhưng sợ nói với Lôi Lăng Quân thì anh sẽ không cho, bí quá cô ta mới lén xuất ngoại mà không báo trước.
Nhưng may mắn đã không mỉm cười, Chúc Lam đã đánh giá thấp tầm quan trọng của ‛Giang sơn mỹ nhân’ đối với Lôi Lăng Quân cũng như cơn giận của anh. Cô ta mới đi chứ tới một ngày, Lôi Phong đã hủy hợp đồng, toàn bộ hợp đồng quảng cáo, tài nguyên, kịch bản vốn nằm trong tay cô ta đều bay biến. Không khó để tưởng tượng ra trạng thái khi đó của Chúc Lam sốc tới mức nào. Nhưng cô ta đã làm thì không thể lui, chỉ có thể cắn răng thể hiện thật tốt trong buổi casting để oanh liệt mà quay về.
Nhưng mọi thứ lại đi ngược với mong đợi, vai phụ đó lại bị đoạt mất, rơi vào tay một diễn viên người Nhật. Chúc Lam không thể tin được, cố gắng ở lại Mỹ lâu hơn, đi casting cho vài bộ nữa nhưng đều thất bại. Cuối cùng cô ta chỉ có thể quay về nước. Không từ bỏ hi vọng, cô ta tìm đến Lôi phủ muốn tạo ra cơ hội cho chính mình. Mặc dù tiến độ quay đã đi đến hồi kết nhưng Chúc Lam vẫn không từ bỏ, rắp tâm muốn đoạt lại vai diễn cho bằng được. Còn cam kết rằng toàn bộ chi phí thiệt hại cô ta sẽ chi trả. Nhưng Lôi Lăng Quân là ai, nhị thiếu của đế chế thương mại Lôi thị còn thiếu chút tiền lẻ đó sao, huống chi một bên là em gái độc nhất vô nhị, một bên là người dưng, Lôi Lăng Quân cũng chưa muốn bị đá ra khỏi nhà mà chọn Chúc Lam. Chưa kể đến anh phải tốn sức của chín trâu hai hổ mới thuyết phục được em gái đóng phim, còn muốn tác hợp cho cô và Cung Huyền Thương. Lôi Lăng Quân vẫn chưa bị ngốc mà chọn sai, Chúc Lam lần nữa thất bại ê chề.
Cô ta vốn định muốn lấy lại vai diễn, thành công thì thôi, nếu thất bại thì cô ta sẽ đầu quân cho Kha Thịnh. Ở Lôi Phong, cô ta là nhất tỷ, là hắc mã, Lôi Lăng Quân lại vô tình hủy hợp đồng thì cũng không thể trách cô ta vô nghĩa được. Dựa vào tiếng tăm của mình, Chúc Lam không tin Kha Thịnh sẽ bạc đãi mình. Nếu không phải vì phía sau Lôi Phong còn có Lôi thị, Apmando lại thân thiết với Lôi Lăng Quân thì còn lâu cô ta mới ở Lôi Phong lâu như vậy.
Tâm tư che giấu bao lâu nay đã vị Lôi Hòa Nghi vài câu nói phanh phui sạch sẽ, sắc mặt Chúc Lam tốt làm sao được. Nhưng cô ta lăn lộn tới ngày hôm nay, trở thành đối thủ một mất một còn với đại tiểu thư Từ thị cũng đủ hiểu con người này không đơn giản.
Chúc Lam bị Lôi Hòa Nghi vạch trần, ban đầu thì rất không vui nhưng về sau thái độ liền thay đổi, cô ta nở nụ cười quỷ quyệt:
- Cô đang sợ sao... sợ tôi đoạt mất vai diễn đầu tay quan trọng này. Giả sử cô có thể nắm vai diễn này đến cuối cùng, cô cũng không thoát khỏi cảnh bị mọi người nói là thế thân của tôi đâu. Nhặt lại thứ tôi đã bỏ đi, cô có vẻ tự hào quá nhỉ?
Lôi Hòa Nghi ngẩng đầu nhìn Chúc Lam, tựa người ra lưng ghế, nhìn cô ta cười chế giễu:
- Lôi tổng có từng thỉnh cầu chị diễn một bộ phim nào chưa?
Chúc Lam nhíu chặt đôi mày, sắc mặt xanh như tàu lá chuối nhìn Lôi Hòa Nghi:
- Cô có ý gì?
- Nhìn vẻ mặt này của chị là tôi biết rồi. Anh ấy chưa từng xin chị nhưng lại thỉnh cầu tôi đấy, địa vị của hai chúng ta ai cao hơn ai chắc chị đủ thông minh để hiểu chứ?
Lôi Hòa Nghi nghiêng đầu nhìn Chúc Lam đầy khiêu khích.
Chúc Lam nhíu mày, hoàn toàn không tin. Lôi Lăng Quân đường đường là nhị thiếu của Lôi thị, anh có bao nhiêu kiêu ngạo, bao nhiêu độc đoán, Chúc Lam hoạt động dưới trướng Lôi Phong gần bảy năm hiểu rất rõ. Chuyện anh đi thỉnh cầu một ai đó đóng phim chỉ xảy ra với Apmando, đối với nữ diễn viên là tiền lệ chưa từng xảy ra. Lôi Hòa Nghi lại tự tin nói ra những lời đó, Chúc Lam dù không muốn cũng khó, bởi vì thái độ anh đối với lời thỉnh cầu của cô ta rất lạnh lùng.
Lôi Hòa Nghi cũng không quan tâm Chúc Lam sốc thế nào, nhẹ nhàng nói:
- Cô không tin thì có thể gọi điện hoặc trực tiếp đến hỏi anh ấy nhưng anh ấy có chịu nghe điện thoại hay là chịu gặp cô hay không thì tôi không chắc. Còn việc người xem nói tôi là thế thân của chị... chị đang ảo tưởng sao? Việc diễn viên nhận vai do bị diễn viên trước từ chối xảy ra không ít, chị tự hào cái gì? Hay chị nghĩ bấy cứ ai vào vai này ngoài chị thì đều là vật thế thân của chị, nghĩ cũng hay thật. Một Ảnh hậu bị công ty hủy hợp đồng có can đảm nghĩ vậy ư. Cứ chờ ‛ Giang sơn mỹ nhân ’ công chiếu rồi xem nhé, cho chị mở rộng tầm mắt, tránh trường hợp ếch ngồi đáy giếng.
- Rachel, ở trong giới này, là một người mới thì đừng quá kiêu ngạo? Cô như vậy sẽ đắc tội không ít người đấy, đến lúc đó thân bại danh liệt thì đừng trách tôi không nhắc trước.
- Yên tâm, sự nghiệp của tôi không quan trọng đến mức cần Ảnh hậu Chúc quan tâm. Ngược lại là chị nên nghĩ kế sách đối phó với đối thủ của mình ở Kha Thịnh như thế nào đi kìa.
- Cô kiêu ngạo như vậy sớm muộn gì cũng sẽ rước họa vào thân.
- Cảm ơn lời nhắc nhở của Ảnh hậu Chúc, nếu một ngày nào đó tôi gặp họa thật thì tôi sẽ nghĩ đến chị đầu tiên.
- Cô...
Đúng lúc này điện thoại của Chúc Lam reo lên, cô ta mở ra xem. Nhìn thấy tin tức trên top 1 hot search thì nở nụ cười quỷ dị nhìn Lôi Hòa Nghi.
Cô cảm thấy rất không thoải mái với nét cười này của cô ta, trong lòng rất khó chịu.
Chúc Lam vừa lướt điện thoại vừa ung dung, điềm tĩnh nói:
- Tôi đã nói rồi, kiêu ngạo như cô sớm muộn gì cũng rước họa vào thân, chậc... không ngờ lại nhanh như vậy?
Lôi Hòa Nghi định lên tiếng chất vấn Chúc Lam thì Ngọc Khánh từ xa chạy đến, trên tay còn cầm theo điện thoại của cô, vẻ mặt không được tốt cho lắm.
Lôi Hòa Nghi trong lòng lộp bộp, thầm than hẳn là có chuyện không hay xảy ra rồi. Cô đứng dậy từ trên ghế, đi đến chỗ Ngọc Khánh.
- Chị Rachel, chị xem cái này đi!
Lôi Hòa Nghi nhận lấy điện thoại, mở ra xem, nhìn thấy top 1 hot search thì sắc mặt xanh mét, nghiến răng ken két. Đôi mắt lạnh lẽo, sắc bén như muốn giết người khiến Ngọc Khánh đứng bên cạnh sợ toát mồ hôi hột.
Không chỉ vì chiều cao, nhan sắc mà ngay cả khí chất cô ta luôn lấy làm tự tin, khi đứng trước Lôi Hòa Nghi cũng trở nên tầm thường. Chúc Lam đối với việc này rất không hài lòng và thoải mái.
Nhưng dù vậy, cô ta cũng không cho phép mình chịu thua trước Lôi Hòa Nghi. Chúc Lam quan sát Lôi Hòa Nghi một lượt từ trên xuống dưới, đôi mắt không hề che giấu ý soi mói:
- Rachel đúng không, quả thật rất xinh đẹp chẳng trách rất được Lôi tổng quan tâm.
- Cảm ơn Ảnh hậu Chúc đã khen, dựa vào quan hệ giữa tôi và Lôi tổng, anh ấy quan tâm tôi là chuyện rất đỗi bình thường, không phiền chị quan tâm. Ngược lại là chị, bỏ lại ‛ Giang sơn mỹ nhân ’ với vốn đầu tư lớn, chạy ra nước ngoài thử vai phụ của phụ cho một bộ phim Hollywood thất bại rồi chứ gì? Chuyện này cũng không có gì đáng ngạc nhiên, khó hiểu ở chỗ là chị chạy đến đây làm gì?
Sắc mặt Chúc Lam trở nên xám ngắt khi bị Lôi Hòa Nghi phanh phui chuyện mình thử vai nhưng dù sao cũng là Ảnh hậu có tiếng, cảm xúc rất nhanh có thể khống chế được. Cô ta vờ liếc xung quanh, sau đó điềm nhiên trả lời câu hỏi của Lôi Hòa Nghi.
- Tôi đến gặp người quen... không được sao?
- Hi vọng đây là câu trả lời đúng chứ không phải là cái cớ của chị.
- Tại sao tôi phải lấy cớ, tôi còn cần lấy cớ để đến đây sao?
- Chị không thông minh như tôi vẫn nghĩ nhỉ?
Bất cứ người nào cũng không thích việc mình bị mắng xéo, đối với một người kiêu ngạo như Chúc Lam lại càng không thích.
- Rachel, cô có ý gì?
- Tôi đã nói là chị không thông minh như tôi vẫn nghĩ quả nhiên không sai mà!
- Cô...
- Được rồi, tôi sẽ giành chút thời gian giải thích cho chị vậy.
Lôi Hòa Nghi ngồi lại xuống ghế, nhìn Chúc Lam nói:
- Chị không nói không rằng đã bỏ ra nước ngoài, để lại một mớ hỗn loạn cho Lôi tổng và ‛ Giang sơn mỹ nhân ’ sắp khởi quay. Chị nghĩ địa vị của chị cao thì muốn làm gì thì làm sao, xin lỗi nhưng chiêu đó không áp dụng được với Lôi Phong đâu. Chắc chị cũng biết hợp đồng của chị với Lôi Phong đã bị hủy, tiền vi phạm hợp đồng Lôi tổng cũng đã đền đủ. Cho nên bây giờ chị và đoàn làm phim này chẳng còn quan hệ gì cả. Không lẽ chị ngây thơ tới mức cho rằng sau những hành động đó mà Lôi tổng vẫn còn từ bi chờ chị về diễn sao? Mặt mũi chị trong giới đúng là rất lớn đấy nhưng có lớn bằng Apmando người ta không? Ai cho chị tự tin để nghĩ rằng Lôi tổng sẽ vì chị mà để cả đoàn làm phim trăm triệu này cùng Apmando đợi chị vậy? Chị nói chị đến đây gặp người quen, nếu là giờ nghỉ trưa hoặc lúc tan làm thì tôi sẽ tin đấy. Chị ở nước ngoài thử vai thất bại, nếu muốn đến đây giành lấy vai diễn này thì... chậc uổng công một chuyến rồi đó.
Chúc Lam sa sầm mặt mày vì bị Lôi Hòa Nghi nói trúng tim đen. Ban đầu đưa ra quyết định từ bỏ ‛ Giang sơn mỹ nhân ’ để xuất ngoại, cô ta cũng đã suy nghĩ rất nhiều. Bộ phim này vốn đầu tư rất lớn, có ý nghĩa quan trọng với Lôi Lăng Quân, đạo diễn lại là Vương Mạnh, cho nên Chúc Lam biết một khi đã công chiếu chỉ có thể đại bạo, không thể thua lỗ. Cô ta biết mình được chọn cho vai nữ chính cũng rất vui mừng nhưng lúc đó quản lý lại nhận được lời mời đi casting cho vai phụ của một bộ phim Hollywood, Chúc Lam liền dao động.
Mặc dù chỉ là phụ nhưng diễn viên gốc Á có thể xuất hiện trong phim Hollywood là cực kỳ hiếm, cơ hội này đối với cô ta là một miếng thịt béo bở, thật sự khó mà bỏ qua. Nếu thật sự thành công, tên tuổi của cô ta có thể lan ra thế giới, không đơn giản chỉ bó buộc ở trong Châu Á nữa. Dẫu biết khả năng được chọn là vô cùng thấp nhưng Chúc Lam tự tin vào khả năng của mình, cũng muốn đánh cược một lần. Nhưng sợ nói với Lôi Lăng Quân thì anh sẽ không cho, bí quá cô ta mới lén xuất ngoại mà không báo trước.
Nhưng may mắn đã không mỉm cười, Chúc Lam đã đánh giá thấp tầm quan trọng của ‛Giang sơn mỹ nhân’ đối với Lôi Lăng Quân cũng như cơn giận của anh. Cô ta mới đi chứ tới một ngày, Lôi Phong đã hủy hợp đồng, toàn bộ hợp đồng quảng cáo, tài nguyên, kịch bản vốn nằm trong tay cô ta đều bay biến. Không khó để tưởng tượng ra trạng thái khi đó của Chúc Lam sốc tới mức nào. Nhưng cô ta đã làm thì không thể lui, chỉ có thể cắn răng thể hiện thật tốt trong buổi casting để oanh liệt mà quay về.
Nhưng mọi thứ lại đi ngược với mong đợi, vai phụ đó lại bị đoạt mất, rơi vào tay một diễn viên người Nhật. Chúc Lam không thể tin được, cố gắng ở lại Mỹ lâu hơn, đi casting cho vài bộ nữa nhưng đều thất bại. Cuối cùng cô ta chỉ có thể quay về nước. Không từ bỏ hi vọng, cô ta tìm đến Lôi phủ muốn tạo ra cơ hội cho chính mình. Mặc dù tiến độ quay đã đi đến hồi kết nhưng Chúc Lam vẫn không từ bỏ, rắp tâm muốn đoạt lại vai diễn cho bằng được. Còn cam kết rằng toàn bộ chi phí thiệt hại cô ta sẽ chi trả. Nhưng Lôi Lăng Quân là ai, nhị thiếu của đế chế thương mại Lôi thị còn thiếu chút tiền lẻ đó sao, huống chi một bên là em gái độc nhất vô nhị, một bên là người dưng, Lôi Lăng Quân cũng chưa muốn bị đá ra khỏi nhà mà chọn Chúc Lam. Chưa kể đến anh phải tốn sức của chín trâu hai hổ mới thuyết phục được em gái đóng phim, còn muốn tác hợp cho cô và Cung Huyền Thương. Lôi Lăng Quân vẫn chưa bị ngốc mà chọn sai, Chúc Lam lần nữa thất bại ê chề.
Cô ta vốn định muốn lấy lại vai diễn, thành công thì thôi, nếu thất bại thì cô ta sẽ đầu quân cho Kha Thịnh. Ở Lôi Phong, cô ta là nhất tỷ, là hắc mã, Lôi Lăng Quân lại vô tình hủy hợp đồng thì cũng không thể trách cô ta vô nghĩa được. Dựa vào tiếng tăm của mình, Chúc Lam không tin Kha Thịnh sẽ bạc đãi mình. Nếu không phải vì phía sau Lôi Phong còn có Lôi thị, Apmando lại thân thiết với Lôi Lăng Quân thì còn lâu cô ta mới ở Lôi Phong lâu như vậy.
Tâm tư che giấu bao lâu nay đã vị Lôi Hòa Nghi vài câu nói phanh phui sạch sẽ, sắc mặt Chúc Lam tốt làm sao được. Nhưng cô ta lăn lộn tới ngày hôm nay, trở thành đối thủ một mất một còn với đại tiểu thư Từ thị cũng đủ hiểu con người này không đơn giản.
Chúc Lam bị Lôi Hòa Nghi vạch trần, ban đầu thì rất không vui nhưng về sau thái độ liền thay đổi, cô ta nở nụ cười quỷ quyệt:
- Cô đang sợ sao... sợ tôi đoạt mất vai diễn đầu tay quan trọng này. Giả sử cô có thể nắm vai diễn này đến cuối cùng, cô cũng không thoát khỏi cảnh bị mọi người nói là thế thân của tôi đâu. Nhặt lại thứ tôi đã bỏ đi, cô có vẻ tự hào quá nhỉ?
Lôi Hòa Nghi ngẩng đầu nhìn Chúc Lam, tựa người ra lưng ghế, nhìn cô ta cười chế giễu:
- Lôi tổng có từng thỉnh cầu chị diễn một bộ phim nào chưa?
Chúc Lam nhíu chặt đôi mày, sắc mặt xanh như tàu lá chuối nhìn Lôi Hòa Nghi:
- Cô có ý gì?
- Nhìn vẻ mặt này của chị là tôi biết rồi. Anh ấy chưa từng xin chị nhưng lại thỉnh cầu tôi đấy, địa vị của hai chúng ta ai cao hơn ai chắc chị đủ thông minh để hiểu chứ?
Lôi Hòa Nghi nghiêng đầu nhìn Chúc Lam đầy khiêu khích.
Chúc Lam nhíu mày, hoàn toàn không tin. Lôi Lăng Quân đường đường là nhị thiếu của Lôi thị, anh có bao nhiêu kiêu ngạo, bao nhiêu độc đoán, Chúc Lam hoạt động dưới trướng Lôi Phong gần bảy năm hiểu rất rõ. Chuyện anh đi thỉnh cầu một ai đó đóng phim chỉ xảy ra với Apmando, đối với nữ diễn viên là tiền lệ chưa từng xảy ra. Lôi Hòa Nghi lại tự tin nói ra những lời đó, Chúc Lam dù không muốn cũng khó, bởi vì thái độ anh đối với lời thỉnh cầu của cô ta rất lạnh lùng.
Lôi Hòa Nghi cũng không quan tâm Chúc Lam sốc thế nào, nhẹ nhàng nói:
- Cô không tin thì có thể gọi điện hoặc trực tiếp đến hỏi anh ấy nhưng anh ấy có chịu nghe điện thoại hay là chịu gặp cô hay không thì tôi không chắc. Còn việc người xem nói tôi là thế thân của chị... chị đang ảo tưởng sao? Việc diễn viên nhận vai do bị diễn viên trước từ chối xảy ra không ít, chị tự hào cái gì? Hay chị nghĩ bấy cứ ai vào vai này ngoài chị thì đều là vật thế thân của chị, nghĩ cũng hay thật. Một Ảnh hậu bị công ty hủy hợp đồng có can đảm nghĩ vậy ư. Cứ chờ ‛ Giang sơn mỹ nhân ’ công chiếu rồi xem nhé, cho chị mở rộng tầm mắt, tránh trường hợp ếch ngồi đáy giếng.
- Rachel, ở trong giới này, là một người mới thì đừng quá kiêu ngạo? Cô như vậy sẽ đắc tội không ít người đấy, đến lúc đó thân bại danh liệt thì đừng trách tôi không nhắc trước.
- Yên tâm, sự nghiệp của tôi không quan trọng đến mức cần Ảnh hậu Chúc quan tâm. Ngược lại là chị nên nghĩ kế sách đối phó với đối thủ của mình ở Kha Thịnh như thế nào đi kìa.
- Cô kiêu ngạo như vậy sớm muộn gì cũng sẽ rước họa vào thân.
- Cảm ơn lời nhắc nhở của Ảnh hậu Chúc, nếu một ngày nào đó tôi gặp họa thật thì tôi sẽ nghĩ đến chị đầu tiên.
- Cô...
Đúng lúc này điện thoại của Chúc Lam reo lên, cô ta mở ra xem. Nhìn thấy tin tức trên top 1 hot search thì nở nụ cười quỷ dị nhìn Lôi Hòa Nghi.
Cô cảm thấy rất không thoải mái với nét cười này của cô ta, trong lòng rất khó chịu.
Chúc Lam vừa lướt điện thoại vừa ung dung, điềm tĩnh nói:
- Tôi đã nói rồi, kiêu ngạo như cô sớm muộn gì cũng rước họa vào thân, chậc... không ngờ lại nhanh như vậy?
Lôi Hòa Nghi định lên tiếng chất vấn Chúc Lam thì Ngọc Khánh từ xa chạy đến, trên tay còn cầm theo điện thoại của cô, vẻ mặt không được tốt cho lắm.
Lôi Hòa Nghi trong lòng lộp bộp, thầm than hẳn là có chuyện không hay xảy ra rồi. Cô đứng dậy từ trên ghế, đi đến chỗ Ngọc Khánh.
- Chị Rachel, chị xem cái này đi!
Lôi Hòa Nghi nhận lấy điện thoại, mở ra xem, nhìn thấy top 1 hot search thì sắc mặt xanh mét, nghiến răng ken két. Đôi mắt lạnh lẽo, sắc bén như muốn giết người khiến Ngọc Khánh đứng bên cạnh sợ toát mồ hôi hột.