Mục lục
Chủ Tịch Nguy Hiểm: Cưng Chiều Cô Vợ Khuynh Thành - Thanh Y Dao
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 217

Không cho Hàm Hi Họa thốt lên lời nào, Nam Lãnh nhanh chóng phủ lên cơ thể mềm mại bên dưới, anh vừa hôn vừa mở mắt quan sát cô, lực tay ở trên ngực cô càng lúc càng lớn.

Hàm Hi Họa cong eo rên nhỏ, sau khi bị anh trêu đùa như vậy cơ thể cô rốt cuộc chỉ có thể hùa theo anh làm chuyện người lớn.

Nam Lãnh ôm cô từ phía sau, hai người không mảnh vải, dùng sự nguyên thủy nhất mà sưởi ấm cho nhau. Bàn tay người đàn ông vuốt ve nơi ngực của cô gái.

Anh hôn lên má cô một cái, giọng nói đã khàn đi không ít sau khi trải qua một màn kích tình. “Anh đánh hắn ta như vậy vẫn còn ít.”

Hàm Hi Họa cuối cùng không chịu được mà bật cười thành tiếng, cô xoay người đối mặt với anh. “Anh coi, mặt mũi thế này làm sao ra đường.”

Người đàn ông rất chi không thèm để ý tới mặt tiền của mình, anh lại hôn môi cô lờ mờ đáp. “Xứng đáng.”

“Gì?”

“Anh còn muốn đánh hắn thêm nữa.”

Hàm Hi Họa nhéo nhéo khuôn mặt dù bị thương vẫn không khiến anh xấu đi, cô mỉm cười. “Em súc miệng kỹ lắm.”

Nam Lãnh hiểu, anh lại đè cô ra hôn sâu như thể anh muốn xóa sạch những gì Hàn Dĩ Ngôn lưu lại trên đó.

Hôn xong Nam Lãnh bỗng nhớ đến gì đó, anh vuốt tóc cô đỡ cô ngồi dậy. “Đồ ăn em gọi mang lên nãy giờ, chắc nguội cả rồi.”

Hàm Hi Họa mờ mịt, cô để mặc Nam Lạnh lau sơ người cho mình, có chút khó hiểu nhìn anh hỏi. “Đồ ăn gì ạ? Em có gọi đâu.”

Bàn tay cầm khăn lau của Nam Lãnh dừng lại, anh nhìn cô.

Cả hai như phát hiện gì đó.

“Có người cố ý gọi anh dậy.” Nam Lãnh lên tiếng, anh bế cô lên đùi, hàng mày hơi nhíu lại như suy nghĩ.

“Vậy là cảm giác có người theo dõi em là có khả năng.”

Nam Lãnh nhìn cô một cách chăm chú, anh mím môi một chút, rồi quơ lấy điện thoại gọi cho người mình đã sắp xếp. “Quan sát kỹ một chút.” Dặn dò xong thuộc hạ, anh thấy vợ ngáp một cái liền ôm cô nằm xuống giường. “Ngủ đi em.”

Hàm Hi Họa đáp vâng rồi chui vào sâu trong ngực anh yên giấc. Dù là kẻ nào đứng trong bóng tối dòm ngó bọn cô chỉ cần có Nam Lãnh bên cạnh cô đều không sợ hãi.

“Tay nhân viên phục vụ kia đã biến mất ạ.” Sáng hôm sau mặt trời đã ló dạng, Nam Lãnh vừa nghe điện thoại vừa âu yếm khuôn mặt mềm mại của vợ. Thuộc hạ vừa báo cáo, bàn tay trên má cô gái liền khựng lại rồi lại tiếp tục.

“Tăng người tuần tra Island Big.” Anh hạ lệnh. Anh muốn xem cái tên chán sống ẩn nấp trong bóng tối có thể núp đến khi nào.

Nửa buổi mọi người hẹn nhau đánh Golf.

“Nếu em không thích thì không cần đi, anh đưa em đi chơi nơi khác.” Nam Lãnh không muốn miễn cưỡng cô, từ trước đến giờ anh cũng chưa thấy cô chơi trò này bao giờ, thành ra anh nghĩ cô thật sự không thích nó.F

Hàm Hi Họa lắc đầu. “Không biết chơi nên em muốn thử xem sao.”

Thấy khóe môi cô cong cong, đúng thực là biểu cảm tò mò, đầy hứng thú thế là anh ôm cô đến tụ tập cùng mọi người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK