• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này tại nơi Lý Dương tàn sát chỗ cách đó 2km quán trọ nơi Cao Phi đang cư ngụ một gã đàn ông trung niên nhân lặng lẽ tiến tới chỗ mà Cao Phi đang ngồi với hai ông lão đây là hai trưởng lão của Cao gia đi theo bảo vệ cho Cao Phi hai lão này tu vi cũng rơi vào Hóa Hư cảnh giới còn Cao Phi đã đạt đến Kim đan trung kỳ là nội môn đệ tử của ma võ học viện hiện tại là địa bảng thứ 21 thực lực không tệ có thể so với kim đan viên mãn cảnh chiến lực đã vậy còn không yếu so với các thiên tài cảnh giới kim đan viên mãn, vừa vào đến cửa trung niên nhân lập tức quỳ xuống bẩm báo nhìn sơ qua thì trung niên nhân chỉ có tiên thiên hậu kỳ mà thôi

"Bẩm báo công tử thuộc hạ bất tài không hoàn thành nhiệm vụ mong công tử trách phạt"

Nghe vậy Cao Phi sắc mặt trầm xuống gằn giọng nói

"Nói một lý do để ta không giết ngươi"

Thanh niên nhân cảm thấy rùng mình mồ hôi lạnh ứa ra thầm nghĩ"sát khí thật đáng sợ" liền không chậm chễ một 5 một 10 nói ra tất cả những gì mà mình nhìn thấy cùng dâng lên lưu trữ thạch ( một loại khác của máy quay phim)

Nghe xong Cao Phi khuôn mặt càng khó coi ngay cả hai ông lão ban đầu chỉ coi là một chuyện bình thường cũng có chút ngưng trọng nói

"Bộ pháp quỷ dị nhưng không phải là cao cấp võ kĩ tốc độ cũng không chịu ảnh hưởng của sự biến hóa trong bộ pháp rất nhanh chí ít cũng phải tu luyện tới phản phác quy chân cảnh giới môn võ kĩ này"

Ông lão bên cạnh cũng có bình luận

"Không những thế chỉ là hậu thiên 7 tầng lại có thể luyện tới thanh sắc kiếm khí chỉ là không tại hiện trường nếu không thì có thể biết được mấy tinh kiếm khí rồi"

Ông lão kia lại nói

"Thanh niên nhân không đơn giản có thể nhẹ nhõm hạ sát mười mấy người trên mình cả đại cảnh giới mà mặt không đổi sắc quả là sát phạt quyết đoán hạng người"

Còn Cao phi thì vẫn âm trầm không nói gì khiến cho không biết là đang toan tính gì hình ảnh tương tự cũng xảy ra ở một số nơi khác chỉ là mấy người này không thù địch với Lý Dương mà thôi

Lý thánh nhân hiện tại thì hoàn toàn không biết những việc này mà dù có biết thì cậu cũng chả thèm quan tâm, lúc này cậu đang đợi tại nhà hát lớn khu trung tâm Hoàng Thành, chả mấy chốc mà có một bóng hình quen thuộc xuất hiện đó là Lý Băng, cô nàng này mặc một chiếc áo bào trắng có viền kim sắc trước ngực là phù hiệu của ma võ học viện đây là tiêu chí của nội môn đệ tử (bạch-thanh-kim-tử sắc), cô còn đeo mạn che mặt cùng với bộ quần áo giản dị, việc Lý Băng xuất hiện cũng đem lại một số người chú ý dù sao cũng là nội môn đệ tử không kém đi nơi nào.

Lý Dương thấy vợ mình tới liền lao tới định cho Lý Băng một cái gấu ôm nhưng bị cô nhẹ nhàng lé mất, làm cho Lý Dương ảo não không thể liền chưng cái bộ mặt cún con đáng thương nhìn lại, Lý Băng thấy chồng mình vẫn vậy thích hay chọc ghẹo cô chả thay đổi gì cả ghét bỏ nói

"Anh ấy đã lớn tướng thế này rồi còn nhõng nhẽo gì nữa đừng có mà chưng bộ mặt ấy ra nữa"

Lý Dương rất chi là ủy khuất nói

"Vợ không còn thương mình nữa rồi sao"

Nhìn thấy vậy một màn mà mấy người xung quanh cũng có thật sự cảm thấy Lý Dương rất chi là tội nghiệp lại bị vợ mình bắt nạt hắt hủi (các thanh niên sợ vợ cho hay)

Lý Băng rất là không ăn bộ này hừ hừ nói

"Ai thèm thương anh làm gì, thôi không lằng nhằng nữa đi theo em"

Cũng không cho Lý Dương cơ hội nói nhảm cô liền kéo tay Lý Dương một đường vun vút lao đi thoáng chốc đã không còn thấy bóng người nữa mọi người đều hô

"Thật nhanh"

Chả biết qua bao nhiêu lâu chỉ biết là Lý Dương để mặc cho vợ mình lôi xềnh xệch lao đi mà không thèm phản kháng, chỉ thấy tới nơi là một khuôn viên kiến trúc rộng rãi gấp 100 lần sân gôn hạng nhất với các tòa lầu các to lớn cùng cây cối xanh tươi sáng sủa nồng độ linh khí ở đây cao vô cùng phải so với Lý gia gấp 10 lần là ít cổng chào to lớn được làm từ tinh thần kim thiết cứng rắn vô cùng, còn tấm biển với dòng chữ ma võ học viện nghe đồn là một vị học viên tốt nghiệp đạt tới bán tiên cảnh lưu lại,

Lý Băng đến nơi cũng không có dừng lại mà đi thẳng tới biệt viện của mình, từ nội môn tại địa bảng thứ 100-1 đều được cấp cho biệt viện của riêng mình theo bảng xếp hạng thiên bảng thì là nguyên một ngọn núi cũng xếp theo thứ hạng, biệt viện của Lý Băng cũng rất rộng cỡ nửa cái sân bóng,trang thiết bị đầy đủ tiện nghi không thiếu thứ gì, Lý Băng vừa về liền dặn dò

"Anh cứ ở lại đây em sẽ đi lấy đồng phục của trường cho tạm thời anh là ngoại môn đệ tử với áo thanh sắc em đã xin cho anh rồi,anh không cần khảo hạch lằng nhằng nữa,nhớ đừng có mà đi lung tung cho đến khi em về nghe chưa"

Lý Dương thấy thế liền nghiêm túc đứng thẳng dơ tay chào kiểu quân đội

"Yes Madam,"

Mặc dù rất muốn cười nhưng cô vẫn chịu được nói

"Anh biết vậy là tốt"

Thấy vợ đi xa Lý Dương rất là không nói gì biết trước vợ mình cho mở cửa sau thì cậu có mà đi một mạch tới hoàng thành luôn chứ làm chó gì phải thi tuyển này nọ

"Ài, cái cảm giác được bao nuôi cũng còn không tệ đâu, đã vậy thì càng phải điệu thấp mới được"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK