• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau Diệp Dĩ Hiên đi đến Trác thị để xin nghỉ việc và muốn gặp Trác Viễn Phong lần cuối.

Diệp Dĩ Hiên đã quyết định rời đi khỏi nơi này. Cô muốn đi đến một nơi không ai biết cô là ai mà xây dựng cuộc sống mới, cuộc đời mới.

Tạm thời Diệp Hào sẽ không đi cùng Diệp Dĩ Hiên mà ở lại chờ đến khi ra trường. Hai chị em đã quyết định từ đêm hôm qua.

Diệp Hào rất thương chị mình, chị cậu đã vất vả từ khi lên 9 tuổi. Vừa làm ba, làm mẹ và làm chị cậu. Cậu dặn lòng sau khi ra trường, kiếm việc làm sẽ chăm sóc thật tốt cho Diệp Dĩ Hiên để bù lại những đau khổ mà chị cậu đã phải gánh trên vai.

Diệp Dĩ Hiên đi đến Trác thị hỏi lễ tân có Trác Viễn Phong ở đây không thì lễ tân nói anh đã đến tập đoàn từ rất sớm.


Trác Viễn Phong tuy không đam mê với kinh doanh nhưng anh luôn ý thức được mình là thiếu gia, là người kế thừa nên anh rất chăm chỉ làm việc và đưa Trác thị lên một tầm cao mới.

Diệp Dĩ Hiên đi lên phòng làm việc, mở cửa ra thì cô thấy Trác Viễn Phong đã ngã người ra sau ghế, mắt nhắm nghiền lại.

" Em đến đây để làm gì? "

Trác Viễn Phong nói nhưng mắt vẫn nhắm. Khi cô mở cửa thì anh đã biết là ai đã đi vào.

" Em đến để nộp đơn xin nghỉ việc "

Trác Viễn Phong cười nhạt mở mắt ra nhìn về hướng của Diệp Dĩ Hiên đang đứng.

" Chỉ vậy thôi sao? "

Trác Viễn Phong luôn hy vọng Diệp Dĩ Hiên sẽ đổi ý mà quay về bên anh nhưng không.

" Vâng "

Diệp Dĩ Hiên đi lại đặt tờ đơn lên bàn cho Trác Viễn Phong rồi quay bước ra về. Được nhìn anh lần cuối như thế này là đã đủ với cô rồi.

" Dĩ Hiên, anh xin em được không? Đừng rời xa anh, chúng ta kết hôn đi "

Trác Viễn Phong ôm lấy Diệp Dĩ Hiên từ phía sau để giữ cô lại.

Trái tim của Diệp Dĩ Hiên nhói lên. Vòng tay này, mùi hương này, giọng nói này khiến cô như say như điên. Cô cũng rất muốn ở lại bên anh, muốn kết hôn với anh nhưng số phận đã định sẵn cả hai là không có kết quả .1

" Xin lỗi anh, Viễn Phong. Em không thể ở bên anh, không thể kết hôn cùng anh "

" Tại sao? Không phải mẹ anh cũng đã chấp nhận rồi sao? Dĩ Hiên, nếu anh không tốt ở điểm nào thì anh có thể sửa đổi "

Diệp Dĩ Hiên cười mà nước mắt cô rơi. Thì ra bà Trác đã tính toán sẵn hết rồi. Bà muốn làm người mẹ tốt còn cô thì làm người con gái xấu xa.

" Viễn Phong à, em đã trao thân cho Minh Khải rồi. Em xin lỗi, em không xứng đáng với anh đâu, em không xứng đáng làm dâu của Trác gia "

" Anh không cần mấy thứ đó. Cái anh cần chỉ là em thôi "

Trác Viễn Phong xiếc chặt vòng tay lại. Anh sợ khi buông cô ra, cô sẽ mãi mãi thuộc về người đàn ông khác.

" Nhưng em không yêu anh. Người yêu anh chỉ có Lưu Đông Thanh, cô ấy sẽ cho anh tất cả mọi thứ "

" Tại sao không yêu anh? Không phải mấy hôm trước chúng ta rất hạnh phúc, vui vẻ với nhau lắm sao? Em là có vấn đề gì, nói anh biết, anh sẽ giải quyết giúp em. "

Trác Viễn Phong xoay người Diệp Dĩ Hiên lại nhìn thẳng vào mắt cô. Không yêu anh thì tại sao hôm đó giữ anh lại và còn nói yêu anh?

" Là em ganh tị khi thấy anh bên Lưu Đông Thanh nên mới làm vậy. Nhưng bây giờ Minh Khải đã quay về bên em rồi. Em và anh ấy sẽ đi đến một nơi khác xây dựng một gia đình hạnh phúc."

" Được, chính em hôm nay đã quyết định như vậy thì sau này đừng trách tôi vô tình . Em cũng biết con người tôi rồi đấy, tàn nhẫn, vô tình và không bao giờ nương tay với những kẻ đã nghịch với tôi. Em đi đi "

Trác Viễn Phong mặt đỏ ngầu đẩy Diệp Dĩ Hiên ra. Anh đã vứt bỏ tôn nghi, mặt mũi để cầu xin cô nhưng cô vẫn không muốn ở lại bên anh. Vậy thì sau này đừng trách anh tàn nhẫn, thứ Trác Viễn Phong này muốn có thì chắc chắn sẽ có được, mặc kệ là dùng cách nào.

" Viễn Phong, anh làm gì em cũng được nhưng đừng làm hại đến Diệp Hào và Minh Khải. Em xin anh đấy "

Diệp Dĩ Hiên lo sợ. Cô sợ Trác Viễn Phong sẽ nỗi điên lên mà làm hại đến Diệp Hào và Tạ Minh Khải. Hai người họ là vô tội và cô cũng vô tội .

" Đi đi, như cách em đã chọn "

" Viễn...."


" Đừng nói một lời nào nữa Diệp Dĩ Hiên. Em mau cút khỏi mắt tôi "


Trác Viễn Phong tức giận quơ hết đóng văn kiện, giấy tờ trên bàn làm việc xuống đất. Đến cả máy tính anh còn quăng đi.1


Diệp Dĩ Hiên sợ hãi bỏ chạy đi ra khỏi nơi này. Nhìn Trác Viễn Phong nỗi điên thật đáng sợ.


Mọi người THEO DÕI, LIKE và VOTE cho Kỳ nhé 😘 cảm ơn đã ủng hộ, mọi người cứ để lại bình luận mình sẽ tiếp thu và học hỏi thêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK