Mục lục
Nghịch Thiên Tà Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2064: Họa Tâm Thần Tôn

Vân Triệt nắm ngược lại tay của Họa Thải Ly: "Điều ta sợ, không phải là phụ thân của nàng. Mà là... hôn ước giữa Thần Nữ Chiết Thiên và Thần Tử Sâm La do Uyên Hoàng đích thân ban tặng, khắp thiên hạ đều biết. Nếu phá vỡ hôn ước... cuối cùng cũng sẽ tổn hại đến chữ tín."

"Phụ thân của nàng giận dữ thế nào cũng là điều phải thôi. Ta sợ, dù đã cố gắng hết sức, nhưng cuối cùng vẫn sẽ làm tổn thương nàng."

Họa Thải Ly lắc đầu: "Chỉ cần phụ thân có thể chấp thuận chúng ta, dù tổn thương có lớn đến đâu... cho dù bị mọi người ghét bỏ, cười chê, mắng nhiếc, ta cũng không sợ."

"Về phía Uyên Hoàng bá bá... cùng lắm thì ta sẽ đi khóc trước mặt ông ấy mỗi ngày."

Vân Triệt khẽ mỉm cười, không nói gì. Với dung mạo và tính cách của Họa Thải Ly, việc Uyên Hoàng và Thần quan của Tịnh Thổ đều cưng chiều nàng là chuyện không có gì lạ. Nhưng liên quan đến hai Thần quốc, liên quan đến thánh chỉ và uy nghiêm của Uyên Hoàng... đó là khái niệm hoàn toàn khác.

"Hơn nữa, phụ thân của ta tuy nghe có vẻ là một thần tôn oai phong lẫm liệt, nhưng tính tình lại vô cùng hiền hòa. Suốt đời này, ta thực sự chưa từng thấy phụ thân nổi giận."

Vân Triệt nói: "Truyền thuyết về Thần Tôn Họa Tâm trong lòng người đời quả thật như mặt hồ tĩnh lặng, thân thiện như gió. Dù là thần tôn nhưng không kiêu ngạo, bạn bè thân thiết khắp thiên hạ."

"Ừm ừm!" Họa Thải Ly vui vẻ gật đầu: "Phụ thân của ta thật sự có rất nhiều bạn bè, đi đến đâu cũng có những người bạn kỳ lạ chào đón. Đúng rồi... Vân ca ca, huynh có biết hai người bạn thân nhất của phụ thân ta là ai không?"

"Ừm..." Vân Triệt suy nghĩ một chút, đáp lại: "Theo như lời đồn, Thần Tôn Họa Tâm và Thần Tôn Tuyệt La của Sâm La Thần Quốc, cùng Thần Tôn Vô Mộng của Thần Quốc Chức Mộng, là bạn chí cốt."

"Đúng rồi!" Nàng tiến lại gần Vân Triệt, khẽ thì thầm với vẻ thần bí: "Huynh có biết vì sao không?"

Chưa đợi Vân Triệt hỏi, nàng đã thì thầm với giọng nhỏ hơn: "Bởi vì khi Tuyệt La Thần Tôn và Vô Mộng Thần Tôn còn là thần tử, cả hai đều ra sức theo đuổi cô cô của ta, mà người thân thiết nhất với cô cô lại là phụ thân của ta. Vì vậy, để có thể tiếp cận cô cô, họ đã tìm mọi cách lấy lòng phụ thân ta, quan hệ của họ tất nhiên rất tốt... hihi."

Nàng che miệng cười khúc khích.

Họa Thanh Ảnh chỉ yên lặng nhìn với ánh mắt bình thản, giả vờ như không nghe thấy gì.

Vân Triệt cẩn thận liếc mắt nhìn lên bầu trời phía trên, cũng hạ thấp giọng nói: "Ta nghe nói, năm đó là cảnh tượng ba Thần tử tranh giành một Thần nữ. Thần Tôn Kỳ Hằng của Kiêu Điệp Thần Quốc... năm đó không lấy lòng phụ thân nàng sao?"

Họa Thải Ly không cần suy nghĩ: "Nghe phụ thân nói, Thần Tôn Kỳ Hằng năm đó ở cùng cảnh giới, đã bị cô cô đánh bại hoàn toàn, từ đó về sau không dám có ý nghĩ gì nữa. Dù sau này trở thành Thần Tôn... khi gặp cô cô cũng rất kỳ quái."

Lúc này, một luồng khí tức bán thần nhanh chóng tiếp cận từ phía trước.

Vân Triệt lập tức buông tay Họa Thải Ly, lùi lại một bước, khẽ nói: "Thải Ly, nhớ kỹ ước định của chúng ta trước đây. Trước khi đối diện mọi chuyện, không được làm điều gì khiến phụ thân nàng khó xử."

"Ta hiểu." Họa Thải Ly nhẹ nhàng thở dài một hơi, sau đó ánh mắt trở nên kiên định.

Chủ nhân của khí tức bán thần nhanh chóng xuất hiện trong tầm mắt, đó là một nữ tử mặc váy trắng, dáng vẻ tiên nữ bay bổng.

Người của vực thẳm cả đời bị uyên bụi ăn mòn, dung mạo đều thô ráp, tối tăm. Còn người của Thần quốc thì tựa như đến từ tiên giới trong trí tưởng tượng, so với người khác thì vẻ đẹp của họ quả thực rất xuất chúng.

Nữ tử trước mắt, dù trong thế giới của Vân Triệt, cũng là mỹ nhân hiếm có, ở vực thẳm này, hoàn toàn xứng đáng với những từ ngữ như nghiêng nước nghiêng thành.

Đáng tiếc, khi đến gần Họa Thải Ly, ánh hào quang của nàng lập tức nhạt đi gần như hoàn toàn.

"Đại tỷ!"

Khi nhìn thấy Họa Thải Ly, ban đầu nàng ta kinh ngạc đến ngây người, sau đó là vui mừng khôn xiết, vội vàng lao tới.

"Liên Chi!" Họa Thải Ly cũng nở nụ cười rạng rỡ: "Ta đã trở về."

Họa Liên Chi đến trước mặt Họa Thải Ly, đôi mắt không ngừng quét qua quét lại trên người nàng, không dám tin vào cảm nhận của mình: "Đại tỷ, tỷ thực sự... thần diệt... trời ơi trời ơi! Bán thần mười chín tuổi, lần này, không chỉ các Thần quốc, mà ngay cả Tịnh Thổ cũng sẽ chấn động rất lâu rất lâu vì tỷ."

"A!" Nàng đột nhiên nhớ ra điều gì đó, vội vàng bái không khí: "Liên Chi bái kiến cô cô. Vừa rồi Liên Chi quá kích động, suýt nữa mất lễ độ, mong cô cô đừng trách."

Không có ai đáp lại.

Họa Liên Chi rõ ràng đã quen với việc này, lập tức kéo tay Họa Thải Ly: "Đại tỷ, chúng ta mau đi gặp phụ thân, biết chuyện này, chắc chắn ngài sẽ vui mừng như điên mất."

"À... chờ đã." Họa Thải Ly dừng bước, quay người nhìn Vân Triệt: "Vân ca ca, chúng ta đi thôi, ta sẽ dẫn huynh đến Kiếm Các của ta trước."

Họa Liên Chi từ đầu đến giờ chỉ tập trung vào Họa Thải Ly, lúc này mới nghiêm túc nhìn kỹ Vân Triệt.

Chỉ một ánh nhìn, đôi mắt nàng lập tức dừng lại một lúc lâu, rồi khẽ xao động với những gợn sóng không đều.

Vẻ ngoài của Vân Triệt, đối với nữ tử của thế giới vực thẳm, chắc chắn có một sức hấp dẫn phi thường. Dù sao, ngay cả Họa Thải Ly cũng đã bị cuốn hút bởi chàng.

Mặc dù chàng chỉ có khí tức của Thần chủ cảnh bậc ba, nhưng chỉ riêng dung mạo của chàng, bất cứ ai gặp cũng sẽ không nghi ngờ rằng xuất thân của chàng chắc chắn vô cùng cao quý.

Họa Liên Chi chủ động nói: "Ta là Họa Liên Chi, là muội muội thứ hai ngàn ba trăm bảy mươi ba của Đại tỷ,cũng là kiếm thị của tỷ ấy. Vừa rồi có phần thất lễ, không biết công tử xưng hô thế nào?" [Chỗ con thứ mấy này ko bít dịch đúng ko, hơi choáng??!!]

Khi nàng nói, đôi mắt đẹp ẩn chứa dấu vết kiếm không hề rời khỏi bóng dáng của Vân Triệt, đôi lúc còn lấp lánh những ánh sáng mà ngay chính nàng cũng không nhận ra.

Họa Thải Ly nhẹ nhàng di chuyển thân hình, vừa khéo chắn tầm nhìn của Họa Liên Chi về phía Vân Triệt: "Vân ca ca tên là Vân Triệt, trong lần rèn luyện này có ân với ta, nên ta mời huynh ấy cùng đến Thần quốc."

Một Thần chủ cảnh bậc ba... lại có ân với Đại tỷ đã trở thành bán thần?

Hơn nữa... họ Vân?

Không chỉ sáu Thần quốc, dù có lục tung tất cả các thế lực có tên tuổi trong ký ức, cũng không có thế lực nào mang họ Vân.

Trong lòng nghi hoặc, nhưng nàng không tiện hỏi thêm, gật đầu nói: "Nếu đã có ân với Đại tỷ, thì cũng là ân nhân của Liên Chi. Vân công tử, chào mừng đến với Chiết Thiên Thần quốc. Nếu có điều gì không rõ, Vân công tử có thể hỏi Liên Chi..."

"Không cần, không cần," Họa Thải Ly vội vàng xua tay, trong mắt không khỏi hiện lên chút cảnh giác: "Liên Chi, muội bận rộn nhiều việc, Vân ca ca là do ta mang về, ta sẽ tự mình chăm sóc huynh ấy."

"... " Họa Liên Chi khẽ mở môi, ngạc nhiên một lúc.

Lúc này, trên bầu trời xa xôi, uyên bụi lập tức tản ra.

"Thải Ly, con đã về rồi."

Đây là một giọng nói vô cùng dịu dàng, chỉ với vài từ ngắn ngủi, nhưng khiến người nghe như tắm trong sương tiên, như được gió thanh thổi qua.

Phía trước, không gian khẽ vặn vẹo, rồi hiện ra một bóng hình trắng xóa.

Ông mặc một bộ y phục dài đơn giản màu trắng, tóc dài cũng được cột lại một cách giản dị, dung mạo tuấn tú trắng trẻo, mang nét ôn nhu của tuổi trẻ, lại pha chút nho nhã của trung niên... nhưng duy chỉ không có chút uy nghiêm và áp lực mà người ta tưởng tượng về một Thần tôn.

Rõ ràng là một công tử văn nhược, không chịu gió sương, chưa từng trải qua bể dâu.

Nếu không phải Họa Thải Ly gọi một tiếng "Phụ thân", ngay cả Vân Triệt cũng không dám tin rằng đây chính là Họa Tâm Thần tôn, người cai trị Chiết Thiên Thần quốc.

Họa Phù Trầm!!

"Phụ thân!!"

Dù giọng hơi run rẩy, nhưng nỗi nhớ phụ thân khiến Họa Thải Ly không kìm được nước mắt, nàng vừa gọi một tiếng, liền gấp gáp tiến tới... nhưng chỉ vừa bước nửa bước, đã bị một luồng huyền khí dịu dàng như bông cản lại.

"Đã nói bao nhiêu lần rồi, con gái lớn phải tránh cha, vẫn cứ lóng ngóng như vậy."

Họa Phù Trầm mỉm cười nhìn nàng, đôi mắt thần tôn sâu thẳm như chứa cả tinh hải, tràn đầy niềm vui và sự quan tâm đến mức gần như sắp tràn ra.

Đường đường là Thần tôn của một Thần quốc, vậy mà tự mình bước ra ngoài kết giới của quốc thổ để đón tiếp, có thể tưởng tượng được sự cưng chiều dành cho Họa Thải Ly đã vượt quá giới hạn thế nào.

"Được, được," Họa Thải Ly khẽ chu môi: "Phụ thân rõ ràng còn trẻ, mà đã sắp trở thành lão cổ hủ rồi."

"Ha ha ha ha." Họa Phù Trầm cười sảng khoái, tiến lên hai bước, nhẹ nhàng vỗ lên đỉnh đầu con gái mình, thở dài: "Lần này con ra ngoài rèn luyện, vốn là do ý kiến kiên quyết của cô cô con. Con có thể mượn cơ hội này để nhìn rõ hơn thế giới, đối với phụ thân đã là quá đủ."

"Không ngờ rằng, con không chỉ đột phá đại cảnh giới, mà còn xé toạc lịch sử của cả thế giới vực sâu."

Ông vừa kinh ngạc, vừa vui mừng, lại dường như mang theo chút cảm xúc khó tả: "Cô cô con đã truyền âm, nói rằng con thậm chí đã luyện thành Đệ Nhất Kiếm của Chiết Thiên. Thành tựu của con đã vượt xa phụ thân năm xưa rất nhiều, phụ thân vô cùng tự hào về con."

"Nếu thế, có vẻ như tên tiểu tử Điện Cửu Tri đó lại được lợi rồi. Ta phải đòi ông già Điện La Hầu kia thêm ít sính lễ mới được, ha ha ha ha."

Nụ cười của Họa Thải Ly dần biến mất, cô căng thẳng liếc nhìn Vân Triệt một cái, sau đó vội vàng nói: "Phụ thân, để con giới thiệu."

"Đây là Vân... Triệt, là ân nhân mà con gặp trong chuyến rèn luyện lần này, chưa từng vào Thần quốc, nên con đã dẫn huynh ấy về cùng."

Họa Phù Trầm là người thế nào cơ chứ?

Ông cũng là người hiểu rõ con gái mình nhất trên thế gian này.

Sự thay đổi không tự nhiên trong biểu cảm của Họa Thải Ly, sự căng thẳng thoáng qua, ánh nhìn rực rỡ tựa sao khi quay về phía Vân Triệt, cũng như sự thay đổi giọng nói quá rõ ràng khi cô nhắc đến tên chàng...

Tất cả đều hiện lên rõ ràng trong cảm nhận của ông.

Chân mày của ông khẽ nhíu lại một cách khó mà nhận ra.

Vân Triệt bước tới, cúi đầu lễ phép: "Vãn bối Vân Triệt, được gặp Họa Tâm Thần Tôn, thật vinh hạnh vô cùng."

"Vân Triệt, hửm." Họa Phù Trầm mỉm cười gật đầu, khó lường cảm xúc: "Đã là ân nhân của Thải Ly, Thần quốc của ta tất nhiên sẽ đáp đền gấp trăm lần."

"Họa Liên Chi, ngươi đích thân đưa cậu ta đi an trí. Thải Ly, phụ thân sẽ dẫn con..."

"A không được, không được!!" Họa Thải Ly lập tức từ chối, thân hình cũng nhẹ nhàng nghiêng về phía Vân Triệt một chút: "Vân ca ca là ân nhân của con, con nhất định phải tự mình an trí huynh ấy."

"Đừng làm loạn." Họa Phù Trầm vẫn giữ nụ cười dịu dàng và vẻ mặt ôn hòa, như thể đang khuyên nhủ cô con gái nghịch ngợm: "Họa Liên Chi, dẫn cậu ta về khách khu trước."

Vân Triệt không nói không động, bởi lúc này tuyệt đối không phải là thời điểm để chàng lên tiếng.

Họa Thải Ly sao có thể để Vân Triệt rời khỏi tầm mắt mình, cô lại bước thêm một bước về phía Vân Triệt, vừa định lên tiếng thì...

Một tia sáng xanh chợt lóe lên trước mắt, Họa Thanh Ảnh đã đứng cạnh cô.

"Thải Ly," cô nhàn nhạt nói: "Đưa Vân Triệt về... về Kiếm Các của con."

"..." Biểu cảm như mặt hồ yên ả của Họa Phù Trầm cuối cùng cũng có một vết nứt nhỏ.

Họa Thải Ly như nghe được tiếng nhạc từ thiên đường, vội vàng đáp: "Vâng, cô cô!"

"Vân ca ca, chúng ta đi thôi... Phụ thân, chút nữa con sẽ đến thăm người nhé."

Vân Triệt cúi đầu một cách nghiêm chỉnh, rồi đi theo sau Họa Thải Ly. Không còn nghi ngờ gì nữa, người thích hợp nhất để giải thích mọi chuyện với Họa Phù Trầm không phải là Họa Thải Ly, càng không phải là chàng, mà chính là người đã chứng kiến tất cả, chấp nhận tất cả... thậm chí có thể nói là người đã thúc đẩy mọi việc – Họa Thanh Ảnh.

Họa Liên Chi có chút lúng túng, cũng cáo từ theo, bước theo Họa Thải Ly.

"Chuyện gì đang xảy ra?"

Đối diện với Họa Thanh Ảnh, Họa Phù Trầm cuối cùng không còn phải che giấu cảm xúc của mình: "Tên tiểu tử Vân Triệt đó là ai? Giữa nó và Thải Ly... có ân oán gì đặc biệt sao?"

"Về rồi sẽ nói." Họa Thanh Ảnh không nói nhiều, bay thẳng về phía kết giới của Thần quốc.

Chiết Thiên Thần Vực, Ý Kiếm Các thuộc về riêng Họa Tâm Thần Tôn.

Tất cả mọi người đều bị Họa Phù Trầm lệnh lui ra. Khi ông vừa định hỏi, Họa Thanh Ảnh mở lời với một câu như tiếng sét giữa trời quang đánh thẳng vào đầu ông.

"Thải Ly và Vân Triệt, giống hệt như ngươi và Uyển Tâm năm đó."

Đầu óc Họa Phù Trầm lập tức bùng nổ, những lời định thốt ra hóa thành một tảng đá khổng lồ nặng nề đè ép vào lồng ngực: "Thanh Ảnh, ngươi nói... là có ý gì?"

“Đúng là ý mà huynh đang hiểu.”

Họa Thanh Ảnh ánh mắt không gợn sóng, giọng nói bình thản như nước, rốt cuộc trong suốt mấy tháng qua, cô đã sớm phải chấp nhận mọi thứ: “Thải Ly và Vân Triệt, tương sinh tương khắc.”

“Vớ vẩn, thật sự là vớ vẩn!”

Lần trước gặp Họa Phù Trầm thất thố như vậy, đã là hàng ngàn năm trước, nhưng Họa Thanh Ảnh không hề ngạc nhiên. Ở thế gian này, có lẽ chỉ có chuyện liên quan đến Họa Thải Ly mới có thể khiến hắn như vậy.

“Hôn ước giữa Thải Ly và Điện Cửu Tri, do Uyên Hoàng ban tặng, cả thiên hạ đều biết! Cô ấy làm sao có thể... làm sao có thể...”

Họa Phù Trầm đôi mày như kiếm, ánh mắt chứa đựng sự bực bội, hắn không nỡ trách mắng con gái mình, chỉ có thể nói với giọng cao hơn: “Thằng nhóc gọi là Vân Triệt, dám táo bạo như vậy!”

Hắn đột ngột đứng dậy, khí tức hơi rối loạn làm mặt đất rung chuyển: “Thải Ly lần này rèn luyện... với thằng nhóc đó quen biết cũng chỉ khoảng một năm, chưa tính là sai lầm lớn. Cần phải lập tức đuổi thằng nhóc đó đi, càng xa càng tốt, không bao giờ gặp lại, hoàn toàn chấm dứt tình cảm của Thải Ly.”

Họa Thanh Ảnh môi mấp máy: “Thải Ly đã thất tiết với Vân Triệt.”

“……”

“……”

Im lặng như chết, Họa Phù Trầm như thể bị đinh đóng xuống đất.

Phải mất một lúc lâu, hắn mới từ từ quay đầu, trong ánh mắt mang theo chút ngỡ ngàng: “Muội... nói gì?”

Không phải tức giận, không phải kinh ngạc... một vị thần quốc chân thần, đang nghi ngờ thính giác của chính mình.

“Huynh không nghe nhầm.” Giọng nói lạnh lùng không thương tiếc đập tan sự tự nghi gần như đáng thương của Họa Tâm Thần Tôn: “Nàng ấy đã thất tiết với Vân Triệt từ mấy tháng trước. Tình cảm của hai người ngày càng sâu đậm, đã hứa hẹn cả đời, hứa hẹn sinh tử.”

---------

【Nói về Thần Vô Ức – lời của anh Hỏa đang nói】

【Người thứ hai có thể điều khiển Uyên Bụi đã xuất hiện. Nhưng có thể tiết lộ một chút, khả năng điều khiển Uyên Bụi của cô ấy yếu hơn nhiều so với Vân Triệt, có lẽ chỉ khoảng bằng một phần triệu của Vân Triệt ở giai đoạn sau.】

【Để định lượng, Vân Triệt chỉ cần vung tay có thể khiến Uyên Bụi nhấn chìm một thành phố, còn Thần Vô Ức thì chỉ có thể khó khăn tập trung Uyên Bụi trong một căn phòng nhỏ... tuy nhiên, cô ấy có thể tận dụng điểm này đến mức tối đa.】

【Còn về lý do tại sao cô ấy có thể điều khiển, và tại sao chỉ có thể ở mức rất yếu... các bạn tự suy nghĩ.】

【Về thân phận của Thần Vô Ức trước khi mất trí nhớ... điều này không rõ lắm, dù sao tôi chỉ là một công nhân viết mã không có cảm xúc, không hiểu rõ cốt truyện.】

--- hết chương 2064 ----

Nguồn: nhóm NTTT_Dịch chay

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Son Goku
20 Tháng sáu, 2021 21:43
đọc mấy chap này như đọc truyện ma ý! Gì mà mộng về quá khứ không thấy HKN mà chỉ có hạ nguyên bá gầy gò, rồi nhìn mặt dây chuyền tự nhiên HKN biến mất chỉ còn hạ nguyên bá như ma. Rồi con gái của Thần Hi chết trong bụng không biết có cách nào sống lại không. Đọc trong tối 1 mình ớn thật.
Hoàng Lão Tà
20 Tháng sáu, 2021 21:28
main trọng sinh mà kiểu gì ở chương 49 đang ở cảnh giới sơ huyền cảnh đi theo dõi 5 đứa thiên huyền cảnh kiếm lộc ăn , k phải nhân vật chính thì đoạn này chết k biết bao nhiêu lần rồi . trọng sinh gì mà vẫn tuổi trẻ chua trải sự đời thế :))
Boy Văn
20 Tháng sáu, 2021 21:09
Có nha....Ma Hậu hay là thiên diệp ảnh nhi, hay HKN nói ý quên rồi...tóm lại 1 trong 3 đứa nói cho vân triệt, chỗ Thần Hi ở không thấy người chỉ thấy 1 vũng máu còn lưu lại...
Jin2001
20 Tháng sáu, 2021 20:50
huyền cương của vân tộc đến từ đâu đây ?
xDạ Vũx
20 Tháng sáu, 2021 20:43
Hình như đâu có chương nào nói về việc VT biết Thần Hi bị Long giun ám hại đâu nhỉ m.n, tại sao sao VT lại nói:' ngươi cái này chó dại lại hại chết Thần Hi'
Solomonate
20 Tháng sáu, 2021 19:39
MHA kiểu: tập trước thì tỏ ra cool ngầu hất tay bà ra, tập này giả vờ kêu "Huyền Âm của ta" để cứu vãn thì muộn rồi bạn ey, chia tay đê!
Lê Yến Thanh
20 Tháng sáu, 2021 18:50
Má coi đến khúc thần giới thằng main phế vật *** , ko có chính kiến *** nó j hết, toàn tự sát *** ***
Solomonate
20 Tháng sáu, 2021 16:21
Vân Triệt có long tủy của chân thần nên t nghĩ là nó nếu biến được thành rồng cũng có thể là thân thể của chân thần đấy chứ có xương với máu của chân thần rồi mà. Mà nó không có hoá long quyết của Dương Khai :))))
Anh Khoi
20 Tháng sáu, 2021 15:45
truyện càng về sau càng lôi cuốn, pha thêm 1 ít yy main rất nhiều vk.vk main toàn mạnh
fgdgdvgert
20 Tháng sáu, 2021 14:02
diệt được long giun chưa các đh
eVvhE52958
20 Tháng sáu, 2021 13:46
Chương này có chút Cẩu Lương :)) cái gì mà "suýt nữa mất đi ta Huyền Âm" chất ***
WhiteBlack
20 Tháng sáu, 2021 13:36
Gì mà giảm 40% sức mạnh :)) Quỳ tại cho cho giết thì đc cứ áp đặt cái suy nghĩ bọn bắc vực làm gì :))
Quách Vô Danh
20 Tháng sáu, 2021 13:27
Có chương mới rồi đh ơi, cv gấp thôiiii
QLyof52610
20 Tháng sáu, 2021 12:54
Kiếm hoa kiểu j thế các bác chỉ mình vs
0979456789
20 Tháng sáu, 2021 12:52
   vân triệt cánh tay huy hạ, ma lệnh chấn hồn: “Tính cả những cái đó mất đi tộc nhân ma huyết cùng ý chí, tận tình phóng thích các ngươi hắc ám cùng thù hận…… Vô luận cỡ nào tàn nhẫn phương thức, cỡ nào tàn ngược thủ đoạn…… Đưa bọn họ toàn bộ táng nhập vĩnh vô luân hồi tử vong địa ngục…… Một cái không lưu!” Chất ***
eVvhE52958
20 Tháng sáu, 2021 11:41
Aaaaaa hay quá con Át Chủ Bài của Vân Triệt là Huyền Cương Long Thần hay quá.Mặc dù biết át chủ bài là liên quan đến Long Hồn nhưng ko nghĩ tới là Huyền Cương hay!! Hay!! Hay!! Quỳ xuống chấn nhiếp,quỳ 2 chân ko ngốc đầu lên nổi
eVvhE52958
20 Tháng sáu, 2021 11:20
Chương mới:Chấn Thế Thương Long
Lucky06
20 Tháng sáu, 2021 08:21
++ Theo ae thì HKN tốt hay xấu còn sống hay chết? Riêng phần t thì khẳng định HKN là ***̛ời tốt và có thể vẫn còn sống. Vì sao lại nói như vậy: *Trước tiên vì sao nói nó tốt: Đầu tiên phải khẳng định HKN là một ***̛ời có tình có nghĩa, từ đối VT, bố mẹ em trai, tông môn cũng như tất cả mọi ***̛ời n gặp. Từ LCT tới Thần giới n vẫn luôn hương về VT cho dù bên ngoài tỏ ra lạnh lùng nhưng bên trong lại vô cùng quan tâm để ý. “ Thông qua việc n theo VT bỏ dở hôn lễ với Nguyệt Vô Nhai mặc dù biết hôn lễ đó chỉ là để che mắt thiên hạ, rồi việc n nguyện một mạng đổi một mạng để Thần Hi cứu VT lúc VT bị dính phạm hồn cầu tử ấn, như vậy đủ thấy n đối VT tốt ntn, cũng vì vậy mà nó chẳng có lí do gì đi phản bội VT chỉ vì VT bại lộ thân ma nhân cả. Về chuyện vì sao n muốn truy sát VT và huỷ LCT thì có thể giải thích như thế này: Đầu tiên phải nói tới vì sao HKN lại phế Thuỷ Thiên Hành và bắt giam Mị Âm thần nữ: Khi biết tin VT đc lưu Quang giới thu lưu thì HKN là ***̛ời đầu tiên đến và ra tay trừng phạt, có thể nó đã tính toán và đi trc một bước, phế đi Thuỷ thiên hành và bắt nhốt Thuỷ Mị Âm cũng là để bọn thần đế khác k còn sử phạt lưu Quang nữa giới giúp lưu Quang giới bớt đi phần nào thiệt hại. Cũng là để bảo vệ TMA. Như thế thôi đã đủ thấy HKN tâm cơ sâu như thế nào. Và cũng có thể trong thời gian TMA bị nhốt ở Nguyệt thần giới đã nói cho HKN biết một số sự tình mà sau này có thể giải thích đc một số uẩn khúc. Hãy nhớ lại lúc HKN chĩa kiếm vào VT ở lam cực tinh: lúc đó HKN đã nói với VT là “ mấy ngày trc đã đi Tây thần vực vào luân hồi cấm địa phát Thần Hi đã chết và trên đất có một vệt máu còn phản phất Quang minh khí tức”. Nhưng mà thực sự HKN đã đi luân hồi cấm địa? Điều này là k thể nào vì sau khi TH nhảy xuống luân hồi giếng thì long bạch đã tự tay tạo thêm 1 tầng kết giới bất kì ai đến gần thì hắn là ***̛ời đầu tiên phát giác, mà thời điểm đó LB k hề hay biết gì, như vậy chỉ có thể là TMA nói cho n biết, vì TMA có càn khôn thứ có thể vô thanh vô tức xé mở không gian lẻn vào luân hồi cấm địa trông thấy tất cả rồi kể lại cho HKN, và thời điểm đó TMA cũng phát hiện ra manh áo của TH, Mà sau này chính TMA là ***̛ời đặt một mảnh áo có chứa Quang mình khí tức của TH vào thái sơ thần cảnh để lừa LB, cho nên chuyện này hoàn toàn có thể xảy ra. - Lúc truy sát VT n có mang theo Nguyệt Vô Cực một trong những Nguyệt thần có tốc độ nhanh nhất, mục đích chủ yếu là no muốn là ***̛ời đầu tiên bắt được VT, vì chỉ có VT nằm trong tay nó thì bọn thần đế kia mới k ra tay với VT dc cũng là để đảm bảo tính mạng cho VT. Rồi 2 lần nó muốn chém VT, thử nghĩ xem VT lúc đó tu vi gì, n chỉ cần một cái phất tay một cái nháy mắt là VT hình thần câu diệt nhưng n lại vận tử khuyết thần lực rồi mới chem để làm gì? Lần đầu ở bên rìa bức tường hỗn độn, nó cố tình làm vậy cũng là để cho con TDAN lúc đó bị dính nô ấn của VT có đủ thời gian nhìn thấy và ném không Huyễn thạch vào ***̛ời VT, lần 2 ở trên Làm cực tinh nó cũng làm vậy mục đính như một ám hiệu cho Mộc Huyền Âm thời điểm cứu VT rồi để VT dùng không Huyễn thạch chạy chốn. Vì sao mà HKN biết MHA đang ẩn nấp ở quanh đó thì có thể giải thích là: trên đường HKN đuổi đến lam cực tinh đã truyền âm cho Mộc Huyền Âm, nên lúc đó n mới nói nhiều như vậy cũng là để MHA có đủ thời gian đuổi đến. - Sự tình HKN chém lam cực tinh theo t nghĩ thì HKN hoàn toàn biết Lam cực tinh đã được di chuyển. Có thể Thuỷ mị âm lúc trước đã nói hoặc truyền âm cho nó rồi nên nó mới quyết tuyệt như vậy. Còn nếu mà thực sự k biết thì nó hoàn toàn có thể đưa bố, em trai cùng tông môn đi trước rồi chém cũng k muộn, như vậy chỉ có thể là nó đã biết lam cực tinh bị di chuyển từ trc nên nó mới k chần chừ chém nát LCT như. Mục đích n làm vậy vừa để cho VT tận mắt thấy để nó càng thêm oán hận càng thêm dã tâm trả thù, cũng để đối bọn thần đế kia k chút nghi ngờ. Cho dù trên truyện tác k có viết cũng như khẳng định mấy việc này nhưng cũng loại trừ khả năng Thủy Mị Âm vẫn giấu VT về bí mật của HKN. Và có thể vào thời điểm nào đó tất cả sẽ đc giải thích. * HKN còn sống hay đã chết? Theo quan điểm của t thì HKN vẫn còn sống. Nếu HKN thực sự xấu và tác giả muốn nó chết thì đã để nó chết ở trận chiến giữa nó với VT và TDAN rồi, cần gì phải mất công để cho nó trọng thương chạy trốn vào thái sơ thần cảnh rồi nhảy xuống hư vô vực sâu để tự kết liễu làm gì. Lúc nó nhảy xuống xảy ra sự tình gì thì chúng ta hoàn toàn k biết, có thể đc ***̛ời nào đó cứu cũng có thể vô tình thoát chết, chỉ có sau này tác giả giải thích thì mới biết đc. Hay cũng có thể nói theo cách khác là sứ mệnh của nó chưa kết thúc nên k thể chết được, ví dụ như cửu Huyền linh lung thể và lưu li tâm chính là chìa khoá giúp VT phá phong ấn thần chủ cảnh chẳng hạn. ** Trên đây là một số suy nghĩ của mình ae thấy hợp lí vô lí chỗ nào thì cho ý kiến. ( Lucky06 )
eVvhE52958
20 Tháng sáu, 2021 08:07
Kiểu này hên là nó chưa biết nó có đứa con khác,ko thì Giun Bạch còn bị ngược thảm hơn nữa
Naruto
20 Tháng sáu, 2021 07:55
Con giun trắng xong ...... Sau 1 trận combat đi vào lòng đất, bây giờ tới trận hội đồng 1 vs 7~8 gì đó.... Đánh Tây thần vực có vẻ easy nhất game này, ko bằng ko bằng Nam Vực và Đông Vực nhỉ! Long mạch áp chế, giảm 30%~40% toàn trên atk, def lẫn agi lấy gì đánh.
Quỷ Y
20 Tháng sáu, 2021 07:43
mong bạo chương đọc cho đã chứ kiểu này thiếu thuốc quá. haizzz
Hưng Nguyễn
20 Tháng sáu, 2021 06:10
Cu Triệt mà biết Thần Hi có thai và bị Long Trắng đánh trọng thương thì nó điên lên Tây thần giới hết đời
Đạicaca
20 Tháng sáu, 2021 03:30
Mẹ ngta truy cầu hơn 30 vạn năm ko bằng thằng sửu nhi mới gặp 3 ngày đã dc thịt ai chả cay
hànhĐế
20 Tháng sáu, 2021 01:51
lb cay tới chết ,cr bị thằng khác ăn thì lại chả cay :(
Khoa Nguyễn
20 Tháng sáu, 2021 00:21
Từ đầu trận tới giờ Triệt vẫn chưa dùng long hồn thực hiện long ngâm để trấn hồn, nên pha này là cho long hồn hiện hình rồi, tác dùng từ "quỳ", thì tầm này chả có đánh điếc mẹ gì nữa đâu, 1 là bọn long kia sợ mất mật chịu thua, 2 là bị Triệt nó đồ sát như kiến, chứ không có vụ đánh lộn tùm lum rồi kêu bắc vực đánh tiếp gì nữa hết, Triệt nó hứa là bắc vực sẽ ko phải đổ thêm máu r, ma chủ tín lắm :)))))
BÌNH LUẬN FACEBOOK